Xuyên Về Cổ Đại, Ta Dựa Vào Huyền Học Để Làm Giàu Nuôi Con
Chương 45: 15 Năm Rồi Vẫn Chưa Thi Đậu
Nói đến cháu trai ngoan nhà mình, vẻ mặt Từ lão thái thái luôn tự hào.
Nhà cũ Từ gia cuối cùng cũng có một vị tú tài, nếu như cháu trai ngoan lại thi đậu cử nhân, vậy thì bọn họ chính là người nhà của cử nhân.
Về sau liền thoát ly khỏi thân phận chân đất, về sau sẽ được vào trong thành hưởng phúc!
Chỉ nghĩ đến đây thôi là trên mặt Từ lão thái thái lại hiện lên vẻ đắc ý và tự hào!
“Đã thi 15 năm rồi, cũng không thấy hắn thi đậu cử nhân. Cả nhà chúng ra cung phụng một mình hắn, 15 năm qua chưa thấy hắn làm một chút việc gì”
Vừa oán giận xong, Từ lão nhị đã bị Từ lão thái đánh một trận.
“Không được nói bậy, Chí Minh nhất định có thể thi đậu. 15 năm thì làm sao chứ? Chí Minh nói lần này nhất định có thể thi đậu. Ngươi nghĩ lại xem, nếu như Chí Minh thi đậu thì ngươi chính là nhị thúc của cử nhân, đến lúc đó, trong thôn làm gì có người nào không xem trọng ngươi? Ngươi yên tâm, ta sẽ để tâm đến chuyện của Tiểu Lôi. Chẳng qua, 6 lượng có hơi nhiều, ngươi đi thương lượng lại đi”
Nói xong, không đợi Từ lão nhị mở miệng thì Từ lão thái đã xoay người trở về phòng ngủ trưa.
Phi!
Mẹ già nhà mình thật sự quá bất công!!
Từ lão nhị hung hăng phun ra một ngụm nước bọt về hướng Từ lão thái thái rời đi.
Sau đó căm giận nhìn về phía đại phòng.
Trời nắng nóng mà không có một người nào của đại phòng phải đi làm việc cả.
Chí Minh chuyên tâm đọc sách, đại tẩu phụ trách chăm sóc cơm nước cho Chí Minh hàng ngày, nhưng tại sao đại ca lại không thể ra ngoài làm việc?
Nói cái gì mà đọc sách chung với Chí Minh, nhưng đại ca chẳng qua chỉ đọc sách có hai năm, ngay cả kỳ thi nhỏ cũng chưa thông qua thì biết cái gì chứ?
Nếu như mẹ già đưa chính mình đi đọc sách hai năm thì ông ta nhất định có thể lấy được danh hiệu tú tài.
Nhưng có nói gì thì mẹ già cũng không chịu.
Cho đến khi Chí Minh sinh ra thì mẹ già mới bắt đầu có ý tưởng đưa đi đọc sách lần nữa.
Từ lão nhị không khỏi suy nghĩ, nếu như ông ta sinh ra trước đại ca, vậy thì mình có thể đi đọc sách được hay không?
Nếu Tiểu Lôi sinh ra sớm hơn mấy năm, có phải cũng có thể thế thân Chí Minh đi đọc sách?
Ông ta và tiểu Lôi đều đặc biệt thông minh, chắc chắn sẽ thi đậu sớm hơn đại ca và Chí Minh!
Nhưng cố tình mẹ già bất công nhà lão đại, ông ta có nói cái gì, nghĩ cái gì cũng không được.
Mười mẫu đất chỉ có nhà ông ta và nhà lão tứ làm, trời nắng nóng khiến bọn họ nóng muốn chết.
May mắn lúc này Thúy Hoa về nhà mẹ đẻ nên bọn họ mới có thể nhẹ nhàng hơn chút, nếu không thì ông ta cũng không dám lơi lỏng.
Nếu như vào mùa mưa, không thu hoạch kịp rồi để lúa mạch bị hư hỏng ở ngoài ruộng thì bọn họ sẽ bị tổn thất rất lớn!
Nhà cũ Từ gia cuối cùng cũng có một vị tú tài, nếu như cháu trai ngoan lại thi đậu cử nhân, vậy thì bọn họ chính là người nhà của cử nhân.
Về sau liền thoát ly khỏi thân phận chân đất, về sau sẽ được vào trong thành hưởng phúc!
Chỉ nghĩ đến đây thôi là trên mặt Từ lão thái thái lại hiện lên vẻ đắc ý và tự hào!
“Đã thi 15 năm rồi, cũng không thấy hắn thi đậu cử nhân. Cả nhà chúng ra cung phụng một mình hắn, 15 năm qua chưa thấy hắn làm một chút việc gì”
Vừa oán giận xong, Từ lão nhị đã bị Từ lão thái đánh một trận.
“Không được nói bậy, Chí Minh nhất định có thể thi đậu. 15 năm thì làm sao chứ? Chí Minh nói lần này nhất định có thể thi đậu. Ngươi nghĩ lại xem, nếu như Chí Minh thi đậu thì ngươi chính là nhị thúc của cử nhân, đến lúc đó, trong thôn làm gì có người nào không xem trọng ngươi? Ngươi yên tâm, ta sẽ để tâm đến chuyện của Tiểu Lôi. Chẳng qua, 6 lượng có hơi nhiều, ngươi đi thương lượng lại đi”
Nói xong, không đợi Từ lão nhị mở miệng thì Từ lão thái đã xoay người trở về phòng ngủ trưa.
Phi!
Mẹ già nhà mình thật sự quá bất công!!
Từ lão nhị hung hăng phun ra một ngụm nước bọt về hướng Từ lão thái thái rời đi.
Sau đó căm giận nhìn về phía đại phòng.
Trời nắng nóng mà không có một người nào của đại phòng phải đi làm việc cả.
Chí Minh chuyên tâm đọc sách, đại tẩu phụ trách chăm sóc cơm nước cho Chí Minh hàng ngày, nhưng tại sao đại ca lại không thể ra ngoài làm việc?
Nói cái gì mà đọc sách chung với Chí Minh, nhưng đại ca chẳng qua chỉ đọc sách có hai năm, ngay cả kỳ thi nhỏ cũng chưa thông qua thì biết cái gì chứ?
Nếu như mẹ già đưa chính mình đi đọc sách hai năm thì ông ta nhất định có thể lấy được danh hiệu tú tài.
Nhưng có nói gì thì mẹ già cũng không chịu.
Cho đến khi Chí Minh sinh ra thì mẹ già mới bắt đầu có ý tưởng đưa đi đọc sách lần nữa.
Từ lão nhị không khỏi suy nghĩ, nếu như ông ta sinh ra trước đại ca, vậy thì mình có thể đi đọc sách được hay không?
Nếu Tiểu Lôi sinh ra sớm hơn mấy năm, có phải cũng có thể thế thân Chí Minh đi đọc sách?
Ông ta và tiểu Lôi đều đặc biệt thông minh, chắc chắn sẽ thi đậu sớm hơn đại ca và Chí Minh!
Nhưng cố tình mẹ già bất công nhà lão đại, ông ta có nói cái gì, nghĩ cái gì cũng không được.
Mười mẫu đất chỉ có nhà ông ta và nhà lão tứ làm, trời nắng nóng khiến bọn họ nóng muốn chết.
May mắn lúc này Thúy Hoa về nhà mẹ đẻ nên bọn họ mới có thể nhẹ nhàng hơn chút, nếu không thì ông ta cũng không dám lơi lỏng.
Nếu như vào mùa mưa, không thu hoạch kịp rồi để lúa mạch bị hư hỏng ở ngoài ruộng thì bọn họ sẽ bị tổn thất rất lớn!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất