Tình Nhân Chất Lượng Cao Của Gấu Trúc Đỏ

Chương 51

Trước Sau
Edit + Beta: Nhiên Nhi, Ngôn Ngôn, Hua

Lạc Ấn vẫn là chăm sóc gấu trúc đỏ nhỏ rất tốt, nhưng anh cũng không còn ý định giải thích gì nhiều với gấu trúc đỏ nhỏ nữa. Tối ngủ thì đặt gấu trúc đỏ nhỏ vào cái ổ trong phòng, nói với nó “Em nằm ở đây không được lên giường, nếu như không thích cái ổ này thì anh có thể mua cho em một cái ổ mới.” Anh nghiêm túc có chút dọa người, Điểm Điểm nghe anh nói xong, chút đầu vào trong ổ. Một người một gấu đều đang trốn tránh cảm giác của mình.

Không có Ấn Ấn bên người có hơi khó ngủ, đến nửa đêm, cái tai nhỏ của Điểm Điểm run lên, nó nghe thấy Lạc Ấn đang gọi tên của nó. Gấu trúc đỏ nhỏ hai ba cái nhẹ nhàng nhảy lên giường, ngồi xổm bên Lạc Ấn.

Khóe mắt Lạc Ấn không biết sao lại đẫm nước, anh khóc. Không ai biết trong mơ anh thấy gì, anh đang tạm biệt người con trai mà anh thích. Mặc dù về sau anh đã biết hoàn cảnh của Hoàng Điểm Điểm không phải là thê thảm, không phải là bị bức lương vi xướng*, nhưng nỗi đau trong lòng anh cũng không vì thế mà giảm bớt, đành dứt khoát buông tay tất cả.

*Bức lương vi xướng: Nguyên văn là quan bức dân phản, bức lương vi xướng: 简直官逼民反,逼良为娼. Quan bức dân chúng làm phản, bức con gái nhà lành phải chôn thân trong kiếp xướng ca vô loài. (Nguồn: LIBAKADO wordpress)

Khi biết được chân tướng anh không khỏi cảm thấy mình có hơi ngớ ngẩn, rồi khi đó lại cảm thấy cũng tốt, dù sao anh cũng không phải gánh vác gì, có thể dùng ánh mắt theo đuổi từng bóng dáng thiếu niên kia.

Thế nhưng mà, anh không thể thích người này nữa rồi, anh không phải là một tên biến thái …

Điểm Điểm nhìn anh chăm chú, nó cảm giác mình đang trở nên kỳ quái, trong lồng ngực có cái gì đó rất sống động. Lạc Ấn ngủ không được ngon, trong mơ thì thào gọi tên nó, nghe mà khiến người ta thương tâm. Nó cũng thấy khổ sở. Cái này so với khi không được ăn dâu tây tươi, khi bị tộc trưởng mắng đều không giống, rất, rất khổ sở. Bởi vì Ấn Ấn buồn, nên nó cũng rất khó chịu.



Nó liếm liếm mặt Lạc Ấn, Lạc Ấn được an ủi trong chốc lát liền yên lặng. Điểm Điểm rất muốn sờ sờ mặt anh, giống như bình thường Lạc Ấn làm với nó vậy. Nhưng mà móng tay gấu trúc đỏ hơi dài, nó sợ sẽ làm Lạc Ấn bị thương. Vì thế nó biến thành người.

Sau khi biến xong Điểm Điểm ngốc một lát, nó nghĩ Ấn Ấn hình như không thích hình người của mình, nhưng mà không sao đâu, giờ Ấn Ấn không biết đâu.

Hoàng Điểm Điểm thò tay, vỗ vỗ đầu anh, “Em đây.” Lạc Ấn ngừng nói mớ, mặt cũng giãn ra. Hoàng Điểm Điểm không có kinh nghiệm dỗ người ta ngủ, trong lòng thấy rất kỳ diệu, nhìn chằm chằm Lạc Ấn, càng nhìn càng thấy đẹp mắt, nó rốt cuộc cũng không nhịn được nữa, vụng trộm hôn Lạc Ấn một cái.

Thấy Lạc Ấn không tỉnh, gan nó càng to hơn, chen chen lấn lấn vào trong cái giường đơn của Lạc Ấn, mình thì tiến vào trong chăn, nhẹ nhàng ôm lấy eo Lạc Ấn. A … như vậy mới thích chứ.

Một người một gấu một đêm say giấc.

Sáng sớm trong đầu vang lên tiếng cảnh báo Hoàng Điểm Điểm liền tỉnh ngay, cậu biết gần đây Ấn Ấn hình như rất không vui khi cậu biến thành người. Vèo một cái thân hình liền co lại, nhanh nhẹn nhảy vào ổ gấu trúc của mình nằm sấp xuống.

Lạc Ấn từ kiều diễm đến làm cho lòng cậu đau xót từ trong mơ tỉnh dậy, nhìn chỗ bên cạnh mình không có người, lại nhìn sang gấu trúc đỏ nhỏ đang ngủ trong cái ổ hình tròn, lắc lắc đầu lộ ra nụ cười bất đắc dĩ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau