Chương 28: Ủy Viên Hội Đồng
Lăng Dung muốn đi tham gia một lễ hội âm nhạc, muốn hắn với Yêu nhi cùng đi với cô, Hứa Mạt không cự tuyệt vì hắn lo lắng nếu để Lăng Dung đi một mình, hơn nữa hắn cũng muốn mở rộng tầm hiểu biết đối với thế giới này.
Theo như tin tức trước mắt mà hắn biết, rất có thể là hắn đang thực sự ở thế giới dưới lòng đất.
Không chỉ có như thế, hắn dường như cảm thấy tư tưởng, khoa học kỹ thuật ở thế giới ngầm đều đang bị kìm hãm, nơi này có vẻ như không có trường học, người thường chỉ có thể dùng sức lao động đổi lấy quyền được sống cơ bản nhất, hơn nữa còn không được bảo đảm, hắn rất muốn biết cha mẹ của hắn đã làm chuyện gì mà dẫn tới họa sát sinh.
-Xuất phát thôi.
Tinh Vân nói, người đánh xe vội vàng đánh ngựa, ở thế giới dưới lòng đất ngoại trừ xe ngựa còn có thể thấy xe đạp, xe máy thay thế cho việc đi bộ, xe có rèm che thì hắn vẫn chưa nhìn thấy, không biết đi chuyến này có thể thấy được hay không.
-Hẹn gặp lại nha, chị Bạch Vi.
Lăng Dung vẫy tay với Bạch Vi.
-Chúc tiểu thư thuận buồm xuôi gió.
Bạch Vi cười đáp lại, xe ngựa khởi hành rời khỏi tiệm bách hóa, đi vào đường lớn phía trước.
Trong trí nhớ của Hứa Mạt, nguyên chủ ở thế giới ngầm chưa từng đi đến nơi nào quá xa, không có phương tiện thay thế việc đi bộ nên hắn đều chỉ hoạt động ở những nơi gần nhà, sau khi hắn đi tới thế giới này có đi đến chợ đen, đại khái đó chính là nơi xa nhất mà nguyên chủ từng đi.
-Lăng Dung này, giai điệu của Windy Hill quá đẹp luôn, nghe Tô Tây nói lúc ấy tất cả mọi người đều đắm chìm trong giai điệu của Windy Hill, hơn nữa trước đây bọn họ chưa từng nghe qua bản nhạc này, thật sự không phải là do cậu sáng tác hả?
Xe ngựa xóc nảy, Tinh Vân giữ lấy tay Lăng Dung khâm phục nói, cả hai người đều là người mê âm nhạc.
Trong thế giới ngầm, đại đa số mọi người đều phải vật lộn với việc cơm no áo ấm, người không phải lo cơm ăn áo mặc thì cũng không có nhiều trò giải trí thỏa mãn tinh thần họ nên âm nhạc và thơ ca được rất nhiều cô gái yêu thích.
Về phần trò giải trí yêu thích của đàn ông, Hứa Mạt đã từng thấy qua ở trong chợ đen.
Lăng Dung ngước mắt nhìn Hứa Mạt một cái rồi lộ ra một tia kỳ quái, sau ngày hôm đó, Hứa Mạt dạy cho nàng mấy bản nhạc, giai điệu đẹp không thua gì Windy Hill, Hứa Mạt đều nói là do hắn nghe được nhưng lại không nói rõ là nghe được ở đâu, điều này khiến cho cô có chút nghi ngờ.
Hơn nữa, Hứa Mạt dặn cô là không cần nói cho những người khác biết, chỉ cần nói là do tự cô nghe thấy là được.
-Ừm.
Lăng Dung gật đầu nói:
-Tinh Vân, cậu cho rằng tớ không sáng tác được bản nhạc có giai điệu đẹp như thế à?
Tinh Vân nhìn Lăng Dung, cảm thấy cô không giống như là đang nói dối.
-Đúng rồi, Tinh Vân, tiểu thư Y Lâm Na thật sự đã từng sống ở thế giới trên mặt đất hả?
Lăng Dung mở miệng nói, tiểu thư Y Lâm trong miệng cô chính là người khởi xướng lễ hội âm nhạc lần này, muốn mời người sáng tác bài Windy Hill tới tham gia, bởi vậy nên Tinh Vân mới mời Lăng Dung.
-Ừm, cô Y Lâm Na là con gái của ủy viên hội đồng thành phố, trước kia tớ cũng chưa từng gặp qua.
Tinh Vân nói.
-Thế chắc cô ấy nhất định biết thế giới trên mặt đất trông như thế nào nhỉ.
Lăng Dung có chút khát khao:
-Không biết tớ có cơ hội để hỏi cô ấy một chút không nữa.
Hứa Mạt ngồi ở phía trước nghe được đoạn đối thoại của hai người, không khỏi tò mò:
-Tiểu thư Tinh Vân, tôi nghe cô Lăng nói lộ trình đường đi khá dài, tôi cũng chưa đi qua những nơi quá xa như thế, lễ hội âm nhạc được tổ chức ở đâu vậy?
Tinh Vân cúi đầu liếc mắt nhìn Hứa Mạt một cái, cô coi Hứa Mạt là kẻ cùng đẳng cấp với người đánh xe, đều là người hầu cả, cô không biết tại sao Lăng Dung lại đối xử tốt với người hầu của mình như vậy, hơn nữa hắn còn nhỏ tuổi mà đã dám trà trộn vào chợ đen, Tinh Vân cho rằng hắn là một thiếu niên bất lương.
Nhưng mà tuy rằng nội tâm có cảm giác tự cho mình hơn người nhưng xuất phát từ phép lịch sự, Tinh Vân vẫn trả lời Hứa Mạt.
-Lễ hội âm nhạc được tổ chức ở trong nhà thờ của thành bang chủ, tất nhiên nơi đó chính là trung tâm của thế giới ngầm.
Trong giọng nói của Tinh Vân mang theo giọng điệu kiêu ngạo thản nhiên, Hứa Mạt nghe ra được nên hắn không nói thêm điều gì, thậm chí còn xuất hiện một loại cảm xúc khó có thể miểu tả được.
Nếu một người từ lúc sinh ra đã sống ở thế giới ngầm, có lẽ sẽ cho rằng đây là cả thế giới nhỉ? Đối với Hứa Mạt mà nói, không thể nghi ngờ gì nữa đây chính là điều vô cùng đáng buồn.
-Cảm ơn tiểu thư Tinh Vân.
Hứa Mạt nói.
Tinh Vân không đáp.
-Tôi cũng rất ít khi đi vào trung tâm thành phố, lần trước tới đây đã từ rất lâu rồi, lần này tới nhất định phải nhìn ngắm thật kỹ.
Lăng Dung sợ Hứa Mạt xấu hổ nên mỉm cười tiếp nhận đề tài nói:
-Hứa Mạt, để chúng tôi dẫn Yêu nhi đi mua sắm nha.
-Vâng.
Hứa Mạt nhẹ nhàng gật đầu.
Xe ngựa một đường đi thẳng lên phía trước, người đánh xe rất trầm mặc, không nhiều lời nói một câu, Hứa Mạt cũng liền yên lặng theo, suốt dọc đường đi chỉ có Lăng Dung cùng Tinh Vân trò chuyện.
Đường đi thật sự rất xa, một lúc lâu sau, xe ngựa đi tới bên ngoài của thành phố chính, Hứa Mạt có thể nhìn thấy trước mặt là một thành lớn của thành phố, dòng người tới lui rất đông, có không ít xe máy đi qua, còn có cả xe nhỏ bốn chỗ trở người.
Kiến trúc và ngã tư đường làm cho Hứa Mạt cảm nhận được một kiểu phong cách máy móc, giống như là một thành phố sắt thép thời nguyên thủy vậy.
Xe ngựa đi qua cửa lớn đi tới ngã tư rộng mở trong thành, dòng người như nước chảy, bọn họ vốn là sống ở nơi bên ngoài trụ sở chính của thế giới ngầm nên nơi này phồn hoa hơn rất nhiều.
Hai bên ngã tư đường đều là cửa hàng, ven đường cũng có người làm ăn buôn bán nhỏ.
Theo như tin tức trước mắt mà hắn biết, rất có thể là hắn đang thực sự ở thế giới dưới lòng đất.
Không chỉ có như thế, hắn dường như cảm thấy tư tưởng, khoa học kỹ thuật ở thế giới ngầm đều đang bị kìm hãm, nơi này có vẻ như không có trường học, người thường chỉ có thể dùng sức lao động đổi lấy quyền được sống cơ bản nhất, hơn nữa còn không được bảo đảm, hắn rất muốn biết cha mẹ của hắn đã làm chuyện gì mà dẫn tới họa sát sinh.
-Xuất phát thôi.
Tinh Vân nói, người đánh xe vội vàng đánh ngựa, ở thế giới dưới lòng đất ngoại trừ xe ngựa còn có thể thấy xe đạp, xe máy thay thế cho việc đi bộ, xe có rèm che thì hắn vẫn chưa nhìn thấy, không biết đi chuyến này có thể thấy được hay không.
-Hẹn gặp lại nha, chị Bạch Vi.
Lăng Dung vẫy tay với Bạch Vi.
-Chúc tiểu thư thuận buồm xuôi gió.
Bạch Vi cười đáp lại, xe ngựa khởi hành rời khỏi tiệm bách hóa, đi vào đường lớn phía trước.
Trong trí nhớ của Hứa Mạt, nguyên chủ ở thế giới ngầm chưa từng đi đến nơi nào quá xa, không có phương tiện thay thế việc đi bộ nên hắn đều chỉ hoạt động ở những nơi gần nhà, sau khi hắn đi tới thế giới này có đi đến chợ đen, đại khái đó chính là nơi xa nhất mà nguyên chủ từng đi.
-Lăng Dung này, giai điệu của Windy Hill quá đẹp luôn, nghe Tô Tây nói lúc ấy tất cả mọi người đều đắm chìm trong giai điệu của Windy Hill, hơn nữa trước đây bọn họ chưa từng nghe qua bản nhạc này, thật sự không phải là do cậu sáng tác hả?
Xe ngựa xóc nảy, Tinh Vân giữ lấy tay Lăng Dung khâm phục nói, cả hai người đều là người mê âm nhạc.
Trong thế giới ngầm, đại đa số mọi người đều phải vật lộn với việc cơm no áo ấm, người không phải lo cơm ăn áo mặc thì cũng không có nhiều trò giải trí thỏa mãn tinh thần họ nên âm nhạc và thơ ca được rất nhiều cô gái yêu thích.
Về phần trò giải trí yêu thích của đàn ông, Hứa Mạt đã từng thấy qua ở trong chợ đen.
Lăng Dung ngước mắt nhìn Hứa Mạt một cái rồi lộ ra một tia kỳ quái, sau ngày hôm đó, Hứa Mạt dạy cho nàng mấy bản nhạc, giai điệu đẹp không thua gì Windy Hill, Hứa Mạt đều nói là do hắn nghe được nhưng lại không nói rõ là nghe được ở đâu, điều này khiến cho cô có chút nghi ngờ.
Hơn nữa, Hứa Mạt dặn cô là không cần nói cho những người khác biết, chỉ cần nói là do tự cô nghe thấy là được.
-Ừm.
Lăng Dung gật đầu nói:
-Tinh Vân, cậu cho rằng tớ không sáng tác được bản nhạc có giai điệu đẹp như thế à?
Tinh Vân nhìn Lăng Dung, cảm thấy cô không giống như là đang nói dối.
-Đúng rồi, Tinh Vân, tiểu thư Y Lâm Na thật sự đã từng sống ở thế giới trên mặt đất hả?
Lăng Dung mở miệng nói, tiểu thư Y Lâm trong miệng cô chính là người khởi xướng lễ hội âm nhạc lần này, muốn mời người sáng tác bài Windy Hill tới tham gia, bởi vậy nên Tinh Vân mới mời Lăng Dung.
-Ừm, cô Y Lâm Na là con gái của ủy viên hội đồng thành phố, trước kia tớ cũng chưa từng gặp qua.
Tinh Vân nói.
-Thế chắc cô ấy nhất định biết thế giới trên mặt đất trông như thế nào nhỉ.
Lăng Dung có chút khát khao:
-Không biết tớ có cơ hội để hỏi cô ấy một chút không nữa.
Hứa Mạt ngồi ở phía trước nghe được đoạn đối thoại của hai người, không khỏi tò mò:
-Tiểu thư Tinh Vân, tôi nghe cô Lăng nói lộ trình đường đi khá dài, tôi cũng chưa đi qua những nơi quá xa như thế, lễ hội âm nhạc được tổ chức ở đâu vậy?
Tinh Vân cúi đầu liếc mắt nhìn Hứa Mạt một cái, cô coi Hứa Mạt là kẻ cùng đẳng cấp với người đánh xe, đều là người hầu cả, cô không biết tại sao Lăng Dung lại đối xử tốt với người hầu của mình như vậy, hơn nữa hắn còn nhỏ tuổi mà đã dám trà trộn vào chợ đen, Tinh Vân cho rằng hắn là một thiếu niên bất lương.
Nhưng mà tuy rằng nội tâm có cảm giác tự cho mình hơn người nhưng xuất phát từ phép lịch sự, Tinh Vân vẫn trả lời Hứa Mạt.
-Lễ hội âm nhạc được tổ chức ở trong nhà thờ của thành bang chủ, tất nhiên nơi đó chính là trung tâm của thế giới ngầm.
Trong giọng nói của Tinh Vân mang theo giọng điệu kiêu ngạo thản nhiên, Hứa Mạt nghe ra được nên hắn không nói thêm điều gì, thậm chí còn xuất hiện một loại cảm xúc khó có thể miểu tả được.
Nếu một người từ lúc sinh ra đã sống ở thế giới ngầm, có lẽ sẽ cho rằng đây là cả thế giới nhỉ? Đối với Hứa Mạt mà nói, không thể nghi ngờ gì nữa đây chính là điều vô cùng đáng buồn.
-Cảm ơn tiểu thư Tinh Vân.
Hứa Mạt nói.
Tinh Vân không đáp.
-Tôi cũng rất ít khi đi vào trung tâm thành phố, lần trước tới đây đã từ rất lâu rồi, lần này tới nhất định phải nhìn ngắm thật kỹ.
Lăng Dung sợ Hứa Mạt xấu hổ nên mỉm cười tiếp nhận đề tài nói:
-Hứa Mạt, để chúng tôi dẫn Yêu nhi đi mua sắm nha.
-Vâng.
Hứa Mạt nhẹ nhàng gật đầu.
Xe ngựa một đường đi thẳng lên phía trước, người đánh xe rất trầm mặc, không nhiều lời nói một câu, Hứa Mạt cũng liền yên lặng theo, suốt dọc đường đi chỉ có Lăng Dung cùng Tinh Vân trò chuyện.
Đường đi thật sự rất xa, một lúc lâu sau, xe ngựa đi tới bên ngoài của thành phố chính, Hứa Mạt có thể nhìn thấy trước mặt là một thành lớn của thành phố, dòng người tới lui rất đông, có không ít xe máy đi qua, còn có cả xe nhỏ bốn chỗ trở người.
Kiến trúc và ngã tư đường làm cho Hứa Mạt cảm nhận được một kiểu phong cách máy móc, giống như là một thành phố sắt thép thời nguyên thủy vậy.
Xe ngựa đi qua cửa lớn đi tới ngã tư rộng mở trong thành, dòng người như nước chảy, bọn họ vốn là sống ở nơi bên ngoài trụ sở chính của thế giới ngầm nên nơi này phồn hoa hơn rất nhiều.
Hai bên ngã tư đường đều là cửa hàng, ven đường cũng có người làm ăn buôn bán nhỏ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất