[Xuyên Thư] Ảnh Hậu Pháo Hôi Chỉ Muốn Giải Nghệ
Chương 10:
Lúc trước Cố Tây Khê xào CP, người nổi tiếng nhất chính là Tạ Thanh Từ, lúc đó Tạ Thanh Từ vẫn là lưu lượng IDOL, ảnh chụp tin đồn lan truyền, tối hôm đó Weibo đã sụp đổ, bảy mươi triệu người hâm mộ chạy đến trang của Cố Tây Khê điên cuồng mắng chửi. Cuối cùng Tạ Thanh Từ đã đăng một bài Weibo: Nửa đêm làm gì mà mơ giữa ban ngày vậy?
Một câu đã chấm dứt cuộc bạo loạn của người hâm mộ, cũng khiến Cố Tây Khê trở thành trò cười.
Trong giới ai mà không nói Cố Tây Khê là cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga.
Một người nổi tiếng như Tạ Thanh Từ, có tài có sắc lại có gia thế tốt như vậy, làm sao có thể coi trọng một Cố Tây Khê chỉ có khuôn mặt.
"Ồ." Cố Tây Khê tùy tiện gật đầu.
Phản ứng lạnh nhạt của cô khiến mọi người đều sửng sốt.
Lúc này, đạo diễn Trần ra mặt chủ trì quá trình, ông cầm trên tay một chồng thẻ, nói với mọi người: "Bây giờ mọi người đã đến đông đủ, vậy chúng ta hãy sắp xếp chỗ ở trước nhé, căn nhà này có bốn phòng, hai người một phòng, các bạn muốn bốc thăm hay tự do kết hợp?"
"Tự do kết hợp đi." Trước khi những người khác kịp lên tiếng, Tần Lãng đã mở lời.
Bến phía đám người Lưu Dung Dung cũng đành phải nuốt lời xuống, dù sao thì ngoài Tạ Thanh Từ ra, Tần Lãng là người có phiên vị lớn nhất ở đây, đương nhiên phải nể mặt Tần Lãng.
"Vậy các bạn định ở cùng ai?" Đạo diễn Trần hỏi đầy ẩn ý.
Đoạn sắp xếp chỗ ở này lại có thể cắt ghép thành một cảnh phim hấp dẫn.
Dù sao thì việc ai ở với ai, ai không ở với ai, đều thể hiện rất rõ ràng mối quan hệ giữa họ.
Nếu là bình thường thì có lẽ không sao nhưng lần này lại có thêm Cố Tây Khê.
Ba nữ nghệ sĩ Lưu Dung Dung đều không muốn ở cùng Cố Tây Khê, cần Cố Tây Khê làm nền là một chuyện, nhưng bị cô lấn át lại là chuyện khác.
"Chị Vân Linh, em ở cùng chị nhé." Thái Điềm Tâm ôm lấy cánh tay của Triệu Vân Linh, cười ngọt ngào.
"Được." Triệu Vân Linh lập tức đồng ý, mặc dù bị gọi là chị có hơi khó chịu nhưng dù sao cũng tốt hơn là ở cùng Cố Tây Khê.
Nụ cười của Lưu Dung Dung cứng đờ, ánh mắt nhìn về phía Cố Tây Khê.
Cố Tây Khê nở một nụ cười với cô ta: "Chị Dung Dung, mong chị chỉ bảo nhiều hơn."
Sau khi định phòng xong, mọi người phải mang đồ vào phòng và dọn dẹp một chút.
Buổi ghi hình sẽ chính thức bắt đầu vào ngày mai.
Cố Tây Khê làm sao không nhận ra Lưu Dung Dung không thích ở cùng mình nhưng cô cũng không để bụng, trực tiếp xách vali vào phòng.
Bên trong phòng được bài trí khá hiện đại, hai chiếc giường rộng một mét năm được đặt ở hai bên phòng, ở giữa là hai tủ đầu giường, mỗi góc tường có hai tủ quần áo, Cố Tây Khê tùy tiện chọn một tủ quần áo, cô mang không nhiều đồ đạc, chỉ mất vài phút là dọn xong.
Còn Lưu Dung Dung mang theo tận bảy chiếc vali, Cố Tây Khê không định giả vờ thân thiện, giúp cô ta dọn dẹp mà trực tiếp đi ra ngoài.
Lưu Dung Dung vừa dọn đồ vừa lẩm bẩm trong lòng, sao mình lại xui xẻo đến mức trở thành bạn cùng phòng với Cố Tây Khê chứ?
Đang lẩm bẩm, Lưu Dung Dung đột nhiên nhìn thấy có thứ gì đó chạy vụt qua bên cạnh vali.
Một câu đã chấm dứt cuộc bạo loạn của người hâm mộ, cũng khiến Cố Tây Khê trở thành trò cười.
Trong giới ai mà không nói Cố Tây Khê là cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga.
Một người nổi tiếng như Tạ Thanh Từ, có tài có sắc lại có gia thế tốt như vậy, làm sao có thể coi trọng một Cố Tây Khê chỉ có khuôn mặt.
"Ồ." Cố Tây Khê tùy tiện gật đầu.
Phản ứng lạnh nhạt của cô khiến mọi người đều sửng sốt.
Lúc này, đạo diễn Trần ra mặt chủ trì quá trình, ông cầm trên tay một chồng thẻ, nói với mọi người: "Bây giờ mọi người đã đến đông đủ, vậy chúng ta hãy sắp xếp chỗ ở trước nhé, căn nhà này có bốn phòng, hai người một phòng, các bạn muốn bốc thăm hay tự do kết hợp?"
"Tự do kết hợp đi." Trước khi những người khác kịp lên tiếng, Tần Lãng đã mở lời.
Bến phía đám người Lưu Dung Dung cũng đành phải nuốt lời xuống, dù sao thì ngoài Tạ Thanh Từ ra, Tần Lãng là người có phiên vị lớn nhất ở đây, đương nhiên phải nể mặt Tần Lãng.
"Vậy các bạn định ở cùng ai?" Đạo diễn Trần hỏi đầy ẩn ý.
Đoạn sắp xếp chỗ ở này lại có thể cắt ghép thành một cảnh phim hấp dẫn.
Dù sao thì việc ai ở với ai, ai không ở với ai, đều thể hiện rất rõ ràng mối quan hệ giữa họ.
Nếu là bình thường thì có lẽ không sao nhưng lần này lại có thêm Cố Tây Khê.
Ba nữ nghệ sĩ Lưu Dung Dung đều không muốn ở cùng Cố Tây Khê, cần Cố Tây Khê làm nền là một chuyện, nhưng bị cô lấn át lại là chuyện khác.
"Chị Vân Linh, em ở cùng chị nhé." Thái Điềm Tâm ôm lấy cánh tay của Triệu Vân Linh, cười ngọt ngào.
"Được." Triệu Vân Linh lập tức đồng ý, mặc dù bị gọi là chị có hơi khó chịu nhưng dù sao cũng tốt hơn là ở cùng Cố Tây Khê.
Nụ cười của Lưu Dung Dung cứng đờ, ánh mắt nhìn về phía Cố Tây Khê.
Cố Tây Khê nở một nụ cười với cô ta: "Chị Dung Dung, mong chị chỉ bảo nhiều hơn."
Sau khi định phòng xong, mọi người phải mang đồ vào phòng và dọn dẹp một chút.
Buổi ghi hình sẽ chính thức bắt đầu vào ngày mai.
Cố Tây Khê làm sao không nhận ra Lưu Dung Dung không thích ở cùng mình nhưng cô cũng không để bụng, trực tiếp xách vali vào phòng.
Bên trong phòng được bài trí khá hiện đại, hai chiếc giường rộng một mét năm được đặt ở hai bên phòng, ở giữa là hai tủ đầu giường, mỗi góc tường có hai tủ quần áo, Cố Tây Khê tùy tiện chọn một tủ quần áo, cô mang không nhiều đồ đạc, chỉ mất vài phút là dọn xong.
Còn Lưu Dung Dung mang theo tận bảy chiếc vali, Cố Tây Khê không định giả vờ thân thiện, giúp cô ta dọn dẹp mà trực tiếp đi ra ngoài.
Lưu Dung Dung vừa dọn đồ vừa lẩm bẩm trong lòng, sao mình lại xui xẻo đến mức trở thành bạn cùng phòng với Cố Tây Khê chứ?
Đang lẩm bẩm, Lưu Dung Dung đột nhiên nhìn thấy có thứ gì đó chạy vụt qua bên cạnh vali.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất