Trở Lại Thập Niên 80: Dẫn Dắt Cả Nhà Làm Giàu
Chương 45: Ai Ngờ Lại Là Một Hố Lửa Chứ
Cố Tư Tinh nhìn bóng lưng hơi gồng lên của cô ta mà chậc chậc trong lòng: Lúc cướp người sảng khoái bao nhiêu, nhưng ai ngờ lại là một hố lửa chứ.
Bây giờ Trương Song Bình có sướng không?
Đương nhiên là không rồi, thậm chí cô ta còn không muốn đối mặt với người nhà họ Cố nữa là.
Cô ta và Trương Xuân Đào phá hỏng mối hôn sự giữa Cố Nhất Mẫn và Trịnh Chí Minh vốn là để thay thế bản thân mình vào.
Nhưng không ngờ, cô ta đã kêu mẹ mình chủ động đến nhà họ Trịnh cầu hôn rồi mà nhà họ Trịnh lại không cho cô ta một câu trả lời chính xác.
Cô ta cảm thấy Trịnh Chí Minh có chút tình cảm với mình vì dù sao lúc trước hai người họ cũng từng là đối tượng khoảng hai tháng. Sở dĩ Trịnh Chí Minh chia tay mình chẳng qua là bị con hồ ly tinh Cố Nhất Mẫn mê hoặc mà thôi.
Cô ta biết đàn ông đều háo sắc nhưng thời gian lâu dần rồi, họ sẽ biết ngay phụ nữ như thế nào mới thích hợp để kết hôn.
Cô ta có công việc, cha cô ta còn là bí thư thôn, điều kiện này có thể bỏ xa Cố Nhất Mẫn tám con đường rồi.
Bây giờ Trịnh Chí Minh chỉ vừa mới từ hôn nên vẫn chưa nghĩ được đến mấy chuyện này, nhưng rồi sau này anh ta sẽ hiểu được cái tốt của cô ta mà thôi.
Hôm qua, sau khi bà mai trở về có nói hôm nay nhà họ Trịnh sẽ đi thu hoạch lạc nên cô ta rời giường từ rất sớm và đến nhà họ Trịnh, vì thế mà còn cãi nhau với Cát Phượng Liên một trận.
Mẹ cô ta cảm thấy cô ta làm như vậy là bám vào nhà họ Trịnh, sau này cho dù có gả qua đó thì cũng sẽ không được nhà họ Trịnh coi trọng.
Cô ta không phải con ngu, đương nhiên biết bám vào không có nghĩa là mua bán, nhưng đợi sau khi cô ta gả vào nhà họ Trịnh rồi, chỉ cần bắt thóp được Trịnh Chí Minh thì những chuyện khác đều có thể giải quyết.
Nhưng cô ta cũng không muốn đối diện với nhà họ Cố vào thời điểm này, cô ta muốn sau khi mình gả cho Trịnh Chí Minh rồi sẽ dùng thái độ của người chiến thắng để nhìn xuống bọn họ, đặc biệt là Cố Nhất Mẫn.
“Song Bình, thím đã bảo cháu chính là người thích hợp với Chí Minh nhà thím nhất mà.” Triệu Phụng Lan cảm thấy hành động vừa rồi của mình đã đả kích người nhà họ Cố.
Các người không muốn bám vào mà lại muốn từ hôn sao?
Đó là do các người không có mắt.
Nhìn mà xem, có người muốn theo đuổi, muốn được gả vào nhà bọn họ đây này, hơn nữa người ta còn có công việc, có thể kiếm tiền.
Trương Song Bình vâng một tiếng rồi cũng không nói gì nữa, bộ dáng rất dễ bị bắt nạt.
Triệu Phụng Lan lại càng hài lòng về cô ta hơn, nhưng điều mà bà ta không biết chính là lúc này, Trương Song Binh đã đang tưởng tượng trong lòng sau này sẽ diễn thuật trạch đấu mười cấp với bà ta thế nào.
Cố Tư Tinh không biết hai con người có khả năng sẽ trở thành mẹ chồng và con dâu này đã bắt đầu chơi liêu trai chí dị rồi. Bên này, nhà bọn họ đã ra đến đồng.
Đám người Vương Nguyệt Cúc đạp xe đạp đến sớm hơn đã thu hoạch được một phần nhỏ, thấy ba người bọn họ đến, công việc lại bắt đầu được phân công lại.
Thu hoạch lạc cần có một người dùng cuốc đào lạc ra, một người khác thì cầm lạc đã bào lên rũ rụng đất bám bên trên, sau đó vơ lạc lại với nhau. Tiếp đó còn có một người ở đằng sau dùng cái cuốc nhỏ đào đất, kiểm tra xem lạc có rớt xuống đất không.
Công việc của Cố Tư Tinh và Cố Tam Tĩnh chính là nhặt lạc.
Hai chị em không làm việc trước mà tách một hột lạc bỏ vào miệng nhau, lạc sống vừa thơm mát lại vừa có vị ngọt nhẹ, thật ngon quá.
Hai người ăn được vài hột lại bắt đầu ngồi xổm trên đồng đào đất nhặt lạc, sau khi chân mỏi rồi, Cố Tư Tinh dứt khoát ngồi hẳn xuống đồng, dù sao thì cô cũng không làm tiểu tiên nữ xinh đẹp được nữa rồi.
Cố Tư Tinh đang làm việc sát gần Cố Nhất Mẫn và kể với cô ấy rằng trên đường bọn họ tới đây có gặp được Trương Song Bình. Cố Nhất Mẫn nghe xong chợt cười mỉa mai một tiếng: “Đó là chuyện nhà người khác, chúng ta không quản.”
Bây giờ Trương Song Bình có sướng không?
Đương nhiên là không rồi, thậm chí cô ta còn không muốn đối mặt với người nhà họ Cố nữa là.
Cô ta và Trương Xuân Đào phá hỏng mối hôn sự giữa Cố Nhất Mẫn và Trịnh Chí Minh vốn là để thay thế bản thân mình vào.
Nhưng không ngờ, cô ta đã kêu mẹ mình chủ động đến nhà họ Trịnh cầu hôn rồi mà nhà họ Trịnh lại không cho cô ta một câu trả lời chính xác.
Cô ta cảm thấy Trịnh Chí Minh có chút tình cảm với mình vì dù sao lúc trước hai người họ cũng từng là đối tượng khoảng hai tháng. Sở dĩ Trịnh Chí Minh chia tay mình chẳng qua là bị con hồ ly tinh Cố Nhất Mẫn mê hoặc mà thôi.
Cô ta biết đàn ông đều háo sắc nhưng thời gian lâu dần rồi, họ sẽ biết ngay phụ nữ như thế nào mới thích hợp để kết hôn.
Cô ta có công việc, cha cô ta còn là bí thư thôn, điều kiện này có thể bỏ xa Cố Nhất Mẫn tám con đường rồi.
Bây giờ Trịnh Chí Minh chỉ vừa mới từ hôn nên vẫn chưa nghĩ được đến mấy chuyện này, nhưng rồi sau này anh ta sẽ hiểu được cái tốt của cô ta mà thôi.
Hôm qua, sau khi bà mai trở về có nói hôm nay nhà họ Trịnh sẽ đi thu hoạch lạc nên cô ta rời giường từ rất sớm và đến nhà họ Trịnh, vì thế mà còn cãi nhau với Cát Phượng Liên một trận.
Mẹ cô ta cảm thấy cô ta làm như vậy là bám vào nhà họ Trịnh, sau này cho dù có gả qua đó thì cũng sẽ không được nhà họ Trịnh coi trọng.
Cô ta không phải con ngu, đương nhiên biết bám vào không có nghĩa là mua bán, nhưng đợi sau khi cô ta gả vào nhà họ Trịnh rồi, chỉ cần bắt thóp được Trịnh Chí Minh thì những chuyện khác đều có thể giải quyết.
Nhưng cô ta cũng không muốn đối diện với nhà họ Cố vào thời điểm này, cô ta muốn sau khi mình gả cho Trịnh Chí Minh rồi sẽ dùng thái độ của người chiến thắng để nhìn xuống bọn họ, đặc biệt là Cố Nhất Mẫn.
“Song Bình, thím đã bảo cháu chính là người thích hợp với Chí Minh nhà thím nhất mà.” Triệu Phụng Lan cảm thấy hành động vừa rồi của mình đã đả kích người nhà họ Cố.
Các người không muốn bám vào mà lại muốn từ hôn sao?
Đó là do các người không có mắt.
Nhìn mà xem, có người muốn theo đuổi, muốn được gả vào nhà bọn họ đây này, hơn nữa người ta còn có công việc, có thể kiếm tiền.
Trương Song Bình vâng một tiếng rồi cũng không nói gì nữa, bộ dáng rất dễ bị bắt nạt.
Triệu Phụng Lan lại càng hài lòng về cô ta hơn, nhưng điều mà bà ta không biết chính là lúc này, Trương Song Binh đã đang tưởng tượng trong lòng sau này sẽ diễn thuật trạch đấu mười cấp với bà ta thế nào.
Cố Tư Tinh không biết hai con người có khả năng sẽ trở thành mẹ chồng và con dâu này đã bắt đầu chơi liêu trai chí dị rồi. Bên này, nhà bọn họ đã ra đến đồng.
Đám người Vương Nguyệt Cúc đạp xe đạp đến sớm hơn đã thu hoạch được một phần nhỏ, thấy ba người bọn họ đến, công việc lại bắt đầu được phân công lại.
Thu hoạch lạc cần có một người dùng cuốc đào lạc ra, một người khác thì cầm lạc đã bào lên rũ rụng đất bám bên trên, sau đó vơ lạc lại với nhau. Tiếp đó còn có một người ở đằng sau dùng cái cuốc nhỏ đào đất, kiểm tra xem lạc có rớt xuống đất không.
Công việc của Cố Tư Tinh và Cố Tam Tĩnh chính là nhặt lạc.
Hai chị em không làm việc trước mà tách một hột lạc bỏ vào miệng nhau, lạc sống vừa thơm mát lại vừa có vị ngọt nhẹ, thật ngon quá.
Hai người ăn được vài hột lại bắt đầu ngồi xổm trên đồng đào đất nhặt lạc, sau khi chân mỏi rồi, Cố Tư Tinh dứt khoát ngồi hẳn xuống đồng, dù sao thì cô cũng không làm tiểu tiên nữ xinh đẹp được nữa rồi.
Cố Tư Tinh đang làm việc sát gần Cố Nhất Mẫn và kể với cô ấy rằng trên đường bọn họ tới đây có gặp được Trương Song Bình. Cố Nhất Mẫn nghe xong chợt cười mỉa mai một tiếng: “Đó là chuyện nhà người khác, chúng ta không quản.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất