Tôi Ở Nhân Gian Live Stream Đoán Mệnh

Chương 4:

Trước Sau
Còn Xuất Vân Quán thờ phụng một vị thần linh không nổi danh lắm là Tư Mệnh Tinh Quân.

Tư Mệnh Tinh Quân là thuộc hạ của Nam Cực Trường Sinh Đại Đế, là một trong lục cung của Nam Đẩu Tinh, chưởng quản vận mệnh của phàm nhân.

Nghe nói tổ sư gia của Xuất Vân Quán từng được Tư Mệnh Tinh Quân chỉ điểm, suy nghĩ thông suốt, thông hiểu số mệnh, lúc này mới xây Xuất Vân Quán.

Chuyện hư vô mờ mịt này có lẽ vì để tăng thêm sự huyền bí của Đạo quán mà soạn thành, cho nên dường như chẳng ai tin cả.

Hương là chất môi giới để giác ngộ thông linh, thắp hương là một cách thức để cầu nguyện với thần linh.

An Như Cố chọn 3 nến hương, 3 nén hương này đại biểu Tam Bảo, cũng ứng với Tam Tài. Khoảng cách giữa mỗi nén hương không quá một tấc để bày tỏ Thốn Tâm.

*Thốn tâm: có nghĩa là tấc lòng, người xưa cho rằng tâm chỉ có một tấc vuông, nên gọi như vậy.

Khi lên năm 4 đại học, bạn học có người thi thạc sĩ, có người tìm việc làm, trước giờ thành tích của cô ưu tú như vậy, nhưng lại chẳng đưa ra quyết định, thấy giáo và bạn học rất nghi ngờ, lúc đó có mới nói muốn về nhà tìm việc, thật ra khi đó cô đã có ý định điều hành Xuất Vân Quán thật tốt.

Thôn trưởng cho rằng cô vì lão đạo trưởng mới ở lại, nhưng mà việc điều hành Xuất Vân Quán cô nghĩ đến bản thân mình.

Cô thích đoán mệnh cho người khác, vậy tại sao phải chọn việc cô không thích, được chăng hay chớ, chẳng bằng trở về Xuất Vân Quán khiến sự yêu thích của cô trở thành công việc.

Về phần lựa chọn của cô có chính xác hay không…

Cô bật lửa, ngọn lửa cháy lên, sau đó dịu lại, cô cắm hương vào lư hương, lửa ổn định, sáng ngời, không bao lâu sau ngọn lửa rơi ra hoa lửa, phát ra âm thanh leng keng.

Cái gọi là “Một nén hương gửi lời nhắn, thần linh sẽ ban phước lành cho bạn”, vì vậy khi nhìn thấy điềm lành An Như Cố đã hiểu rõ.



Điều này có nghĩa là thần linh vui vẻ, đây là Đại Cát.

Cho dù không thấy điềm lành, tính cách của cô rất cố chấp vì vậy cô sẽ không thanh đổi ý định của mình.

Sau khi bái thần, An Như Cố đi vào phòng của mình, phòng của cô ở phía sau Đạo quán, chim sẻ tuy nhỏ nhưng nội tạng đều đủ. Năm ngoái, thôn trưởng còn đến đây lắp mạng cho cô.

An Như Cố lấy laptop của mình ra, lên mạng, bất tri bất giác lâm vào trầm tư.

Từ lúc cô quyết định muốn xây dựng Đạo quán, cô đã bắt đầu chuẩn bị bản kế hoạch. Nếu muốn đem vật phẩm của Đạo quán đi bán, mà muốn bán được thì điều quan trọng nhất là tuyên truyền.

Quốc gia đối với huyền học thái độ không ủng hộ cũng chẳng phản đối, theo hình thức nuôi thả tự do.

Cô còn chút tiền, chi bằng… Cô tìm một công ty để tuyên truyền nhỉ?

Lúc này điện thoại di động của cô vang lên, cô cầm lên xem, phát hiện group chat bạn cùng phòng đang nói chuyện. Nhóm tên là [Bốn Đóa Kim Hoa].

[Dương Dương: An Như Cố, cậu về đến nhà chưa?]

An Như Cố biết bạn cùng phòng quan tâm cô, nên trả lời lại: [Đã về.]

[Dương Dương: Vậy thì tốt rồi. (Icon mèo con vui vẻ.)]

[Dương Dương: Cậu không đến buổi tụ họp hôm nay, để tớ kể cho cậu nha, hôm nay rất náo nhiệt, toàn trai xinh gái đẹp trong khoa đến.]



[Trương Hạ: Nhiều người biết cậu không đến thì tiu nghỉu luôn đó, rất buồn cười.]

Chẳng biết có phải hay không, khi nhìn mặt An Như Cố thì bọn họ hơi câu nệ, nhưng mà bây giờ nói chuyện trên mạng thì lại náo nhiệt hơn rất nhiều.

An Như Cố chẳng quan tâm mấy cô ấy nói đùa, cô cũng nói chuyện cùng bọn họ một lúc.

[Dương Dương: Không nói chuyện với mấy cậu nữa, tớ đi xem cái khác, streamer tớ thích đang livestream.]

[Trương Hạ: Streamer nào thế? Tớ cũng muốn xem.]

[Dương Dương: Là một streamer game trên nền tảng Cá Mập, tên là Ngải Cách, trước kia là tuyển thủ chuyên nghiệp, kỹ thuật rất giỏi…]

[Trương Hạ: Quan trọng là đẹp trai đúng không.]

[Dương Dương: Đoán mò mà lại trúng.]

An Như Cố cũng hào hứng, mở nền tảng Cá Mập, tìm tên Ngải Cách trên thanh tìm kiếm, màn hình điện thoại hiện lên một phòng live stream. Màn hình là cửa sổ trò chơi, góc trái giao màn hình là giao diện camera, có một chàng trai đeo tai nghe, nhìn khá đẹp.

Ngải Cách mở livestream, anh ấy tìm được một trò chơi nhỏ vừa phát hành, sau đó tải về rồi chơi rất hăng say.

Độ nổi tiếng của phòng live là 3 triệu. Người ngoài nhìn vào cũng biết Ngải Cách khá nổi tiếng. Mặc dù chỉ là một trò chơi nhỏ vừa phát hành, nhưng mà khi thấy Ngải Cách chơi, rất nhiều khán giả cũng muốn download để trải nghiệm.

An Như Cố nhìn chằm chằm vào 3 triệu độ nổi tiếng, mắt cô nheo lại, trong lòng chợt nảy sinh một suy nghĩ táo bạo.

Nếu livestream có nhiều người coi như vậy… Cô cũng muốn tham gia.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau