Tôi Ở Nhân Gian Live Stream Đoán Mệnh
Chương 8:
“Cô không nên kết hôn.” Microphone truyền ra câu nói của An Như Cố, mặt Tự Thủy Lưu Niên cứng đờ, nụ cười chợt tắt.
Đầu cô ấy lóe lên rất nhiều suy đoán, suy đoán rất nhiều kết quả khác nhau, nhưng không hề nghĩ đến An Như Cố lại nói thế này.
Không nên kết hôn là sao? Lẽ nào cô ấy phải độc thân cả đời? Sao cô bé này nói chuyện mất lịch sự vậy?
Người xem kinh ngạc, khu bình luận có rất nhiều người phản ứng như Tự Thủy Lưu Niên.
[Phú bà: Tôi sắp kết hôn, cô lại nói tôi tình duyên trắc trở!]
[Phú bà: Mẹ nó! Phí cả tiền!]
Bất kỳ người nào đang trong giai đoạn yêu đương cuồng nhiệt bị người khác nói như vậy, chắc chắn cũng phản ứng như vậy, nói không chừng muốn đem nguyên xô máu chó đổ lên đầu người xem bói luôn ấy chứ.
Cũng may Tự Thủy Lưu Niên được dạy dỗ rất tốt, cô ấy không cười nữa, chỉ nhướng mày, khí thế hung hăng: “Tại sao nói vậy?”
Nếu như cấp dưới của Tự Thủy Lưu Niên thấy dáng vẻ này của cô ấy chắc chắn biết bà chủ đang tức giận.
Nhưng An Như Cố không quan tâm đến phản ứng của người hữu duyên, cô lạnh lùng bình tĩnh nói kết quả cho đối phương: “Ý như mặt chữ, mệnh của cô chú định hôn nhân trắc trở.”
Tự Thủy Lưu Niên nghe vậy thì nhíu mày, đột nhiên bị người khác nói ra một quẻ xấu như vậy, cô ấy không hề thoải mái, vô thức phản bác: “Trước đó tôi cũng tìm thầy bói để xem, sao chưa từng nghe đến chuyện này?”
Sau khi sự nghiệp của cô ấy rộng mở, cô ấy gặp rất nhiều ông chủ, những người càng có tiền càng mê tín, cô ấy cũng theo số đông tìm đến thầy bói, người đó nghe nói rất lợi hại.
Thầy bói kia nói cô ấy khổ tận cam lai, là mệnh phú quý, bất kể ở sự nghiệp hay tình duyên, cũng có thể thành công mỹ mãn, Tóm lại, chuyện tình duyên sao lại tương phản thế này.
An Như Cố thấy sự chất vấn này thì cô chỉ cầm tách trà, thổi hơi nước, khói che nửa khuôn mặt của cô: “Đoán mệnh như một bài thi, chỉ có chính xác không có đáp án thứ hai.”
Tự Thủy Lưu Niên nhíu mày, cô ấy không vui, không muốn dây dưa với An Như Cố nữa, nhìn vào nút “Kết thúc trò chuyện” muốn ấn vào ngay lập tức.
Phí mấy trăm tệ… Xem như làm từ thiện đi.
Mười mấy khán giả trong phòng live stream cũng có ý định giống Tự Thủy Lưu Niên, thấy dáng vẻ của cô ấy thì nghĩ muốn thoát live.
[Tức giận rồi!]
[Có sao nói vậy, người ta chỉ muốn tính ngày lành để kết hôn, chủ phòng chỉ cần nói ngày nào có thể kết hôn là được, tại sao lại vẽ rắn thêm chân, đột nhiên làm ảnh hưởng đến bản thân vậy.]
[Chủ phòng vẫn nên đến khu ca hát đi, loại kỹ năng sống thế này không thích hợp với cô đâu.]
[Hơn nữa, chủ phòng tính có chuẩn hay không?]
[Nhất định là giả đấy, mọi người xem phú bà sắp thoát khỏi cuộc sống độc thân rồi, tình duyên thế này mà nói trắc trở à?]
Lúc Tự Thủy Lưu Niên chuẩn bị tắt điện thoại thì có giọng nói êm tai vang lên: “Cô sinh ra tại một thôn ở miền núi, cô có 4 chị gái và 1 em trai, duyên phận của cô và cha mẹ rất nhạt, người nuôi lớn cô không phải cha mẹ cô, đúng không?”
Người xem nghe vậy thì kinh ngạc, nhà của phú bà sinh nhiều như vậy?
[4 chị gái và 1 em trai? Giả đúng không, thập niên 80 đã có kế hoạch hóa gia đình.]
[Không đúng, mọi người xem thái độ của phú bà kìa!]
Khi An Như Cố nói dứt lời, Tự Thủy Lưu Niên dừng tay lại, tay dừng giữa không trung, mãi một lát sau mới thù tay, ánh mắt hoảng sợ.
“Đúng vậy, khi còn bé nhà tôi rất nghèo, tôi được bà ngoại nuôi lớn. Về phần kế hoạch hóa gia đình, nộp mấy khoản tiền phạt cho thôn trưởng rồi thôi, họ không quan tâm nữa.”
Cô ấy không nói đến một vài chuyện, sự thật là cha mẹ muốn đưa cô ấy đến nhà người ta làm con dâu nuôi từ bé, nhưng bà ngoại không chịu, nên đã mang cô ấy về nuôi.
Sau khi bà ngoại qua đời, đã rất lâu rồi cô ấy không nghĩ đến những chuyện khi bé. Nếu An Như Cố không nhắc đến chuyện này thì cô ấy tưởng chừng như đây không phải những chuyện mà cô ấy đã từng trải qua.
Tại sao An Như Cố lại biết tình hình ở quê cô ấy?
Tự Thủy Lưu Niên suy tư, cô ấy rời khỏi đó từ lâu rồi, cũng không hề lui tới với những người ở quê, ngay cả những bạn bè thân thiết nhất với cô ấy cũng không biết bối cảnh gia đình của cô ấy.
Tự Thủy Lưu Niên nghĩ lại một chút, bây giờ cô ấy phát triển sự nghiệp ở Nam Thành, cũng lên trang bìa một vài tạp chí kinh doanh, khá nổi tiếng, được xưng là một trong những “nữ doanh nhân có tiềm lực nhất Nam Thành.”
Đầu cô ấy lóe lên rất nhiều suy đoán, suy đoán rất nhiều kết quả khác nhau, nhưng không hề nghĩ đến An Như Cố lại nói thế này.
Không nên kết hôn là sao? Lẽ nào cô ấy phải độc thân cả đời? Sao cô bé này nói chuyện mất lịch sự vậy?
Người xem kinh ngạc, khu bình luận có rất nhiều người phản ứng như Tự Thủy Lưu Niên.
[Phú bà: Tôi sắp kết hôn, cô lại nói tôi tình duyên trắc trở!]
[Phú bà: Mẹ nó! Phí cả tiền!]
Bất kỳ người nào đang trong giai đoạn yêu đương cuồng nhiệt bị người khác nói như vậy, chắc chắn cũng phản ứng như vậy, nói không chừng muốn đem nguyên xô máu chó đổ lên đầu người xem bói luôn ấy chứ.
Cũng may Tự Thủy Lưu Niên được dạy dỗ rất tốt, cô ấy không cười nữa, chỉ nhướng mày, khí thế hung hăng: “Tại sao nói vậy?”
Nếu như cấp dưới của Tự Thủy Lưu Niên thấy dáng vẻ này của cô ấy chắc chắn biết bà chủ đang tức giận.
Nhưng An Như Cố không quan tâm đến phản ứng của người hữu duyên, cô lạnh lùng bình tĩnh nói kết quả cho đối phương: “Ý như mặt chữ, mệnh của cô chú định hôn nhân trắc trở.”
Tự Thủy Lưu Niên nghe vậy thì nhíu mày, đột nhiên bị người khác nói ra một quẻ xấu như vậy, cô ấy không hề thoải mái, vô thức phản bác: “Trước đó tôi cũng tìm thầy bói để xem, sao chưa từng nghe đến chuyện này?”
Sau khi sự nghiệp của cô ấy rộng mở, cô ấy gặp rất nhiều ông chủ, những người càng có tiền càng mê tín, cô ấy cũng theo số đông tìm đến thầy bói, người đó nghe nói rất lợi hại.
Thầy bói kia nói cô ấy khổ tận cam lai, là mệnh phú quý, bất kể ở sự nghiệp hay tình duyên, cũng có thể thành công mỹ mãn, Tóm lại, chuyện tình duyên sao lại tương phản thế này.
An Như Cố thấy sự chất vấn này thì cô chỉ cầm tách trà, thổi hơi nước, khói che nửa khuôn mặt của cô: “Đoán mệnh như một bài thi, chỉ có chính xác không có đáp án thứ hai.”
Tự Thủy Lưu Niên nhíu mày, cô ấy không vui, không muốn dây dưa với An Như Cố nữa, nhìn vào nút “Kết thúc trò chuyện” muốn ấn vào ngay lập tức.
Phí mấy trăm tệ… Xem như làm từ thiện đi.
Mười mấy khán giả trong phòng live stream cũng có ý định giống Tự Thủy Lưu Niên, thấy dáng vẻ của cô ấy thì nghĩ muốn thoát live.
[Tức giận rồi!]
[Có sao nói vậy, người ta chỉ muốn tính ngày lành để kết hôn, chủ phòng chỉ cần nói ngày nào có thể kết hôn là được, tại sao lại vẽ rắn thêm chân, đột nhiên làm ảnh hưởng đến bản thân vậy.]
[Chủ phòng vẫn nên đến khu ca hát đi, loại kỹ năng sống thế này không thích hợp với cô đâu.]
[Hơn nữa, chủ phòng tính có chuẩn hay không?]
[Nhất định là giả đấy, mọi người xem phú bà sắp thoát khỏi cuộc sống độc thân rồi, tình duyên thế này mà nói trắc trở à?]
Lúc Tự Thủy Lưu Niên chuẩn bị tắt điện thoại thì có giọng nói êm tai vang lên: “Cô sinh ra tại một thôn ở miền núi, cô có 4 chị gái và 1 em trai, duyên phận của cô và cha mẹ rất nhạt, người nuôi lớn cô không phải cha mẹ cô, đúng không?”
Người xem nghe vậy thì kinh ngạc, nhà của phú bà sinh nhiều như vậy?
[4 chị gái và 1 em trai? Giả đúng không, thập niên 80 đã có kế hoạch hóa gia đình.]
[Không đúng, mọi người xem thái độ của phú bà kìa!]
Khi An Như Cố nói dứt lời, Tự Thủy Lưu Niên dừng tay lại, tay dừng giữa không trung, mãi một lát sau mới thù tay, ánh mắt hoảng sợ.
“Đúng vậy, khi còn bé nhà tôi rất nghèo, tôi được bà ngoại nuôi lớn. Về phần kế hoạch hóa gia đình, nộp mấy khoản tiền phạt cho thôn trưởng rồi thôi, họ không quan tâm nữa.”
Cô ấy không nói đến một vài chuyện, sự thật là cha mẹ muốn đưa cô ấy đến nhà người ta làm con dâu nuôi từ bé, nhưng bà ngoại không chịu, nên đã mang cô ấy về nuôi.
Sau khi bà ngoại qua đời, đã rất lâu rồi cô ấy không nghĩ đến những chuyện khi bé. Nếu An Như Cố không nhắc đến chuyện này thì cô ấy tưởng chừng như đây không phải những chuyện mà cô ấy đã từng trải qua.
Tại sao An Như Cố lại biết tình hình ở quê cô ấy?
Tự Thủy Lưu Niên suy tư, cô ấy rời khỏi đó từ lâu rồi, cũng không hề lui tới với những người ở quê, ngay cả những bạn bè thân thiết nhất với cô ấy cũng không biết bối cảnh gia đình của cô ấy.
Tự Thủy Lưu Niên nghĩ lại một chút, bây giờ cô ấy phát triển sự nghiệp ở Nam Thành, cũng lên trang bìa một vài tạp chí kinh doanh, khá nổi tiếng, được xưng là một trong những “nữ doanh nhân có tiềm lực nhất Nam Thành.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất