Tôi Ở Nhân Gian Live Stream Đoán Mệnh
Chương 14:
[Đại học trọng điểm 985 mà nói là bình thường? Định nghĩa của hai chữ “bình thường” này hay thật đấy.]
[Cô gái này gia cảnh không tệ, gia đình hòa thuận êm ấm, lại học giỏi, số mệnh rất tốt, chảy nước mắt hâm mộ.]
[Xem ra những người kia đoán không sai, những người trúng thưởng cũng đâu xui xẻo đến vậy.]
“Lần này cô muốn hỏi gì?” An Như Cố nhìn cô gái kia, cô nghi ngờ hỏi.
Người hữu duyên thứ nhất là Tự Thủy Lưu Niên gặp phải lừa đảo, vận rủi sẽ thể hiện trên tướng mạo, nhưng không hề nhìn thấy trên mặt cô gái này.
Cô gái này không có dấu hiệu của sự xui xẻo, nhưng mặt lại u sầu, thật là kỳ quái.
Cô gái này nghe vậy thì nghĩ đến gì đó, dáng vẻ uể oải, lấy tay chống lên trán, cố gắng chèo chống cơ thể, mắt ngấn nước sắp khóc đến nơi rồi: “Em trai tôi mất tích.”
[???]
[Mới nói người hữu duyên không xui xẻo đến thế, như này mà chưa đủ xui xẻo à?]
[Tôi còn tưởng cô ấy hỏi việc học, quê quá đi mất.]
Cô gái không muốn khóc trước màn hình, chỉ thấy xấu hổ, nhưng sự lo lắng hoảng loạn khiến cô ấy rất khó chịu, đành phải che mắt, che giấu đôi mắt ửng hồng: “Mấy ngày trước cha mẹ tôi muốn về quê thăm người thân, em trai tôi hơi sốt, vì vậy không dẫn nó theo. Tôi sắp thi rồi, nên lo lắng học tập suốt ngày, không muốn thi bị điểm kém, nên cứ ru rú ở trong phòng. Hai hôm nay cứ khóa cửa ở trong phòng, để TV cho nó xem. Kết quả tối hôm qua sau khi học xong tôi đặt thức ăn ở ngoài, phát hiện không thấy nó đâu. Cửa chính thì đóng, nhưng khóa đã được mở ra, không biết nó chạy đi đâu rồi.”
[Trời ạ, mau báo cảnh sát đi, trẻ con mất tích có thể lập tức báo án, không cần đợi sau 24 tiếng.]
[Chị gái bất cẩn thật đấy, em trai đi ra ngoài mà không hề phát hiện ra.]
[Tôi lại thấy không có vấn đề gì cả, em trai mới là người sai đáy. Đã khóa trái cửa rồi, nó tự ý chạy ra ngoài, đi ra ngoài còn chẳng báo một tiếng.]
[Đừng nói nữa, người trong cuộc đã lo lắng lắm rồi, đừng có bôi đen người ta nữa, còn không bằng đi giúp người ta tìm em trai.]
Cô gái đọc những bình luận này, sau khi bình tĩnh lại thì nghẹn ngào, lập tức nói: “Sau khi tôi phát hiện đã báo cảnh sát, cảnh sát đã lập án, Sau khi cha mẹ tôi phát hiện thì chạy về ngay trong đêm.”
Cha mẹ không trách cô ấy, còn an ủi để cô ấy không nên lo lắng, chỉ nói cô ấy cùng đi tìm em trai mà thôi. Bọn họ dán thông báo tìm người quanh khu nhà, sau đó lại nhắn tin cho bạn bè nhờ họ tìm giúp.
Mặc dù cha mẹ không trách móc, nhưng mà cô ấy nghĩ đến chuyện em trai ở bên ngoài gặp chuyện bất trắc gì thì cô ấy cảm thấy hoảng sợ.
Ai cũng biết đi lạc thời gian càng lâu thì càng dễ gặp chuyện nguy hiểm.
Cô ấy thức trắng đêm không ngủ, cả buổi chạy ra ngoài tìm người, mãi đến trời gần sáng mới ngủ một chút.
Trước khi đi ngủ cô ấy mở điện thoại lên, muốn xem trên mạng có manh mối gì của em trai hay không, kết quả bạn cùng phòng gửi đường link một phòng live stream, cô ấy mở ra xem, kinh ngạc khi phát hiện đây là một phòng live stream đoán mệnh.
Khi đó Tự Thủy Lưu Niên vừa vào quán nét, khi chủ phòng chỉ dẫn, tìm được bạn trai lừa đảo, là một người đàn ông mặc áo khoác màu đỏ, bình luận toàn là “666”.
*666 nghĩa là khen ngợi sự tài giỏi, trâu bò.
Cô ấy vốn không tin những chuyện quỷ thần ma quái này, nhưng thấy nhiều người tham gia rút thưởng như vậy cũng thử xem, trong lòng cô ấy nảy sinh ra tâm lý muốn được may mắn như đa số mọi người.
Cứ thử chút đi, biết đâu chủ phòng đoán chuẩn thì sao?
Cô gái không suy nghĩ nữa, nhớ lại bản thân từng đến miếu, bình tĩnh chắp tay trước ngữ vái một cái: “Đạo trưởng, à không, đạo cô, nhờ cô giúp tôi tìm em trai.”
An Như Cố: …
[Cô gái này gia cảnh không tệ, gia đình hòa thuận êm ấm, lại học giỏi, số mệnh rất tốt, chảy nước mắt hâm mộ.]
[Xem ra những người kia đoán không sai, những người trúng thưởng cũng đâu xui xẻo đến vậy.]
“Lần này cô muốn hỏi gì?” An Như Cố nhìn cô gái kia, cô nghi ngờ hỏi.
Người hữu duyên thứ nhất là Tự Thủy Lưu Niên gặp phải lừa đảo, vận rủi sẽ thể hiện trên tướng mạo, nhưng không hề nhìn thấy trên mặt cô gái này.
Cô gái này không có dấu hiệu của sự xui xẻo, nhưng mặt lại u sầu, thật là kỳ quái.
Cô gái này nghe vậy thì nghĩ đến gì đó, dáng vẻ uể oải, lấy tay chống lên trán, cố gắng chèo chống cơ thể, mắt ngấn nước sắp khóc đến nơi rồi: “Em trai tôi mất tích.”
[???]
[Mới nói người hữu duyên không xui xẻo đến thế, như này mà chưa đủ xui xẻo à?]
[Tôi còn tưởng cô ấy hỏi việc học, quê quá đi mất.]
Cô gái không muốn khóc trước màn hình, chỉ thấy xấu hổ, nhưng sự lo lắng hoảng loạn khiến cô ấy rất khó chịu, đành phải che mắt, che giấu đôi mắt ửng hồng: “Mấy ngày trước cha mẹ tôi muốn về quê thăm người thân, em trai tôi hơi sốt, vì vậy không dẫn nó theo. Tôi sắp thi rồi, nên lo lắng học tập suốt ngày, không muốn thi bị điểm kém, nên cứ ru rú ở trong phòng. Hai hôm nay cứ khóa cửa ở trong phòng, để TV cho nó xem. Kết quả tối hôm qua sau khi học xong tôi đặt thức ăn ở ngoài, phát hiện không thấy nó đâu. Cửa chính thì đóng, nhưng khóa đã được mở ra, không biết nó chạy đi đâu rồi.”
[Trời ạ, mau báo cảnh sát đi, trẻ con mất tích có thể lập tức báo án, không cần đợi sau 24 tiếng.]
[Chị gái bất cẩn thật đấy, em trai đi ra ngoài mà không hề phát hiện ra.]
[Tôi lại thấy không có vấn đề gì cả, em trai mới là người sai đáy. Đã khóa trái cửa rồi, nó tự ý chạy ra ngoài, đi ra ngoài còn chẳng báo một tiếng.]
[Đừng nói nữa, người trong cuộc đã lo lắng lắm rồi, đừng có bôi đen người ta nữa, còn không bằng đi giúp người ta tìm em trai.]
Cô gái đọc những bình luận này, sau khi bình tĩnh lại thì nghẹn ngào, lập tức nói: “Sau khi tôi phát hiện đã báo cảnh sát, cảnh sát đã lập án, Sau khi cha mẹ tôi phát hiện thì chạy về ngay trong đêm.”
Cha mẹ không trách cô ấy, còn an ủi để cô ấy không nên lo lắng, chỉ nói cô ấy cùng đi tìm em trai mà thôi. Bọn họ dán thông báo tìm người quanh khu nhà, sau đó lại nhắn tin cho bạn bè nhờ họ tìm giúp.
Mặc dù cha mẹ không trách móc, nhưng mà cô ấy nghĩ đến chuyện em trai ở bên ngoài gặp chuyện bất trắc gì thì cô ấy cảm thấy hoảng sợ.
Ai cũng biết đi lạc thời gian càng lâu thì càng dễ gặp chuyện nguy hiểm.
Cô ấy thức trắng đêm không ngủ, cả buổi chạy ra ngoài tìm người, mãi đến trời gần sáng mới ngủ một chút.
Trước khi đi ngủ cô ấy mở điện thoại lên, muốn xem trên mạng có manh mối gì của em trai hay không, kết quả bạn cùng phòng gửi đường link một phòng live stream, cô ấy mở ra xem, kinh ngạc khi phát hiện đây là một phòng live stream đoán mệnh.
Khi đó Tự Thủy Lưu Niên vừa vào quán nét, khi chủ phòng chỉ dẫn, tìm được bạn trai lừa đảo, là một người đàn ông mặc áo khoác màu đỏ, bình luận toàn là “666”.
*666 nghĩa là khen ngợi sự tài giỏi, trâu bò.
Cô ấy vốn không tin những chuyện quỷ thần ma quái này, nhưng thấy nhiều người tham gia rút thưởng như vậy cũng thử xem, trong lòng cô ấy nảy sinh ra tâm lý muốn được may mắn như đa số mọi người.
Cứ thử chút đi, biết đâu chủ phòng đoán chuẩn thì sao?
Cô gái không suy nghĩ nữa, nhớ lại bản thân từng đến miếu, bình tĩnh chắp tay trước ngữ vái một cái: “Đạo trưởng, à không, đạo cô, nhờ cô giúp tôi tìm em trai.”
An Như Cố: …
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất