Chương 35:
Hiệu trưởng cười tủm tỉm, vẫy tay với Hà Điềm Điềm: "Cô Hà, cô ra đây một lát, sếp Chu đích thân đến trường, muốn tìm hiểu tình hình từ cô."
Hiệu trưởng đích thân đến tìm, hơn nữa trong lời nói còn nhắc đến sếp Chu, mọi người trong văn phòng lập tức hiểu ra chuyện gì, ánh mắt đồng loạt tập trung vào Hà Điềm Điềm.
Có ngạc nhiên, có tò mò, có ghen tị... khiến da đầu Hà Điềm Điềm tê dại.
Tuy mới chỉ đi làm hơn một tháng, nhưng Hà Điềm Điềm đã sớm hiểu, trường học không hề đơn giản như cô tưởng tượng. Văn phòng này nói là nơi làm việc, nhưng không bằng nói là chiến trường.
Giáo viên lúc rảnh rỗi thường tụ tập buôn chuyện, nhìn qua có vẻ thân thiết, nhưng sau lưng lại âm thầm so đo, đây là chuyện bình thường. Bởi vì Hà Điềm Điềm là giáo viên mới, vừa đến lại không có ai nương tựa, ngoại trừ giáo viên chủ nhiệm lớp 10/4 - Giang Điệp không biết vì lý do gì mà luôn có thành kiến với cô, thì không có ai nhắm vào cô.
Không phải họ không nhắm vào, mà vì họ khinh thường.
Nhưng Hà Điềm Điềm biết, sau ngày hôm nay, e là tình hình sẽ có biến động, không thấy ánh mắt của chủ nhiệm Nghiêm Mẫn cứ trừng trừng nhìn cô sao?
Dưới ánh mắt soi mói từ bốn phương tám hướng, Hà Điềm Điềm chỉ đành kiên trì đứng dậy, theo hiệu trưởng đến tòa nhà tiếp khách.
Hai người vừa đi khỏi, văn phòng vốn yên tĩnh lập tức sôi trào.
Sếp Chu này, dù là Chu Diệu Niên hay Chu Tư Niên, cũng là nhân vật tiếng tăm ở thành phố Hải. Vậy mà hôm nay lại đích thân đến trường gặp Hà Điềm Điềm, rốt cuộc có chuyện gì?
Có người tò mò, đương nhiên cũng có người khó chịu.
Giang Điệp liếc nhìn Nghiêm Mẫn ngồi đối diện đang cúi đầu, sắc mặt âm trầm, đảo mắt một vòng, trong lòng lập tức có chủ ý.
"Chị Nghiêm, chị nói có kỳ lạ không? Hàn Kỳ gặp chuyện không đến lớp, nhà họ Hàn cho dù có đến tìm, cũng nên tìm chị - giáo viên chủ nhiệm chứ, sao lại bỏ qua chị mà tìm Hà Điềm Điềm? Cô ta vừa không phải giáo viên chủ nhiệm, lại vừa là giáo viên mới đến trường hơn một tháng, thì biết cái gì chứ? Haizzz, không biết hiệu trưởng nghĩ gì nữa..."
Chỉ vài câu nói ngắn gọn, ý tứ khích bác đã rất rõ ràng.
Tình huống kiểu này thỉnh thoảng lại xảy ra trong văn phòng, mọi người đã quen rồi. Thậm chí có người còn hiểu rõ nguyên nhân, chẳng phải là vì Đường Phái - thầy giáo Đường sao?
Đường Phái là cháu trai của hiệu trưởng, nhà kinh doanh, tuy không giàu có bằng nhà họ Chu, nhưng cũng là một cậu ấm chính hiệu. Nhưng không biết vì sao, một người tài giỏi như anh ta lại không chịu nối nghiệp gia đình, mà lại muốn đến trường dạy học, hiện giờ đang dạy Ngữ văn cho lớp 10.
Bởi vì ngoại hình thư sinh điển trai, tính cách dịu dàng nho nhã, giống như nhân vật bước ra từ phim thần tượng, vì vậy, không chỉ có những nữ sinh mới lớn, mà rất nhiều nữ giáo viên cũng thầm thích Đường Phái.
Chỉ tiếc Đường Phái đối xử với ai cũng dịu dàng như nhau, chỉ riêng đối với Hà Điềm Điềm là có chút khác biệt. Mà Giang Điệp lại là người cuồng nhiệt nhất trong số những người ái mộ Đường Phái, cộng thêm việc cô ta và Hà Điềm Điềm đều là giáo viên Toán, khó tránh khỏi bị so sánh, vì vậy từ khi phát hiện ra "tình địch", cô ta bắt đầu ngấm ngầm gây khó dễ cho Hà Điềm Điềm.
Trước đây, gặp phải tình huống này, mọi người luôn giả vờ như không thấy, dù sao Hà Điềm Điềm cũng chỉ là một cô giáo nhỏ bé, không uy hiếp đến bọn họ, nhưng hôm nay lại nhịn không được phụ họa theo.
"Đúng đấy, chị Nghiêm này, hôm nay thật sự quá kỳ lạ, sao sếp Chu lại quen biết cô Hà kia chứ. Cô Hà bình thường trông cũng hiền lành mà, không ngờ lại giở trò như vậy."
"Cái này mà cô cũng không biết, biết người biết mặt không biết lòng, cô còn kém lắm. Người thực sự lợi hại thì làm sao để cô nhìn ra được bộ mặt thật của họ chứ."
"Nhưng mà cô Hà cũng ghê thật đấy, Hàn Kỳ dù sao cũng là học sinh lớp 10/3, cho dù có muốn tìm hiểu tình hình thì cũng nên tìm chị Nghiêm chứ, hiệu trưởng gọi là cô ta đi ngay..."
Hiệu trưởng đích thân đến tìm, hơn nữa trong lời nói còn nhắc đến sếp Chu, mọi người trong văn phòng lập tức hiểu ra chuyện gì, ánh mắt đồng loạt tập trung vào Hà Điềm Điềm.
Có ngạc nhiên, có tò mò, có ghen tị... khiến da đầu Hà Điềm Điềm tê dại.
Tuy mới chỉ đi làm hơn một tháng, nhưng Hà Điềm Điềm đã sớm hiểu, trường học không hề đơn giản như cô tưởng tượng. Văn phòng này nói là nơi làm việc, nhưng không bằng nói là chiến trường.
Giáo viên lúc rảnh rỗi thường tụ tập buôn chuyện, nhìn qua có vẻ thân thiết, nhưng sau lưng lại âm thầm so đo, đây là chuyện bình thường. Bởi vì Hà Điềm Điềm là giáo viên mới, vừa đến lại không có ai nương tựa, ngoại trừ giáo viên chủ nhiệm lớp 10/4 - Giang Điệp không biết vì lý do gì mà luôn có thành kiến với cô, thì không có ai nhắm vào cô.
Không phải họ không nhắm vào, mà vì họ khinh thường.
Nhưng Hà Điềm Điềm biết, sau ngày hôm nay, e là tình hình sẽ có biến động, không thấy ánh mắt của chủ nhiệm Nghiêm Mẫn cứ trừng trừng nhìn cô sao?
Dưới ánh mắt soi mói từ bốn phương tám hướng, Hà Điềm Điềm chỉ đành kiên trì đứng dậy, theo hiệu trưởng đến tòa nhà tiếp khách.
Hai người vừa đi khỏi, văn phòng vốn yên tĩnh lập tức sôi trào.
Sếp Chu này, dù là Chu Diệu Niên hay Chu Tư Niên, cũng là nhân vật tiếng tăm ở thành phố Hải. Vậy mà hôm nay lại đích thân đến trường gặp Hà Điềm Điềm, rốt cuộc có chuyện gì?
Có người tò mò, đương nhiên cũng có người khó chịu.
Giang Điệp liếc nhìn Nghiêm Mẫn ngồi đối diện đang cúi đầu, sắc mặt âm trầm, đảo mắt một vòng, trong lòng lập tức có chủ ý.
"Chị Nghiêm, chị nói có kỳ lạ không? Hàn Kỳ gặp chuyện không đến lớp, nhà họ Hàn cho dù có đến tìm, cũng nên tìm chị - giáo viên chủ nhiệm chứ, sao lại bỏ qua chị mà tìm Hà Điềm Điềm? Cô ta vừa không phải giáo viên chủ nhiệm, lại vừa là giáo viên mới đến trường hơn một tháng, thì biết cái gì chứ? Haizzz, không biết hiệu trưởng nghĩ gì nữa..."
Chỉ vài câu nói ngắn gọn, ý tứ khích bác đã rất rõ ràng.
Tình huống kiểu này thỉnh thoảng lại xảy ra trong văn phòng, mọi người đã quen rồi. Thậm chí có người còn hiểu rõ nguyên nhân, chẳng phải là vì Đường Phái - thầy giáo Đường sao?
Đường Phái là cháu trai của hiệu trưởng, nhà kinh doanh, tuy không giàu có bằng nhà họ Chu, nhưng cũng là một cậu ấm chính hiệu. Nhưng không biết vì sao, một người tài giỏi như anh ta lại không chịu nối nghiệp gia đình, mà lại muốn đến trường dạy học, hiện giờ đang dạy Ngữ văn cho lớp 10.
Bởi vì ngoại hình thư sinh điển trai, tính cách dịu dàng nho nhã, giống như nhân vật bước ra từ phim thần tượng, vì vậy, không chỉ có những nữ sinh mới lớn, mà rất nhiều nữ giáo viên cũng thầm thích Đường Phái.
Chỉ tiếc Đường Phái đối xử với ai cũng dịu dàng như nhau, chỉ riêng đối với Hà Điềm Điềm là có chút khác biệt. Mà Giang Điệp lại là người cuồng nhiệt nhất trong số những người ái mộ Đường Phái, cộng thêm việc cô ta và Hà Điềm Điềm đều là giáo viên Toán, khó tránh khỏi bị so sánh, vì vậy từ khi phát hiện ra "tình địch", cô ta bắt đầu ngấm ngầm gây khó dễ cho Hà Điềm Điềm.
Trước đây, gặp phải tình huống này, mọi người luôn giả vờ như không thấy, dù sao Hà Điềm Điềm cũng chỉ là một cô giáo nhỏ bé, không uy hiếp đến bọn họ, nhưng hôm nay lại nhịn không được phụ họa theo.
"Đúng đấy, chị Nghiêm này, hôm nay thật sự quá kỳ lạ, sao sếp Chu lại quen biết cô Hà kia chứ. Cô Hà bình thường trông cũng hiền lành mà, không ngờ lại giở trò như vậy."
"Cái này mà cô cũng không biết, biết người biết mặt không biết lòng, cô còn kém lắm. Người thực sự lợi hại thì làm sao để cô nhìn ra được bộ mặt thật của họ chứ."
"Nhưng mà cô Hà cũng ghê thật đấy, Hàn Kỳ dù sao cũng là học sinh lớp 10/3, cho dù có muốn tìm hiểu tình hình thì cũng nên tìm chị Nghiêm chứ, hiệu trưởng gọi là cô ta đi ngay..."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất