Hỏng Rồi! Tôi Xuyên Thành Chị Gái Của Nữ Chính Trong Truyện Ngược
Chương 6: Muốn Xe
“Ôi chao, ngài Âu, anh còn không hiểu Thấm Nhã sao? Em ấy ngây thơ và tốt bụng như thế, làm sao lại tranh giành tài sản với chị ruột của mình được?”
Diệp Chỉ nói với vẻ rất đương nhiên: “Hơn nữa, tôi đây cũng chỉ muốn tốt cho hai người thôi! Thấm Nhã đã nói với tôi rằng ước nguyện lớn nhất của em ấy là được kết hôn với anh, sinh con và sống một cuộc sống hạnh phúc viên mãn.
Em ấy không có hứng thú với công việc kinh doanh, nên tôi – với tư cách là chị gái – tất nhiên phải giúp em ấy hoàn thành nguyện vọng, để em ấy có thể vui vẻ sống cùng anh mà không cần lo lắng!”
“Chị ơi, chị thật tốt với em…” Diệp Thấm Nhã cảm động nói, trong khi Âu Minh Hàn giận sôi máu.
Cô ta đúng là quá ngốc và dễ bị lừa!
“Còn về Vũ Triết…” Diệp Chỉ mỉm cười: “chuyện đó thì lại càng không thành vấn đề! Giờ nó mới học lớp 11, trước mắt nó phải vào đại học, học thêm một bằng thạc sĩ nữa. Đến lúc nó tốt nghiệp thì đã bảy, tám năm nữa rồi. Lúc đó, dù nó không muốn làm việc ở công ty, tôi cũng sẽ ép nó vào đó!”
Vừa nói, Diệp Chỉ vừa giơ nắm đấm về phía Diệp Vũ Triết.
“Hả?” Diệp Vũ Triết lập tức rụt người lại trên ghế sofa, cảm thấy uất ức.
Chị cả của cậu ta thật hung dữ! Những ký ức đã phủ bụi trong đầu đột nhiên trở lại.
Cậu ta nhớ hồi nhỏ mình rất nghịch ngợm, nhưng lại rất nghe lời chị cả, và tất nhiên cũng sợ chị nhất.
Vì mỗi khi cậu ta mắc lỗi, cha mẹ chẳng nỡ đánh, còn chị hai thì quá hiền, chỉ có Diệp Chỉ – người sẵn sàng đánh cậu ta thật sự!
Nhìn Diệp Vũ Triết – cậu em nổi tiếng ngang ngược của nhà họ Diệp – lại dễ dàng bị khuất phục như vậy, mặt Âu Minh Hàn càng trở nên khó coi hơn!
Hắn ta thực sự không ngờ Diệp Chỉ lại mặt dày như thế, ngang nhiên độc chiếm tài sản nhà họ Diệp trước mặt mọi người!
Đợi đến bảy, tám năm nữa, công ty của nhà họ Diệp e rằng đã hoàn toàn rơi vào tay Diệp Chỉ và tay chân thân tín của cô rồi!
Còn chuyện để Diệp Vũ Triết đi làm việc trong công ty thì đâu có nghĩa là sẽ chia gia sản cho cậu ta!
Âu Minh Hàn thực sự không thể hiểu nổi, tại sao Diệp Vũ Triết – kẻ luôn hống hách ở nhà họ Diệp – khi gặp Diệp Chỉ lại như chuột thấy mèo vậy?
Nhận thấy tiếp tục chủ đề này sẽ chỉ khiến Diệp Chỉ chiếm hết lợi thế, hắn ta lập tức quay sang Diệp Vĩnh Hiền, chuyển chủ đề: “Bác trai, lần này cháu đến là để trả xe cho bác. Chiếc Toyota của bác đã được sửa xong rồi, chiều nay sẽ có người mang xe đến giao lại…”
“Cha, con cũng rất thích chiếc xe của cha, hay cha để con lái đi nhé.” Diệp Chỉ nhẹ nhàng cười nói.
Diệp Vĩnh Hiền cười hài lòng: “Được thôi, con thích thì cứ lấy mà lái.”
“Cảm ơn cha!” Diệp Chỉ vui vẻ đáp lời.
Sắc mặt Âu Minh Hàn càng thêm tối tăm, Diệp Chỉ lại một lần nữa phá hỏng kế hoạch của mình!
Chiếc xe đó đã bị hắn ta động tay động chân, chỉ cần Diệp Vĩnh Hiền ngồi vào, sớm muộn gì cũng sẽ gặp chuyện, nhẹ thì tàn phế, nặng thì mất mạng.
Nếu trụ cột của nhà họ Diệp, Diệp Vĩnh Hiền gặp chuyện, thì dù Diệp Chỉ có tài giỏi đến đâu, cô cũng không có đủ thời gian và nền tảng để xoay sở.
Nhưng bây giờ, Diệp Chỉ lại lấy chiếc xe đó!
Nếu cô xảy ra chuyện mà chết thì không sao, nhưng nếu không chết, thì chẳng phải hắn ta đã lãng phí một cơ hội tuyệt vời hay sao?
Đến lúc đó, hắn ta sẽ phải tính lại kế hoạch để giết bọn họ!
Nghĩ đến điều này, tâm trạng Âu Minh Hàn trở nên tồi tệ hơn bao giờ hết. Hắn ta cực kỳ ghét cảm giác mọi thứ vượt khỏi tầm kiểm soát của mình.
“Bác trai, bác gái, công ty cháu còn một số việc cần giải quyết, cháu xin phép về trước.” Âu Minh Hàn vẻ mặt trầm ngâm nói.
Diệp Vĩnh Hiền chỉ trao đổi vài lời xã giao với hắn ta rồi không giữ lại.
Diệp Thấm Nhã chạy theo để tiễn hắn ta, cô ta nhận ra bạn trai mình hôm nay có chút không vui, nhưng lại không thể hiểu nổi lý do.
Trong phòng khách, Lưu Linh Ngọc trò chuyện thêm vài câu với Diệp Chỉ.
Trong khi đó, Diệp Chỉ tranh thủ thể hiện vai trò chị cả, ép Diệp Vũ Triết đi làm bài tập. Sau đó, Diệp Vĩnh Hiền gọi cô vào thư phòng.
Diệp Chỉ nói với vẻ rất đương nhiên: “Hơn nữa, tôi đây cũng chỉ muốn tốt cho hai người thôi! Thấm Nhã đã nói với tôi rằng ước nguyện lớn nhất của em ấy là được kết hôn với anh, sinh con và sống một cuộc sống hạnh phúc viên mãn.
Em ấy không có hứng thú với công việc kinh doanh, nên tôi – với tư cách là chị gái – tất nhiên phải giúp em ấy hoàn thành nguyện vọng, để em ấy có thể vui vẻ sống cùng anh mà không cần lo lắng!”
“Chị ơi, chị thật tốt với em…” Diệp Thấm Nhã cảm động nói, trong khi Âu Minh Hàn giận sôi máu.
Cô ta đúng là quá ngốc và dễ bị lừa!
“Còn về Vũ Triết…” Diệp Chỉ mỉm cười: “chuyện đó thì lại càng không thành vấn đề! Giờ nó mới học lớp 11, trước mắt nó phải vào đại học, học thêm một bằng thạc sĩ nữa. Đến lúc nó tốt nghiệp thì đã bảy, tám năm nữa rồi. Lúc đó, dù nó không muốn làm việc ở công ty, tôi cũng sẽ ép nó vào đó!”
Vừa nói, Diệp Chỉ vừa giơ nắm đấm về phía Diệp Vũ Triết.
“Hả?” Diệp Vũ Triết lập tức rụt người lại trên ghế sofa, cảm thấy uất ức.
Chị cả của cậu ta thật hung dữ! Những ký ức đã phủ bụi trong đầu đột nhiên trở lại.
Cậu ta nhớ hồi nhỏ mình rất nghịch ngợm, nhưng lại rất nghe lời chị cả, và tất nhiên cũng sợ chị nhất.
Vì mỗi khi cậu ta mắc lỗi, cha mẹ chẳng nỡ đánh, còn chị hai thì quá hiền, chỉ có Diệp Chỉ – người sẵn sàng đánh cậu ta thật sự!
Nhìn Diệp Vũ Triết – cậu em nổi tiếng ngang ngược của nhà họ Diệp – lại dễ dàng bị khuất phục như vậy, mặt Âu Minh Hàn càng trở nên khó coi hơn!
Hắn ta thực sự không ngờ Diệp Chỉ lại mặt dày như thế, ngang nhiên độc chiếm tài sản nhà họ Diệp trước mặt mọi người!
Đợi đến bảy, tám năm nữa, công ty của nhà họ Diệp e rằng đã hoàn toàn rơi vào tay Diệp Chỉ và tay chân thân tín của cô rồi!
Còn chuyện để Diệp Vũ Triết đi làm việc trong công ty thì đâu có nghĩa là sẽ chia gia sản cho cậu ta!
Âu Minh Hàn thực sự không thể hiểu nổi, tại sao Diệp Vũ Triết – kẻ luôn hống hách ở nhà họ Diệp – khi gặp Diệp Chỉ lại như chuột thấy mèo vậy?
Nhận thấy tiếp tục chủ đề này sẽ chỉ khiến Diệp Chỉ chiếm hết lợi thế, hắn ta lập tức quay sang Diệp Vĩnh Hiền, chuyển chủ đề: “Bác trai, lần này cháu đến là để trả xe cho bác. Chiếc Toyota của bác đã được sửa xong rồi, chiều nay sẽ có người mang xe đến giao lại…”
“Cha, con cũng rất thích chiếc xe của cha, hay cha để con lái đi nhé.” Diệp Chỉ nhẹ nhàng cười nói.
Diệp Vĩnh Hiền cười hài lòng: “Được thôi, con thích thì cứ lấy mà lái.”
“Cảm ơn cha!” Diệp Chỉ vui vẻ đáp lời.
Sắc mặt Âu Minh Hàn càng thêm tối tăm, Diệp Chỉ lại một lần nữa phá hỏng kế hoạch của mình!
Chiếc xe đó đã bị hắn ta động tay động chân, chỉ cần Diệp Vĩnh Hiền ngồi vào, sớm muộn gì cũng sẽ gặp chuyện, nhẹ thì tàn phế, nặng thì mất mạng.
Nếu trụ cột của nhà họ Diệp, Diệp Vĩnh Hiền gặp chuyện, thì dù Diệp Chỉ có tài giỏi đến đâu, cô cũng không có đủ thời gian và nền tảng để xoay sở.
Nhưng bây giờ, Diệp Chỉ lại lấy chiếc xe đó!
Nếu cô xảy ra chuyện mà chết thì không sao, nhưng nếu không chết, thì chẳng phải hắn ta đã lãng phí một cơ hội tuyệt vời hay sao?
Đến lúc đó, hắn ta sẽ phải tính lại kế hoạch để giết bọn họ!
Nghĩ đến điều này, tâm trạng Âu Minh Hàn trở nên tồi tệ hơn bao giờ hết. Hắn ta cực kỳ ghét cảm giác mọi thứ vượt khỏi tầm kiểm soát của mình.
“Bác trai, bác gái, công ty cháu còn một số việc cần giải quyết, cháu xin phép về trước.” Âu Minh Hàn vẻ mặt trầm ngâm nói.
Diệp Vĩnh Hiền chỉ trao đổi vài lời xã giao với hắn ta rồi không giữ lại.
Diệp Thấm Nhã chạy theo để tiễn hắn ta, cô ta nhận ra bạn trai mình hôm nay có chút không vui, nhưng lại không thể hiểu nổi lý do.
Trong phòng khách, Lưu Linh Ngọc trò chuyện thêm vài câu với Diệp Chỉ.
Trong khi đó, Diệp Chỉ tranh thủ thể hiện vai trò chị cả, ép Diệp Vũ Triết đi làm bài tập. Sau đó, Diệp Vĩnh Hiền gọi cô vào thư phòng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất