Thập Niên 70: Người Mẹ Đanh Đá

Chương 49: Không Khiến

Trước Sau
Bây giờ cô không dám tới bộ đội, lỡ như lên đường thật sự xảy ra chuyện ngoài ý muốn cái mạng nhỏ của mình mất rồi, vậy cô tìm ai nói lý đây?

Vẫn nên trừng trị Lâm Uyển Lệ trước rồi đối phó với Lâm Uyển Tinh sau!

Hợp tác xã tiêu thụ huyện náo nhiệt hơn ở công xã, người bên trong cũng đông đúc đang xếp hàng mua hàng cung ứng trong hôm nay.

Có quầy hàng bận rộn không ngóc đầu lên được cũng có quầy hàng lại nhàn rỗi không có việc gì làm, vài nhân viên đứng quầy ở đó nói chuyện phiếm.

Lâm Tô Diệp muốn mua từ điển, gạo mì lương thực dầu không cần cô mua, cô cũng không vác nổi về, những cái khác không có phiếu cũng không thể mua được.

Cô nhìn mấy trong những người phụ nữ đang tán gẫu trước quầy hàng trống lại có Trương Mật Mật, còn có một người hình như là Dương Thúy Hoa của Đại Dương Loan.

Có hai năm bà Tiết và Lâm Tô Diệp vô cùng không hòa hợp, cả ngày nói cô trèo cao bám vào con trai mình, lúc trước có bao nhiêu khuê nữ muốn gả cho anh, trong đó có con gái của đại đội trưởng Đại Dương Loan là Dương Thúy Hoa, nếu không phải Tiết Minh Dực lấy Lâm Tô Diệp thì bà Tiết đã nhìn trúng Dương Thúy Hoa rồi, bên gái người ta cũng rất vui vẻ, đấng tiếc anh lại không có ý đó.

Lâm Tô Diệp mơ hồ nghe thấy tên mình mới chen vào trong đám người lại gần bên đó.

Trùng hợp, bọn họ thật sự đang đàm tiếu về cô.

Dương Thúy Hoa: “Cô ả xinh đẹp đấy nhưng lòng dạ không đứng đắn, tôi nghe nói lúc đầu cô ả cố tình nhảy sông để Tiết Minh Dực cứu, rồi vu vạ cho anh ấy.”

“Năm đó nhà họ Tiết nói xem mắt mới quen biết, lẽ nào là giả?”



“Đều đã kết hôn cả rồi, nếu không phải để ý đến danh tiếng của nhà họ Tiết bằng không Tiết Minh Dực có thể nhìn trúng cô ta sao? Từ nhỏ anh ấy đã không thích bạn học nữ xinh đẹp, cũng không thích nói chuyện.”

“Chậc chậc, không nhìn ra rất thủ đoạn đấy.”

“Bây giờ cô ta càng ngày càng tác quái, cả ngày gọi điện cho Tiết Minh Dực, tôi thấy sớm muộn gì Minh Dực cũng ly hôn với cô ta thôi.”

“Không thể nào, đã ba mặt con rồi, trở về lại sinh thêm đứa nữa quá…”

“Sao lại không thể? Bây giờ Tiết Minh Dực là đoàn trưởng, bao nhiêu nữ văn công xinh đẹp và lính nữ thông tin liên lạc nhìn chằm chằm vào anh kìa. Các cô cứ nhìn đi, không quá hai năm là ly hôn thôi. Nữ văn công xinh đẹp có văn hóa có thể kiếm tiền và hồ ly tinh chân quê không có văn hóa lại không có thể diện, cô muốn người nào?”

“Hiển nhiên là nữ văn công xinh đẹp rồi.”

“Coi, cô còn biết chọn ai, Tiết Minh Dực lại không biết sao?”

Lâm Tô Diệp: … có chuyện nữ văn công gì đó sao?

Nếu là ngày trước nghe người ta đàm tiếu về mình, cô sẽ cảm thấy thấy ngại ngùng, để tránh lúng túng phải lập tức trốn đi ngay. Nhưng bây giờ cô đã là người từng “chết” một lần, còn sợ ngại ngùng gì nữa?

Đàm tiếu về người khác còn không thấy xấu hổ, vậy cô xấu hổ cái gì?

Tiết Minh Dực không cần cô thì cô đi tìm anh ấy đi, cô nói xấu tôi làm cái quỷ gì?

Lúc này Trương Mật Mật nói một câu: “Tình cảm của vợ chồng bọn họ rất tốt.”



Dương Thúy Hoa: “Thôi cho tôi xin đi, cô và Lâm Tô Diệp từ nhỏ lớn lên cùng nhau, cô ta là người thế nào cô còn không biết? Cô còn không biết ngượng mà nói dối sao?”

Lâm Tô Diệp sáp qua cười bảo: “Ai lớn lên cùng với Lâm Tô Diệp cũng không biết bằng bản thân Lâm Tô Diệp đâu, các cô muốn biết cái gì cứ hỏi tôi này.”

Người thật tới rồi?

Mấy người đàn bà thấy thế lập tức xấu hổ, người nào cũng mặt trương như gan heo.

Trương Mật Mật càng lúng túng hơn, chỉ hận không thể tìm cái khe trên đất chui vào.

Lâm Tô Diệp liếc mắt nhìn cô ta, nói với vẻ khinh miệt: “’Sao thế, ở nhà mẹ đẻ đã quen thói nói xấu bịa đặt về tôi, bây giờ tự mình lập gia đình rồi vẫn còn như vậy sao?”

Khuôn mặt rám nắng của Trương Mật Mật lúc đỏ lúc trắng: “… Tôi cũng không nói xấu cô, vừa rồi tôi chỉ giải thích thay cô thôi.”

Lâm Tô Diệp cười lạnh: “Không khiến ạ, sau này cô cứ coi như không biết tôi là được, tuyệt đối đừng nhắc tới tên tôi.”

Trương Mật Mật đã từng là bạn chơi chung lúc nhỏ của Lâm Tô Diệp.

Cô ta lớn lên thô hơn Lâm Tô Diệp hai vòng cũng đen hơn tận vài tông, nhưng sức lực lớn, quan hệ của hai người rất tốt. Lúc nhỏ cô ta bị bé trai chê cười là người hầu xấu xí của Lâm Tô Diệp, Lâm Tô Diệp còn tìm anh trai tới dạy dỗ bé trai đó để bảo vệ cô ta.

Lớn lên khi tìm đối tượng lại xảy ra xích mích.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau