Chương 21: Biên cương tiểu thành 21
Từ xa nhìn thấy thân ảnh của Trình Hoài Tiềm cùng Hạ Thụy Trạch, sắc mặt đám đầu lĩnh Man tộc cưỡi ngựa đi trước vô cùng khó xem, đặc biệt là đại thống lĩnh, hắn hiện tại hận không thể ăn tươi nuốt sống một người để xả giận.
Mệnh lệnh hắn giao cho đội ngũ đi trước phi thường rõ ràng, phải chiếm lĩnh được tường thành phía bắc Biên Lộc Thành, nhưng hiện tại tường thành phía bắc lại do người Đại Hạ thủ, chỉ có thể thuyết minh, hành động của đội ngũ mở đường đã thất bại, thậm chí rất có thể đã toàn quân bị diệt!
Chuyện này sao có thể? Lực lượng thủ vệ đã bị điều đến biên cảnh, hiên tại Biên Lộc Thành không có ai trấn giữ mới đúng! Sao đội ngũ đi trước có thể thất bại? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Đáng tiếc cho dù đại thống lĩnh cỡ nào nghi hoặc, hiện tại cũng không thể biết được chân tướng, dưới cơn giận hắn quyết định hạ mệnh lệnh tấn công toàn diện Biên Lộc Thành!
Sau khi điều chỉnh lại, Man tộc nhanh chóng bày ra trận hình công kích, các đầu lĩnh cưỡi chiến mã đi trước, binh sĩ phổ thông đổ bộ theo sau, nhắm thẳng vào cổng thành Bắc, phát động tiến công!
Đứng trên thành lâu, Trình Hoài Tiềm cũng Hạ Thụy Trạch mỗi người cầm trong tay một nỏ tiễn hướng về phía Man tộc ở đằng xa, lẳng lặng chờ đợi bọn họ tiến gần hơn một chút.
Đám đầu lĩnh Man tộc giục ngựa chạy như bay đến, tốc độ càng lúc càng nhanh, bụi đất bay đầy trời, binh sĩ Man tộc phổ thông gào thét theo sát phía sau, thế trận mạnh mẽ.
"Ha ha ha..."
Khóe miệng Trình Hoài Tiềm tràn ra nụ cười sung sướng, trong dư quang, Hạ Thụy Trạch nhìn thấy khuôn mặt đầy mong chờ của anh, dưới ánh mặt trời như muốn phát sáng.
Bị Trình Hoài Tiềm ảnh hưởng, tâm tình của Hạ Thụy Trạch cũng bình tĩnh hơn nhiều, vẻ mặt không chút thay đổi nhìn Man tộc ngày càng đến gần, thậm chí cả khi thấy được rõ ràng biểu tình dữ tợn trên mặt đám đầu lĩnh Man tộc, cậu cũng nhẫn nại không tùy tiện ra tay.
Tiếng cười của Trình Hoài Tiềm vừa dứt, một tiếng "ầm" thật lớn truyền đến, dị biến đột nhiên phát sinh!
Chỉ thấy mặt đất nhìn như bình thường đột nhiên đổ sụp xuống thành một cái hố thật sâu, phải rộng đến hơn 5m, sâu hơn 8m, bên dưới còn cắm đầy đại đao sắc bén của Man tộc.
Đám đầu lĩnh thúc ngựa quá nhanh không kịp phanh lại, dồn dập lao xuống hố, người ngã ngựa đổ, có tên xui xẻo thậm chí bị quăng gãy cả cổ.
Hơn 60 tên đầu lĩnh cưỡi ngựa xông tới, không đến ba giây, hơn nửa nhân số đã lọt vào hố sâu, đám phía sau miễn cưỡng ghìm ngựa lại ngay sát mép.
Đại thống lĩnh, tiểu thống lĩnh tuy thực lực cường đại, trong nháy mắt biến cố ập đến kịp thời phản ứng lại, làm ra động tác bảo hộ, nhưng cũng chỉ có thể bất đắc dĩ theo chiến mã cùng nhau ngã xuống hố, xui xẻo hơn còn bị đè ở cuối cùng, dưới thân là đại đao, phía trên lại có bộ hạ không ngừng rớt xuống đè lên.
Một tiểu thống lĩnh tử vong tại chỗ, đại thống lĩnh cùng tiểu thống lĩnh còn lại "máu thịt lẫn lộn" tạm thời không chết, chỉ là bị trọng thương rất nặng.
Nhưng vận may của bọn họ cũng chỉ đến đó mà thôi, hố bẫy này là Trình Hoài Tiềm tự mình thiết kế, Hạ Thụy Trạch giám sát tiến trình, cố ý bố trí ở ngay cách tường thành không xa.
Mục đích chính là tạo cơ hội cho Trình Hoài Tiềm cùng Hạ Thụy Trạch đang đứng trên tường thành lúc này, có thể không chút kiêng nể gì phóng nỏ tiễn đã được trang bị bảo thạch độc dược xuống.
Nỏ tiễn bạch sắc thượng phẩm trong tay Hạ Thụy Trạch sau khi được thêm bảo thạch bạch sắc cùng bảo thạch độc dược, đã thăng cấp thành:
[ Nỏ Tiễn (bạch sắc thượng phẩm +) (lâm thời): so với nỏ tiễn bạch sắc thượng phẩm bình thường lực công kích lớn hơn, tằm bắn xa hơn, tốc độ nhanh hơn. Mỗi giờ bổ sung 120 mũi tên, mỗi phút tự động tăng thêm 2 mũi tên, mũi tên bổ sung có thể chồng lên, nhiều nhất là 240 mũi tên. Kèm theo độc tính ]
Nỏ tiễn trong tay Trình Hoài Tiềm cũng từ bạch sắc trung phẩm lâm thời thăng cấp lên thượng phẩm, mang theo độc tính, tóm lại căn bản không cần lo về số lượng mũi tên, cả hai không chút lưu tình thẳng tay bắn liên tiếp về đám Man tộc ở dưới.
Có hơn hai mươi tên đầu lĩnh miễn cưỡng dừng lại ở miệng hố, một bộ phận tính toán thúc ngựa đi vòng qua tiến đến cổng thành, muốn nhanh chóng giải quyết hai tên Đại Hạ đáng ghét kia.
Đáng tiếc chờ đến lúc bọn vọt vào trong bụi cỏ hai bên, đột nhiên có những sơi dây thừng từ dưới kéo căng lên. Sau đó chính là màn biểu diễn một đám Man tộc đồng loạt bị hất văng, bởi vì quá gấp gáp, tốc độ phóng ngựa không chậm, cuối cùng bị quăng vô cùng thảm.
Một bộ phận đầu lĩnh khác dứt khoát xuống ngựa muốn phản kích, nhưng cho dù đại đạo của bọn họ có dài hơn, cũng không ngăn được đống mũi tên đang không ngừng bắn vào trong hố.
Có thân binh chủ động nhảy xuống dùng đại đao mở ra một vòng bảo hộ cho thủ lĩnh nhà mình.
Nhưng tình hình trong hố thật sự quá hỗn loạn, chiến mã đè Man tộc, Man tộc dẫm lên chiến mã, chiến mã theo bản năng nhảy dựng lên, Man tộc dưới tình thế cấp bách muốn dùng chiến mã làm khiên chắn.....
Tóm lại hố sâu hiện tại như một cái đầm lầy, túm chặt lấy tất cả sinh vật rơi vào trong đó, làm cho bọn họ không có cách nào thoát thân.
Trong thời gian ngắn, người thì tránh né, người thì cứu viện, người lại xông lên muốn phản kích, khiến hiện trường loạn thành một đoàn.
Hạ Thụy Trạch sau khi đạt được kỹ năng 'Nhắm bắn chính xác', lúc phóng nỏ tiễn cảm giác phía trước đôi mắt như được trang bị kính lúp bội số lớn, có thể nhẹ nhàng khóa chặt mục tiêu, cảm giác này thật sự vô cùng huyền diệu.
Dựa theo kế hoạch, Hạ Thụy Trạch không cần quan tâm cái khác, chỉ cần tập trung vào đám cao tầng Man tộc thực lực cường hãn, mỗi tên cho 3-4 phát, sau đó lại chuyển qua mục tiêu tiếp theo.
Man tộc sau khi trúng phải 3-4 mũi tên không nhất định sẽ chết ngay, nhưng trên mũi tên có mang độc dược, độc tính từ từ phát tác, đám người đó sẽ không ngừng "đổ máu".
Vị đại thống lĩnh Man tộc cho dù rơi xuống bẫy rập bị đè ở dưới cùng, sau đó còn bị hàng loạt mũi tên chiếu cố những vẫn ngoan cường chống đỡ.
Bên Trình Hoài Tiềm thì cứ tự do phát huy, dù sao chỉ cần nhắm chuẩn vào đám Man tộc ốc còn không mang nổi mình ốc kia là được, bắn trúng một tên thì xem như kiếm được một tên.
Nhưng sau khi bắn liên tiếp mười mấy mũi tên, Trình Hoài Tiềm không khỏi nhíu mày.
Thoáng dừng lại động tác trong tay, giơ đồng hồ lên xem thử, chỉ thấy khu vực [ nhiệm vụ ] cũng không hề hiện lên nhắc nhở giết chết.
Trình Hoài Tiềm thất vọng thở dài một hơi: "Xem ra nhiệm vụ kéo dài chỉ đến cuối cùng kết toán mới đưa ra khen thưởng, giết chết Man tộc tố chất thân thể cũng không được gia tăng, càng không xuất hiện bảo rương, haiz, thật đáng tiếc..."
Giọng Trình Hoài Tiềm mang theo nồng đậm tiếc hận, anh còn tính nương theo nhiệm vụ kéo dài để nâng tố chất thân thể lên càng cao hơn, kết quả giết chết Man tộc cũng chẳng nhận được khen thưởng, thật khiến người khác thất vọng.
Nhưng Trình Hoài Tiềm còn chưa nói xong, đã nhìn thấy trong hố hiện ra một bảo rương bạch sắc.
Trình Hoài Tiềm lập tức ngậm miệng, trực giác nói cho anh biết, năm phút sau, bảo rương này sẽ tự động xuất hiện trong không gian của đồng đội.
Được rồi, thì ra sau khi giết chết Man tộc không phải không được khen thưởng bảo rương, mà là xác xuất hạ xuống, đối với người bình thường như anh thì chẳng khác gì không có, nhưng đối với vị đồng đội Âu hoàng bên cạnh, chính là bị hạ thấp đến đáng thương mà thôi.
Nhưng đáng thương vẫn tốt hơn là không có a!
Trình Hoài Tiềm tập trung toàn bộ tinh lực vào việc nhắm bắn, bằng không sợ mình sẽ hít thở không thông.
Lúc này đám Man tộc đổ bộ theo sau rốt cuộc cũng đến nơi, như thủy triều vây lấy toàn bộ miệng hố, muốn bảo hộ thủ lĩnh, đồng thời công kích hai kẻ trên tường thành.
Vũ khí của Man tộc đa phần là đại đao, chùy sắt, búa thiên thạch,...cung tiễn cùng những vũ khí tầm xa rất ít, bởi vì cận chiến có thể giúp phát huy toàn bộ ưu thế cơ thể của họ, Man tộc cũng càng thích cận chiến.
Chỉ có số ít Man tộc dùng cung tiễn, nhưng sau khi đối chiến với Hạ Thụy Trạch mấy hiệp, vì uy lực cùng tốc độ không bằng mà liên tiếp bị đả bại.
Có Man tộc nóng nảy dứt khoát ném thẳng đại đao trong tay về phía hai người, nhưng căn bản không thể tạo thành uy hiếp.
Giải quyết xong mấy tên sử dụng vũ khí tầm xa, Trình Hoài Tiềm cùng Hạ Thụy Trạch lại bắt đầu quá trình đơn phương ngược Man tộc.
Đáng tiếc Trình Hoài Tiềm cùng Hạ Thụy Trạch rốt cuộc chỉ có hai người, hỏa lực phát ra vẫn là yếu đi chút, Man tộc sau khi tập hợp lại, chống đỡ áp lực của nỏ tiễn, nhanh chóng cứu đám thủ lĩnh nhà mình lên.
Chỉ là rớt xuống tới hơn 30 tên, nhưng được cứu cũng chỉ có mười mấy tên, không ít kẻ còn bị trọng thương, cần lập tức cứu trị.
Nhóm đầu lĩnh đã thoát khỏi nguy hiểm, Man tộc bắt đầu nhắm về phía cổng thành, một thân cây thật lớn được mang đến, liên tục dội thẳng vào cổng thành.
"Rầm rầm rầm!!!"
Cửa thành bị đụng không ngừng phát ra tiếng vang.
Trình Hoài Tiềm cùng Hạ Thụy Trạch lại làm như không thấy, vẫn tập trung xạ kích về phía đám cao tầng.
Đến thời điểm cận chiến, đám Man tộc cấp cao càng có lực uy hiếp hơn binh sĩ phổ thông, hơn nữa bọn họ còn có năng lực chỉ huy, bắt giặc phải bắt vua trước, sau đó mới có thể nhẹ nhàng.
Được đám thân vệ che trở phía sau, đại thống lĩnh vừa tiếp nhận vu y chữa trị vừa lớn tiếng chỉ huy chiến đấu, đôi mắt sung huyết nhìn Trình Hoài Tiềm cùng Hạ Thụy Trạch trên tường thành, hận không thể lập tức thiêu chết hai tên Đại Hạ này!
Đại thống lĩnh từ lúc sinh ra đến giờ chưa từng chịu qua nhục nhã như vậy, bị hai tên Đại Hạ bức đến chật vật bất kham, thiệt hại không ít bộ hạ cùng binh sĩ, mà ngay đến cổng thành cũng chưa thể vào.
Thực tế không thể trách đại thống lĩnh quá mức tự đại, dựa theo kinh nghiệm hàng năm, một tiểu thống lĩnh dẫn theo đội ngũ khống chế Biên Lộc Thành nho nhỏ là chuyện dễ như trở bàn tay.
Đột nhiên xuất hiện hai biến số là Trình Hoài Tiềm cùng Hạ Thụy Trạch, Biên Lộc Thành vốn đã nằm trong tay cuối cùng lại đổi chủ, thậm chí không một Man tộc nào chạy về báo tin, đại thống lĩnh sao có thể nghĩ tới kết quả này?
Dưới công kích không ngừng của hai người, tuy vẫn luôn có Man tộc ngã xuống, nhưng cuối cùng cũng thành công chặt được tám cây đại thụ, cổng thành dưới thế tiến công liên tiếp, sau nửa giờ rốt cuộc phát ra tiếng kêu "răng rắc", có xu thế bị công phá.
Mệnh lệnh hắn giao cho đội ngũ đi trước phi thường rõ ràng, phải chiếm lĩnh được tường thành phía bắc Biên Lộc Thành, nhưng hiện tại tường thành phía bắc lại do người Đại Hạ thủ, chỉ có thể thuyết minh, hành động của đội ngũ mở đường đã thất bại, thậm chí rất có thể đã toàn quân bị diệt!
Chuyện này sao có thể? Lực lượng thủ vệ đã bị điều đến biên cảnh, hiên tại Biên Lộc Thành không có ai trấn giữ mới đúng! Sao đội ngũ đi trước có thể thất bại? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Đáng tiếc cho dù đại thống lĩnh cỡ nào nghi hoặc, hiện tại cũng không thể biết được chân tướng, dưới cơn giận hắn quyết định hạ mệnh lệnh tấn công toàn diện Biên Lộc Thành!
Sau khi điều chỉnh lại, Man tộc nhanh chóng bày ra trận hình công kích, các đầu lĩnh cưỡi chiến mã đi trước, binh sĩ phổ thông đổ bộ theo sau, nhắm thẳng vào cổng thành Bắc, phát động tiến công!
Đứng trên thành lâu, Trình Hoài Tiềm cũng Hạ Thụy Trạch mỗi người cầm trong tay một nỏ tiễn hướng về phía Man tộc ở đằng xa, lẳng lặng chờ đợi bọn họ tiến gần hơn một chút.
Đám đầu lĩnh Man tộc giục ngựa chạy như bay đến, tốc độ càng lúc càng nhanh, bụi đất bay đầy trời, binh sĩ Man tộc phổ thông gào thét theo sát phía sau, thế trận mạnh mẽ.
"Ha ha ha..."
Khóe miệng Trình Hoài Tiềm tràn ra nụ cười sung sướng, trong dư quang, Hạ Thụy Trạch nhìn thấy khuôn mặt đầy mong chờ của anh, dưới ánh mặt trời như muốn phát sáng.
Bị Trình Hoài Tiềm ảnh hưởng, tâm tình của Hạ Thụy Trạch cũng bình tĩnh hơn nhiều, vẻ mặt không chút thay đổi nhìn Man tộc ngày càng đến gần, thậm chí cả khi thấy được rõ ràng biểu tình dữ tợn trên mặt đám đầu lĩnh Man tộc, cậu cũng nhẫn nại không tùy tiện ra tay.
Tiếng cười của Trình Hoài Tiềm vừa dứt, một tiếng "ầm" thật lớn truyền đến, dị biến đột nhiên phát sinh!
Chỉ thấy mặt đất nhìn như bình thường đột nhiên đổ sụp xuống thành một cái hố thật sâu, phải rộng đến hơn 5m, sâu hơn 8m, bên dưới còn cắm đầy đại đao sắc bén của Man tộc.
Đám đầu lĩnh thúc ngựa quá nhanh không kịp phanh lại, dồn dập lao xuống hố, người ngã ngựa đổ, có tên xui xẻo thậm chí bị quăng gãy cả cổ.
Hơn 60 tên đầu lĩnh cưỡi ngựa xông tới, không đến ba giây, hơn nửa nhân số đã lọt vào hố sâu, đám phía sau miễn cưỡng ghìm ngựa lại ngay sát mép.
Đại thống lĩnh, tiểu thống lĩnh tuy thực lực cường đại, trong nháy mắt biến cố ập đến kịp thời phản ứng lại, làm ra động tác bảo hộ, nhưng cũng chỉ có thể bất đắc dĩ theo chiến mã cùng nhau ngã xuống hố, xui xẻo hơn còn bị đè ở cuối cùng, dưới thân là đại đao, phía trên lại có bộ hạ không ngừng rớt xuống đè lên.
Một tiểu thống lĩnh tử vong tại chỗ, đại thống lĩnh cùng tiểu thống lĩnh còn lại "máu thịt lẫn lộn" tạm thời không chết, chỉ là bị trọng thương rất nặng.
Nhưng vận may của bọn họ cũng chỉ đến đó mà thôi, hố bẫy này là Trình Hoài Tiềm tự mình thiết kế, Hạ Thụy Trạch giám sát tiến trình, cố ý bố trí ở ngay cách tường thành không xa.
Mục đích chính là tạo cơ hội cho Trình Hoài Tiềm cùng Hạ Thụy Trạch đang đứng trên tường thành lúc này, có thể không chút kiêng nể gì phóng nỏ tiễn đã được trang bị bảo thạch độc dược xuống.
Nỏ tiễn bạch sắc thượng phẩm trong tay Hạ Thụy Trạch sau khi được thêm bảo thạch bạch sắc cùng bảo thạch độc dược, đã thăng cấp thành:
[ Nỏ Tiễn (bạch sắc thượng phẩm +) (lâm thời): so với nỏ tiễn bạch sắc thượng phẩm bình thường lực công kích lớn hơn, tằm bắn xa hơn, tốc độ nhanh hơn. Mỗi giờ bổ sung 120 mũi tên, mỗi phút tự động tăng thêm 2 mũi tên, mũi tên bổ sung có thể chồng lên, nhiều nhất là 240 mũi tên. Kèm theo độc tính ]
Nỏ tiễn trong tay Trình Hoài Tiềm cũng từ bạch sắc trung phẩm lâm thời thăng cấp lên thượng phẩm, mang theo độc tính, tóm lại căn bản không cần lo về số lượng mũi tên, cả hai không chút lưu tình thẳng tay bắn liên tiếp về đám Man tộc ở dưới.
Có hơn hai mươi tên đầu lĩnh miễn cưỡng dừng lại ở miệng hố, một bộ phận tính toán thúc ngựa đi vòng qua tiến đến cổng thành, muốn nhanh chóng giải quyết hai tên Đại Hạ đáng ghét kia.
Đáng tiếc chờ đến lúc bọn vọt vào trong bụi cỏ hai bên, đột nhiên có những sơi dây thừng từ dưới kéo căng lên. Sau đó chính là màn biểu diễn một đám Man tộc đồng loạt bị hất văng, bởi vì quá gấp gáp, tốc độ phóng ngựa không chậm, cuối cùng bị quăng vô cùng thảm.
Một bộ phận đầu lĩnh khác dứt khoát xuống ngựa muốn phản kích, nhưng cho dù đại đạo của bọn họ có dài hơn, cũng không ngăn được đống mũi tên đang không ngừng bắn vào trong hố.
Có thân binh chủ động nhảy xuống dùng đại đao mở ra một vòng bảo hộ cho thủ lĩnh nhà mình.
Nhưng tình hình trong hố thật sự quá hỗn loạn, chiến mã đè Man tộc, Man tộc dẫm lên chiến mã, chiến mã theo bản năng nhảy dựng lên, Man tộc dưới tình thế cấp bách muốn dùng chiến mã làm khiên chắn.....
Tóm lại hố sâu hiện tại như một cái đầm lầy, túm chặt lấy tất cả sinh vật rơi vào trong đó, làm cho bọn họ không có cách nào thoát thân.
Trong thời gian ngắn, người thì tránh né, người thì cứu viện, người lại xông lên muốn phản kích, khiến hiện trường loạn thành một đoàn.
Hạ Thụy Trạch sau khi đạt được kỹ năng 'Nhắm bắn chính xác', lúc phóng nỏ tiễn cảm giác phía trước đôi mắt như được trang bị kính lúp bội số lớn, có thể nhẹ nhàng khóa chặt mục tiêu, cảm giác này thật sự vô cùng huyền diệu.
Dựa theo kế hoạch, Hạ Thụy Trạch không cần quan tâm cái khác, chỉ cần tập trung vào đám cao tầng Man tộc thực lực cường hãn, mỗi tên cho 3-4 phát, sau đó lại chuyển qua mục tiêu tiếp theo.
Man tộc sau khi trúng phải 3-4 mũi tên không nhất định sẽ chết ngay, nhưng trên mũi tên có mang độc dược, độc tính từ từ phát tác, đám người đó sẽ không ngừng "đổ máu".
Vị đại thống lĩnh Man tộc cho dù rơi xuống bẫy rập bị đè ở dưới cùng, sau đó còn bị hàng loạt mũi tên chiếu cố những vẫn ngoan cường chống đỡ.
Bên Trình Hoài Tiềm thì cứ tự do phát huy, dù sao chỉ cần nhắm chuẩn vào đám Man tộc ốc còn không mang nổi mình ốc kia là được, bắn trúng một tên thì xem như kiếm được một tên.
Nhưng sau khi bắn liên tiếp mười mấy mũi tên, Trình Hoài Tiềm không khỏi nhíu mày.
Thoáng dừng lại động tác trong tay, giơ đồng hồ lên xem thử, chỉ thấy khu vực [ nhiệm vụ ] cũng không hề hiện lên nhắc nhở giết chết.
Trình Hoài Tiềm thất vọng thở dài một hơi: "Xem ra nhiệm vụ kéo dài chỉ đến cuối cùng kết toán mới đưa ra khen thưởng, giết chết Man tộc tố chất thân thể cũng không được gia tăng, càng không xuất hiện bảo rương, haiz, thật đáng tiếc..."
Giọng Trình Hoài Tiềm mang theo nồng đậm tiếc hận, anh còn tính nương theo nhiệm vụ kéo dài để nâng tố chất thân thể lên càng cao hơn, kết quả giết chết Man tộc cũng chẳng nhận được khen thưởng, thật khiến người khác thất vọng.
Nhưng Trình Hoài Tiềm còn chưa nói xong, đã nhìn thấy trong hố hiện ra một bảo rương bạch sắc.
Trình Hoài Tiềm lập tức ngậm miệng, trực giác nói cho anh biết, năm phút sau, bảo rương này sẽ tự động xuất hiện trong không gian của đồng đội.
Được rồi, thì ra sau khi giết chết Man tộc không phải không được khen thưởng bảo rương, mà là xác xuất hạ xuống, đối với người bình thường như anh thì chẳng khác gì không có, nhưng đối với vị đồng đội Âu hoàng bên cạnh, chính là bị hạ thấp đến đáng thương mà thôi.
Nhưng đáng thương vẫn tốt hơn là không có a!
Trình Hoài Tiềm tập trung toàn bộ tinh lực vào việc nhắm bắn, bằng không sợ mình sẽ hít thở không thông.
Lúc này đám Man tộc đổ bộ theo sau rốt cuộc cũng đến nơi, như thủy triều vây lấy toàn bộ miệng hố, muốn bảo hộ thủ lĩnh, đồng thời công kích hai kẻ trên tường thành.
Vũ khí của Man tộc đa phần là đại đao, chùy sắt, búa thiên thạch,...cung tiễn cùng những vũ khí tầm xa rất ít, bởi vì cận chiến có thể giúp phát huy toàn bộ ưu thế cơ thể của họ, Man tộc cũng càng thích cận chiến.
Chỉ có số ít Man tộc dùng cung tiễn, nhưng sau khi đối chiến với Hạ Thụy Trạch mấy hiệp, vì uy lực cùng tốc độ không bằng mà liên tiếp bị đả bại.
Có Man tộc nóng nảy dứt khoát ném thẳng đại đao trong tay về phía hai người, nhưng căn bản không thể tạo thành uy hiếp.
Giải quyết xong mấy tên sử dụng vũ khí tầm xa, Trình Hoài Tiềm cùng Hạ Thụy Trạch lại bắt đầu quá trình đơn phương ngược Man tộc.
Đáng tiếc Trình Hoài Tiềm cùng Hạ Thụy Trạch rốt cuộc chỉ có hai người, hỏa lực phát ra vẫn là yếu đi chút, Man tộc sau khi tập hợp lại, chống đỡ áp lực của nỏ tiễn, nhanh chóng cứu đám thủ lĩnh nhà mình lên.
Chỉ là rớt xuống tới hơn 30 tên, nhưng được cứu cũng chỉ có mười mấy tên, không ít kẻ còn bị trọng thương, cần lập tức cứu trị.
Nhóm đầu lĩnh đã thoát khỏi nguy hiểm, Man tộc bắt đầu nhắm về phía cổng thành, một thân cây thật lớn được mang đến, liên tục dội thẳng vào cổng thành.
"Rầm rầm rầm!!!"
Cửa thành bị đụng không ngừng phát ra tiếng vang.
Trình Hoài Tiềm cùng Hạ Thụy Trạch lại làm như không thấy, vẫn tập trung xạ kích về phía đám cao tầng.
Đến thời điểm cận chiến, đám Man tộc cấp cao càng có lực uy hiếp hơn binh sĩ phổ thông, hơn nữa bọn họ còn có năng lực chỉ huy, bắt giặc phải bắt vua trước, sau đó mới có thể nhẹ nhàng.
Được đám thân vệ che trở phía sau, đại thống lĩnh vừa tiếp nhận vu y chữa trị vừa lớn tiếng chỉ huy chiến đấu, đôi mắt sung huyết nhìn Trình Hoài Tiềm cùng Hạ Thụy Trạch trên tường thành, hận không thể lập tức thiêu chết hai tên Đại Hạ này!
Đại thống lĩnh từ lúc sinh ra đến giờ chưa từng chịu qua nhục nhã như vậy, bị hai tên Đại Hạ bức đến chật vật bất kham, thiệt hại không ít bộ hạ cùng binh sĩ, mà ngay đến cổng thành cũng chưa thể vào.
Thực tế không thể trách đại thống lĩnh quá mức tự đại, dựa theo kinh nghiệm hàng năm, một tiểu thống lĩnh dẫn theo đội ngũ khống chế Biên Lộc Thành nho nhỏ là chuyện dễ như trở bàn tay.
Đột nhiên xuất hiện hai biến số là Trình Hoài Tiềm cùng Hạ Thụy Trạch, Biên Lộc Thành vốn đã nằm trong tay cuối cùng lại đổi chủ, thậm chí không một Man tộc nào chạy về báo tin, đại thống lĩnh sao có thể nghĩ tới kết quả này?
Dưới công kích không ngừng của hai người, tuy vẫn luôn có Man tộc ngã xuống, nhưng cuối cùng cũng thành công chặt được tám cây đại thụ, cổng thành dưới thế tiến công liên tiếp, sau nửa giờ rốt cuộc phát ra tiếng kêu "răng rắc", có xu thế bị công phá.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất