Trò Chơi Ái Tình

Chương 16:

Trước Sau
“Anh nguyện ý.” Khương Đào nhìn cô chăm chú, hỏi ngược lại: “Thiển Thiển, em có nguyện ý không?”

“Anh nguyện ý thì em liền nguyện ý.” Lâm Thiển không phân rõ chính mình có vài phần là đang giận lẫy, lời vừa ra khỏi miệng, mặt đỏ đến nóng lên, dùng sức nhéo chặt cánh tay người đàn ông.

Chính mình sẽ nói ra “Anh nguyện ý thì em liền nguyện ý” thế nhưng, cô ẩn ẩn có loại cảm giác, cuộc sống sau này sẽ không còn như cũ nữa.

**

Ở phòng tắm khi tắm, tay Lâm Thiển vuốt ve hai cánh môi âm hộ sưng đỏ: “Ưm...” Khoái cảm mất hồn từ trong xương cốt lại dâng lên, đó không phải là do chồng của chính mang đến cho cô, là một người đàn ông khác đánh dấu ở trên cơ thể của cô.

Buổi tối, cô từ chối lời mời yêu của Khương Đào, cũng may anh ta không có cưỡng ép, biết vợ mình còn đang rối rắm, ôn nhu vỗ về vai cô, một lát liền ngủ mất.

Lâm Thiển lại khó có khi bị mất ngủ, nhìn trần nhà đen nhánh, trong đầu trong chốc lát là chồng mình, trong chốc lát là một người đàn ông khác, ngày hôm sau vừa mới tờ mờ sáng, cô liền một người bò dậy đi đến nhà hàng buffet.

Cô là một cô bé ham ăn chính hiệu, mỗi lần tâm trạng không tốt, đều sẽ đi ra ngoài ăn thật no nê một bữa, giây phút hưởng thụ thức ăn kia làm cô rất vui sướng.

Khách sạn này du khách Trung Quốc chiếm đa số, món chính bữa sáng cung cấp là mì xào, Lâm Thiển gắp một đĩa nhỏ, chuẩn bị buông cái kẹp thì một bàn tay khớp xương rõ ràng đến trước mặt cô, bên tai vang lên giọng nói giàu từ tính khàn khàn của người đàn ông:

“Lần đầu tiên khi gặp em, em đang ăn mì sợi, rất thích mì phở sao?”



“Liên quan gì đến anh?” Cô không có quay đầu lại, nhẹ giọng nói.

“Mèo hoang nhỏ...” Người đàn ông thấp giọng cười rộ lên, thân thể đi về phía trước một bước: “Cũng lấy cho tôi một ít.”

“Tự mình kẹp đi.” Lâm Thiển chịu không nổi việc Bùi Hành Trì cách mình gần như vậy, không khí xung quanh giống như đều là hơi thở của anh.

Ngày hôm qua ở trong phòng thay quần áo, anh còn không đem quần chữ Đinh (丁) cho cô, cô tức giận không nhịn được, hung hăng cắn anh một ngụm.

Người đàn ông không có tức giận, đầu lưỡi liếm xuống vết máu trên miệng vết thương, lại hôn lấy môi của mình, tiếng nói trầm thấp vang lên: “Con mèo hoang nhỏ, thích cắn lắm đúng không? Đổi chỗ khác tôi cho em cắn đã, cũng không thể dùng sức như vậy? Hử?”

Cô đương nhiên hiểu ý trong lời anh nói, hoảng loạn mà chạy đi ra ngoài.

“Tay tôi bị thương làm sao mà gắp được?"

Bùi Hành Trì cởi bỏ nút tay áo sơ mi bên phải lên, xắn lên phía trên, một cái dấu răng thật sâu lộ ra tới, nhìn ra được dùng sức không nhỏ, xung quanh đều là màu xanh lục.

“Con mèo hoang nhỏ, em xem em cắn nè! Lần sau còn như vậy, tôi cần phải đánh mông của em.”

Anh chọc chọc cái mông tròn trịa cong vút của người phụ nữ, như có như không cọ xát vào nó.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau