Trò Chơi Ái Tình

Chương 23: Cưỡi Lên Người Cô Ta Như Cưỡi Con Chó Cái

Trước Sau
Trước khi yêu Khương Đào, cô còn chưa từng nắm tay người đàn ông khác. Điều kiện gia đình cô không được tốt, bố mẹ đều là công nhân bình thường, ngày làm tận ba ca, không có thời gian chăm sóc con cái.

May mắn là Lâm Thiển rất ngoan, còn đỗ vào trường cấp hai nội trú tốt nhất thành phố Dung. Ngay từ khi còn nhỏ, những quan niệm “Tri thức thay đổi vận mệnh”, “Chăm chỉ học hành, không được yêu sớm” đã đâm sâu bám rễ trong lòng cô.

Đến khi lên cấp ba, Lâm Thiển quay trở lại thành phố mình đăng ký hộ khẩu học, giáo viên ở đó không tốt bằng ở thành phố Dung, thế nên cô chỉ có thể càng thêm cố gắng.

Sau đó, Lâm Thiển thi đỗ đại học C, giáo viên đã thông báo cho các sinh viên mới nhập học thái độ của nhà trường về chuyện yêu đương: “Tân sinh viên và sinh viên năm hai không ủng hộ yêu đương, từ năm ba trở đi thì không phản đối.”

Tuy nhiên, bạn học đại học của Lâm Thiển thì đã lên giường với bạn trai từ năm hai, người bạn trai đó còn giúp cô ấy đạt được học bổng tiếng Anh.

Năm thứ hai, Lâm Thiển quen biết Khương Đào. Khương Đào là hotboy khoa kinh tế, được rất nhiều nữ sinh theo đuổi và ngưỡng mộ. Anh ta không chỉ đẹp trai mà còn rất dịu dàng ân cần với phái nữ. Khi hai người hẹn hò, Khương Đào thường xuyên đưa cô đi xem phim, đi mua sắm, còn thường xuyên tặng quà cho cô.

Cứ như thế, hai người ở bên nhau vô cùng vui vẻ. Đến khi cô tốt nghiệp, Khương Đào cầu hôn cô, cha mẹ chồng cũng rất tốt với cô.

Lâm Thiển cảm thấy cuộc sống hôn nhân của mình vô cùng hạnh phúc, ngoại trừ cuộc sống tình dục của họ không quá hòa hợp và cô cũng phát hiện được một vài sở thích đặc biệt của Khương Đào.

Nhưng tất cả những chuyện này đều nằm trong phạm vi chấp nhận của cô.

Nếu Lâm Thiển không bị nhân viên massage lạ mặt kia cưỡng hiếp và không phát sinh quan hệ với Bùi Hành Trì thì chắc chắn cô sẽ không đồng ý chuyện đổi vợ này.

Mặc dù Khương Đào nói với cô rằng nếu cô không muốn thì bọn họ sẽ không đi, nhưng cô biết chồng mình đã ấp ủ dự định này lâu lắm rồi. Hai người từ Trung Quốc ra nước ngoài, chọn đảo Cách Lăng, tất cả đều là những nơi cô thích. Nếu như cô vẫn không đồng ý thì chắc chắn Khương Đào cũng không vui vẻ gì.

Hơn nữa, cô và Bùi Hành Trì đã có những tiếp xúc thân mật, thế nên đó cũng là một trong những lý do khiến cô đồng ý tham gia.

Khách sạn của đảo Hồ Tâm không phải khách sạn mà Lâm Thiển đang ở. Năm giờ chiều, khách sạn bên đó đã cử mấy chiếc xe dịch vụ đến đưa hành khách đến bến tàu.



Dọc đường đi, Lâm Thiển lặng lẽ ngắm nhìn cảnh vật bên ngoài cửa sổ, làn nước xanh thẳm, khung cảnh nên thơ, hoàng hôn đỏ rực... tất cả những cảnh đẹp mê hồn mà cô ao ước bấy lâu đã được ngắm nhìn bằng mắt thường.

Sau khi đến nơi này, Lâm Thiển đã cố gắng bỏ hết những mục đích khác của chuyến đi, chỉ tập trung hướng về biển cả, nhà hàng bên bờ biển, cùng người chồng yêu của mình ngắm hoàng hôn, ăn những món ngon, hưởng thụ như một nàng tiên...

Trước khi đi, Lâm Thiển đã do dự không biết bao nhiêu lần. Lúc Khương Đào bỏ chất bôi trơn và bao cao su vào trong túi của cô, nhìn thấy cô cứ muốn nói lại thôi thì khẽ lên tiếng.

“Thiển Thiển, nếu em cảm thấy không thoải mái thì không cần bắt ép bản thân, cứ gọi điện cho anh, anh sẽ đến đón em ngay.”

Anh ta dừng lại một chút rồi nói tiếp: “Nhớ phải thực hiện các biện pháp an toàn, bắt anh ta đeo bao cao su, biết không?”

Ngay trong giây phút đó, trong lòng Lâm Thiển như sụp đổ.

Khương Đào âm thầm quan sát vợ, anh ta biết vợ mình không được thoải mái, thực ra anh ta cũng không thoải mái. Người ta thường nói tìm được gái trinh trong trường đại học còn khó hơn lên trời, nhưng vợ của anh ta khi yêu anh ta cũng vẫn trong sáng như tờ giấy, đến tận đêm tân hôn mới trở thành phụ nữ. Hai người kết hôn một thời gian, cô xem phim AV với anh ta vẫn có thể đỏ bừng mặt...

Nhưng cứ nghĩ đến chuyện con thỏ thuần khiết này thở hổn hển dưới thân người đàn ông khác thì anh ta lại thấy khó chịu. Mặc dù người phụ nữ tên là Kiều Mộ Ngưng kia rất xinh đẹp, lại có kỹ xảo thành thục, nhưng làm sao có thể sánh với vợ mình được.

Đêm hôm trước, Kiều Mộ Ngưng khẩu giao cho anh ta, côn thịt vừa được cô ta ngậm trong miệng đã vô cùng thoải mái, anh ta thích nhất là nhét toàn bộ vào trong miệng cô ta, cưỡi cô ta như cưỡi một con chó cái. Nghĩ đến điều đó đã khiến Khương Đào phấn khích, tuy nhiên vẻ không vui của Lâm Thiển lại khiến anh ta do dự: “Bảo bối... Em đừng như thế này, nếu em không vui thì anh bảo người lái xe quay trở lại, được không?”

Lâm Thiển ngẩng đầu lên nhìn chồng mình, lời an ủi của anh ta khiến cô cảm thấy đỡ hơn một chút, chồng cô vẫn quan tâm đến cô.

Chỉ là ông trời thích trêu ngươi người khác, Khương Đào còn chưa kịp nói với lái xe thì chiếc xe mà họ đang đi lại đột nhiên nổ lốp, phải dừng lại giữa đường.

Một chiếc xe khác cũng có logo của khách sạn nhanh chóng dừng lại trước mặt họ. Cửa xe mở ra, Bùi Hành Trì và Kiều Mộ Ngưng bước xuống. Bùi Hành Trì mặc quần áo thường ngày giản dị, còn Kiều Mộ Ngưng mặc một chiếc váy hoa xẻ tà vô cùng gợi cảm.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau