Xuyên Về Thời Dân Quốc: Thiên Kim Giả Rung Chuyển Cửu Châu, Cưa Đổ Thiếu Soái
Chương 32: Ngài Bao Nhiêu Tuổi Rồi?
Cô thật sự chưa từng liên tưởng đến nhân vật này, dù sao thì Hoắc Trạm trong (Phong Hỏa Liên Thiên) chiếm rất ít bút mực, còn không bằng tên đồng đội heo Vân Vĩnh Quý khiến cô lưu lạc đến hoàn cảnh như hiện tại. Vì sao lại như vậy? Bởi vì số mệnh của người này chính là chết sớm.
Trong tiểu thuyết, anh đều lấy thân phận ‘người chết’ mà xuất hiện từ miệng của các nhân vật khác.
Hoắc Trạm, tự là Nhiên Thanh, chính là người con trai Hoắc Khôn Bằng yêu thích nhất.
Hoắc Trạm kiêu dũng, thiện chiến, tài năng vượt trội, thuở thiếu thời từng dẫn đoàn quân ngàn người, mà mỗi một người trong đó đều anh dũng có thể một đấu một trăm, thế như chẻ tre, phá tan nhánh quân phiệt quân An Huy của thành An Huy, tổng cộng tiêu diệt và chiêu hàng gần ba vạn quân của quân An Huy, có thể nói Hoắc Trạm là chiến đấu mà thành danh.
Người dân ở Cửu Châu đều biết Hoắc Khôn Bằng rất xem trọng người con trai trưởng Hoắc Trạm này nhưng đáng tiếc, trời cao đố kỵ anh tài.
Hoắc Trạm chết vào năm hai mươi bốn tuổi, nguyên nhân cái chết: Viêm phổi.
Sở dĩ cô khẳng định người này là Hoắc Trạm cũng bởi vì nhiều năm sau khi Hoắc Trạm chết, Hoắc Gia Quân không xuất hiện thiếu soái thứ hai nào, giống như trong tiềm thức của tất cả mọi người, thiếu soái của Hoắc Gia Quân chỉ có một người này.
Hiện tại chỉ là đoạn đầu của tiểu thuyết, Hoắc Trạm còn chưa đến lúc chết nhưng xem xét ở độ tuổi của anh thì có lẽ cũng không còn lâu nữa đâu.
“Khụ khụ.” Hoắc Trạm ho khan vài tiếng, giọng nói lạnh lùng mà lười biếng trở nên hơi khàn.
Vân Sở Lại trợn tròn mắt, cô không thể không cuộn đầu ngón tay đã căng cứng lại. Cô nhớ đến việc mình đã bắt mạch cho anh không lâu trước đó thì trái tim không nhịn được mà trở nên nặng trịch. Lẽ nào Hoắc Trạm chết ở nơi này.
Trong tiểu thuyết chỉ có vài dòng nói về Hoắc Trạm, mà đề cập nhiều nhất chính là việc anh thành danh khi còn thiếu niên nhưng lúc tráng niên lại mất sớm, mà nguyên nhân của cái chết là do viêm phổi, còn về phần vì sao bị viêm phổi, chết ở đâu thì hoàn toàn không có nói đến.
Có lẽ do anh ho khan quá lâu nên giọng nói của Hoắc Trạm hơi khàn nhưng trong giọng nói như mang vẻ thu hút người ta: “Ánh mắt này của cô có ý gì?”
Vân Sở Lại nín thở, cô cố gắng tỏ ra bình tĩnh nói: “Trưởng quan, tôi có thể mạo muội hỏi ngài một câu không? Ngài bao nhiêu tuổi rồi?”
Tuyệt đối đừng hai mươi bốn! Đừng hai mươi bốn!
Mặc dù cô chỉ là một kẻ ngoại lai nhưng về công hay tư thì cô đều không hy vọng Hoắc Trạm chết.
Về công, Hoắc Gia Quân chính là một trong những nhánh quân chủ lực chống lại Nhật Bản, Hoắc Trạm thiện chiến, có tài, cho dù cô không hiểu rõ tính cách của anh nhưng cô vẫn có thể nhìn ra một người như anh sẽ không khuất phục trước quân Nhật, cam tâm làm nô lệ bị mất nước.
Trong tiểu thuyết, anh đều lấy thân phận ‘người chết’ mà xuất hiện từ miệng của các nhân vật khác.
Hoắc Trạm, tự là Nhiên Thanh, chính là người con trai Hoắc Khôn Bằng yêu thích nhất.
Hoắc Trạm kiêu dũng, thiện chiến, tài năng vượt trội, thuở thiếu thời từng dẫn đoàn quân ngàn người, mà mỗi một người trong đó đều anh dũng có thể một đấu một trăm, thế như chẻ tre, phá tan nhánh quân phiệt quân An Huy của thành An Huy, tổng cộng tiêu diệt và chiêu hàng gần ba vạn quân của quân An Huy, có thể nói Hoắc Trạm là chiến đấu mà thành danh.
Người dân ở Cửu Châu đều biết Hoắc Khôn Bằng rất xem trọng người con trai trưởng Hoắc Trạm này nhưng đáng tiếc, trời cao đố kỵ anh tài.
Hoắc Trạm chết vào năm hai mươi bốn tuổi, nguyên nhân cái chết: Viêm phổi.
Sở dĩ cô khẳng định người này là Hoắc Trạm cũng bởi vì nhiều năm sau khi Hoắc Trạm chết, Hoắc Gia Quân không xuất hiện thiếu soái thứ hai nào, giống như trong tiềm thức của tất cả mọi người, thiếu soái của Hoắc Gia Quân chỉ có một người này.
Hiện tại chỉ là đoạn đầu của tiểu thuyết, Hoắc Trạm còn chưa đến lúc chết nhưng xem xét ở độ tuổi của anh thì có lẽ cũng không còn lâu nữa đâu.
“Khụ khụ.” Hoắc Trạm ho khan vài tiếng, giọng nói lạnh lùng mà lười biếng trở nên hơi khàn.
Vân Sở Lại trợn tròn mắt, cô không thể không cuộn đầu ngón tay đã căng cứng lại. Cô nhớ đến việc mình đã bắt mạch cho anh không lâu trước đó thì trái tim không nhịn được mà trở nên nặng trịch. Lẽ nào Hoắc Trạm chết ở nơi này.
Trong tiểu thuyết chỉ có vài dòng nói về Hoắc Trạm, mà đề cập nhiều nhất chính là việc anh thành danh khi còn thiếu niên nhưng lúc tráng niên lại mất sớm, mà nguyên nhân của cái chết là do viêm phổi, còn về phần vì sao bị viêm phổi, chết ở đâu thì hoàn toàn không có nói đến.
Có lẽ do anh ho khan quá lâu nên giọng nói của Hoắc Trạm hơi khàn nhưng trong giọng nói như mang vẻ thu hút người ta: “Ánh mắt này của cô có ý gì?”
Vân Sở Lại nín thở, cô cố gắng tỏ ra bình tĩnh nói: “Trưởng quan, tôi có thể mạo muội hỏi ngài một câu không? Ngài bao nhiêu tuổi rồi?”
Tuyệt đối đừng hai mươi bốn! Đừng hai mươi bốn!
Mặc dù cô chỉ là một kẻ ngoại lai nhưng về công hay tư thì cô đều không hy vọng Hoắc Trạm chết.
Về công, Hoắc Gia Quân chính là một trong những nhánh quân chủ lực chống lại Nhật Bản, Hoắc Trạm thiện chiến, có tài, cho dù cô không hiểu rõ tính cách của anh nhưng cô vẫn có thể nhìn ra một người như anh sẽ không khuất phục trước quân Nhật, cam tâm làm nô lệ bị mất nước.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất