Hoàng Thượng! Nương Nương Xác Chết Vùng Dậy, Còn Một Thai Tam Bảo

Chương 7: Vết Bớt Trên Mặt Đã Nhạt Đi Nhiều

Trước Sau
Khi đó Mạnh Lâm Thanh mang thai, bụng to không thể tả, lúc này mặc dạ hành phục, trông đặc biệt mảnh mai, Bạch Y Nhụ chợt nhớ ra, không biết có giữ được mấy tôn tử hay không?

"Hài tử..."

Ánh mắt Bạch Y Nhụ rơi xuống bụng của Mạnh Lâm Thanh, dè dặt hỏi.

"Tôn tử của mẫu thân có bình an ra đời không?"

Giả chết nguy hiểm trùng trùng, Mạnh Lâm Thanh chưa chắc đã bảo vệ được đứa bé trong bụng.

"Đứa bé rất an toàn, giờ đã có người chăm sóc, mẫu thân không cần lo lắng."

Mạnh Lâm Thanh không giải thích thêm nhiều về ba đứa nhỏ, dù sao hiện tại vẫn đang ở phủ Thừa tướng, không được an toàn, nàng phải nhanh chóng rời đi.

"Mẫu thân, ta không thể ở đây lâu, phải đi ngay."

"Thanh Thanh, nhớ cẩn thận!" Bạch Y Nhụ nắm chặt tay nữ nhi.

Tuy nàng vô cùng lưu luyến, nhưng hiểu rằng nữ nhi nói đúng.

Ít nhất thì tôn tử còn sống, nữ nhi cũng chưa chết, những chuyện khác đều có thể tính toán sau.

"Lúc đi nhất định đừng để ai phát hiện, ngươi cứ an ổn trước đã, mẫu thân làm hộ tịch xong sẽ lập tức gửi đi, ngươi phải bảo trọng." Bạch Y Nhụ dặn dò.

"Vâng."

Mạnh Lâm Thanh gật đầu, trước khi ra khỏi cửa còn cẩn thận quan sát tình hình bên ngoài, chắc chắn không có vấn đề mới biến mất trong bóng đêm.



Bạch Y Nhụ trốn ở bên cửa sổ nhìn, trong lòng nảy sinh một chút nghi ngờ.

Thanh Thanh trước kia cũng có chút võ công, có thể đêm khuya lẻn vào phủ Thừa tướng mà không ai hay biết cũng không có gì lạ.

Nhưng vừa rồi lúc Thanh Thanh rời đi, động tác dứt khoát gọn gàng, trông như thể lợi hại hơn trước nhiều!

Không chỉ vậy, vết bớt trên mặt Thanh Thanh so với trong ấn tượng của nàng đã nhạt đi nhiều.

Ánh mắt Bạch Y Nhụ dừng lại trên ánh nến mờ ảo trong phòng, chẳng lẽ là do ánh nến quá yếu, nàng lại quá nóng lòng, nên không nhìn rõ?

Tuy nhiên, Bạch Y Nhụ cũng không thắc mắc lâu, dù sao nữ nhi xuất giá xong võ công có tiến bộ cũng chẳng lạ, bọn họ lâu rồi không gặp nhau, tất cả đều có khả năng.

Mạnh Lâm Thanh tin tưởng vào khả năng của Bạch Y Nhụ, nên cứ ở lại Hải Vân Lâu chờ đợi, không ngờ chiều hôm sau đã có người đến tìm.

"Khách quan, vừa có người đến tìm, nói là gửi gói này cho ngài, ngài xem qua sẽ biết."

Tiểu nhị đặt gói đồ xuống rồi rời đi, Mạnh Lâm Thanh đóng chặt cửa rồi mới mở ra.

Quả nhiên là do Bạch Y Nhụ phái người gửi tới, bên trong đúng là một hộ tịch mới, ghi trên đó, thân phận mới của Mạnh Lâm Thanh là một nam nhân tên Bạch Tử Ngọc.

Bạch, dĩ nhiên là theo họ mẫu thân, có lẽ mẫu thân đã nhờ cữu cữu làm giúp làm giúp.

Cữu cữu của Mạnh Lâm Thanh là người nổi danh trong kinh thành, ai ai cũng biết hắn sợ nương tử.

Thế mà thân phận Bạch Tử Ngọc lại là con riêng của cữu cữu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau