Siêu Cấp Thần Cơ Nhân (Dịch)

Chương 5: Tật Phong Đường Lang

Trước Sau
Hàn Ngọc Mai và Hàn Lôi ở trong nhà Hàn Sâm gây sự làm cho gà bay chó chạy, cuối cùng buông ra một câu tàn nhẫn, cho bọn họ thời gian một tháng, không trả tiền thì phải bán nhà, nếu không thì gặp ở trên toà.

- Đều là do mẹ vô dụng, ngay cả khu nhà cũ cũng không giữ được.

La Tố Lan ôm Hàn Nghiên rơi nước mắt như mưa.

La Tố Lan là một người phụ nữ dịu dàng, lúc cha của Hàn Sâm còn sống, bà giống như là công chúa được che chở, đừng nói là nội trợ, quét nhà cũng sẽ không cần làm, sau khi cha của Hàn Sâm qua đời, La Tố Lan có thể nuôi lớn hai anh em bọn họ, Hàn Sâm cũng cảm thấy không dễ dàng gì cho mẹ.

- Mẹ đừng có gấp, cha không còn, nhưng vẫn còn có con mà, con sẽ không để cho bọn họ cướp nhà của chúng ta đi. Mẹ đi nghỉ ngơi trước đi, con đi tìm chú Trương hỏi một chút.

Hàn Sâm bấm số điện thoại cố vấn pháp luật của công ty lúc trước, cũng là bạn tốt của cha hắn, luật sư Trương.

- Chú Trương, cháu là Tiểu Sâm...gần đây hông của chú còn đau không... cháu có chút chuyện liên quan tới pháp luật muốn nhờ chú tư vấn...chuyện là như vầy...

Sau khi Hàn Sâm ngắt cuộc gọi, sắc mặt có chút khó coi.

Bây giờ hắn đã có thể xác nhận, mấy người Hàn Ngọc Mai cũng không hề nói dối, bọn họ xác thực có một bộ phận quyền thừa kế, nếu như quả thật ra toà, kết quả cuối cùng sẽ giống như lời mấy người Hàn Ngọc Mai nói, bỏ tiền ra hoặc là bán nhà, chỉ có hai con đường này có thể đi.

- Tiểu Sâm, luật sư Trương nói như thế nào?

La Tố Lan khẩn trương nhìn Hàn Sâm hỏi.

- Yên tâm đi mẹ, con đã hỏi chú Trương rồi, có biện pháp giải quyết, mẹ an tâm chăm sóc Tiểu Nghiên đi, chuyện này giao cho con là được, bọn họ không lấy được khu nhà cũ của mình đâu.

Hàn Sâm vừa cười vừa nói.

- Vậy là tốt rồi...vậy là tốt rồi...



La Tố Lan thở phào một hơi.

Ở trong nhà nghỉ ngơi một đêm, sáng sớm hôm sau, Hàn Sâm an vị ở trên đoàn tàu đi đến trạm chuyên chở, thông qua trạm chuyên chở tiến vào Thần Chi Tí Hộ Sở.

Địa phương Hàn Sâm xuất hiện chính là ở trong phòng của hắn ở Cương Giáp Tí Hộ Sở, nhân loại truyền tống vào trong không gian Thần Chi Tí Hộ Sở, đều sẽ xuất hiện ở trong một căn phòng cố định, gian phòng này chỉ có bản thân người đó có thể tiến vào, người bên ngoài bất kể là dùng phương pháp gì đều không thể đi vào trong gian phòng này, trừ phi được chủ nhân cho phép.

Trước khi hoàn thành lần tiến hóa thứ nhất, tiến vào không gian thứ hai của Thần Chi Tí Hộ Sở, đây được coi như là nhà của Hàn Sâm ở thế giới Thần Chi Tí Hộ Sở.

Bây giờ Hàn Sâm muốn quyền không có quyền, muốn thế không có thế, muốn giữ nhà lại, vậy cũng chỉ có thể trong vòng một tháng kiếm được hai trăm vạn, như thế mới có thể bảo vệ khu nhà cũ của mình.

Mặc dù rất không cam tâm, nhưng mà trước khi có được thực lực và quyền thế, đây chính là biện pháp duy nhất có thể bảo vệ nhà mình.

Hai trăm vạn toàn tệ, đối với một thiếu niên mười sáu tuổi mới tốt nghiệp chương trình giáo dục bắt buộc mà nói, đây là một con số trên trời.

Hàn Sâm trước kia đừng nói là một tháng, cho dù một năm cũng không thể kiếm được hai trăm vạn.

Nhưng bây giờ lại khác, trên thực tế nếu như không phải Hàn Sâm đã đem giáp xác của thần huyết Hắc Giáp Trùng đi nấu súp, chỉ cần bộ giáp xác cấp thần huyết kia, đã có thể bán được 100-200 vạn.

Mặc dù bây giờ không có giáp xác cấp thần huyết, nhưung trong tay Hàn Sâm lại có viên tinh thể màu đen có thể khiến cho sinh vật tiến hóa, chỉ cần có thứ kia, hai trăm vạn chẳng là gì cả.

Nhìn thi thể Lục Lân Thú cấp nguyên thủy còn để ở dưới đất, Hàn Sâm hơi do dự một chút, kéo thi thể lên, sau khi dùng dao găm lột da đoạn cốt đi, đem thịt hong khô ở bên trên lò lửa, chế biến thành thịt khô, chứa ở trong túi đeo bên hông, làm lương khô mang theo.

Hắn cần đi bắt một con sinh vật trở về, lại lợi dụng tinh thạch tiến hóa con sinh vật kia, sau đó lấy thịt cao cấp đi đổi tiền.

Nhưng bây giờ Hàn Sâm đã có áo giáp thú hồn thần cấp, đã có thể đi săn giết sinh vật cấp nguyên thủy, không cần tiếp tục săn giết sinh vật bình thường nữa.



Sinh vật bình thường tiến hóa đến cấp nguyên thủy cần tốn một ngày, hơn nữa sinh vật cấp nguyên thủy cũng không thể bán được giá cả cao, hai trăm vạn không phải là một con số nhỏ, Hàn Sâm ít nhất phải tiến hóa ra một con sinh vật biến dị, mới có thể bán được hai trăm vạn.

Sinh vật cấp nguyên thủy phân bố ở bên ngoài Cương Giáp Tí Hộ Sở mười mấy cây số, trước kia Hàn Sâm không dám đi, nhưng bây giờ đã có áo giáp thú hồn nên không cần lo ngại gì nữa.

Nhưng mà mục tiêu lần này của Hàn Sâm không phải là sinh vật cấp nguyên thủy yếu nhất Đồng Nha Thú gần căn cứ Tí Hộ Sở, mà hắn lựa chọn Tật Phong Đường Lang thường xuyên xuất hiện ở Lạc Phong Cốc.

Mặc dù Tật Phong Đường Lang chỉ là sinh vật cấp nguyên thủy, thân thể khá yếu ớt, nếu như dùng dao găm hợp kim bình thường trực tiếp đâm trúng chỗ yếu hại nhất của nó, cũng có thể giết chết rất dễ dàng. Nhưng vì tốc độ của Tật Phong Đường Lang vô cùng nhanh, nhân loại bình thường căn bản không theo kịp tốc độ của nó, hơn nữa đôi càng của nó giống như lưỡi cưa kim loại, có thể nhẹ nhàng cắt đứt xương cốt của con người, chỉ cần bị đôi càng bọ ngựa chém trúng, vậy thì không chết cũng phải tàn phế, cho nên có rất ít người đi săn giết Tật Phong Đường Lang.

Đối với Hàn Sâm mà nói, Tật Phong Đường Lang lại là lựa chọn không thể tốt hơn, dù sao thì Tật Phong Đường Lang chỉ là sinh vật cấp nguyên thủy, lợi hại hơn nữa cũng không thể phá được áo giáp thần huyết thú hồn trên người hắn, chỉ cần Tật Phong Đường Lang không gây thương tổn được cho hắn, vậy hắn liền có thể nhẹ nhàng giết chết Tật Phong Đường Lang.

Quan trọng nhất là sau khi chém càng và cánh của Tật Phong Đường Lang xuống, nó cơ hồ sẽ mất đi toàn bộ năng lực chiến đấu, thế nhưng cũng sẽ không chết đi, Hàn Sâm có thể bắt nó về nhốt ở trong phòng mình, sau khi dùng tinh thể màu đen kia giúp nó tiến hóa thành cấp biến dị, lại giết đi rồi mang thịt bán.

Đương nhiên, nếu như may mắn có thể giết thêm mấy con Tật Phong Đường Lang, vạn nhất lấy được thú hồn của Tật Phong Đường Lang, vậy thì không còn gì tốt hơn.

Thú hồn của Tật Phong Đường Lang là loại hình binh khí, có thể hóa thành Tật Phong Cứ Xỉ Nhận, đó là một cây đao dài có hình dáng răng cưa, cũng là binh khí mà Hàn Sâm am hiểu dùng.

Tật Phong Cứ Xỉ Nhận mặc dù chỉ là một loại binh khí thú hồn cấp nguyên thủy, nhưng mà lực phá hoại và độ sắc nhọn của nó lại nằm ở vị trí cao nhất trong cấp nguyên thủy, trình độ sắc bén cũng không hề kém hơn binh khí cấp biến dị là bao.

Nhưng bởi vì săn giết Tật Phong Đường Lang quá nguy hiểm, có rất ít người đi tới Lạc Phong Cốc, cho nên cũng không có mấy người lấy được Tật Phong Cứ Xỉ Nhận, ngẫu nhiên có người bán ra, đều có thể bán với giá trên trời.

Nếu như may mắn đạt được một cái thú hồn Tật Phong Đường Lang, Hàn Sâm sẽ không cần phải dồn tâm huyết vào việc bán thịt của sinh vật cấp biến dị nữa, chỉ cần bán thú hồn của Tật Phong Đường Lang đi, đã đủ kiếm được hai trăm vạn rồi.

Một đường đi tới bên ngoài Lạc Phong Cốc, nhân loại ở xung quanh càng ngày càng ít, lúc đến gần Lạc Phong Cốc đã không còn nhìn thấy bóng dáng của con người nữa, quả thật có rất ít nhân loại dám đặt chân tới nơi này.

Hàn Sâm cũng không dám xâm nhập vào quá sâu, hắn tìm một chỗ ẩn núp, triệu hoán ra thú hồn thần huyết Hắc Giáp Trùng, hóa thành áo giáp màu vàng kim bảo vệ toàn thân, sau đó hít sâu một hơi, cẩn thận tiến vào Lạc Phong Cốc.

Hàn Sâm cũng không dám đi quá nhanh, trong Lạc Phong Cốc cây cối mọc um tùm, cỏ dại còn cao hơn thân người, thỉnh thoảng có gió thổi qua khiến cho lá cây cỏ dại không ngừng đong đưa, rất khó nhìn thấy Tật Phong Đường Lang màu xanh lá núp ở trong đó, nếu không cẩn thận sẽ bị nó tập kích chém chết.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau