Bắt Đầu Mang Theo Bản Đồ, Giết Gà Bạo Tất Cả (Bản Dịch)
Chương 25: Chấn Kinh, Một Nam Tử Bán Gà Nướng Bị Người Vây Quanh.
Diệp Ca đi vòng mấy lần ở thị trường giao dịch, cuối cùng chỉ mua được năm loại vật liệu của Tinh Thần tháp.
Vật liệu cần thiết để luyện Tinh Thần tháp mặc dù không quá quý hiếm, nhưng cũng không kém.
Không phải dễ dàng tìm thấy như vậy, người có cũng không nhất định sẽ bày quầy bán hàng.
Diệp Ca hơi lúng túng một chút, đi đâu kiếm vật liệu đây.
Nếu có điểm cống hiến thì có thể đi môn phái đổi, nhất định có thể đổi đủ.
Vấn đề là Diệp Ca chỉ có mấy chục điểm cống hiến điểm, không mua nổi cái gì cả.
Chỉ có 4 phương pháp để thu hoạch được cống hiến, một là làm nhiệm vụ.
Hai là làm ra cống hiến cho đầy đủ.
Ba là có thể dùng linh thạch đổi cùng người khác, hai khối linh thạch hạ phẩm đổi một điểm cống hiến.
Bốn là dùng đồ vật đổi, mặc kệ là đổi cùng đệ tử khác hay nộp đồ vật lên môn phái, đều có thể thu hoạch được điểm nhiệm vụ.
Làm nhiệm vụ thì Diệp Ca sẽ không làm, bên ngoài rất nhiều nguy hiểm.
Làm cống hiến cho tông môn cũng không làm được.
Chỉ có biện pháp thứ ba cùng thứ tư.
Diệp Ca nghĩ nghĩ, quay người trở về, rất mau đã trở lại trước mặt chủ quán lừa người vừa rồi.
Tên chủ quán kia sững sờ, tại sao hắn trở lại, chẳng lẽ là phát hiện bị hố nên trở về trả hàng.
Trong lòng suy nghĩ như thế, trên mặt lại cười ha hả nói: "Tại sao sư đệ lại trở về, còn muốn mua cái gì sao?"
"Sư huynh, ta muốn bày quầy hàng ở bên cạnh này, đổi ít đồ được không?."
Diệp Ca nói ra suy nghĩ của mình.
Chủ quán chuyên hố người kia sững sờ, lập tức sảng khoái đồng ý, chỉ cần không phải trở về trả hàng đòi tiền, loại dê béo này, vẫn nên giữ gìn.
Diệp Ca nói một tiếng cám ơn.
Đi tới bên cạnh chủ quán, tìm trong địa đồ một tấm bảng hiệu, bỏ vào balo hệ thống.
Diệp Ca lấy từ balo hệ thống ra, viết chữ lên phía trên.
Rất nhanh một biển quảng cáo đã hoàn thành.
Diệp Ca dựng biển ở trước mặt, biển quảng cáo rất lớn, kích cỡ băng một người, rất dễ thấy.
Trên đó viết thu mua điểm nhiệm vụ, hai khối linh thạch hạ phẩm một điểm.
Thu mua, vẫn thạch, các loại dương tinh, đều là vật liệu Tinh Thần tháp.
Thu mua bí tịch luyện khí.
Thu mua dược thảo luyện chế Trúc Cơ đan, Huyền Băng hoa, Thiên Linh quả, Thất Tinh Thảo đại lượng.
Bán tiên thực gà quay, mười hạ phẩm linh thạch một con.
Bán Ngưng Khí đan một đan văn, 40 linh thạch hạ phẩm một bình.
Bán Ngưng Khí đan hai đan văn, 1 khối linh thạch trung phẩm một bình
Chủ quán nhìn một chút rồi cười hắc hắc nói: "Ôi sư đệ, rất nhiều nghiệp vụ nhỉ! Điểm nhiệm vụ thì sư huynh ta không có bao nhiêu, không giúp được ngươi, nhưng ta có ba loại linh thảo luyện Trúc Cơ đan, ta có không ít, đều là người quen cũ, ta tính ngươi mỗi gốc 3 khối linh thạch trung phẩm, tuyệt đối rẻ."
Diệp Ca chép miệng một cái: "Rất đắt a!"
"Không đắt, dược thảo luyện Trúc Cơ đan không dễ trồng trọt, với lại dược linh ít nhất phải hai mươi năm mới có tác dụng, thị trường to lớn, ngoại trừ tông môn trồng trọt, tự mình rất khó trồng ra được."Chủ quán giải thích.
"Ờ, ta không đủ tiền, chờ ta bán chút đan dược và gà quay, có tiền lại mua" Diệp Ca qua loa nói, ta tin ngươi cái quỷ, ngươi là lão chủ quán xấu xa.
Chủ quán cười hắc hắc "Đã quen biết lâu như vậy, còn không biết tên của đối phương, ta tên là Hồ Thạc."
Diệp Ca cũng mỉm cười: "Ta tên là Diệp Ca, hóa ra là Hồ Thạc sư huynh, muốn nếm thử gà quay của tiểu đệ hay không, ta mua từ một vị nhất phẩm tiên trù, hương vị có thể ca tụng, còn có thể phụ trợ tu luyện, tuyệt đối không thua thiệt."
"Thật hay giả, tiên trù rất khó gặp, cho ta đến một con" Hồ Thạc hắn ngoại trừ chuyên hố người ra, yêu thích lớn nhất là ăn, nghe xong là tiên thực thì không chút do dự móc ra mười khối linh thạch hạ phẩm.
Thu linh thạch, Diệp Ca lấy ra một con gà quay.
Gà quay mới vừa xuất hiện, lập tức tản ra mùi thơm nồng đậm, Hồ Thạc chỉ ngửi một hơi, nước bọt lập tức chảy xuống.
Không kịp chờ đợi cầm lấy gà quay cắn xuống, chỉ cắn một miếng đã ngây ngẩn cả người.
Sau một hồi lại chảy cả nước mắt cảm động, nghẹn ngào nói: "Ăn ngon, trên đời này thế mà còn có mỹ vị như vậy, đã sớm nghe nói tiên trù làm cơm canh rất khác biệt, hôm nay rốt cục đã được ăn."
"Món này ăn quá ngon, với lại linh khí rất thuần, so với linh thạch trung phẩm còn thuần hơn, chỉ là lượng linh khí thiếu một chút, cảm giác cũng chính là có lượng bằng hai khối linh thạch hạ phẩm."
Diệp Ca tà mị cười một tiếng, tiểu tử, ăn gà của ta, về sau sẽ không sợ ngươi nữa.
Rất nhanh mùi thơm đã tản ra, người ở quanh đó đều ngửi thấy, không tự giác dựa vào, ngay cả các chủ quán ở gần đều thu quán để chạy đến đây.
Sau đó mấy chục người vây quanh Hồ Thạc, không nháy mắt nhìn đối phương ăn gà, thỉnh thoảng lại nuốt nước miếng.
Nhìn Hồ Thạc làm hắn có chút hoảng hốt, đơn giản là ánh mắt của bọn hắn quá sắc bén, giống như lợi kiếm vậy, gắt gao nhìn chằm chằm gà trên tay hắn.
Hồ Thạc cảm giác gà của mình có thể bị cướp bất cứ lúc nào.
Tranh thủ thời gian duỗi một tay ra, chỉ tới biển hiệu bên cạnh Diệp Ca.
Đám người nhìn theo hướng cánh tay mới phát hiện chữ trên bảng hiệu.
Khi nhìn thấy gà quay với giá mười khối linh thạch hạ phẩm một con.
Cả đám lập tức hiểu ra, từng người xuất ra tiền để mua từ chỗ Diệp Ca.
Diệp Ca cười hắc hắc, quảng cáo sống này làm không tệ.
Tranh thủ thời gian thu tiền, đưa gà, rất nhanh đã bán được hơn hai mươi người, đều ăn được gà quay.
"Ai da má ơi! Ăn quá ngon."
"Chưa từng được ăn món gà nào ngon như vậy, có hương vị của mẫu thân làm."
"Không hổ là tiên trù làm gà, hai mươi năm trước ta ăn thứ gì vậy."
Người qua đường đều ăn ngon đến rơi lệ, rất nhanh nơi này đã bị một đám người vây quanh, rồi càng có nhiều người phát hiện.
Lại có thêm không ít người đi tới để xem náo nhiệt.
Lúc này một nam tử mặc bạch bào phiêu dật nho nhã đi tới, gác tay mà đứng, không vội không chậm đi vào trong đám người.
Lúc này quầy hàng của Diệp Ca đã bị trăm người vây quanh, chen tới chen lui, có người ăn xong lại tiếp tục chen vào mua.
"Đám sư đệ này thật sự là thật không có tố dưỡng, nhét chung một chỗ còn thể thốn gì."
"Không đúng, đây là mùi hương gì, làm sao lại thơm như vậy, so với tiên trù sư nương làm còn thơm hơn."
Nam tử lập tức vỗ vỗ, chen một nam tử ở bên ngoài: "Phiền phức nhường một chút."
Nam tử kia quay đầu nhìn thoáng qua, phát hiện không biết, lại quay đầu chen vào.
Mắt thấy nói chuyện là vô dụng, nam tử cũng gấp, thật sự là hương vị quá thơm, nước bọt không tự giác chảy ra.
Lúc này Diệp Ca ở trong vòng tròn thu linh thạch, thu đến đã nghiền.
Cảm giác kiếm tiền quá dễ dàng, dựa vào bán gà là có thể thực hiện tài phú tự do.
Chỉ một lúc bày hàng thế này đã kiếm lời hơn hai mươi khối linh thạch trung phẩm.
Lúc này bỗng nhiên xuất hiện một luồng uy áp khủng bố, đám người đang tụ tập một chỗ mua gà nướng lập tức biến sắc, bị áp lực cường đại ép khom người xuống.
Diệp Ca cũng bị ép tới sắc mặt đỏ lên, hai đầu gối run rẩy, tùy thời tùy chỗ đều có thể quỳ xuống.
Ngay khi Diệp Ca không kiên trì nổi thì luồng khí thế kia tới cũng nhanh đi cũng nhanh.
Đám người lập tức cảm thấy toàn thân thả lỏng, từng người rốt cục nhẹ nhàng thở ra, mau chóng mở một con đường.
Biết chắc là có đại nhân vật tới.
Một nam tử mặc bạch bào hài lòng gật gật đầu, từng bước một đi tới.
Có người nhận ra người tới, hoảng sợ nói: "Là thánh tử chủ phong- Lục Minh Hiên, đại đệ tử của chưởng môn."
Diệp Ca giật mình, lại là thánh tử chủ phong, nói như vậy thì người này là sư huynh của Vạn Linh Nhi.
Lục Minh Hiên đi đến trước gian hàng, nhìn biển quảng cáo một chút, cố giả bộ trấn định, kỳ thật đã sớm thèm không được.
Vẫn ra vẻ trấn định nói : "Sư đệ, cho ta một con gà quay, không, cho ta hai mươi con gà quay."
Nói xong hắn đưa ra hai khối linh thạch trung phẩm.
Diệp Ca cất kỹ linh thạch, xuất ra hai mươi con gà quay.
Lục Minh Hiên lấy được gà quay cũng không lập tức ăn, nói thế nào cũng là thánh tử, vẫn cần chú ý lời nói và hành động.
Sau đó hắn lấy từ trong nhẫn chứa đồ ra một bản bách khoa toàn thư luyện khí, đưa cho Diệp Ca.
Cười nói: "Cho sư đệ, gặp nhau là hữu duyên, còn có thể ăn được gà quay mỹ vị như vậy của ngươi, bản bách khoa toàn thư luyện khí này là chính ta tổng kết một chút kinh nghiệm luyện khí, tặng cho sư đệ "
Diệp Ca lập tức sinh lòng hảo cảm, vội vàng nói: "Đa tạ sư huynh."
Hắn lại lấy ra hai mươi con gà quay, đưa cho Lục Minh Hiên.
Nếu là đồ vật khác, Lục Minh Hiên đương nhiên sẽ không lấy, nhưng đây là tiên thực! Ăn ngon lắm!
Một tên ăn hàng nào có thể từ bỏ, hắn mới vừa rồi là muốn mua nhiều, lại sợ bị mình mua hết thì mất phong độ.
Truyền ra ngoài tin đường đường là thánh tử, lại cùng một đám đệ tử ngoại môn nội môn đoạt gà quay.
Hắn là người phi thường yêu quý thể diện.
Chỉ có thể nhịn đau mua hai mươi con.
Hiện tại vừa vặn, nhìn chủ quán tuổi trẻ này, độ thiện cảm cũng tăng nhiều.
"Sư đệ, lưu phương thức đưa tin đi!" Lục Minh Hiên xuất ra một tấm lệnh bài nói.
Diệp Ca cũng xuất ra, vừa thu hoạch được lệnh bài của nội môn đệ tử.
Hai khối lệnh bài đụng một cái, song phương lập tức có phương thức liên lạc của nhau, có thể cách không truyền lời, khá thuận tiện.
Lục Minh Hiên hài lòng gật gật đầu, nghĩ thầm lần này ăn gà không lo.
Rồi lên tiếng chào rời đi...
Vật liệu cần thiết để luyện Tinh Thần tháp mặc dù không quá quý hiếm, nhưng cũng không kém.
Không phải dễ dàng tìm thấy như vậy, người có cũng không nhất định sẽ bày quầy bán hàng.
Diệp Ca hơi lúng túng một chút, đi đâu kiếm vật liệu đây.
Nếu có điểm cống hiến thì có thể đi môn phái đổi, nhất định có thể đổi đủ.
Vấn đề là Diệp Ca chỉ có mấy chục điểm cống hiến điểm, không mua nổi cái gì cả.
Chỉ có 4 phương pháp để thu hoạch được cống hiến, một là làm nhiệm vụ.
Hai là làm ra cống hiến cho đầy đủ.
Ba là có thể dùng linh thạch đổi cùng người khác, hai khối linh thạch hạ phẩm đổi một điểm cống hiến.
Bốn là dùng đồ vật đổi, mặc kệ là đổi cùng đệ tử khác hay nộp đồ vật lên môn phái, đều có thể thu hoạch được điểm nhiệm vụ.
Làm nhiệm vụ thì Diệp Ca sẽ không làm, bên ngoài rất nhiều nguy hiểm.
Làm cống hiến cho tông môn cũng không làm được.
Chỉ có biện pháp thứ ba cùng thứ tư.
Diệp Ca nghĩ nghĩ, quay người trở về, rất mau đã trở lại trước mặt chủ quán lừa người vừa rồi.
Tên chủ quán kia sững sờ, tại sao hắn trở lại, chẳng lẽ là phát hiện bị hố nên trở về trả hàng.
Trong lòng suy nghĩ như thế, trên mặt lại cười ha hả nói: "Tại sao sư đệ lại trở về, còn muốn mua cái gì sao?"
"Sư huynh, ta muốn bày quầy hàng ở bên cạnh này, đổi ít đồ được không?."
Diệp Ca nói ra suy nghĩ của mình.
Chủ quán chuyên hố người kia sững sờ, lập tức sảng khoái đồng ý, chỉ cần không phải trở về trả hàng đòi tiền, loại dê béo này, vẫn nên giữ gìn.
Diệp Ca nói một tiếng cám ơn.
Đi tới bên cạnh chủ quán, tìm trong địa đồ một tấm bảng hiệu, bỏ vào balo hệ thống.
Diệp Ca lấy từ balo hệ thống ra, viết chữ lên phía trên.
Rất nhanh một biển quảng cáo đã hoàn thành.
Diệp Ca dựng biển ở trước mặt, biển quảng cáo rất lớn, kích cỡ băng một người, rất dễ thấy.
Trên đó viết thu mua điểm nhiệm vụ, hai khối linh thạch hạ phẩm một điểm.
Thu mua, vẫn thạch, các loại dương tinh, đều là vật liệu Tinh Thần tháp.
Thu mua bí tịch luyện khí.
Thu mua dược thảo luyện chế Trúc Cơ đan, Huyền Băng hoa, Thiên Linh quả, Thất Tinh Thảo đại lượng.
Bán tiên thực gà quay, mười hạ phẩm linh thạch một con.
Bán Ngưng Khí đan một đan văn, 40 linh thạch hạ phẩm một bình.
Bán Ngưng Khí đan hai đan văn, 1 khối linh thạch trung phẩm một bình
Chủ quán nhìn một chút rồi cười hắc hắc nói: "Ôi sư đệ, rất nhiều nghiệp vụ nhỉ! Điểm nhiệm vụ thì sư huynh ta không có bao nhiêu, không giúp được ngươi, nhưng ta có ba loại linh thảo luyện Trúc Cơ đan, ta có không ít, đều là người quen cũ, ta tính ngươi mỗi gốc 3 khối linh thạch trung phẩm, tuyệt đối rẻ."
Diệp Ca chép miệng một cái: "Rất đắt a!"
"Không đắt, dược thảo luyện Trúc Cơ đan không dễ trồng trọt, với lại dược linh ít nhất phải hai mươi năm mới có tác dụng, thị trường to lớn, ngoại trừ tông môn trồng trọt, tự mình rất khó trồng ra được."Chủ quán giải thích.
"Ờ, ta không đủ tiền, chờ ta bán chút đan dược và gà quay, có tiền lại mua" Diệp Ca qua loa nói, ta tin ngươi cái quỷ, ngươi là lão chủ quán xấu xa.
Chủ quán cười hắc hắc "Đã quen biết lâu như vậy, còn không biết tên của đối phương, ta tên là Hồ Thạc."
Diệp Ca cũng mỉm cười: "Ta tên là Diệp Ca, hóa ra là Hồ Thạc sư huynh, muốn nếm thử gà quay của tiểu đệ hay không, ta mua từ một vị nhất phẩm tiên trù, hương vị có thể ca tụng, còn có thể phụ trợ tu luyện, tuyệt đối không thua thiệt."
"Thật hay giả, tiên trù rất khó gặp, cho ta đến một con" Hồ Thạc hắn ngoại trừ chuyên hố người ra, yêu thích lớn nhất là ăn, nghe xong là tiên thực thì không chút do dự móc ra mười khối linh thạch hạ phẩm.
Thu linh thạch, Diệp Ca lấy ra một con gà quay.
Gà quay mới vừa xuất hiện, lập tức tản ra mùi thơm nồng đậm, Hồ Thạc chỉ ngửi một hơi, nước bọt lập tức chảy xuống.
Không kịp chờ đợi cầm lấy gà quay cắn xuống, chỉ cắn một miếng đã ngây ngẩn cả người.
Sau một hồi lại chảy cả nước mắt cảm động, nghẹn ngào nói: "Ăn ngon, trên đời này thế mà còn có mỹ vị như vậy, đã sớm nghe nói tiên trù làm cơm canh rất khác biệt, hôm nay rốt cục đã được ăn."
"Món này ăn quá ngon, với lại linh khí rất thuần, so với linh thạch trung phẩm còn thuần hơn, chỉ là lượng linh khí thiếu một chút, cảm giác cũng chính là có lượng bằng hai khối linh thạch hạ phẩm."
Diệp Ca tà mị cười một tiếng, tiểu tử, ăn gà của ta, về sau sẽ không sợ ngươi nữa.
Rất nhanh mùi thơm đã tản ra, người ở quanh đó đều ngửi thấy, không tự giác dựa vào, ngay cả các chủ quán ở gần đều thu quán để chạy đến đây.
Sau đó mấy chục người vây quanh Hồ Thạc, không nháy mắt nhìn đối phương ăn gà, thỉnh thoảng lại nuốt nước miếng.
Nhìn Hồ Thạc làm hắn có chút hoảng hốt, đơn giản là ánh mắt của bọn hắn quá sắc bén, giống như lợi kiếm vậy, gắt gao nhìn chằm chằm gà trên tay hắn.
Hồ Thạc cảm giác gà của mình có thể bị cướp bất cứ lúc nào.
Tranh thủ thời gian duỗi một tay ra, chỉ tới biển hiệu bên cạnh Diệp Ca.
Đám người nhìn theo hướng cánh tay mới phát hiện chữ trên bảng hiệu.
Khi nhìn thấy gà quay với giá mười khối linh thạch hạ phẩm một con.
Cả đám lập tức hiểu ra, từng người xuất ra tiền để mua từ chỗ Diệp Ca.
Diệp Ca cười hắc hắc, quảng cáo sống này làm không tệ.
Tranh thủ thời gian thu tiền, đưa gà, rất nhanh đã bán được hơn hai mươi người, đều ăn được gà quay.
"Ai da má ơi! Ăn quá ngon."
"Chưa từng được ăn món gà nào ngon như vậy, có hương vị của mẫu thân làm."
"Không hổ là tiên trù làm gà, hai mươi năm trước ta ăn thứ gì vậy."
Người qua đường đều ăn ngon đến rơi lệ, rất nhanh nơi này đã bị một đám người vây quanh, rồi càng có nhiều người phát hiện.
Lại có thêm không ít người đi tới để xem náo nhiệt.
Lúc này một nam tử mặc bạch bào phiêu dật nho nhã đi tới, gác tay mà đứng, không vội không chậm đi vào trong đám người.
Lúc này quầy hàng của Diệp Ca đã bị trăm người vây quanh, chen tới chen lui, có người ăn xong lại tiếp tục chen vào mua.
"Đám sư đệ này thật sự là thật không có tố dưỡng, nhét chung một chỗ còn thể thốn gì."
"Không đúng, đây là mùi hương gì, làm sao lại thơm như vậy, so với tiên trù sư nương làm còn thơm hơn."
Nam tử lập tức vỗ vỗ, chen một nam tử ở bên ngoài: "Phiền phức nhường một chút."
Nam tử kia quay đầu nhìn thoáng qua, phát hiện không biết, lại quay đầu chen vào.
Mắt thấy nói chuyện là vô dụng, nam tử cũng gấp, thật sự là hương vị quá thơm, nước bọt không tự giác chảy ra.
Lúc này Diệp Ca ở trong vòng tròn thu linh thạch, thu đến đã nghiền.
Cảm giác kiếm tiền quá dễ dàng, dựa vào bán gà là có thể thực hiện tài phú tự do.
Chỉ một lúc bày hàng thế này đã kiếm lời hơn hai mươi khối linh thạch trung phẩm.
Lúc này bỗng nhiên xuất hiện một luồng uy áp khủng bố, đám người đang tụ tập một chỗ mua gà nướng lập tức biến sắc, bị áp lực cường đại ép khom người xuống.
Diệp Ca cũng bị ép tới sắc mặt đỏ lên, hai đầu gối run rẩy, tùy thời tùy chỗ đều có thể quỳ xuống.
Ngay khi Diệp Ca không kiên trì nổi thì luồng khí thế kia tới cũng nhanh đi cũng nhanh.
Đám người lập tức cảm thấy toàn thân thả lỏng, từng người rốt cục nhẹ nhàng thở ra, mau chóng mở một con đường.
Biết chắc là có đại nhân vật tới.
Một nam tử mặc bạch bào hài lòng gật gật đầu, từng bước một đi tới.
Có người nhận ra người tới, hoảng sợ nói: "Là thánh tử chủ phong- Lục Minh Hiên, đại đệ tử của chưởng môn."
Diệp Ca giật mình, lại là thánh tử chủ phong, nói như vậy thì người này là sư huynh của Vạn Linh Nhi.
Lục Minh Hiên đi đến trước gian hàng, nhìn biển quảng cáo một chút, cố giả bộ trấn định, kỳ thật đã sớm thèm không được.
Vẫn ra vẻ trấn định nói : "Sư đệ, cho ta một con gà quay, không, cho ta hai mươi con gà quay."
Nói xong hắn đưa ra hai khối linh thạch trung phẩm.
Diệp Ca cất kỹ linh thạch, xuất ra hai mươi con gà quay.
Lục Minh Hiên lấy được gà quay cũng không lập tức ăn, nói thế nào cũng là thánh tử, vẫn cần chú ý lời nói và hành động.
Sau đó hắn lấy từ trong nhẫn chứa đồ ra một bản bách khoa toàn thư luyện khí, đưa cho Diệp Ca.
Cười nói: "Cho sư đệ, gặp nhau là hữu duyên, còn có thể ăn được gà quay mỹ vị như vậy của ngươi, bản bách khoa toàn thư luyện khí này là chính ta tổng kết một chút kinh nghiệm luyện khí, tặng cho sư đệ "
Diệp Ca lập tức sinh lòng hảo cảm, vội vàng nói: "Đa tạ sư huynh."
Hắn lại lấy ra hai mươi con gà quay, đưa cho Lục Minh Hiên.
Nếu là đồ vật khác, Lục Minh Hiên đương nhiên sẽ không lấy, nhưng đây là tiên thực! Ăn ngon lắm!
Một tên ăn hàng nào có thể từ bỏ, hắn mới vừa rồi là muốn mua nhiều, lại sợ bị mình mua hết thì mất phong độ.
Truyền ra ngoài tin đường đường là thánh tử, lại cùng một đám đệ tử ngoại môn nội môn đoạt gà quay.
Hắn là người phi thường yêu quý thể diện.
Chỉ có thể nhịn đau mua hai mươi con.
Hiện tại vừa vặn, nhìn chủ quán tuổi trẻ này, độ thiện cảm cũng tăng nhiều.
"Sư đệ, lưu phương thức đưa tin đi!" Lục Minh Hiên xuất ra một tấm lệnh bài nói.
Diệp Ca cũng xuất ra, vừa thu hoạch được lệnh bài của nội môn đệ tử.
Hai khối lệnh bài đụng một cái, song phương lập tức có phương thức liên lạc của nhau, có thể cách không truyền lời, khá thuận tiện.
Lục Minh Hiên hài lòng gật gật đầu, nghĩ thầm lần này ăn gà không lo.
Rồi lên tiếng chào rời đi...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất