[Thập Niên 80] Sĩ Quan Phúc Hắc Đọc Tâm Tôi Sau Khi Thất Thủ
Chương 41: Vội Vàng Trấn An 2
"Các chị, em đang định tìm các chị đây, chuyện hôm qua thật sự là may mà nhờ có các chị giúp đỡ."
"Chuyện là hôm qua em không ở được nhà khách, em thấy Đoàn trưởng Chu đang lo lắng tìm người chăm sóc bọn trẻ, em nghĩ mình dù sao cũng không có chỗ nào để đi, nên quyết định ở lại giúp anh ấy chăm sóc."
Mọi người nghe cô nói cô ở lại để chăm sóc bọn trẻ, liền hỏi tiếp: “Hóa ra là vậy, nhưng dù sao cô cũng không phải người trong khu đại viện, sao Đoàn trưởng Chu lại đồng ý?"
Tô Ý suy nghĩ một lúc, còn chưa kịp trả lời thì thấy Tiểu Vũ bước đến.
"Các cô, là con và Noãn Noãn đã xin chú cho chị ấy ở lại, hôm qua Noãn Noãn bị dọa sợ, cứ ôm lấy chị Tô không chịu cho chị đi, tối hôm qua cũng ngủ cùng chị Tô."
Tô Ý biết Tiểu Vũ đang giúp mình tìm lý do, trong lòng không khỏi cảm thấy ấm áp.
Có những lời, nếu cô tự nói ra thì ngược lại sẽ dễ gây ra thị phi.
Quả nhiên, mấy chị nghe xong liền đồng tình: “Chắc chắn hôm qua Noãn Noãn bị hai đứa trẻ đáng ghét đó làm hoảng sợ, vừa đánh vừa mắng rồi còn tìm đến nhà, có thể thấy bình thường sau lưng không biết đã chịu đựng bao nhiêu."
"Đúng vậy, Noãn Noãn còn nhỏ đã không có mẹ, thấy Tiểu Tô nên chắc chắn là sinh ra sự phụ thuộc."
"Đồng chí Tiểu Tô, cô hãy chăm sóc tốt bọn trẻ, hai đứa trẻ này đều là những người đáng thương."
Tô Ý gật đầu: “Các chị yên tâm, em cũng đã sống như vậy từ nhỏ, nhất định sẽ chăm sóc tốt cho chúng, nhưng mà —"
Mọi người thấy trên mặt Tô Ý có vẻ khó xử, liền hỏi dồn, có chuyện gì sao.
"Các chị, thật lòng mà nói, ba mẹ em nghe tin em hủy hôn, đã nói chờ đến khi em về sẽ đánh gãy chân em, bắt em lấy một ông già đã ly hôn, em không dám về quê nhà nữa."
"Ban đầu em nghĩ nếu có thể ở lại chăm sóc bọn trẻ rồi có một chỗ để ở thì rất tốt, nhưng dù sao em cũng mới đến, lại làm mất lòng phó đại đội trưởng Tần và đồng chí Bạch, em lo rằng ở lại sẽ bị người khác nói ra nói vào."
Mọi người qua đây một lúc đã thấy được hai đứa trẻ thích Tô Ý và phụ thuộc vào cô như thế nào.
Mọi người đang lo lắng không có ai chăm sóc trẻ con, sáng nay mới hẹn nhau đến thăm, tiện thể mang bữa sáng đến.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
"Chuyện là hôm qua em không ở được nhà khách, em thấy Đoàn trưởng Chu đang lo lắng tìm người chăm sóc bọn trẻ, em nghĩ mình dù sao cũng không có chỗ nào để đi, nên quyết định ở lại giúp anh ấy chăm sóc."
Mọi người nghe cô nói cô ở lại để chăm sóc bọn trẻ, liền hỏi tiếp: “Hóa ra là vậy, nhưng dù sao cô cũng không phải người trong khu đại viện, sao Đoàn trưởng Chu lại đồng ý?"
Tô Ý suy nghĩ một lúc, còn chưa kịp trả lời thì thấy Tiểu Vũ bước đến.
"Các cô, là con và Noãn Noãn đã xin chú cho chị ấy ở lại, hôm qua Noãn Noãn bị dọa sợ, cứ ôm lấy chị Tô không chịu cho chị đi, tối hôm qua cũng ngủ cùng chị Tô."
Tô Ý biết Tiểu Vũ đang giúp mình tìm lý do, trong lòng không khỏi cảm thấy ấm áp.
Có những lời, nếu cô tự nói ra thì ngược lại sẽ dễ gây ra thị phi.
Quả nhiên, mấy chị nghe xong liền đồng tình: “Chắc chắn hôm qua Noãn Noãn bị hai đứa trẻ đáng ghét đó làm hoảng sợ, vừa đánh vừa mắng rồi còn tìm đến nhà, có thể thấy bình thường sau lưng không biết đã chịu đựng bao nhiêu."
"Đúng vậy, Noãn Noãn còn nhỏ đã không có mẹ, thấy Tiểu Tô nên chắc chắn là sinh ra sự phụ thuộc."
"Đồng chí Tiểu Tô, cô hãy chăm sóc tốt bọn trẻ, hai đứa trẻ này đều là những người đáng thương."
Tô Ý gật đầu: “Các chị yên tâm, em cũng đã sống như vậy từ nhỏ, nhất định sẽ chăm sóc tốt cho chúng, nhưng mà —"
Mọi người thấy trên mặt Tô Ý có vẻ khó xử, liền hỏi dồn, có chuyện gì sao.
"Các chị, thật lòng mà nói, ba mẹ em nghe tin em hủy hôn, đã nói chờ đến khi em về sẽ đánh gãy chân em, bắt em lấy một ông già đã ly hôn, em không dám về quê nhà nữa."
"Ban đầu em nghĩ nếu có thể ở lại chăm sóc bọn trẻ rồi có một chỗ để ở thì rất tốt, nhưng dù sao em cũng mới đến, lại làm mất lòng phó đại đội trưởng Tần và đồng chí Bạch, em lo rằng ở lại sẽ bị người khác nói ra nói vào."
Mọi người qua đây một lúc đã thấy được hai đứa trẻ thích Tô Ý và phụ thuộc vào cô như thế nào.
Mọi người đang lo lắng không có ai chăm sóc trẻ con, sáng nay mới hẹn nhau đến thăm, tiện thể mang bữa sáng đến.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất