Thiếu Gia Hào Môn Bị Ôm Nhầm Đã Sống Lại
Chương 56: Chung Dịch đốt lửa
Trì Quân: "Tất nhiên là ai mới có lợi thì nghi người đó."
Hắn vừa mới tắm xong, đầu tóc ướt đẫm, đang lấy khăn lau. Chỉ là lau không quá để tâm, khăn mặt chỉ phủ nửa đầu, lại dồn hết sức vào điện thoại.
Chung Dịch không nhìn nổi đi ra sau lưng Trì Quân, lấy chiếc khăn mặt trên tay hắn. Sau đó nhíu mày: "Khăn ướt như thế có thể lau khô à?"
Trì Quân ngẩng đầu lên nhìn Chung Dịch cười một cái: "Cậu giúp tớ nha?"
Mặt Chung Dịch không cảm xúc: Lại nợ một nụ hôn.
Cậu cảm thấy mình đang thuận nước đẩy thuyền, cúi đầu nén khăn lông ướt sang một bên, vươn tay nắm cừm Trì Quân và hôn hắn.
Từ khi bọn họ bắt đầu tìm hiểu đến nay đã được một tuần. Nhưng một tuần này cũng đủ để hai người làm rất nhiều chuyện trước đây chưa từng thử nghiệm. Bọn họ chậm rãi phát triển và tiếp xúc với nhau. Ngoài nụ hôn lúc đầu, ngày càng có nhiều chuyện còn thân mật hơn.
Ngoại trừ bước cuối cùng. Chung Dịch không có chấp niệm nào, Trì Quân cũng không đặc biệt đề cập đến. Hai người ăn ý đặt bước cuối cùng sang một bên trước, làm quen với một số thú vui đơn giản. Trước khi Trì Quân kéo cà vạt của Chung Dịch và hôn cậu ở cầu thang thoát hiểm, hai người đã ở trong phòng học không có một bóng người, hành lang ít người qua lại, vv..., rất nhiều nơi đã có nụ hôn nhẹ.
Mái tóc ướt của Trì Quân cọ vào cổ Chung Dịch. Cậu cảm thấy hơi ngứa.
Chung Dịch buông bạn trai ra, đứng thẳng người và nói: "Tớ đi lấy máy sấy tóc."
Trì Quân nói: "Cám ơn!"
Sau đó nhìn tóc của Chung Dịch, bỗng nhiên nói: "Lần sau tắm chung nha?"
Chung Dịch dừng động tác lại.
Trì Quân: "Có phải sẽ lãng phí thời gian hay không?"
Chung Dịch liếc mắt nhìn hắn đầy ẩn ý: "Ừhm, chọn lúc nào rãnh rỗi đi."
Trì Quân: "?"
Hắn hơi bị nóng bởi ánh mắt của bạn trai.
Khi bóng dáng của Chung Dịch biến mất ở phòng rửa tay thì trợ lý Trì mới trở lại vị trí ban đầu một lần nữa, tự lẩm bẩm: "Tại sao mình cảm thấy... không giống như mình tưởng tượng nhỉ?"
Mở máy sấy tóc, gió nóng ầm ầm thổi ra. Chung Dịch thử nhiệt độ ra tay trước mới vén một phần tóc của Trì Quân lên giúp hắn sấy khô.
Hai người nói tiếp tục chủ đề trước đó.
Trì Quân: "Phe Bắc Kinh muốn nhìn tớ và phe Thượng Hải có mâu thuẫn. Chuyện này đã nói qua trước đó. Còn phe Thượng Hải, không phải không có người muốn nhìn tớ mất quyền lực. Thận Vĩ Mậu là người không có lập trường, trước khi cậu của tớ có nguy hiểm thì ông ta đã sắp xếp cho tớ rất nhiều việc. Ngày hôm nay ở trước mặt Hạng Minh cho cậu một cái tội. Chỉ là, còn muốn tớ nhận lòng tốt của ông ta sao?" Xem hắn là thằng ngốc à?
Trì Quân suy nghĩ sâu xa: Thận Vĩ Mậu không đến mức bất cẩn như vậy, nên càng lo lắng nhiều hơn.
Chung Dịch kiên nhẫn dùng ngón tay chải vuốt tóc cho Trì Quân, "ừ" một tiếng ra hiệu mình đang nghe.
Trì Quân: "Đúng rồi, hôm nay hình như còn chưa nói người cổ đông cuối cùng cho cậu biết phải không? Tiêu Việt Bân kỳ thực không có gì tốt để nói, ông cũng không khác gì Hạng Minh. Nhưng khéo đưa đẩy hơn Hạng Minh một chút, lại không đến mức như Thận Vĩ Mậu."
Chung Dịch dừng một chút, bật cười: "Trước đó còn có người nói cho tớ biết Tần Lâu là người cứng ngắc. Hôm nay nhìn thấy anh ta cũng thật biết xem ánh mắt."
"Cứng ngắc cần phải so sánh." Trì Quân nói: "Ngoài anh ta ra, hầu hết người lãnh đạo là loại gì? Đủ nhiệt tình, ngoài miệng khoe khoang, hành động thực tế không có gì hay ho. Tần Lâu trên mặt lạnh lùng, nhưng đối với nhân viên cấp dưới không tệ."
Chung Dịch: "Cậu cũng biết chuyện này?" Rõ ràng cậu mới là người làm việc trong tổ của Tần Lâu.
Trì Quân cười nói: "Rất nhiều người nói anh ta ngốc. À, trước đây Tần Lâu từng đi lính, chuyện này có liên quan đến những gì trải qua."
Chung Dịch chạm vào mái tóc mềm mại trên tay, cảm thấy một bên đã sấy khô nên đi sấy bên khác.
Trì Quân đột nhiên nghĩ: "Cậu nói, Thận Vĩ Mậu chẳng lẽ là bên cô của tớ?"
Chung Dịch: "Hả?"
Trì Quân phân tích với cậu: "Hành động của ông ta có thể mang đến ảnh hưởng gì cho tớ? Đơn giản là đối với ba tớ ngày càng cố chấp." Trì Quân ngược lại nhìn ra rất rõ: "Mà ai có thể hưởng lợi từ kết quả này chứ? Tất nhiên là cô của tớ."
Chung Dịch nói: "Cũng có thể có thể ông ta chỉ là vẫn chưa quyết định đặt cược cho ai. Cho nên lặp lại hành vi này nhiều lần." Ít nhất từ kết quả chín năm sau, trước ngày bỏ phiếu Thận Vĩ Mậu càng nghiêng về Trì Quân.
Nhưng Chung Dịch vẫn chưa thể đưa ra phán đoán. Lòng người vốn dĩ dễ dàng thay đổi, mà Thận Vĩ Mậu cũng hay thay đổi hơn người bình thường.
Trì Quân: "Cũng đúng, phải xem xét vấn đề từ nhiều góc độ... A, cậu làm gì vậy?"
Chung Dịch tắt máy sấy tóc, tay đặt trên mái tóc của Trì Quân trượt xuống cổ hắn, chậm rãi vuốt ve sau ót của Trì Quân.
Đây là một động tác rất có tính chất tượng trưng, bao hàm rất nhiều ý nghĩa: kiểm soát, chinh phục.
Nhưng Trì Quân chỉ cảm thấy ngứa. Hắn né tránh sang một bên mỉm cười nói: "Đang nói nghiêm túc mà... ưm..."
Động tác của hắn hơi lớn, cổ áo lỏng lẻo lộ ra phần ngực lớn trắng nõn. Chung Dịch nhìn ở trong mắt, cúi đầu hôn hắn một cái.
Sau khi hôn xong mới nói: "Ừ, tớ đang nghe, cậu nói tiếp đi."
Trì Quân bị nổi lửa, nhưng Chung Dịch mặc kệ không dập tắt.
Đôi mắt hắn ẩm ướt, nghiến răng nói: "Chung Dịch!"
Chung Dịch dù bận vẫn ung dung: "Hả?"
Tay Trì Quân chống trên ghế, xoay người từ ngồi đổi thành quỳ. Hắn quỳ gối trên ghế, đầu gối chống lên ghế cứng lạnh, ngẩng đầu nhìn thẳng Chung Dịch, tay đặt trên vai bạn trai. Sau đó hôn cậu.
Chung Dịch thản nhiên tiếp nhận. Trong khoảng trống trao đổi không khí, hỏi: "Tại sao cậu không dứt khoát đứng trên sàn."
Sau đó bị Trì Quân đè lại nuốt lấy những lời kế tiếp.
Khi nụ hôn này chậm rãi dừng lại, Trì Quân hơi lùi về sau ngắm gương mặt của Chung Dịch.
Chung Dịch để cho hắn xem.
Trì Quân: "Tớ đột nhiên cảm thấy..." thừa nước đục thả câu.
Chung Dịch phối hợp: "Cái gì?"
Trì Quân mỉm cười gật đầu: "Cậu rất đẹp trai nha!"
Thoạt nhìn, Chung Dịch có lẽ không phải là người có gương mặt xuất sắc nhất. Nhưng gương mặt và khí chất của cậu vừa vặn hài hòa. Thỉnh thoảng bày ra gương mặt thật sự lạnh lùng, thêm chút sắc bén. Thường xuyên hơn vẫn có vẻ xa cách.
Trì Quân: "Tớ rất thích."
Chung Dịch thót tim.
Trì Quân: "Thật ra sau ngày hôm đó, tớ cũng nghĩ tới lúc đó nói 'thử một lần' có phải là xúc động nhất thời hay không."
Hắn lại ngồi xuống ghế lần nữa, đối mặt với Chung Dịch, hai khuỷu tay gác trên tay ghế. Trong mắt Chung Dịch, đó là bằng chứng cho thấy 'Trì Quân thật sự có đôi khi hơi giống bạn nhỏ'.
Sau khi ngồi xuống, Trì Quân ngẩng đầu nhìn về phía Chung Dịch.
Chung Dịch lui về phía sau hai bước, ngồi xuống bên mép giường, nhìn Trì Quân hỏi: "Sau đó thì sao, cậu có kết luận gì không?"
Bầu không khí mơ hồ ấm áp và mập mờ dần tan biến giữa hai người.
Trì Quân: "Nhưng hai ngày trước, Tiếu Hầu nhìn thấy dấu trên cổ tớ." Một vết hồng nhạt do bị liếm và hôn tạo ra: "Cậu ấy hỏi tớ, tớ là 'phá giới' phải không. Tớ đột nhiên cảm thấy dường như cũng không phải kích động."
--- ---
Vào lúc ấy, nguyên văn Trương Tiếu Hầu nói là: "Nấm, cậu rốt cục cũng nghĩ thông suốt rồi?"
Y hiếm khi trốn ra khỏi phòng thí nghiệm, càng hiếm khi có thời gian rãnh với Trì Quân. Y nhìn thấy dấu hôn trên cổ bạn tốt rất ngạc nhiên, lại cảm thán mình và Trì Quân quả nhiên đã lâu không gặp. Thậm chí ngay cả có thêm em gái cũng không biết.
Trì Quân sửa lại: "Là chị dâu... cũng không đúng..." Hắn dừng một chút nói thẳng: "Là Chung Dịch."
Trương Tiếu Hầu bị sốc.
Trì Quân im lặng nhìn đồ ăn rơi khỏi đũa của Trương Tiếu Hầu: "Đế mức này sao?"
Trương Tiếu Hầu gần như muốn rống lên: "Tất nhiên đến mức này!" Nấm cong? Khi nào? Tại sao y không biết?
Trong chớp mắt Trương Tiếu Hầu hỏi một lèo: "Khi nào? Đã bao lâu? Tại sao? Rốt cuộc tình huống như thế nào? Chiêu Chiêu nhất định sẽ bị tức chết, còn ai biết nữa?"
Trì Quân không rõ nguyên nhân: "Chiêu Chiêu? Chuyện này có liên quan gì đến cô ta?" Sau đó mới trả lời những câu hỏi còn lại của Trương Tiếu Hầu: "Không bao lâu, mới mấy ngày. Không phải sắp đến kỳ thi sao, Chung Dịch nói giúp tớ ôn trọng điểm. Sau đó tớ hỏi cậu ấy có phải có ý với tớ hay không, cậu ấy nói có. Tớ nói muốn quen thử, cậu ấy nói được."
Trương Tiếu Hầu: "..."
Trên mặt y tràn ngập một lời khó nói hết. Y hỏi Trì Quân: "Cậu không cảm thấy trong đó còn thiếu một số bước nữa sao?"
Trì Quân thản nhiên nói: "Có sao?"
Trương Tiếu Hầu ho một tiếng, bình tĩnh lại sau cú sốc vừa rồi. Khi y nghiêm túc lại, cuối cùng cũng coi như có mấy phần khí chất giỏi giang trên người ba mẹ.
"Nấm!" Trương Tiếu Hầu nói: "Cậu là nghiêm túc hả?" Nghiêm túc ở bên Chung Dịch?
Trì Quân suy nghĩ một chút trả lời: "Là 'nghiêm túc nếm thử'."
Trương Tiếu Hầu: "Giải thích cụ thể đi?"
Trì Quân: "Cậu ấy là người hợp tác mà tớ rất xem trọng." Không có nhiều bối cảnh, một lòng hướng về phía trước, lại có đủ năng lực để duy trì dã tâm. Những gì Trì Quân làm chỉ là tạo cho cậu một nền tảng để cậu tự do phát triển. Lúc đầu, đây giống như một khoản đầu tư.
Trì Quân: "Có đối tượng hợp tác tốt như vậy, muốn tớ lại đi tìm một đối tác mới. Tớ không biết liệu mình có thể tìm được người giống như Chung Dịch hay không. Quá khó khăn, không làm được."
Trương Tiếu Hầu: "Sau đó?"
Trì Quân lắc cái muỗng trong chén, tiếp tục nói: "Nhưng cậu ấy đã 'thích' tớ, tớ còn có thể làm cho cậu ấy không thích sao? Có thể khống chế lòng người vậy cũng không cần mỗi ngày nghĩ cách làm sao đối phó ba tớ."
Trương Tiếu Hầu nghe hiểu: "Cậu là đang ngăn tổn hại?"
Trì Quân: "Nói như vậy hơi kỳ quái." Dừng một chút: "Nhưng điều đó cũng đúng. Nếu như tớ có thể chấp nhận có một phần mối quan hệ 'người yêu' với cậu ấy thì việc hợp tác có thể tiếp tục thuận lợi. Thậm chí so với lúc trước còn không có kẽ hở. Dường như không có gì là không tốt."
Trương Tiếu Hầu: "Nếu như không phải thì sao?" Y hỏi: "Nếu như cậu không thể chấp nhận, hoặc là cậu chấp nhận. Nhưng sau này mâu thuẫn giữa hai người càng sâu, cậu phải làm sao?"
"Trường hợp sau..." Trì Quân nói: "Dù cho làm bạn bè, chúng ta cũng có thể xảy ra mâu thuẫn. Đây không phải là điều tớ không hy vọng là có thể tránh khỏi. Nhưng bây giờ, tớ và cậu ấy coi như hợp tam quan, lợi ích ngang nhau. Còn trường hợp trước..."
Trì Quân nói: "Ít nhất thì kết quả hiện tại là tớ dường như có thể chấp nhận."
Trương Tiếu Hầu hỏi một câu cuối cùng: "Nếu như là người khác thì sao?" Y nói: "Cậu là có thể chấp nhận Chung Dịch, hay là có thể chấp nhận tất cả đàn ông?"
Trì Quân thân thiện nói: "Cậu có thể thay đổi câu hỏi sau thành 'vẫn có thể chấp nhận tất cả mọi người'."
Trương Tiếu Hầu: "Im lặng, đừng ngắt lời. Tớ hỏi cậu, nếu như là tớ thì sao?"
Trì Quân suy nghĩ một lát.
"Hơi ghê tởm." Hắn trả lời: "Giống như là loạn luân vậy."
Lúc này Trương Tiếu Hầu mới thật sự yên tâm, giọng điệu nhẹ nhàng: "Ưm, thoạt nhìn cậu thật sự suy xét qua, không phải tùy tiện lộn xộn với tên họ Chung." Sau đó mắng: "Tại sao là tớ thì ghê tởm? Lương tâm đâu?"
Hắn vừa mới tắm xong, đầu tóc ướt đẫm, đang lấy khăn lau. Chỉ là lau không quá để tâm, khăn mặt chỉ phủ nửa đầu, lại dồn hết sức vào điện thoại.
Chung Dịch không nhìn nổi đi ra sau lưng Trì Quân, lấy chiếc khăn mặt trên tay hắn. Sau đó nhíu mày: "Khăn ướt như thế có thể lau khô à?"
Trì Quân ngẩng đầu lên nhìn Chung Dịch cười một cái: "Cậu giúp tớ nha?"
Mặt Chung Dịch không cảm xúc: Lại nợ một nụ hôn.
Cậu cảm thấy mình đang thuận nước đẩy thuyền, cúi đầu nén khăn lông ướt sang một bên, vươn tay nắm cừm Trì Quân và hôn hắn.
Từ khi bọn họ bắt đầu tìm hiểu đến nay đã được một tuần. Nhưng một tuần này cũng đủ để hai người làm rất nhiều chuyện trước đây chưa từng thử nghiệm. Bọn họ chậm rãi phát triển và tiếp xúc với nhau. Ngoài nụ hôn lúc đầu, ngày càng có nhiều chuyện còn thân mật hơn.
Ngoại trừ bước cuối cùng. Chung Dịch không có chấp niệm nào, Trì Quân cũng không đặc biệt đề cập đến. Hai người ăn ý đặt bước cuối cùng sang một bên trước, làm quen với một số thú vui đơn giản. Trước khi Trì Quân kéo cà vạt của Chung Dịch và hôn cậu ở cầu thang thoát hiểm, hai người đã ở trong phòng học không có một bóng người, hành lang ít người qua lại, vv..., rất nhiều nơi đã có nụ hôn nhẹ.
Mái tóc ướt của Trì Quân cọ vào cổ Chung Dịch. Cậu cảm thấy hơi ngứa.
Chung Dịch buông bạn trai ra, đứng thẳng người và nói: "Tớ đi lấy máy sấy tóc."
Trì Quân nói: "Cám ơn!"
Sau đó nhìn tóc của Chung Dịch, bỗng nhiên nói: "Lần sau tắm chung nha?"
Chung Dịch dừng động tác lại.
Trì Quân: "Có phải sẽ lãng phí thời gian hay không?"
Chung Dịch liếc mắt nhìn hắn đầy ẩn ý: "Ừhm, chọn lúc nào rãnh rỗi đi."
Trì Quân: "?"
Hắn hơi bị nóng bởi ánh mắt của bạn trai.
Khi bóng dáng của Chung Dịch biến mất ở phòng rửa tay thì trợ lý Trì mới trở lại vị trí ban đầu một lần nữa, tự lẩm bẩm: "Tại sao mình cảm thấy... không giống như mình tưởng tượng nhỉ?"
Mở máy sấy tóc, gió nóng ầm ầm thổi ra. Chung Dịch thử nhiệt độ ra tay trước mới vén một phần tóc của Trì Quân lên giúp hắn sấy khô.
Hai người nói tiếp tục chủ đề trước đó.
Trì Quân: "Phe Bắc Kinh muốn nhìn tớ và phe Thượng Hải có mâu thuẫn. Chuyện này đã nói qua trước đó. Còn phe Thượng Hải, không phải không có người muốn nhìn tớ mất quyền lực. Thận Vĩ Mậu là người không có lập trường, trước khi cậu của tớ có nguy hiểm thì ông ta đã sắp xếp cho tớ rất nhiều việc. Ngày hôm nay ở trước mặt Hạng Minh cho cậu một cái tội. Chỉ là, còn muốn tớ nhận lòng tốt của ông ta sao?" Xem hắn là thằng ngốc à?
Trì Quân suy nghĩ sâu xa: Thận Vĩ Mậu không đến mức bất cẩn như vậy, nên càng lo lắng nhiều hơn.
Chung Dịch kiên nhẫn dùng ngón tay chải vuốt tóc cho Trì Quân, "ừ" một tiếng ra hiệu mình đang nghe.
Trì Quân: "Đúng rồi, hôm nay hình như còn chưa nói người cổ đông cuối cùng cho cậu biết phải không? Tiêu Việt Bân kỳ thực không có gì tốt để nói, ông cũng không khác gì Hạng Minh. Nhưng khéo đưa đẩy hơn Hạng Minh một chút, lại không đến mức như Thận Vĩ Mậu."
Chung Dịch dừng một chút, bật cười: "Trước đó còn có người nói cho tớ biết Tần Lâu là người cứng ngắc. Hôm nay nhìn thấy anh ta cũng thật biết xem ánh mắt."
"Cứng ngắc cần phải so sánh." Trì Quân nói: "Ngoài anh ta ra, hầu hết người lãnh đạo là loại gì? Đủ nhiệt tình, ngoài miệng khoe khoang, hành động thực tế không có gì hay ho. Tần Lâu trên mặt lạnh lùng, nhưng đối với nhân viên cấp dưới không tệ."
Chung Dịch: "Cậu cũng biết chuyện này?" Rõ ràng cậu mới là người làm việc trong tổ của Tần Lâu.
Trì Quân cười nói: "Rất nhiều người nói anh ta ngốc. À, trước đây Tần Lâu từng đi lính, chuyện này có liên quan đến những gì trải qua."
Chung Dịch chạm vào mái tóc mềm mại trên tay, cảm thấy một bên đã sấy khô nên đi sấy bên khác.
Trì Quân đột nhiên nghĩ: "Cậu nói, Thận Vĩ Mậu chẳng lẽ là bên cô của tớ?"
Chung Dịch: "Hả?"
Trì Quân phân tích với cậu: "Hành động của ông ta có thể mang đến ảnh hưởng gì cho tớ? Đơn giản là đối với ba tớ ngày càng cố chấp." Trì Quân ngược lại nhìn ra rất rõ: "Mà ai có thể hưởng lợi từ kết quả này chứ? Tất nhiên là cô của tớ."
Chung Dịch nói: "Cũng có thể có thể ông ta chỉ là vẫn chưa quyết định đặt cược cho ai. Cho nên lặp lại hành vi này nhiều lần." Ít nhất từ kết quả chín năm sau, trước ngày bỏ phiếu Thận Vĩ Mậu càng nghiêng về Trì Quân.
Nhưng Chung Dịch vẫn chưa thể đưa ra phán đoán. Lòng người vốn dĩ dễ dàng thay đổi, mà Thận Vĩ Mậu cũng hay thay đổi hơn người bình thường.
Trì Quân: "Cũng đúng, phải xem xét vấn đề từ nhiều góc độ... A, cậu làm gì vậy?"
Chung Dịch tắt máy sấy tóc, tay đặt trên mái tóc của Trì Quân trượt xuống cổ hắn, chậm rãi vuốt ve sau ót của Trì Quân.
Đây là một động tác rất có tính chất tượng trưng, bao hàm rất nhiều ý nghĩa: kiểm soát, chinh phục.
Nhưng Trì Quân chỉ cảm thấy ngứa. Hắn né tránh sang một bên mỉm cười nói: "Đang nói nghiêm túc mà... ưm..."
Động tác của hắn hơi lớn, cổ áo lỏng lẻo lộ ra phần ngực lớn trắng nõn. Chung Dịch nhìn ở trong mắt, cúi đầu hôn hắn một cái.
Sau khi hôn xong mới nói: "Ừ, tớ đang nghe, cậu nói tiếp đi."
Trì Quân bị nổi lửa, nhưng Chung Dịch mặc kệ không dập tắt.
Đôi mắt hắn ẩm ướt, nghiến răng nói: "Chung Dịch!"
Chung Dịch dù bận vẫn ung dung: "Hả?"
Tay Trì Quân chống trên ghế, xoay người từ ngồi đổi thành quỳ. Hắn quỳ gối trên ghế, đầu gối chống lên ghế cứng lạnh, ngẩng đầu nhìn thẳng Chung Dịch, tay đặt trên vai bạn trai. Sau đó hôn cậu.
Chung Dịch thản nhiên tiếp nhận. Trong khoảng trống trao đổi không khí, hỏi: "Tại sao cậu không dứt khoát đứng trên sàn."
Sau đó bị Trì Quân đè lại nuốt lấy những lời kế tiếp.
Khi nụ hôn này chậm rãi dừng lại, Trì Quân hơi lùi về sau ngắm gương mặt của Chung Dịch.
Chung Dịch để cho hắn xem.
Trì Quân: "Tớ đột nhiên cảm thấy..." thừa nước đục thả câu.
Chung Dịch phối hợp: "Cái gì?"
Trì Quân mỉm cười gật đầu: "Cậu rất đẹp trai nha!"
Thoạt nhìn, Chung Dịch có lẽ không phải là người có gương mặt xuất sắc nhất. Nhưng gương mặt và khí chất của cậu vừa vặn hài hòa. Thỉnh thoảng bày ra gương mặt thật sự lạnh lùng, thêm chút sắc bén. Thường xuyên hơn vẫn có vẻ xa cách.
Trì Quân: "Tớ rất thích."
Chung Dịch thót tim.
Trì Quân: "Thật ra sau ngày hôm đó, tớ cũng nghĩ tới lúc đó nói 'thử một lần' có phải là xúc động nhất thời hay không."
Hắn lại ngồi xuống ghế lần nữa, đối mặt với Chung Dịch, hai khuỷu tay gác trên tay ghế. Trong mắt Chung Dịch, đó là bằng chứng cho thấy 'Trì Quân thật sự có đôi khi hơi giống bạn nhỏ'.
Sau khi ngồi xuống, Trì Quân ngẩng đầu nhìn về phía Chung Dịch.
Chung Dịch lui về phía sau hai bước, ngồi xuống bên mép giường, nhìn Trì Quân hỏi: "Sau đó thì sao, cậu có kết luận gì không?"
Bầu không khí mơ hồ ấm áp và mập mờ dần tan biến giữa hai người.
Trì Quân: "Nhưng hai ngày trước, Tiếu Hầu nhìn thấy dấu trên cổ tớ." Một vết hồng nhạt do bị liếm và hôn tạo ra: "Cậu ấy hỏi tớ, tớ là 'phá giới' phải không. Tớ đột nhiên cảm thấy dường như cũng không phải kích động."
--- ---
Vào lúc ấy, nguyên văn Trương Tiếu Hầu nói là: "Nấm, cậu rốt cục cũng nghĩ thông suốt rồi?"
Y hiếm khi trốn ra khỏi phòng thí nghiệm, càng hiếm khi có thời gian rãnh với Trì Quân. Y nhìn thấy dấu hôn trên cổ bạn tốt rất ngạc nhiên, lại cảm thán mình và Trì Quân quả nhiên đã lâu không gặp. Thậm chí ngay cả có thêm em gái cũng không biết.
Trì Quân sửa lại: "Là chị dâu... cũng không đúng..." Hắn dừng một chút nói thẳng: "Là Chung Dịch."
Trương Tiếu Hầu bị sốc.
Trì Quân im lặng nhìn đồ ăn rơi khỏi đũa của Trương Tiếu Hầu: "Đế mức này sao?"
Trương Tiếu Hầu gần như muốn rống lên: "Tất nhiên đến mức này!" Nấm cong? Khi nào? Tại sao y không biết?
Trong chớp mắt Trương Tiếu Hầu hỏi một lèo: "Khi nào? Đã bao lâu? Tại sao? Rốt cuộc tình huống như thế nào? Chiêu Chiêu nhất định sẽ bị tức chết, còn ai biết nữa?"
Trì Quân không rõ nguyên nhân: "Chiêu Chiêu? Chuyện này có liên quan gì đến cô ta?" Sau đó mới trả lời những câu hỏi còn lại của Trương Tiếu Hầu: "Không bao lâu, mới mấy ngày. Không phải sắp đến kỳ thi sao, Chung Dịch nói giúp tớ ôn trọng điểm. Sau đó tớ hỏi cậu ấy có phải có ý với tớ hay không, cậu ấy nói có. Tớ nói muốn quen thử, cậu ấy nói được."
Trương Tiếu Hầu: "..."
Trên mặt y tràn ngập một lời khó nói hết. Y hỏi Trì Quân: "Cậu không cảm thấy trong đó còn thiếu một số bước nữa sao?"
Trì Quân thản nhiên nói: "Có sao?"
Trương Tiếu Hầu ho một tiếng, bình tĩnh lại sau cú sốc vừa rồi. Khi y nghiêm túc lại, cuối cùng cũng coi như có mấy phần khí chất giỏi giang trên người ba mẹ.
"Nấm!" Trương Tiếu Hầu nói: "Cậu là nghiêm túc hả?" Nghiêm túc ở bên Chung Dịch?
Trì Quân suy nghĩ một chút trả lời: "Là 'nghiêm túc nếm thử'."
Trương Tiếu Hầu: "Giải thích cụ thể đi?"
Trì Quân: "Cậu ấy là người hợp tác mà tớ rất xem trọng." Không có nhiều bối cảnh, một lòng hướng về phía trước, lại có đủ năng lực để duy trì dã tâm. Những gì Trì Quân làm chỉ là tạo cho cậu một nền tảng để cậu tự do phát triển. Lúc đầu, đây giống như một khoản đầu tư.
Trì Quân: "Có đối tượng hợp tác tốt như vậy, muốn tớ lại đi tìm một đối tác mới. Tớ không biết liệu mình có thể tìm được người giống như Chung Dịch hay không. Quá khó khăn, không làm được."
Trương Tiếu Hầu: "Sau đó?"
Trì Quân lắc cái muỗng trong chén, tiếp tục nói: "Nhưng cậu ấy đã 'thích' tớ, tớ còn có thể làm cho cậu ấy không thích sao? Có thể khống chế lòng người vậy cũng không cần mỗi ngày nghĩ cách làm sao đối phó ba tớ."
Trương Tiếu Hầu nghe hiểu: "Cậu là đang ngăn tổn hại?"
Trì Quân: "Nói như vậy hơi kỳ quái." Dừng một chút: "Nhưng điều đó cũng đúng. Nếu như tớ có thể chấp nhận có một phần mối quan hệ 'người yêu' với cậu ấy thì việc hợp tác có thể tiếp tục thuận lợi. Thậm chí so với lúc trước còn không có kẽ hở. Dường như không có gì là không tốt."
Trương Tiếu Hầu: "Nếu như không phải thì sao?" Y hỏi: "Nếu như cậu không thể chấp nhận, hoặc là cậu chấp nhận. Nhưng sau này mâu thuẫn giữa hai người càng sâu, cậu phải làm sao?"
"Trường hợp sau..." Trì Quân nói: "Dù cho làm bạn bè, chúng ta cũng có thể xảy ra mâu thuẫn. Đây không phải là điều tớ không hy vọng là có thể tránh khỏi. Nhưng bây giờ, tớ và cậu ấy coi như hợp tam quan, lợi ích ngang nhau. Còn trường hợp trước..."
Trì Quân nói: "Ít nhất thì kết quả hiện tại là tớ dường như có thể chấp nhận."
Trương Tiếu Hầu hỏi một câu cuối cùng: "Nếu như là người khác thì sao?" Y nói: "Cậu là có thể chấp nhận Chung Dịch, hay là có thể chấp nhận tất cả đàn ông?"
Trì Quân thân thiện nói: "Cậu có thể thay đổi câu hỏi sau thành 'vẫn có thể chấp nhận tất cả mọi người'."
Trương Tiếu Hầu: "Im lặng, đừng ngắt lời. Tớ hỏi cậu, nếu như là tớ thì sao?"
Trì Quân suy nghĩ một lát.
"Hơi ghê tởm." Hắn trả lời: "Giống như là loạn luân vậy."
Lúc này Trương Tiếu Hầu mới thật sự yên tâm, giọng điệu nhẹ nhàng: "Ưm, thoạt nhìn cậu thật sự suy xét qua, không phải tùy tiện lộn xộn với tên họ Chung." Sau đó mắng: "Tại sao là tớ thì ghê tởm? Lương tâm đâu?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất