Chương 99: Đông như trẩy hội (1)
Chỉ thấy trước đại môn Hầu phủ vốn vắng vẻ, lại xếp một hàng dài người, toàn bộ là phụ nhân tầm bốn mươi năm mươi tuổi, ăn mặc hào hoa phú quý.
Nhìn hai bên một chút, không sai a, đây chính là nhà mình, Long Trần lần thứ hai xác nhận một chút, mới đi đến cửa lớn.
Chỉ thấy Bảo nhi đang cười hì hì tiếp đón những phụ nhân kia:
- Mọi người từ từ, trước ghi danh, phương danh, thân cao, số đo ba vòng, chân dung, có sở trường hay không, đều ghi rõ ràng nha.
- Tiểu thư, có thể tiết lộ một chút, phu nhân nhà mình đến cùng thích loại con dâu như thế nào không.
Một vị phụ nhân cười quyến rũ nói.
- Hì hì, chỉ cần hiền lương thục đức, khuôn mặt xinh đẹp cơ bản đều có thể qua ải, bất quá muốn nói phu nhân thích nhất, thì cái mông phải lớn. Ta nghe phu nhân nói, nữ nhân mông lớn dễ sinh con, ta nói cho các vị biết nha, phu nhân nhà chúng ta đã sớm muốn ôm tôn tử rồi... Khặc khặc, thiếu gia, ngài đã về rồi.
Bảo nhi đang nói phấn khởi, đột nhiên nhìn thấy Long Trần vẻ mặt âm trầm, không khỏi ngậm miệng.
- Bái kiến thế tử.
Những phu nhân kia vội vàng hành lễ.
Long Trần gật đầu, đưa tay kéo Bảo nhi vào nội viện, chỉ những phụ nhân kia, thấp giọng hỏi:
- Các ngươi làm gì đấy?
- Thiếu gia, ngày hôm qua ngài ở hội đèn lồng khuất nhục cường địch Đại Hạ, đoạt được danh hiệu đệ nhất dũng sĩ của Phượng Minh, thành thần tượng của vô số thiếu nữ, tất cả đều là tới cửa cầu thân.
Bảo nhi che miệng cười nói.
- Chỉ biết hồ đồ, mẹ ta đâu?
- Phu nhân ở bên trong, ai nha, ngài không hỏi ta lại quên mất, phu nhân dặn dò, nói ngài trở lại thì nhanh tới gặp.
Bảo nhi vỗ trán nói.
- Ta đi ngay, ngươi mau nghĩ biện pháp đuổi các nàng đi đi, này giống như cái gì? Chợ bán thức ăn sao.
Long Trần tức giận.
- Hì hì, này thì không thể nghe lời ngài rồi, phu nhân sắp xếp ta tiếp đón, ta phải làm đàng hoàng.
Không nghĩ tới Bảo nhi luôn luôn ngoan ngoãn, bây giờ lại không để ý Long Trần, lại chạy đi đăng ký rồi.
Long Trần trợn tròn mắt, vội vàng đi gặp mẫu thân, dọc theo đường đi đầu óc đang không ngừng vận chuyển, làm sao diễn tả chuyện ngày hôm qua, mới có thể không để mẫu thân lo lắng.
Nhưng mới vừa vào cửa, Long Trần còn chưa kịp nói chuyện, mẫu thân đã tức giận quát:
- Tiểu tử thúi, còn không cút vào đây.
E là không có quả ngon để ăn rồi, trong lòng Long Trần khổ sở, dọc theo đường đi còn chưa nghĩ ra lý do gì a.
Bất quá để Long Trần không tưởng tượng nổi là, Long phu nhân kéo hắn lại, chỉ vào rất nhiều tranh mỹ nhân trên bàn nói:
- Trần Nhi, con xem, mười chín nữ tử này đều là ta từ trong hơn trăm người tỉ mỉ chọn lựa ra. Mặc kệ là dung mạo, phẩm hạnh, xuất thân, đều rất xứng với con, con mau nhìn xem, vừa ý không?
Thấy Long Trần còn sững sờ, Long phu nhân không khỏi thúc giục:
- Còn đứng ngây ra đó làm gì, mau mau xem đi.
- Ai... Được, con xem.
Lúc này Long Trần mới phản ứng lại, trong lòng không khỏi cười khổ, xem ra lão nương đã quên sạch chuyện ngày hôm qua rồi.
Bất quá nhìn thấy chân dung những thiếu nữ kia, sắc mặt của Long Trần không khỏi quái lạ, Long phu nhân hơi đắc ý nói:
- Trần Nhi con xem, vóc người của các nàng thật tốt, đặc biệt là eo, lại nhìn cái mông xem, khà khà, tuyệt đối là loại hình mắn đẻ. Nếu như con cưới các nàng, ta nói tuyệt đối không ra hai tháng là có thể mọc rễ nẩy mầm.
Nói đến lúc sau, Long phu nhân đã cười khanh khách, phảng phất như đã thấy hình ảnh mình ôm một đám hài tử.
Tí tách!
Long Trần đổ mồ hôi, dọc theo cằm nhỏ lên bức họa, vừa vặn nhỏ lên cái mông, nhiễm nét mực, làm vị trí kia vốn đầy đặn trở nên càng lớn.
- Nương, kỳ thực con cảm thấy chuyện này....
Long Trần nói.
- Ngừng, con bớt nói nhiều đi, trước đây nương sợ con không tìm được thê tử thích hợp, ngày hôm nay nhiều người đưa tới cửa như vậy, con không được lãng phí. Ta cũng không làm khó con, ngày hôm nay con nhất định phải tuyển ra cho ta ba cái, chờ nhóm sau đến, con lại tuyển một lần, dù sao ít nhất cũng phải mười cái, bằng không sau này con đừng nghĩ ra ngoài cửa.
Long phu nhân nghĩa chính ngôn từ nói.
Long Trần không khỏi tái mặt, đây là muốn phối giống sao? Nhưng nhìn dáng dấp của lão nương, thì biết nàng nghiêm túc.
Thời điểm Long Trần không biết nên làm sao đối phó, một âm thanh thô cuồng truyền đến:
- Long ca.
Chỉ thấy một bóng người cao to vọt vào, kéo Long Trần lại:
- Long ca, nghe nói ngày hôm qua ngươi đi đánh nhau, sao không mang theo ta?
Long Trần nhìn thấy A Man đi vào, trong lòng thầm kêu huynh đệ tốt, đến thật đúng lúc.
- Nương, con còn có chút sự tình muốn nói với A Man, ngài trước chọn đi, chờ ngài chọn xong, con lại về xem.
- Tiểu tử, con...
Long phu nhân mới vừa nói chuyện, Long Trần đã kéo A Man chạy xa.
- Tiểu tử ngu ngốc này.
Nàng thầm mắng một tiếng, bất quá khi nhìn thấy chân dung những thiếu nữ phì mông phì nhũ kia, Long phu nhân lại mặt mày hớn hở.
- Long ca, ngày hôm qua đánh nhau có chịu thiệt không?
Trở lại phòng Long Trần, A Man ân cần hỏi.
- Không có, hiện tại Long ca của ngươi càng ngày càng biết đánh nhau, đúng rồi, A Man, ta dạy cho ngươi pháp môn dùng sức, ngươi học như thế nào rồi?
Long Trần hỏi.
Hắn dạy cho A Man con đường vận hành linh khí, bất quá trí tuệ của A Man thực không dám để cho người khen tặng.
Nếu không phải lực lượng linh hồn của Long Trần cường hãn, có thể tay cầm tay dạy hắn, đổi thành người khác, không tươi sống mệt chết, thì sẽ tức chết.
Vừa nhắc tới tu hành, A Man liền phấn khích:
- Long ca, hiện tại ta đã có thể dùng phương pháp của ngươi dạy phát lực rồi.
- Thật?
Long Trần vui vẻ.
Suy nghĩ một chút, hắn kéo A Man đến hậu viện, nhìn một tảng đá lớn nói:
- Dùng quyền phong đập vỡ nó cho ta.
- Vâng.
Nhìn hai bên một chút, không sai a, đây chính là nhà mình, Long Trần lần thứ hai xác nhận một chút, mới đi đến cửa lớn.
Chỉ thấy Bảo nhi đang cười hì hì tiếp đón những phụ nhân kia:
- Mọi người từ từ, trước ghi danh, phương danh, thân cao, số đo ba vòng, chân dung, có sở trường hay không, đều ghi rõ ràng nha.
- Tiểu thư, có thể tiết lộ một chút, phu nhân nhà mình đến cùng thích loại con dâu như thế nào không.
Một vị phụ nhân cười quyến rũ nói.
- Hì hì, chỉ cần hiền lương thục đức, khuôn mặt xinh đẹp cơ bản đều có thể qua ải, bất quá muốn nói phu nhân thích nhất, thì cái mông phải lớn. Ta nghe phu nhân nói, nữ nhân mông lớn dễ sinh con, ta nói cho các vị biết nha, phu nhân nhà chúng ta đã sớm muốn ôm tôn tử rồi... Khặc khặc, thiếu gia, ngài đã về rồi.
Bảo nhi đang nói phấn khởi, đột nhiên nhìn thấy Long Trần vẻ mặt âm trầm, không khỏi ngậm miệng.
- Bái kiến thế tử.
Những phu nhân kia vội vàng hành lễ.
Long Trần gật đầu, đưa tay kéo Bảo nhi vào nội viện, chỉ những phụ nhân kia, thấp giọng hỏi:
- Các ngươi làm gì đấy?
- Thiếu gia, ngày hôm qua ngài ở hội đèn lồng khuất nhục cường địch Đại Hạ, đoạt được danh hiệu đệ nhất dũng sĩ của Phượng Minh, thành thần tượng của vô số thiếu nữ, tất cả đều là tới cửa cầu thân.
Bảo nhi che miệng cười nói.
- Chỉ biết hồ đồ, mẹ ta đâu?
- Phu nhân ở bên trong, ai nha, ngài không hỏi ta lại quên mất, phu nhân dặn dò, nói ngài trở lại thì nhanh tới gặp.
Bảo nhi vỗ trán nói.
- Ta đi ngay, ngươi mau nghĩ biện pháp đuổi các nàng đi đi, này giống như cái gì? Chợ bán thức ăn sao.
Long Trần tức giận.
- Hì hì, này thì không thể nghe lời ngài rồi, phu nhân sắp xếp ta tiếp đón, ta phải làm đàng hoàng.
Không nghĩ tới Bảo nhi luôn luôn ngoan ngoãn, bây giờ lại không để ý Long Trần, lại chạy đi đăng ký rồi.
Long Trần trợn tròn mắt, vội vàng đi gặp mẫu thân, dọc theo đường đi đầu óc đang không ngừng vận chuyển, làm sao diễn tả chuyện ngày hôm qua, mới có thể không để mẫu thân lo lắng.
Nhưng mới vừa vào cửa, Long Trần còn chưa kịp nói chuyện, mẫu thân đã tức giận quát:
- Tiểu tử thúi, còn không cút vào đây.
E là không có quả ngon để ăn rồi, trong lòng Long Trần khổ sở, dọc theo đường đi còn chưa nghĩ ra lý do gì a.
Bất quá để Long Trần không tưởng tượng nổi là, Long phu nhân kéo hắn lại, chỉ vào rất nhiều tranh mỹ nhân trên bàn nói:
- Trần Nhi, con xem, mười chín nữ tử này đều là ta từ trong hơn trăm người tỉ mỉ chọn lựa ra. Mặc kệ là dung mạo, phẩm hạnh, xuất thân, đều rất xứng với con, con mau nhìn xem, vừa ý không?
Thấy Long Trần còn sững sờ, Long phu nhân không khỏi thúc giục:
- Còn đứng ngây ra đó làm gì, mau mau xem đi.
- Ai... Được, con xem.
Lúc này Long Trần mới phản ứng lại, trong lòng không khỏi cười khổ, xem ra lão nương đã quên sạch chuyện ngày hôm qua rồi.
Bất quá nhìn thấy chân dung những thiếu nữ kia, sắc mặt của Long Trần không khỏi quái lạ, Long phu nhân hơi đắc ý nói:
- Trần Nhi con xem, vóc người của các nàng thật tốt, đặc biệt là eo, lại nhìn cái mông xem, khà khà, tuyệt đối là loại hình mắn đẻ. Nếu như con cưới các nàng, ta nói tuyệt đối không ra hai tháng là có thể mọc rễ nẩy mầm.
Nói đến lúc sau, Long phu nhân đã cười khanh khách, phảng phất như đã thấy hình ảnh mình ôm một đám hài tử.
Tí tách!
Long Trần đổ mồ hôi, dọc theo cằm nhỏ lên bức họa, vừa vặn nhỏ lên cái mông, nhiễm nét mực, làm vị trí kia vốn đầy đặn trở nên càng lớn.
- Nương, kỳ thực con cảm thấy chuyện này....
Long Trần nói.
- Ngừng, con bớt nói nhiều đi, trước đây nương sợ con không tìm được thê tử thích hợp, ngày hôm nay nhiều người đưa tới cửa như vậy, con không được lãng phí. Ta cũng không làm khó con, ngày hôm nay con nhất định phải tuyển ra cho ta ba cái, chờ nhóm sau đến, con lại tuyển một lần, dù sao ít nhất cũng phải mười cái, bằng không sau này con đừng nghĩ ra ngoài cửa.
Long phu nhân nghĩa chính ngôn từ nói.
Long Trần không khỏi tái mặt, đây là muốn phối giống sao? Nhưng nhìn dáng dấp của lão nương, thì biết nàng nghiêm túc.
Thời điểm Long Trần không biết nên làm sao đối phó, một âm thanh thô cuồng truyền đến:
- Long ca.
Chỉ thấy một bóng người cao to vọt vào, kéo Long Trần lại:
- Long ca, nghe nói ngày hôm qua ngươi đi đánh nhau, sao không mang theo ta?
Long Trần nhìn thấy A Man đi vào, trong lòng thầm kêu huynh đệ tốt, đến thật đúng lúc.
- Nương, con còn có chút sự tình muốn nói với A Man, ngài trước chọn đi, chờ ngài chọn xong, con lại về xem.
- Tiểu tử, con...
Long phu nhân mới vừa nói chuyện, Long Trần đã kéo A Man chạy xa.
- Tiểu tử ngu ngốc này.
Nàng thầm mắng một tiếng, bất quá khi nhìn thấy chân dung những thiếu nữ phì mông phì nhũ kia, Long phu nhân lại mặt mày hớn hở.
- Long ca, ngày hôm qua đánh nhau có chịu thiệt không?
Trở lại phòng Long Trần, A Man ân cần hỏi.
- Không có, hiện tại Long ca của ngươi càng ngày càng biết đánh nhau, đúng rồi, A Man, ta dạy cho ngươi pháp môn dùng sức, ngươi học như thế nào rồi?
Long Trần hỏi.
Hắn dạy cho A Man con đường vận hành linh khí, bất quá trí tuệ của A Man thực không dám để cho người khen tặng.
Nếu không phải lực lượng linh hồn của Long Trần cường hãn, có thể tay cầm tay dạy hắn, đổi thành người khác, không tươi sống mệt chết, thì sẽ tức chết.
Vừa nhắc tới tu hành, A Man liền phấn khích:
- Long ca, hiện tại ta đã có thể dùng phương pháp của ngươi dạy phát lực rồi.
- Thật?
Long Trần vui vẻ.
Suy nghĩ một chút, hắn kéo A Man đến hậu viện, nhìn một tảng đá lớn nói:
- Dùng quyền phong đập vỡ nó cho ta.
- Vâng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất