Chương 103: Chim trong lồng (1)
- Thất hoàng tử.
Long Trần thật sự không ngờ, người tới gặp hắn lại là Thất hoàng tử, từ sau cuộc cãi vã lần trước ở Thái Học Cung, đã không còn tiếp xúc gì với hắn.
Nhưng Thất hoàng tử là thân đệ đệ của Sở Dao, Long Trần đối với chuyện lần trước, cũng có chút áy náy, dù sao hắn cũng chẳng khác nào tiểu cữu tử tương lai của mình.
- Long huynh, ngươi gọi ta là Sở Phong đi.
Thất hoàng tử vội vàng đứng dậy, thái độ vô cùng cung kính, so với bộ dạng ngang ngược trước khi thì giống như đổi thành người khác.
Long Trần từ trong miệng Sở Dao biết được, kỳ thật nhân phẩm của Sở Phong không xấu, chỉ là để yểm hộ bản thân, tận lực biểu hiện ra bộ dạng một cái bao cỏ, mới có thể khiến bản thân an toàn hơn.
- Xin lỗi ngươi về chuyện lần trước.
Long Trần gật gật đầu, vỗ vỗ vai Sở Phong, nói.
- Long huynh nghiêm trọng rồi.
Sở Phong vội vàng khiêm tốn nói.
Long Trần cầm lấy ấm trà trên bàn, rót hai chén, đưa một chén cho Sở Phong, nói:
- Ngươi lần này đến là có chuyện gì.
Lần này Sở Phong đến, không mặc phục sức hoàng tử, mà là mặc một thân cẩm bào, giống như trang phục của thế tử bình thường.
- Long huynh... Cái này...
Sở Phong muốn nói gì, nhưng há miệng mấy lần lại không nói ra được.
- Có chuyện gì thì cứ nói thẳng ra đi.
Long Trần nhìn Sở Phong, nói.
Sở Phong do dự một chút, hít sâu một hơi nói:
- Hôm nay Thái Hậu tuyên bố, gả tỷ tỷ của ta cho Hạ Trường Phong, ngày định ra là mùng một tháng mười.
Tuy trong lòng đã có chuẩn bị, nhưng nghe thấy tin tức này, Long Trần vẫn khí huyết trào dâng, chén trà trong tay bị bóp nát, nước trà nóng hắt lên người.
Trong hai mắt không khỏi có sát ý hừng hực, toàn bộ căn phòng lập tức giống như thành hầm băng, Sở Dương không khỏi rùng mình.
Trông Long Trần giống như hung thú bị chọc giận, tùy thời đều có khả năng sẽ bạo khởi giết người, sát ý đậm đặc, mãnh liệt hơn ngày ở Thái Học Cung gấp trăm lần.
- Việc này là thật à?
Long Trần cắn răng hỏi.
Sở Phong gật đầu, dưới áp lực của Long Trần, hắn cảm thấy nói ra một từ cũng khó khăn.
- Muốn chết.
Trong lòng Long Trần vô cùng phẫn nộ, ngày đó hắn ở trước mặt người đế đô, đáp lại Sở Dao, chẳng khác nào nói với mọi người, Sở Dao là nữ nhân của hắn.
Hắn không ỷ vào quan hệ của Vân Kỳ Đại Sư, cầu hôn Sở Dao, đó là nể mặt Thái Hậu rồi, cho nàng ta có bậc thang mà xuống, không muốn để nàng ta quá khó xử.
Nhưng không ngờ nàng ta lại hoàn toàn không để ý tới cảm thụ của Long Trần, cũng chẳng buồn để ý tới mặt mũi của Vân Kỳ Đại Sư, dứt khoát gả Sở Dao cho Hạ Trường Phong, điều này quả thực là khinh người quá đáng.
- Long huynh, tỷ tỷ của ta cả đời cơ khổ, thủy chung phải đeo mặt nạ làm người, nhưng ta rất hiểu nàng ta, nếu để nàng ta gả cho Hạ Trường Phong, đó chính là muốn mạng của nàng ta. Long huynh, ta van cầu ngươi, cứu cứu tỷ tỷ của ta đi.
Nói đến về sau, Sở Phong đã hai mắt rưng rưng, không ngờ chậm rãi quỳ xuống trước Long Trần.
- Làm cái gì vậy, mau đứng lên đi.
Long Trần kéo Sở Phong dậy, nói:
- Ta đã từng hứa, cho dù chết, cũng sẽ giữ lời hứa của ta, ngươi cứ yên tâm đi.
Nghe thấy Long Trần nói như vậy, trong lòng Sở Phong không khỏi cảm động, sinh tồn ở nội viện hoàng cung, cái gì cũng đó, chỉ không có mỗi cái chữ tín nhiệm này.
- Tỷ tỷ ngươi trong khoảng thời gian này không xuất môn, có phải bị giam lỏng không?
Long Trần hỏi.
Sở Phong gật đầu nói:
- Đúng vậy, từ lần trước sau khi trở về, tỷ tỷ đã bị giam lỏng ở trong cung, Thái Hậu không cho phép nàng ta rời khỏi cửa phòng một bước.
Sắc mặt Long Trần xanh mét, xem ra Thái Hậu căn bản không không để Vân Kỳ Đại Sư vào mắt, lão yêu bà này, ngươi chờ đó cho lão tử.
- Ngươi có thể gặp tỷ tỷ ngươi không?
Long Trần nói.
- Có thể, Thái Hậu chỉ không cho phép nàng ta xuất môn, chứ vẫn cho phép người khác thăm hỏi, ta là đệ đệ, bọn họ không dám ngăn cản ta.
Sở Phong đáp.
- Vậy thì tốt, tính ngày thì tới mùng một tháng mười vẫn còn hơn một tháng thời gian, chúng ta vẫn có đủ thời gian. Ba ngày sau, ở hội đấu giá mỗi năm một lần của Hoa Vân Các, ta sẽ nỗ lực giành được Dong Tinh Thảo, giải quyết phiền muộn trên thân thể của tỷ tỷ ngươi, ngươi bảo nàng ta cứ chờ ta, không được làm chuyện điên rồ.
Long Trần nghiêm túc nói.
Sở Phong mừng rỡ, vô cùng cảm kích Long Trần, khiến Long Trần cảm thấy rất không quen.
- Sở Phong, để ta xem đan điền của ngươi.
Trong lòng Long Trần có chút hoài nghi, vươn tay ra đặt lên vai Sở Phong, linh khí ùa vào, chậm rãi rót vào đan điền hắn.
Quả nhiên có quỷ!
Long Trần phát hiện trong đan điền của Sở Phong, tuy không có xiềng xích như Sở Dao, nhưng trên linh căn, phía trên đan điền có dị vật.
Đó là một thứ cơ hồ nhỏ đến mắt thường không thể nhìn thấy, nếu là Long Trần trước kia, chỉ sợ cũng rất khó phát hiện.
- Ngươi kiên nhẫn một chút.
- Hự.
Long Trần thật sự không ngờ, người tới gặp hắn lại là Thất hoàng tử, từ sau cuộc cãi vã lần trước ở Thái Học Cung, đã không còn tiếp xúc gì với hắn.
Nhưng Thất hoàng tử là thân đệ đệ của Sở Dao, Long Trần đối với chuyện lần trước, cũng có chút áy náy, dù sao hắn cũng chẳng khác nào tiểu cữu tử tương lai của mình.
- Long huynh, ngươi gọi ta là Sở Phong đi.
Thất hoàng tử vội vàng đứng dậy, thái độ vô cùng cung kính, so với bộ dạng ngang ngược trước khi thì giống như đổi thành người khác.
Long Trần từ trong miệng Sở Dao biết được, kỳ thật nhân phẩm của Sở Phong không xấu, chỉ là để yểm hộ bản thân, tận lực biểu hiện ra bộ dạng một cái bao cỏ, mới có thể khiến bản thân an toàn hơn.
- Xin lỗi ngươi về chuyện lần trước.
Long Trần gật gật đầu, vỗ vỗ vai Sở Phong, nói.
- Long huynh nghiêm trọng rồi.
Sở Phong vội vàng khiêm tốn nói.
Long Trần cầm lấy ấm trà trên bàn, rót hai chén, đưa một chén cho Sở Phong, nói:
- Ngươi lần này đến là có chuyện gì.
Lần này Sở Phong đến, không mặc phục sức hoàng tử, mà là mặc một thân cẩm bào, giống như trang phục của thế tử bình thường.
- Long huynh... Cái này...
Sở Phong muốn nói gì, nhưng há miệng mấy lần lại không nói ra được.
- Có chuyện gì thì cứ nói thẳng ra đi.
Long Trần nhìn Sở Phong, nói.
Sở Phong do dự một chút, hít sâu một hơi nói:
- Hôm nay Thái Hậu tuyên bố, gả tỷ tỷ của ta cho Hạ Trường Phong, ngày định ra là mùng một tháng mười.
Tuy trong lòng đã có chuẩn bị, nhưng nghe thấy tin tức này, Long Trần vẫn khí huyết trào dâng, chén trà trong tay bị bóp nát, nước trà nóng hắt lên người.
Trong hai mắt không khỏi có sát ý hừng hực, toàn bộ căn phòng lập tức giống như thành hầm băng, Sở Dương không khỏi rùng mình.
Trông Long Trần giống như hung thú bị chọc giận, tùy thời đều có khả năng sẽ bạo khởi giết người, sát ý đậm đặc, mãnh liệt hơn ngày ở Thái Học Cung gấp trăm lần.
- Việc này là thật à?
Long Trần cắn răng hỏi.
Sở Phong gật đầu, dưới áp lực của Long Trần, hắn cảm thấy nói ra một từ cũng khó khăn.
- Muốn chết.
Trong lòng Long Trần vô cùng phẫn nộ, ngày đó hắn ở trước mặt người đế đô, đáp lại Sở Dao, chẳng khác nào nói với mọi người, Sở Dao là nữ nhân của hắn.
Hắn không ỷ vào quan hệ của Vân Kỳ Đại Sư, cầu hôn Sở Dao, đó là nể mặt Thái Hậu rồi, cho nàng ta có bậc thang mà xuống, không muốn để nàng ta quá khó xử.
Nhưng không ngờ nàng ta lại hoàn toàn không để ý tới cảm thụ của Long Trần, cũng chẳng buồn để ý tới mặt mũi của Vân Kỳ Đại Sư, dứt khoát gả Sở Dao cho Hạ Trường Phong, điều này quả thực là khinh người quá đáng.
- Long huynh, tỷ tỷ của ta cả đời cơ khổ, thủy chung phải đeo mặt nạ làm người, nhưng ta rất hiểu nàng ta, nếu để nàng ta gả cho Hạ Trường Phong, đó chính là muốn mạng của nàng ta. Long huynh, ta van cầu ngươi, cứu cứu tỷ tỷ của ta đi.
Nói đến về sau, Sở Phong đã hai mắt rưng rưng, không ngờ chậm rãi quỳ xuống trước Long Trần.
- Làm cái gì vậy, mau đứng lên đi.
Long Trần kéo Sở Phong dậy, nói:
- Ta đã từng hứa, cho dù chết, cũng sẽ giữ lời hứa của ta, ngươi cứ yên tâm đi.
Nghe thấy Long Trần nói như vậy, trong lòng Sở Phong không khỏi cảm động, sinh tồn ở nội viện hoàng cung, cái gì cũng đó, chỉ không có mỗi cái chữ tín nhiệm này.
- Tỷ tỷ ngươi trong khoảng thời gian này không xuất môn, có phải bị giam lỏng không?
Long Trần hỏi.
Sở Phong gật đầu nói:
- Đúng vậy, từ lần trước sau khi trở về, tỷ tỷ đã bị giam lỏng ở trong cung, Thái Hậu không cho phép nàng ta rời khỏi cửa phòng một bước.
Sắc mặt Long Trần xanh mét, xem ra Thái Hậu căn bản không không để Vân Kỳ Đại Sư vào mắt, lão yêu bà này, ngươi chờ đó cho lão tử.
- Ngươi có thể gặp tỷ tỷ ngươi không?
Long Trần nói.
- Có thể, Thái Hậu chỉ không cho phép nàng ta xuất môn, chứ vẫn cho phép người khác thăm hỏi, ta là đệ đệ, bọn họ không dám ngăn cản ta.
Sở Phong đáp.
- Vậy thì tốt, tính ngày thì tới mùng một tháng mười vẫn còn hơn một tháng thời gian, chúng ta vẫn có đủ thời gian. Ba ngày sau, ở hội đấu giá mỗi năm một lần của Hoa Vân Các, ta sẽ nỗ lực giành được Dong Tinh Thảo, giải quyết phiền muộn trên thân thể của tỷ tỷ ngươi, ngươi bảo nàng ta cứ chờ ta, không được làm chuyện điên rồ.
Long Trần nghiêm túc nói.
Sở Phong mừng rỡ, vô cùng cảm kích Long Trần, khiến Long Trần cảm thấy rất không quen.
- Sở Phong, để ta xem đan điền của ngươi.
Trong lòng Long Trần có chút hoài nghi, vươn tay ra đặt lên vai Sở Phong, linh khí ùa vào, chậm rãi rót vào đan điền hắn.
Quả nhiên có quỷ!
Long Trần phát hiện trong đan điền của Sở Phong, tuy không có xiềng xích như Sở Dao, nhưng trên linh căn, phía trên đan điền có dị vật.
Đó là một thứ cơ hồ nhỏ đến mắt thường không thể nhìn thấy, nếu là Long Trần trước kia, chỉ sợ cũng rất khó phát hiện.
- Ngươi kiên nhẫn một chút.
- Hự.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất