Chương 117: Chiến kỹ Địa cấp (1)
Đó là một quyển sách mỏng manh, sách đó vừa xuất hiện, toàn trường lập tức tĩnh lặng, bộc phát ra một trận tiếng kinh hô.
Đại đa số người nơi này đều biết cứ cách mỗi ba năm, vật phẩm đấu giá cuối cùng của Hoa Vân Các là gì, đó chính là một quyển chiến kỹ, tính thời gian, năm nay vừa hay là năm thứ ba.
Nếu là chiến kỹ bình thường, không thể khiến nhiều người kinh hô như vậy, nhưng bởi vì đó là một quyển chiến kỹ Địa cấp.
Chiến kỹ Địa cấp, chỉ tồn tại trong truyền thuyết, nghe nói chỉ nằm trong tay một số tông môn thế ngoại, ở ngoại giới cực ít lưu truyền.
Nghe nói trấn quốc chi bảo của Phượng Minh Đế Quốc, chính là một bộ công pháp Địa cấp, chỉ có đệ tử hoàng thất mới có tư cách tu tập.
Cho nên đối với bí kỹ Địa cấp, mọi người chỉ được nghe qua trong truyền thuyết, hiện giờ chính mắt nhìn thấy, tuy biết thứ này trên cơ bản không có duyên với mình, vẫn không nhịn được mà điên cuồng.
- Chiến kỹ Địa cấp, Ly Phong Tam Thức, giá khởi điểm hai ngàn vạn, đấu giá hiện tại bắt đầu.
Đối với chiến kỹ Địa cấp, không cần giới thiệu nhiều, dựa vào hai chữ "Địa cấp" là đủ rồi, người dưới đài lập tức sôi trào.
- Ba ngàn vạn.
Thanh âm của Hạ Trường Phong từ trong ghế lô truyền đến, đây là thứ đầu tiên Hạ Trường Phong ra giá sau kiện chiến giáp hoàng kim đó.
Hơn nữa không mở miệng thì thôi, vừa mở miệng đã trực tiếp bỏ thêm một ngàn vạn, phần bút tích này không thể không nói là vô cùng kinh người.
Long Trần nhìn bản chiến kỹ đó, cũng không khỏi động lòng, có điều hắn biết, mình không có bản sự cạnh tranh, ba ngàn vạn của Hạ Trường Phong không tính là gì.
- Năm ngàn vạn.
Một giọng nói già nua từ trong một ghế lô khác truyền đến, cửa ghế lô đó thủy chung không mở ra, hiển nhiên người đó không muốn để người khác biết thân phận của hắn.
Long Trần thầm nghĩ trong lòng:
- Nhìn lão giả đó chắc chính là vì bản chiến kỹ này mà đến, hiện tại chỉ sợ chính là lúc quần hùng tranh giành.
- Sáu ngàn vạn.
Một thanh âm bén nhọn giống như cạo sắt từ một góc trong đám người vang lên, khiến người ta vô cùng không thoải mái.
Trong góc đó, có một nam tử trung niên để râu dê, thanh âm âm dương quái khí kia chính là hắn phát ra.
- Tám trăm ngàn.
Một thanh âm nhu hòa truyền đến, thanh âm đó đến từ ghế lô của Anh Hầu, chính là Anh Hầu lên tiếng.
Toàn trường vô cùng yên tĩnh, trừ Hạ Trường Phong, lão giả thần bí, tên để râu dê và Anh Hầu, cuối cùng không có ai ra giá nữa, bởi vì giá này đã vượt qua toàn bộ gia tài của bọn họ rồi.
- Một ức.
Hạ Trường Phong hít sâu một hơi, nặng nề hô lên giá này, hai chữ này, giống như đại chùy nện vào trong lòng mọi người.
Long Trần không khỏi thở dài, năng lực vơ vét của cải của Hoa Vân Các rất dọa người, một bộ chiến kỹ Địa cấp bản viết tay, có thể bán được hơn một ức.
Cuối cùng khiến người ta không nói được gì là bọn họ có thể sao ra vô số bản, đấu giá ở nhiều chỗ khác nhau, mà những người có được bản chiến kỹ này, trên cơ bản đều sẽ giấu kỹ, hận không thể tiêu diệt toàn bộ người biết được bí mật này.
Điều này khiến Long Trần càng lúc càng cảm thấy hứng thú đối với bối cảnh của Hoa Vân Các, bảo bối như vậy mà lấy ra đấu giá, hơn nữa còn không sợ người ta đỏ mắt.
Giá một ức của Hạ Trường Phong tuy chấn động, có điều cũng chỉ trong thời gian một hơi thở mà thôi.
- Một ức một ngàn vạn.
Lên tiếng là lão giả thần bí trong ghế lô, hiển nhiên lão giả không muốn lộ diện đó sẽ không dễ dàng từ bỏ bản chiến kỹ này.
- Một ức ba ngàn vạn.
Tên râu dê cũng không cam chịu yếu thế, cũng hô lên giá mình, hiện tại đơn vị lên giá đã dùng ngàn vạn để tính toán.
Hiện giờ toàn bộ trường hợp là một mảng yên tĩnh, chỉ có tiếng ra giá với con số trên trời vang vọng trong đại sảnh.
- Một ức năm ngàn vạn.
- Một ức sáu ngàn vạn.
- Một ức tám trăm ngàn.
Thanh âm này giống như đang khảo nghiệm năng lực thừa nhận trong lòng người ta, tuy không phải tiền của mình, có điều đám người Vu Mập vẫn cảm thấy hô hấp khó khăn.
Trên mặt Hạ Trường Phong đã toát mồ hôi, hắn lúc trước có "tin tức đường nhỏ lộ ra", hội đấu giá này sẽ có chiến kỹ Địa cấp được bán ra.
Cho nên đã đổi tất cả kim tệ trên người thành định mức giao dịch, tổng cộng cũng chỉ hai ức, hiện giờ đã bị ra giá tới một ức tám trăm ngàn, mắt thấy hai ức cũng không mua được, không khỏi có chút lo lắng.
- Bạch Trì, chỗ ngươi có bao nhiêu định mức giao dịch?
Hạ Trường Phong hỏi Hạ Bạch Trì.
Nhìn nhìn tinh tạp trong tay, Hạ Bạch Trì nói:
- Còn hơn ba ức sáu ngàn vạn.
Hạ Trường Phong mừng rỡ:
- Hảo muội muội, lát nữa, nếu ngu huynh không đủ tiền, ngươi cho ta mượn một chút, về Đại Hạ ta sẽ trả lại cho ngươi.
Hạ Bạch Trì do dự một chút nói
- Cho ngươi mượn thì không thành vấn đề, có điều ngươi phải trong khoảng thời gian ngắn lấy đầu của Long Trần cho ta.
Hạ Trường Phong không khỏi cảm thấy xấu hổ, hiện giờ Sở Dương còn ở đây, ở trước mặt Đại hoàng tử, nói những cái này thật sự có chút quá phận.
- Bạch Trì, chuyện này để sau hẵng nói.
Đại đa số người nơi này đều biết cứ cách mỗi ba năm, vật phẩm đấu giá cuối cùng của Hoa Vân Các là gì, đó chính là một quyển chiến kỹ, tính thời gian, năm nay vừa hay là năm thứ ba.
Nếu là chiến kỹ bình thường, không thể khiến nhiều người kinh hô như vậy, nhưng bởi vì đó là một quyển chiến kỹ Địa cấp.
Chiến kỹ Địa cấp, chỉ tồn tại trong truyền thuyết, nghe nói chỉ nằm trong tay một số tông môn thế ngoại, ở ngoại giới cực ít lưu truyền.
Nghe nói trấn quốc chi bảo của Phượng Minh Đế Quốc, chính là một bộ công pháp Địa cấp, chỉ có đệ tử hoàng thất mới có tư cách tu tập.
Cho nên đối với bí kỹ Địa cấp, mọi người chỉ được nghe qua trong truyền thuyết, hiện giờ chính mắt nhìn thấy, tuy biết thứ này trên cơ bản không có duyên với mình, vẫn không nhịn được mà điên cuồng.
- Chiến kỹ Địa cấp, Ly Phong Tam Thức, giá khởi điểm hai ngàn vạn, đấu giá hiện tại bắt đầu.
Đối với chiến kỹ Địa cấp, không cần giới thiệu nhiều, dựa vào hai chữ "Địa cấp" là đủ rồi, người dưới đài lập tức sôi trào.
- Ba ngàn vạn.
Thanh âm của Hạ Trường Phong từ trong ghế lô truyền đến, đây là thứ đầu tiên Hạ Trường Phong ra giá sau kiện chiến giáp hoàng kim đó.
Hơn nữa không mở miệng thì thôi, vừa mở miệng đã trực tiếp bỏ thêm một ngàn vạn, phần bút tích này không thể không nói là vô cùng kinh người.
Long Trần nhìn bản chiến kỹ đó, cũng không khỏi động lòng, có điều hắn biết, mình không có bản sự cạnh tranh, ba ngàn vạn của Hạ Trường Phong không tính là gì.
- Năm ngàn vạn.
Một giọng nói già nua từ trong một ghế lô khác truyền đến, cửa ghế lô đó thủy chung không mở ra, hiển nhiên người đó không muốn để người khác biết thân phận của hắn.
Long Trần thầm nghĩ trong lòng:
- Nhìn lão giả đó chắc chính là vì bản chiến kỹ này mà đến, hiện tại chỉ sợ chính là lúc quần hùng tranh giành.
- Sáu ngàn vạn.
Một thanh âm bén nhọn giống như cạo sắt từ một góc trong đám người vang lên, khiến người ta vô cùng không thoải mái.
Trong góc đó, có một nam tử trung niên để râu dê, thanh âm âm dương quái khí kia chính là hắn phát ra.
- Tám trăm ngàn.
Một thanh âm nhu hòa truyền đến, thanh âm đó đến từ ghế lô của Anh Hầu, chính là Anh Hầu lên tiếng.
Toàn trường vô cùng yên tĩnh, trừ Hạ Trường Phong, lão giả thần bí, tên để râu dê và Anh Hầu, cuối cùng không có ai ra giá nữa, bởi vì giá này đã vượt qua toàn bộ gia tài của bọn họ rồi.
- Một ức.
Hạ Trường Phong hít sâu một hơi, nặng nề hô lên giá này, hai chữ này, giống như đại chùy nện vào trong lòng mọi người.
Long Trần không khỏi thở dài, năng lực vơ vét của cải của Hoa Vân Các rất dọa người, một bộ chiến kỹ Địa cấp bản viết tay, có thể bán được hơn một ức.
Cuối cùng khiến người ta không nói được gì là bọn họ có thể sao ra vô số bản, đấu giá ở nhiều chỗ khác nhau, mà những người có được bản chiến kỹ này, trên cơ bản đều sẽ giấu kỹ, hận không thể tiêu diệt toàn bộ người biết được bí mật này.
Điều này khiến Long Trần càng lúc càng cảm thấy hứng thú đối với bối cảnh của Hoa Vân Các, bảo bối như vậy mà lấy ra đấu giá, hơn nữa còn không sợ người ta đỏ mắt.
Giá một ức của Hạ Trường Phong tuy chấn động, có điều cũng chỉ trong thời gian một hơi thở mà thôi.
- Một ức một ngàn vạn.
Lên tiếng là lão giả thần bí trong ghế lô, hiển nhiên lão giả không muốn lộ diện đó sẽ không dễ dàng từ bỏ bản chiến kỹ này.
- Một ức ba ngàn vạn.
Tên râu dê cũng không cam chịu yếu thế, cũng hô lên giá mình, hiện tại đơn vị lên giá đã dùng ngàn vạn để tính toán.
Hiện giờ toàn bộ trường hợp là một mảng yên tĩnh, chỉ có tiếng ra giá với con số trên trời vang vọng trong đại sảnh.
- Một ức năm ngàn vạn.
- Một ức sáu ngàn vạn.
- Một ức tám trăm ngàn.
Thanh âm này giống như đang khảo nghiệm năng lực thừa nhận trong lòng người ta, tuy không phải tiền của mình, có điều đám người Vu Mập vẫn cảm thấy hô hấp khó khăn.
Trên mặt Hạ Trường Phong đã toát mồ hôi, hắn lúc trước có "tin tức đường nhỏ lộ ra", hội đấu giá này sẽ có chiến kỹ Địa cấp được bán ra.
Cho nên đã đổi tất cả kim tệ trên người thành định mức giao dịch, tổng cộng cũng chỉ hai ức, hiện giờ đã bị ra giá tới một ức tám trăm ngàn, mắt thấy hai ức cũng không mua được, không khỏi có chút lo lắng.
- Bạch Trì, chỗ ngươi có bao nhiêu định mức giao dịch?
Hạ Trường Phong hỏi Hạ Bạch Trì.
Nhìn nhìn tinh tạp trong tay, Hạ Bạch Trì nói:
- Còn hơn ba ức sáu ngàn vạn.
Hạ Trường Phong mừng rỡ:
- Hảo muội muội, lát nữa, nếu ngu huynh không đủ tiền, ngươi cho ta mượn một chút, về Đại Hạ ta sẽ trả lại cho ngươi.
Hạ Bạch Trì do dự một chút nói
- Cho ngươi mượn thì không thành vấn đề, có điều ngươi phải trong khoảng thời gian ngắn lấy đầu của Long Trần cho ta.
Hạ Trường Phong không khỏi cảm thấy xấu hổ, hiện giờ Sở Dương còn ở đây, ở trước mặt Đại hoàng tử, nói những cái này thật sự có chút quá phận.
- Bạch Trì, chuyện này để sau hẵng nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất