Thập Niên 70: Xuyên Thành Nữ Chính Truyện Đạo Làm Mẹ Kế
Chương 3:
Mà con gái nhỏ thì sao.
Ba gậy đánh không ra một cái rắm, giống như cọc gỗ, đâm một cái động một cái, cả ngày cúi đầu cúi mặt, giống như ai nợ tiền cô, thế này ai có thể thích được?
Dần dà, vài phần thương hơn này, đã dần dần biến thành mười phần thiên vị.
Đối với hai đứa cháu mà con gái lớn liều mạng sinh ra, Lý Chung Tú đau lòng.
Giang Đường chậm rãi ngồi dậy từ trên giường, vuốt mái tóc rối bời, lộ ra khuôn mặt gầy gò xinh đẹp: "... Vương Minh Hoa?”
Đầu cô co rút đau đớn.
Cả người chấn động tại chỗ, đây...... Đây quả thực là sấm sét giữa trời quang.
Giang Đường đầu óc hồ đồ nãy giờ, cho tới bây giờ, cô vẫn như cũ không thể tiếp nhận sự thật mình bị xe chở dầu nổ chết. Nhưng cái tên Vương Minh Hoa vừa nói ra, Giang Đường lập tức dung hợp ký ức mông lung thông suốt.
Đây là cuốn tiểu thuyết cuối cùng cô đọc trước khi xảy ra chuyện.
Thu được từ trong tay cháu gái cấp ba.
Anh cả chị dâu cả của Giang Đường đều là kẻ mạnh trong sự nghiệp, hai vợ chồng đều theo chính trị, hai vợ chồng ở nơi đất khách đã nhiều năm.
Cháu gái Giang Khả Tâm từ nhỏ đã ném cho ông bà nội chăm sóc. Lúc này, nó vừa được nghỉ hè, đón được người lại đúng lúc Giang Bác Viễn phải theo Thủ tướng thăm Australia.
Mẹ đứa nhỏ lại đến cơ sở khảo sát.
Chỉ có thể đưa con gái đến chỗ Giang Đường.
Trước khi xuất phát, Giang Bác Viễn cố ý dặn dò Giang Đường, nhất định phải dùng thủ đoạn lôi đình với con gái.
Cho nên sau khi phát hiện cháu gái mỗi ngày trầm mê tiểu thuyết, Giang Đường ra tay.
Mà quyển tiểu thuyết này gọi là "Tình thương của mẹ vĩ đại", thuật kể câu chuyện nữ chính Khương Đường vì chăm sóc huyết mạch của chị ruột, dứt khoát kiên quyết bỏ học gả vào Vương gia, hết lòng lo lắng vì gia đình này, trả giá cả đời.
Bởi vì chị em cùng gả một chồng, tuy rằng Khương gia giải thích với hàng xóm láng giềng gả nữ chính qua đó vì chăm sóc hai đứa cháu ngoại lẻ loi hiu quạnh.
Nhưng mọi người trên mặt khen nữ chính chị em tình thâm, tình nguyện hy sinh cả đời của mình giúp chị gái nuôi lớn con. Sau lưng lại gặp người thì nói nữ chính đạo đức bại hoại, tuổi còn nhỏ đã câu dẫn anh rể, chị ruột vừa chết đã khẩn cấp gả đi, nói không chừng là trong bụng cất hàng*. (*Có thai)
Còn có người quá phận, còn nói Khương Bảo Trân bị Khương Đường làm tức chết......
Nữ chính mang thanh danh khó nghe như vậy gả đến Vương gia, có thể tưởng tượng được cuộc sống trôi qua sốt ruột bao nhiêu.
Không chỉ có mẹ chồng hà khắc không chào đón, chị dâu khinh thường hằng ngày nói chuyện chanh chua trào phúng cô không biết kiềm chế, ngay cả hai đứa nhỏ của chị gái cũng hận cô, thật sự tin tưởng lời đồn đãi bên ngoài, cho rằng là nữ chính hại chết mẹ ruột của bọn họ.
Đổi lại thành người khác, tao ngộ loại hình thức Địa Ngục này, đã sớm vung tay chạy trốn.
Nhưng nữ chính là nhân vật chính của truyện đạo làm mẹ kế, cô khờ, chịu mệt nhọc là tính chất cực kì thiết yếu.
Cô không dám kêu khổ kêu mệt, giống như con bò già chăm sóc trên dưới Vương gia cẩn thận từng li từng tí.
Lần cắn răng này chính là hơn mười năm, dưới sự cảm hóa lương thiện của cô, nhà chồng rốt cục mở rộng cửa lòng tiếp nhận cô, cháu trai cháu gái cũng không bài xích như trước.
Nhưng ngày vui ngắn chẳng tày gang, Vương Minh Hoa đi sai đường, không cẩn thận trúng bẫy của người khác, không chỉ dính vào tranh chấp màu đào, còn bị tố cáo tham ô nhận hối lộ.
Mắt thấy công việc không có cách nào làm tiếp, muốn Đông Sơn tái khởi thì chỉ có thể xuống biển tòng thương*. (*Tới vùng duyên hải làm thương nghiệp)
Ba gậy đánh không ra một cái rắm, giống như cọc gỗ, đâm một cái động một cái, cả ngày cúi đầu cúi mặt, giống như ai nợ tiền cô, thế này ai có thể thích được?
Dần dà, vài phần thương hơn này, đã dần dần biến thành mười phần thiên vị.
Đối với hai đứa cháu mà con gái lớn liều mạng sinh ra, Lý Chung Tú đau lòng.
Giang Đường chậm rãi ngồi dậy từ trên giường, vuốt mái tóc rối bời, lộ ra khuôn mặt gầy gò xinh đẹp: "... Vương Minh Hoa?”
Đầu cô co rút đau đớn.
Cả người chấn động tại chỗ, đây...... Đây quả thực là sấm sét giữa trời quang.
Giang Đường đầu óc hồ đồ nãy giờ, cho tới bây giờ, cô vẫn như cũ không thể tiếp nhận sự thật mình bị xe chở dầu nổ chết. Nhưng cái tên Vương Minh Hoa vừa nói ra, Giang Đường lập tức dung hợp ký ức mông lung thông suốt.
Đây là cuốn tiểu thuyết cuối cùng cô đọc trước khi xảy ra chuyện.
Thu được từ trong tay cháu gái cấp ba.
Anh cả chị dâu cả của Giang Đường đều là kẻ mạnh trong sự nghiệp, hai vợ chồng đều theo chính trị, hai vợ chồng ở nơi đất khách đã nhiều năm.
Cháu gái Giang Khả Tâm từ nhỏ đã ném cho ông bà nội chăm sóc. Lúc này, nó vừa được nghỉ hè, đón được người lại đúng lúc Giang Bác Viễn phải theo Thủ tướng thăm Australia.
Mẹ đứa nhỏ lại đến cơ sở khảo sát.
Chỉ có thể đưa con gái đến chỗ Giang Đường.
Trước khi xuất phát, Giang Bác Viễn cố ý dặn dò Giang Đường, nhất định phải dùng thủ đoạn lôi đình với con gái.
Cho nên sau khi phát hiện cháu gái mỗi ngày trầm mê tiểu thuyết, Giang Đường ra tay.
Mà quyển tiểu thuyết này gọi là "Tình thương của mẹ vĩ đại", thuật kể câu chuyện nữ chính Khương Đường vì chăm sóc huyết mạch của chị ruột, dứt khoát kiên quyết bỏ học gả vào Vương gia, hết lòng lo lắng vì gia đình này, trả giá cả đời.
Bởi vì chị em cùng gả một chồng, tuy rằng Khương gia giải thích với hàng xóm láng giềng gả nữ chính qua đó vì chăm sóc hai đứa cháu ngoại lẻ loi hiu quạnh.
Nhưng mọi người trên mặt khen nữ chính chị em tình thâm, tình nguyện hy sinh cả đời của mình giúp chị gái nuôi lớn con. Sau lưng lại gặp người thì nói nữ chính đạo đức bại hoại, tuổi còn nhỏ đã câu dẫn anh rể, chị ruột vừa chết đã khẩn cấp gả đi, nói không chừng là trong bụng cất hàng*. (*Có thai)
Còn có người quá phận, còn nói Khương Bảo Trân bị Khương Đường làm tức chết......
Nữ chính mang thanh danh khó nghe như vậy gả đến Vương gia, có thể tưởng tượng được cuộc sống trôi qua sốt ruột bao nhiêu.
Không chỉ có mẹ chồng hà khắc không chào đón, chị dâu khinh thường hằng ngày nói chuyện chanh chua trào phúng cô không biết kiềm chế, ngay cả hai đứa nhỏ của chị gái cũng hận cô, thật sự tin tưởng lời đồn đãi bên ngoài, cho rằng là nữ chính hại chết mẹ ruột của bọn họ.
Đổi lại thành người khác, tao ngộ loại hình thức Địa Ngục này, đã sớm vung tay chạy trốn.
Nhưng nữ chính là nhân vật chính của truyện đạo làm mẹ kế, cô khờ, chịu mệt nhọc là tính chất cực kì thiết yếu.
Cô không dám kêu khổ kêu mệt, giống như con bò già chăm sóc trên dưới Vương gia cẩn thận từng li từng tí.
Lần cắn răng này chính là hơn mười năm, dưới sự cảm hóa lương thiện của cô, nhà chồng rốt cục mở rộng cửa lòng tiếp nhận cô, cháu trai cháu gái cũng không bài xích như trước.
Nhưng ngày vui ngắn chẳng tày gang, Vương Minh Hoa đi sai đường, không cẩn thận trúng bẫy của người khác, không chỉ dính vào tranh chấp màu đào, còn bị tố cáo tham ô nhận hối lộ.
Mắt thấy công việc không có cách nào làm tiếp, muốn Đông Sơn tái khởi thì chỉ có thể xuống biển tòng thương*. (*Tới vùng duyên hải làm thương nghiệp)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất