Chương 181
Toàn thành Bích Xuân, nơi an toàn nhất trung tâm nhất không đâu khác ngoài phủ thành chủ, sau khi Ô thành chủ mang nhóm Trang Dịch lại đây, không chỉ tri kỷ bố trí tốt chỗ ở cho bọn họ, còn dặn dò người hầu chuẩn bị chút điểm tâm vân vân, thẳng cho nơi chốn đều sắp xếp thỏa đáng, lúc đó Ô thành chủ mới cáo từ rời đi.
Chẳng qua, Uông đội trưởng lại ở lại, đầu tiên là tán gẫu với đám Trang Dịch rất nhiều đề tài không liên quan, sau đó giống như vô ý sai người hầu bên cạnh đi xuống trước, đợi chung quanh không có người ngoài, Uông đội trưởng quay đầu nhìn về phía mấy người Trang Dịch, đầy mặt dáng vẻ muốn nói lại thôi.
“Uông đội trưởng có lời gì cứ nói thẳng là được.” Biểu hiện vừa rồi của Ô thành chủ bọn họ nhìn thấy cả, hiện giờ Uông đội trưởng lại là bộ mặt này, Trang Dịch lập tức phối hợp nói.
Uông đội trưởng gật gật đầu, hơi có chút khó xử liếc nhìn Lý Lan cùng mẫu tinh tinh bên cạnh nàng một cái: “Trước khi hai vị trở về, đã có thống kê nhân số thương vong. Tuy rằng trận chiến này có hai vị giúp sức không ai tử vong, nhưng lại có gần mười hồn sư bị thương, hơn một trăm hồn sư bởi vì đại chiến tiêu hao hồn lực, trong thời gian ngắn cần chuyên tâm khôi phục, do đó không thể tham gia bất cứ chiến đấu nào…”
Lý Lan ngẩn ngơ, quay đầu nhìn mẫu tinh tinh một cái, nhìn ánh mắt dịu dàng của mẫu tinh tinh khi nhìn về phía mình, Lý Lan cắn cắn môi nói: “Xin lỗi…”
Uông đội trưởng lắc lắc đầu: “Có thể thu phục ma thú mạnh mẽ như mẫu tinh tinh vốn là chuyện tốt, chỉ là muốn làm cho mọi người nhận, chỉ sợ cần thời gian nhất định… Trong thời gian này đành tủi thân mấy vị, Ô thành chủ cùng ta mặc dù là người mạnh nhất thành Bích Xuân, nhưng chúng ta không phải kẻ độc tài, nếu như trong thành Bích Xuân có tiếng nói khác, hy vọng các vị có thể nhiều lượng thứ một chút.”
“Trang Dịch với ta là bạn học, hắn là ngại giao tình trước kia mới mang ta về đây.” Lý Lan nghe vậy, lập tức bước lên trước nói, “Xin lỗi, là ta cân nhắc không chu đáo, nếu như vì ta mà gây ra phiền toái, ta sẽ lập tức rời khỏi đây, hy vọng đừng liên lụy hắn.”
“Lý Lan.” Trang Dịch thấy Lý Lan lập tức ôm hết mọi chuyện vào người, nhanh chóng ngăn lại.
Hiển nhiên trong lời Uông đội trưởng nói là có ý, những lời lúc trước chỉ làm đệm hơi mà thôi.
Quả nhiên, ngay sau đó, Uông đội trưởng nói: “Các vị là ân nhân của thành Bích Xuân, chúng ta nhất định sẽ không làm ra chuyện đuổi các vị đi. Lời vừa rồi là ta dùng từ không thích hợp, chỉ là để ngừa vạn nhất mà thôi, có lẽ không đến mức sẽ xảy ra. Nhưng mà… các vị đều là học sinh Bardon, hình như vẫn luôn nghĩ muốn quay về?”
“Chẳng lẽ Uông đội trưởng có cách?” Trang Dịch lập tức bắt giữ được ám chỉ của Uông đội trưởng, dò hỏi.
“Đúng là có một biện pháp, nhưng mà có lẽ cần vài vị tự hạ thấp địa vị, giúp thành Bích Xuân đi một chuyến.”
Trang Dịch cùng Lôi Tu nhìn nhau một cái, ngay sau đó, Trang Dịch nói: “Không dối gạt Uông đội trưởng, chúng ta có thể tìm được Lý Lan chỉ nhờ may mắn, căn cứ theo lời Lý Lan nói, còn có vài học sinh Bardon khác lưu lạc ở bên ngoài, mà tung tích của bọn họ, chỉ có sau khi trở lại Bardon, Lý Lan nhờ lão sư giúp đỡ mới có thể tìm ra. Vì những bạn học này, nếu như có thể nhanh chóng trở lại Bardon, bất luận làm cái gì, chúng ta đều sẽ đồng ý.”
Uông đội trưởng nghe được chuyện liên quan đến tính mạng vài hồn sư Bardon, biểu tình trên mặt nghiêm chỉnh, nhìn mấy người Trang Dịch nói: “Sau đại chiến dị ma, tuy rằng Chiến Hồn điện ra mặt đánh lui dị ma mấy lần, thế nhưng phần lớn thời gian tiến hành chỉ huy các thành thị trung bộ lại là học viện Bardon. Tuy rằng những ngày gần đây thành Bardon phong tỏa, thế nhưng vẫn luôn có truyền lại tin tức với thành Bích Xuân, trừ thông qua ma thú truyền tin ra, vì mục đích bảo hiểm, thành Bích Xuân vẫn luôn đều có phái hồn sư đưa tin cho Bardon. Hồn sư giữ tín vật của thành Bích Xuân, không những được thông qua thủ pháp đặc thù, trực tiếp vượt qua trận pháp khép kín ngoài thành Bardon, hơn nữa sau khi đến dưới tường thành còn có thể giao tiếp với thành vệ, còn có thể vào thành.”
Uông đội trưởng nói xong, thấy mấy người Trang Dịch đang nhìn mình, để tránh hiểu lầm, Uông đội trưởng vội vàng bổ sung thêm: “Bởi vì người truyền tin có đặc quyền như vậy, cho nên nhân viên từng thành thị phái ra đều đặc biệt cẩn thận, không chỉ cần có thực lực nhất định đề phòng trên đường gặp nạn, hơn nữa còn phải tuyệt đối trung tâm… Lúc trước không nói cho các vị biện pháp này, cũng là chúng ta có suy tính, hy vọng các vị bỏ qua cho.”
“Chúng ta mới đến thành Bích Xuân vài ngày ngắn ngủi, hôm nay Uông đội trưởng có thể bằng lòng tín nhiệm chúng ta, giao chuyện quan trọng như vậy cho chúng ta, chúng ta không phải người không biết tốt xấu, làm sao lại để ý.” Trang Dịch lập tức cười nói, “Không biết lần này phái ra người truyền tin thời gian là khi nào?”
“Ngày kia.” Uông đội trưởng nói, “Người truyền tin chỉ cần đưa thư đến là được, mấy ngày này các vị cứ ở phủ thành chủ nghỉ ngơi cho tốt, đến lúc đó chúng ta sẽ thông báo các vị chuẩn bị xuất phát.”
“Được.”
Uông đội trưởng nói xong lời cần nói, cũng không ở lại lâu hơn nữa.
Sau khi Uông đội trưởng rời đi, Trang Dịch cùng Lôi Tu đều rơi vào trong yên lặng ngắn ngủi.
Lý Lan nhìn hai người không nói lời nào, nàng nghĩ nghĩ, có chút không xác định mở miệng nói: “Theo ta được biết, người truyền tin giao thư cho thành vệ thành Bardon, sau đó sẽ được sắp xếp ở phụ cận một buổi tối, sẽ lập tức phải khởi hành trở về, cũng không có tư cách vào ở trong thành…”
Trang Dịch cùng Lôi Tu nghe vậy, đều ngẩng đầu nhìn Lý Lan.
Lý Lan bị hai người đồng thời nhìn chằm chằm, nhất thời có chút nóng mặt, nàng thấp giọng nói: “Thành chủ kia muốn đuổi chúng ta đi.”
“Ừ, có thể hiểu được.” Trang Dịch nói, “Thực lực của ta cùng Lôi Hổ vốn tương đối với cao thủ đứng đầu thành Bích Xuân, lúc trước chỉ huy trận chiến kia, không chỉ quyền lợi trong tay lớn hơn cả thành chủ, thậm chí còn dạy đám học sinh kia trận pháp, trở thành lão sư của bọn họ… Tất cả những việc này đầy đủ làm cho nhóm người Ô thành chủ kiêng kị, hiện tại lại thêm một ngươi cùng mẫu tinh tinh, đối với nhóm người thành Bích Xuân kia mà nói, hai người chúng ta đột nhiên xuất hiện, sẽ mang đến cho bọn họ vô số khả năng không xác định.”
“Tuy Bạch Hạc trở về, nhưng con sóc kia lại không thấy theo Thiên Yêu Thần Ảnh Thử.” Lôi Tu nói, “Chung Ngu hẳn có chú ý đến điểm này.”
“Thực lực quá mạnh mẽ, lại quá mức thần bí.” Trang Dịch cười nói với Lý Lan, “Chúng ta vốn chỉ định ở tạm thành Bích Xuân, hiện tại có biện pháp trở lại Bardon, tự nhiên là không thể tốt hơn. Chuyện này đối với hai bên đều có lợi, cớ sao lại không làm. Tương đối làm ta ngạc nhiên là, phản ứng của Ô thành chủ nhanh chóng hơn so với ta nghĩ, không hổ là chủ nhân một thành.”
Đại chiến xong nhanh chóng nghĩ biện pháp đẩy người đi, mặc dù có chút hiềm nghi qua sông đoạn cầu, nhưng lại làm được nhanh chuẩn ngoan, không chỉ làm cho mấy người Trang Dịch cam tâm tình nguyện rời đi, thậm chí còn làm người truyền tin chạy việc miễn phí cho bọn họ.
Chẳng qua chuyện này hai bên cùng có lợi, cho dù biết rõ bản thân bị lợi dụng, Trang Dịch cùng Lôi Tu cũng không có cảm xúc phản đối gì. Bọn họ chiếm được thứ bọn họ muốn, lại gặp Lý Lan ở nơi này, chuyến đi thành Bích Xuân này, thu hoạch gặt hái được, đã ra ngoài dự kiến của bọn họ.
Lý Lan nghe nghe, cũng chầm chậm tiếp nhận chuyện này, thân thể nàng còn rất yếu, rất nhanh liền không chống được đến phòng bên cạnh nghỉ ngơi.
Lý Lan đi rồi, nếu là ngày thường Bạch Hạc nhất định sẽ nhảy nhót lung tung phát biểu quan điểm của mình, hoặc là dây dưa Trang Dịch thả Tử Tinh Hoàng Điểu ra chơi đùa với nó một chút, nhưng mà hôm nay, Bạch Hạc quỷ dị không đùa không chơi, thay đổi thái độ bình thường cũng về căn phòng thuộc về nó ở cách vách.
Nhìn Bạch Hạc bước chân nặng nề rời đi, tâm tình Trang Dịch cũng bị ảnh hưởng theo, hắn quay đầu nhìn Lôi Tu một cái, Lôi Tu đưa tay giúp Trang Dịch chỉnh lý lại tóc dài cùng cổ áo tán loạn: “Nó không muốn nói thì cứ cho nó một chút thời gian. Đợi chính nó nghĩ thông suốt, sẽ làm ra quyết định.”
Trang Dịch cảm thụ đầu ngón tay Lôi Tu dịu dàng đụng chạm, gật gật đầu.
Thời gian hai ngày chớp mắt qua đi. Hồn lực Trang Dịch cùng Lôi Tu tiêu hao ngày hôm ấy đã khôi phục hoàn toàn, Lý Lan trải qua hai ngày này điều tiết, khí sắc cũng tốt hơn trước rất nhiều, nhưng hồn lực trong cơ thể nàng chỉ sợ phải về Bardon tĩnh dưỡng một thời gian mới có thể khôi phục hoàn toàn, tuy rằng hồn lực trong người không có bao nhiêu, nhưng mẫu tinh tinh vẫn luôn đi theo Lý Lan, nhờ năng lực tự lành siêu mạnh của ma thú, đã khôi phục đến tiêu chuẩn cấp bảy đỉnh, có một ma thú mạnh mẽ như vậy ở bên, cho dù rời khỏi Trang Dịch cùng Lôi Tu, an toàn của Lý Lan cũng có đầy đủ bảo đảm.
Mấy người Trang Dịch đến thành Bích Xuân không lâu, người quen biết cũng ít, chỉ cần nói với mấy người Chung Đào một tiếng liền trực tiếp quần áo nhẹ ra trận.
Ô thành chủ vì biểu hiện thành ý, cố ý cùng Uông đội trưởng đưa nhóm Trang Dịch ra khỏi thành.
Ngày ấy ma thú tấn công, tuy rằng làm không ít hồn sư thành Bích Xuân bị thương, thế nhưng lại không có một chút ảnh hưởng đến cuộc sống của bình dân, dấu vết chiến đấu dưới tường thành mấy ngày trước đã đã hoàn toàn bị dọn dẹp xóa sạch, đi ở ngã tư đường thành Bích Xuân, không khí trong lành, cảnh sắc giống như ban đầu lúc Trang Dịch cùng Lôi Tu mới đến thành thị này nhìn thấy, nhìn cổng thành gần ngay trước mặt, Trang Dịch đang định xoay người từ biệt nhóm người Ô thành chủ, đúng lúc đó, vài luồng dao động hồn lực rất nhỏ như ẩn như hiện truyền đến.
Đầu tiên cảm nhận được dao động này là Trang Dịch cùng Lôi Tu có nghiên cứu nhất định về trận pháp, nhưng mà bọn họ lại không tiện ra tay. Đám người Ô thành chủ cùng Uông đội trưởng tuy trình độ trận pháp không bằng Trang Dịch Lôi Tu, nhưng bọn họ cũng là trải qua vô số chiến đấu, dao động hồn lực này tuy bí mật, thế nhưng vẫn nhanh chóng bị bọn họ bắt giữ được. Uông đội trưởng đi lên trước một bước, chăm chú nhìn nơi truyền ra dao động, hắn hừ lạnh một tiếng, bàn tay ngưng tụ một dòng hồn lực, thăm dò đánh tới nơi che giấu hồn lực kia.
Trận pháp tuy bí mật, nhưng hiển nhiên lực phòng ngự rất kém cỏi, ngay cả một đòn thăm dò của Uông đội trưởng cũng không ngăn được, hồn lực va chạm, đồng thời trận pháp cũng theo đó vỡ tan, người bên trong cũng lộ ra toàn bộ —— không phải ai khác, chính là đám học sinh lúc trước được Trang Dịch cùng Lôi Tu chỉ điểm trận pháp kia!
Thực lực bình quân của đám học sinh này không quá cấp bốn, vậy mà vận dụng trận pháp che chắn lúc trước Trang Dịch cùng Lôi Tu dạy bọn họ, làm trò trước mặt bọn họ cùng Ô thành chủ, che giấu hồn lực, thậm chí còn thiếu chút nữa thì lừa dối qua cửa. Bạn đang
Không chá» có Äám ngÆ°á»i à thà nh chủ giáºt mình, Trang Dá»ch cùng Lôi Tu dạy bá»n há» tráºn pháp nà y cÅ©ng không nghÄ© tá»i bá»n há» lại sẽ là m nhÆ° váºy.
âBây giá» các ngÆ°Æ¡i không Äi há»c, Äến chá» nà y là m cái gì?â à thà nh chủ nhìn Äám há»c sinh trẻ tuá»i nà y, sau khi bá» phát hiá»n không chá» không sợ hãi, ngược lại còn cợt nhả nhìn Trang Dá»ch cùng Lôi Tu, láºp tức nhÃu mà y nói.
Thà nh chủ tức giáºn, Äám há»c sinh láºp tức thu há»i biá»u cảm hi hi ha ha, má»t há»c sinh trong Äó bÆ°á»c lên trÆ°á»c nói: âNghe nói hôm nay Trang lão sÆ° rá»i thà nh BÃch Xuân, chúng ta cỠý Äến Äây tiá» n hắn.â
à thà nh chủ nghe váºy, Äà nh quay Äầu nhìn vá» phÃa Trang Dá»ch.
Trang Dá»ch cÅ©ng không nghÄ© tá»i, bá»n há» chá» là tùy tiá»n dạy Äám há»c sinh nà y hai ngà y, Äám ngÆ°á»i kia lại vẫn nghÄ© Äến bá»n há», hôm nay tháºm chà còn Äến Äây tiá» n, Trang Dá»ch trừ kinh ngạc ra, và i tia ấm áp chảy qua trái tim, hắn nói: âNói bao nhiêu lần, chúng ta cùng má»t thế há» vá»i các ngÆ°Æ¡i, còn không có tÆ° cách là m lão sÆ° của các ngÆ°Æ¡i. Vá» phần tiá» n ÄÆ°a⦠tâm ý Äến là Äược, không cần cỠý Äến.â
âNói cÅ©ng Äúng.â Nhóm há»c sinh Äá»i diá»n nghe váºy, láºp tức giảo hoạt nói, âCác ngÆ°Æ¡i cùng tuá»i chúng ta thì cÅ©ng thôi Äi, váºy mà còn giấu chúng ta chuyá»n các ngÆ°Æ¡i là há»c sinh Bardon, há»c viá»n BÃch Xuân tuy kém Bardon vá» danh khÃ, nhÆ°ng mà chúng ta luôn luôn cho rằng Bardon là Äá»i thủ có thá» cạnh tranh, có thá» vượt qua⦠Hiá»n tại thà nh Bardon Äã phong tá»a, há»c sinh há»c viá»n Bardon láºp tức bá» giấu chặt chẽ kÃn Äáo, tháºt vất vả gặp Äược hai ngÆ°á»i các ngÆ°Æ¡i, là m sao có thá» dá» dà ng thả các ngÆ°Æ¡i Äi!â
âHá» nháo!â Không Äợi Trang Dá»ch trả lá»i, à thà nh chủ láºp tức quát lá»n, âTrang Dá»ch cùng Lôi Há» có chuyá»n quan trá»ng trên ngÆ°á»i, chá» nà o là các ngÆ°Æ¡i có thá» trì hoãn. Cùng là há»n sÆ° không Äến hai mÆ°Æ¡i tuá»i, ngÆ°á»i ta cấp mấy, các ngÆ°Æ¡i lại cấp mấy, nhìn xem ngÆ°á»i ta là m chuyá»n gì, nhìn lại các ngÆ°Æ¡i hiá»n tại, lại Äang là m cái gì!â
Lá»i giáo huấn của à thà nh chủ nhất thá»i là m cho Äám há»c sinh ngáºm miá»ng, bá»n há» không hiá»u Äầu Äuôi nhìn thà nh chủ ngà y thÆ°á»ng hiá»n là nh lúc nà y lại Äặc biá»t phẫn ná», sau Äó nhá»n không Äược lại len lén liếc vá» phÃa Trang Dá»ch cùng Lôi Tu.
Biết Äám há»c sinh nà y nhìn nhÆ° Äang quấy rá»i, trên thá»±c tế lại là muá»n giữ bá»n há» lại, Trang Dá»ch Äang Äá»nh khuyên giải và i câu, Äúng lúc nà y, Lôi Tu Äi lên trÆ°á»c, nhìn Äám há»c sinh nà y nói: âCấp báºc cao nhất là há»c sinh nÄm thứ nÄm, cấp bá»n Äá»nh phong, cấp báºc thấp nhất, là há»c sinh nÄm thứ ba, chá» có cấp hai⦠Thá»±c lá»±c nhÆ° váºy, há»c sinh nÄm nhất của Bardon Äã có thá» Äạt tá»i.â
Nhóm há»c sinh Äá»i diá»n nghe váºy, cho dù hiá»u Äược Lôi Tu không có ác ý, nhÆ°ng vừa bá» thà nh chủ quát, lúc nà y lại bá» Lôi Tu nói nhÆ° thế, sắc mặt má»i ngÆ°á»i láºp tức thay Äá»i.
âÄáng tiếc há»n sÆ° nÄm thứ nhất không có kinh nghiá»m chiến Äấu nhÆ° chúng ta.â
âBá»n há» á» trong tháp ngà Bardon, cÅ©ng không có từng trải cuá»c sá»ng nhÆ° chúng ta.â
âNghe nói Bardon lục Äục ná»i bá» rất nghiêm trá»ng, Äâu có Äoà n kết hữu ái giá»ng chúng ta Äây.â
Äám há»c sinh ngÆ°Æ¡i má»t lá»i ta má»t tiếng nói xong, sau Äó nhá»n không Äược nhìn vá» phÃa Trang Dá»ch, giá»ng nhÆ° má»t Äám cún cỡ lá»n bỠức hiếp cầu Äược Äến chủ nhân tán thà nh váºy.
Trong mấy ngà y Trang Dá»ch cùng Lôi Tu dạy bá»n há» tráºn pháp, Äám há»c sinh nà y cÅ©ng có hiá»u biết Äại khái vá» tÃnh cách của hai ngÆ°á»i.
Lôi Tu khuôn mặt lạnh lùng, bất thiá»n ngôn từ, không má» miá»ng thì thôi, vừa má» miá»ng thÆ°á»ng thÆ°á»ng chÃnh là lá»i nói lạnh nhạt, nhÆ°ng mà xét Äến cùng lại vẫn là vì tá»t cho bá»n há»; mà Trang Dá»ch tuy rằng nhìn bá» ngoà i cÅ©ng vô cùng xa cách, nhÆ°ng cá»±c kỳ có kiên nhẫn, khi nói chuyá»n cÅ©ng sẽ cân nhắc láºp trÆ°á»ng của bá»n há», táºn lá»±c không Äâm bá» thÆ°Æ¡ng lòng tá»± trá»ng của má»i ngÆ°á»i.
Hai ngÆ°á»i tÃnh cách khác nhau, do Äó dẫn Äến Äược hoan nghênh thụ chúng trong nhóm há»c sinh cÅ©ng khác nhau, Lôi Tu thần kỳ tÆ°Æ¡ng Äá»i Äược nữ tÃnh yêu thÃch, mà các nam sinh lại cà ng thÃch Trang Dá»ch, Äáng tiếc, hôm nay Äến, phần lá»n là há»n sÆ° nam tÃnh.
Lôi Tu thấy thế, hÆ¡i hÆ¡i nhếch môi cÆ°á»i, khóe môi khắc há»a ra má»t nụ cÆ°á»i lạnh nhÆ° bÄng: âThá»±c lá»±c tá»ng thá» lá»n xá»n không Äá»u, cho dù nhân sá» nhiá»u nữa, có tin tÆ°á»ng bản thân nữa thì cÅ©ng vô dụng, muá»n Äánh ngã Äá»i thủ cạnh tranh mạnh mẽ, cÅ©ng không phải nhá» quá» trách mấy khuyết Äiá»m râu ria kia của bá»n há» là có thá» là m Äược.â
Äám há»c sinh Äá»i diá»n nghe váºy, cuá»i cùng có ngÆ°á»i không nhá»n Äược nói: âChúng ta chá» là khá»i Äiá»m thấp hÆ¡n Äám há»n sÆ° thiên phú cao kia mà thôi, trả giá cá» gắng tuyá»t không Ãt, giá»ng nhÆ° tráºn pháp hôm nay nà y, là má»i ngÆ°á»i Äá»ng tâm hiá»p lá»±c má»i hoà n thà nh!â
âTuy rằng chúng ta cao nhất má»i cấp bá»n, thấp nhất chá» cấp hai, nhÆ°ng chúng ta Äoà n kết lại, có lẽ có thá» Äánh ngã cấp sáu nhÆ° ngÆ°Æ¡i cÅ©ng chÆ°a biết chừng!â
âVáºy tá»i thá» Äi.â Lôi Tu nghe váºy láºp tức nói.
ÄÆ°a tiá» n tá»t Äẹp Äá»t nhiên biến thà nh Äá» sức, ai cÅ©ng không nghÄ© Äến tình hình lại phát triá»n Äến bÆ°á»c nà y, nhìn Äám há»c sinh nhất quyết không tha kia, biết ngÄn cản sẽ chá» là m chuyá»n cà ng kéo dà i cà ng phiá»n toái, à thà nh chủ dứt khoát cùng Uông Äá»i trÆ°á»ng Äứng á» bên cạnh không nhúng tay và o.
Mà Trang Dá»ch nhìn dáng vẻ tá»± tin bà nh trÆ°á»ng của Äám há»c sinh nà y, có chút lo lắng có phải hôm Äó Äá» sóc con cùng Bạch Hạc âm thầm ra tay, là m cho bá»n há» cho rằng là thá»±c lá»±c của mình, do Äó tá»± tin mù quáng.
Lúc nà y Lôi Tu tiếp nháºn khiêu chiến nhìn nhÆ° vô dụng, nhÆ°ng nếu nhÆ° hôm nay trÆ°á»c khi rá»i Äi, Äá» Lôi Tu ra tay có thá» cho bá»n há» thấy rõ thá»±c lá»±c bản thân, cÅ©ng là má»t ý kiến hay.
NghÄ© váºy, Trang Dá»ch tá»± nhiên cà ng không có lý do ngÄn cản.
Äám há»c sinh nà y biết cấp báºc của Lôi Tu, lại không có khái niá»m rõ rà ng vá» nÄng lá»±c thá»±c chiến của hắn, khi nhìn thấy lá»±c lôi Äiá»n của Lôi Tu cháºm rãi ngÆ°ng tụ, bá»n há» láºp tức Äoà n kết má»t lòng, thả gl ngÆ°ng kết tráºn pháp, toà n lá»±c ứng phó phóng vá» phÃa Lôi Tu ââ
Kết quả chiến Äấu, không cần nói cÅ©ng biết.
Không Äến mÆ°á»i phút, Lôi Tu dùng sức má»t ngÆ°á»i trá»±c tiếp Äánh ngã mấy chục há»n sÆ°, tuy cấp báºc há»n lá»±c của Äám há»c sinh nà y không cao, hÆ¡n nữa Lôi Tu cÅ©ng giá»i phá tráºn, thế nhÆ°ng giây lát thắng bại phân ra kia, cảnh tượng má»t Äám há»n sÆ° bá» Äánh bại không ngừng tru lên kia, vẫn cứ là m Äám ngÆ°á»i à thà nh chủ chấn kinh.
âÄáng chết, há»n sÆ° cấp sáu nhÆ° hắn là m sao có lá»±c tấn công mạnh nhÆ° váºyâ¦â
âHầu nhÆ° chá» liếc mắt má»t cái liá»n nhìn ra Äiá»m yếu của tráºn pháp, tráºn pháp nà y còn là Trang Dá»ch lão sÆ° dạyâ¦â
âChẳng lẽ hắn còn lợi hại hÆ¡n Trang lão sÆ°? Không thá» nà o⦠hay là nói, Trang lão sÆ° lợi hại hÆ¡n hắnâ¦â NghÄ© váºy, má»t há»n sÆ° có chút hảo cảm vá»i Trang Dá»ch nhất thá»i mặt nhÆ° mà u Äất.
Lôi Tu không trả lá»i vấn Äá» bá»n há» lẩm bẩm má»t mình, hắn cháºm rãi Äi qua bên cạnh Äám há»c sinh, Äi Äến bên ngÆ°á»i Trang Dá»ch, cầm lấy tay Trang Dá»ch, mang theo hắn Äến từ biá»t nhóm ngÆ°á»i à thà nh chủ vẻ mặt phức tạp, sau Äó liá»n cùng Lý Lan mẫu tinh tinh Bạch Hạc, cùng Äi vá» phÃa cá»ng thà nh.
âTu luyá»n chÄm chá», há»n sÆ° mạnh yếu không phải á» trÆ°á»ng há»c, mà là Ỡbản thân, chá» Äến khi các ngÆ°Æ¡i cho là mình Äủ mạnh mẽ, chúng ta á» Bardon hoan nghênh các ngÆ°Æ¡i Äến.â
Má»t tráºn gió thá»i Äến, má»t âm thanh bay và o trong tai Äám há»c sinh nà y, bá»n há» nhìn bóng dáng nhóm ngÆ°á»i Lôi Tu Trang Dá»ch Äi xa, cháºm rãi từ trong thất bại mê mang phục há»i tinh thần.
Tinh thần lá»±c bẩm sinh là mấu chá»t quyết Äá»nh há»n sÆ° sau nà y tu luyá»n, nhÆ°ng cÅ©ng không phải Äiá»u kiá»n tuyá»t Äá»i quyết Äá»nh há»n sÆ° mạnh yếu. Giá»ng Chung Ngu, giá»ng Hứa DÆ°Æ¡ng, có lẽ thiên phú bẩm sinh không Äủ, thế nhÆ°ng sau nà y cá» gắng, lại giúp bá»n há» leo lên vá» trà cà ng cao hÆ¡n so vá»i ngÆ°á»i thÆ°á»ng.
Bardon dùng giá trá» tiá»m lá»±c tinh thần lá»±c Äá» thu há»c sinh nháºp há»c, có lẽ thiên tà i táºp hợp, nhÆ°ng không Äại biá»u, tất cả kẻ mạnh, Äá»u chá» á» Bardon!
NghÄ© váºy, trong mắt má»t sá» há»n sÆ° tÃnh cách quáºt cÆ°á»ng, dần dần hiá»n ra và i tia lá»a không chá»u thua.
Chẳng qua, Uông đội trưởng lại ở lại, đầu tiên là tán gẫu với đám Trang Dịch rất nhiều đề tài không liên quan, sau đó giống như vô ý sai người hầu bên cạnh đi xuống trước, đợi chung quanh không có người ngoài, Uông đội trưởng quay đầu nhìn về phía mấy người Trang Dịch, đầy mặt dáng vẻ muốn nói lại thôi.
“Uông đội trưởng có lời gì cứ nói thẳng là được.” Biểu hiện vừa rồi của Ô thành chủ bọn họ nhìn thấy cả, hiện giờ Uông đội trưởng lại là bộ mặt này, Trang Dịch lập tức phối hợp nói.
Uông đội trưởng gật gật đầu, hơi có chút khó xử liếc nhìn Lý Lan cùng mẫu tinh tinh bên cạnh nàng một cái: “Trước khi hai vị trở về, đã có thống kê nhân số thương vong. Tuy rằng trận chiến này có hai vị giúp sức không ai tử vong, nhưng lại có gần mười hồn sư bị thương, hơn một trăm hồn sư bởi vì đại chiến tiêu hao hồn lực, trong thời gian ngắn cần chuyên tâm khôi phục, do đó không thể tham gia bất cứ chiến đấu nào…”
Lý Lan ngẩn ngơ, quay đầu nhìn mẫu tinh tinh một cái, nhìn ánh mắt dịu dàng của mẫu tinh tinh khi nhìn về phía mình, Lý Lan cắn cắn môi nói: “Xin lỗi…”
Uông đội trưởng lắc lắc đầu: “Có thể thu phục ma thú mạnh mẽ như mẫu tinh tinh vốn là chuyện tốt, chỉ là muốn làm cho mọi người nhận, chỉ sợ cần thời gian nhất định… Trong thời gian này đành tủi thân mấy vị, Ô thành chủ cùng ta mặc dù là người mạnh nhất thành Bích Xuân, nhưng chúng ta không phải kẻ độc tài, nếu như trong thành Bích Xuân có tiếng nói khác, hy vọng các vị có thể nhiều lượng thứ một chút.”
“Trang Dịch với ta là bạn học, hắn là ngại giao tình trước kia mới mang ta về đây.” Lý Lan nghe vậy, lập tức bước lên trước nói, “Xin lỗi, là ta cân nhắc không chu đáo, nếu như vì ta mà gây ra phiền toái, ta sẽ lập tức rời khỏi đây, hy vọng đừng liên lụy hắn.”
“Lý Lan.” Trang Dịch thấy Lý Lan lập tức ôm hết mọi chuyện vào người, nhanh chóng ngăn lại.
Hiển nhiên trong lời Uông đội trưởng nói là có ý, những lời lúc trước chỉ làm đệm hơi mà thôi.
Quả nhiên, ngay sau đó, Uông đội trưởng nói: “Các vị là ân nhân của thành Bích Xuân, chúng ta nhất định sẽ không làm ra chuyện đuổi các vị đi. Lời vừa rồi là ta dùng từ không thích hợp, chỉ là để ngừa vạn nhất mà thôi, có lẽ không đến mức sẽ xảy ra. Nhưng mà… các vị đều là học sinh Bardon, hình như vẫn luôn nghĩ muốn quay về?”
“Chẳng lẽ Uông đội trưởng có cách?” Trang Dịch lập tức bắt giữ được ám chỉ của Uông đội trưởng, dò hỏi.
“Đúng là có một biện pháp, nhưng mà có lẽ cần vài vị tự hạ thấp địa vị, giúp thành Bích Xuân đi một chuyến.”
Trang Dịch cùng Lôi Tu nhìn nhau một cái, ngay sau đó, Trang Dịch nói: “Không dối gạt Uông đội trưởng, chúng ta có thể tìm được Lý Lan chỉ nhờ may mắn, căn cứ theo lời Lý Lan nói, còn có vài học sinh Bardon khác lưu lạc ở bên ngoài, mà tung tích của bọn họ, chỉ có sau khi trở lại Bardon, Lý Lan nhờ lão sư giúp đỡ mới có thể tìm ra. Vì những bạn học này, nếu như có thể nhanh chóng trở lại Bardon, bất luận làm cái gì, chúng ta đều sẽ đồng ý.”
Uông đội trưởng nghe được chuyện liên quan đến tính mạng vài hồn sư Bardon, biểu tình trên mặt nghiêm chỉnh, nhìn mấy người Trang Dịch nói: “Sau đại chiến dị ma, tuy rằng Chiến Hồn điện ra mặt đánh lui dị ma mấy lần, thế nhưng phần lớn thời gian tiến hành chỉ huy các thành thị trung bộ lại là học viện Bardon. Tuy rằng những ngày gần đây thành Bardon phong tỏa, thế nhưng vẫn luôn có truyền lại tin tức với thành Bích Xuân, trừ thông qua ma thú truyền tin ra, vì mục đích bảo hiểm, thành Bích Xuân vẫn luôn đều có phái hồn sư đưa tin cho Bardon. Hồn sư giữ tín vật của thành Bích Xuân, không những được thông qua thủ pháp đặc thù, trực tiếp vượt qua trận pháp khép kín ngoài thành Bardon, hơn nữa sau khi đến dưới tường thành còn có thể giao tiếp với thành vệ, còn có thể vào thành.”
Uông đội trưởng nói xong, thấy mấy người Trang Dịch đang nhìn mình, để tránh hiểu lầm, Uông đội trưởng vội vàng bổ sung thêm: “Bởi vì người truyền tin có đặc quyền như vậy, cho nên nhân viên từng thành thị phái ra đều đặc biệt cẩn thận, không chỉ cần có thực lực nhất định đề phòng trên đường gặp nạn, hơn nữa còn phải tuyệt đối trung tâm… Lúc trước không nói cho các vị biện pháp này, cũng là chúng ta có suy tính, hy vọng các vị bỏ qua cho.”
“Chúng ta mới đến thành Bích Xuân vài ngày ngắn ngủi, hôm nay Uông đội trưởng có thể bằng lòng tín nhiệm chúng ta, giao chuyện quan trọng như vậy cho chúng ta, chúng ta không phải người không biết tốt xấu, làm sao lại để ý.” Trang Dịch lập tức cười nói, “Không biết lần này phái ra người truyền tin thời gian là khi nào?”
“Ngày kia.” Uông đội trưởng nói, “Người truyền tin chỉ cần đưa thư đến là được, mấy ngày này các vị cứ ở phủ thành chủ nghỉ ngơi cho tốt, đến lúc đó chúng ta sẽ thông báo các vị chuẩn bị xuất phát.”
“Được.”
Uông đội trưởng nói xong lời cần nói, cũng không ở lại lâu hơn nữa.
Sau khi Uông đội trưởng rời đi, Trang Dịch cùng Lôi Tu đều rơi vào trong yên lặng ngắn ngủi.
Lý Lan nhìn hai người không nói lời nào, nàng nghĩ nghĩ, có chút không xác định mở miệng nói: “Theo ta được biết, người truyền tin giao thư cho thành vệ thành Bardon, sau đó sẽ được sắp xếp ở phụ cận một buổi tối, sẽ lập tức phải khởi hành trở về, cũng không có tư cách vào ở trong thành…”
Trang Dịch cùng Lôi Tu nghe vậy, đều ngẩng đầu nhìn Lý Lan.
Lý Lan bị hai người đồng thời nhìn chằm chằm, nhất thời có chút nóng mặt, nàng thấp giọng nói: “Thành chủ kia muốn đuổi chúng ta đi.”
“Ừ, có thể hiểu được.” Trang Dịch nói, “Thực lực của ta cùng Lôi Hổ vốn tương đối với cao thủ đứng đầu thành Bích Xuân, lúc trước chỉ huy trận chiến kia, không chỉ quyền lợi trong tay lớn hơn cả thành chủ, thậm chí còn dạy đám học sinh kia trận pháp, trở thành lão sư của bọn họ… Tất cả những việc này đầy đủ làm cho nhóm người Ô thành chủ kiêng kị, hiện tại lại thêm một ngươi cùng mẫu tinh tinh, đối với nhóm người thành Bích Xuân kia mà nói, hai người chúng ta đột nhiên xuất hiện, sẽ mang đến cho bọn họ vô số khả năng không xác định.”
“Tuy Bạch Hạc trở về, nhưng con sóc kia lại không thấy theo Thiên Yêu Thần Ảnh Thử.” Lôi Tu nói, “Chung Ngu hẳn có chú ý đến điểm này.”
“Thực lực quá mạnh mẽ, lại quá mức thần bí.” Trang Dịch cười nói với Lý Lan, “Chúng ta vốn chỉ định ở tạm thành Bích Xuân, hiện tại có biện pháp trở lại Bardon, tự nhiên là không thể tốt hơn. Chuyện này đối với hai bên đều có lợi, cớ sao lại không làm. Tương đối làm ta ngạc nhiên là, phản ứng của Ô thành chủ nhanh chóng hơn so với ta nghĩ, không hổ là chủ nhân một thành.”
Đại chiến xong nhanh chóng nghĩ biện pháp đẩy người đi, mặc dù có chút hiềm nghi qua sông đoạn cầu, nhưng lại làm được nhanh chuẩn ngoan, không chỉ làm cho mấy người Trang Dịch cam tâm tình nguyện rời đi, thậm chí còn làm người truyền tin chạy việc miễn phí cho bọn họ.
Chẳng qua chuyện này hai bên cùng có lợi, cho dù biết rõ bản thân bị lợi dụng, Trang Dịch cùng Lôi Tu cũng không có cảm xúc phản đối gì. Bọn họ chiếm được thứ bọn họ muốn, lại gặp Lý Lan ở nơi này, chuyến đi thành Bích Xuân này, thu hoạch gặt hái được, đã ra ngoài dự kiến của bọn họ.
Lý Lan nghe nghe, cũng chầm chậm tiếp nhận chuyện này, thân thể nàng còn rất yếu, rất nhanh liền không chống được đến phòng bên cạnh nghỉ ngơi.
Lý Lan đi rồi, nếu là ngày thường Bạch Hạc nhất định sẽ nhảy nhót lung tung phát biểu quan điểm của mình, hoặc là dây dưa Trang Dịch thả Tử Tinh Hoàng Điểu ra chơi đùa với nó một chút, nhưng mà hôm nay, Bạch Hạc quỷ dị không đùa không chơi, thay đổi thái độ bình thường cũng về căn phòng thuộc về nó ở cách vách.
Nhìn Bạch Hạc bước chân nặng nề rời đi, tâm tình Trang Dịch cũng bị ảnh hưởng theo, hắn quay đầu nhìn Lôi Tu một cái, Lôi Tu đưa tay giúp Trang Dịch chỉnh lý lại tóc dài cùng cổ áo tán loạn: “Nó không muốn nói thì cứ cho nó một chút thời gian. Đợi chính nó nghĩ thông suốt, sẽ làm ra quyết định.”
Trang Dịch cảm thụ đầu ngón tay Lôi Tu dịu dàng đụng chạm, gật gật đầu.
Thời gian hai ngày chớp mắt qua đi. Hồn lực Trang Dịch cùng Lôi Tu tiêu hao ngày hôm ấy đã khôi phục hoàn toàn, Lý Lan trải qua hai ngày này điều tiết, khí sắc cũng tốt hơn trước rất nhiều, nhưng hồn lực trong cơ thể nàng chỉ sợ phải về Bardon tĩnh dưỡng một thời gian mới có thể khôi phục hoàn toàn, tuy rằng hồn lực trong người không có bao nhiêu, nhưng mẫu tinh tinh vẫn luôn đi theo Lý Lan, nhờ năng lực tự lành siêu mạnh của ma thú, đã khôi phục đến tiêu chuẩn cấp bảy đỉnh, có một ma thú mạnh mẽ như vậy ở bên, cho dù rời khỏi Trang Dịch cùng Lôi Tu, an toàn của Lý Lan cũng có đầy đủ bảo đảm.
Mấy người Trang Dịch đến thành Bích Xuân không lâu, người quen biết cũng ít, chỉ cần nói với mấy người Chung Đào một tiếng liền trực tiếp quần áo nhẹ ra trận.
Ô thành chủ vì biểu hiện thành ý, cố ý cùng Uông đội trưởng đưa nhóm Trang Dịch ra khỏi thành.
Ngày ấy ma thú tấn công, tuy rằng làm không ít hồn sư thành Bích Xuân bị thương, thế nhưng lại không có một chút ảnh hưởng đến cuộc sống của bình dân, dấu vết chiến đấu dưới tường thành mấy ngày trước đã đã hoàn toàn bị dọn dẹp xóa sạch, đi ở ngã tư đường thành Bích Xuân, không khí trong lành, cảnh sắc giống như ban đầu lúc Trang Dịch cùng Lôi Tu mới đến thành thị này nhìn thấy, nhìn cổng thành gần ngay trước mặt, Trang Dịch đang định xoay người từ biệt nhóm người Ô thành chủ, đúng lúc đó, vài luồng dao động hồn lực rất nhỏ như ẩn như hiện truyền đến.
Đầu tiên cảm nhận được dao động này là Trang Dịch cùng Lôi Tu có nghiên cứu nhất định về trận pháp, nhưng mà bọn họ lại không tiện ra tay. Đám người Ô thành chủ cùng Uông đội trưởng tuy trình độ trận pháp không bằng Trang Dịch Lôi Tu, nhưng bọn họ cũng là trải qua vô số chiến đấu, dao động hồn lực này tuy bí mật, thế nhưng vẫn nhanh chóng bị bọn họ bắt giữ được. Uông đội trưởng đi lên trước một bước, chăm chú nhìn nơi truyền ra dao động, hắn hừ lạnh một tiếng, bàn tay ngưng tụ một dòng hồn lực, thăm dò đánh tới nơi che giấu hồn lực kia.
Trận pháp tuy bí mật, nhưng hiển nhiên lực phòng ngự rất kém cỏi, ngay cả một đòn thăm dò của Uông đội trưởng cũng không ngăn được, hồn lực va chạm, đồng thời trận pháp cũng theo đó vỡ tan, người bên trong cũng lộ ra toàn bộ —— không phải ai khác, chính là đám học sinh lúc trước được Trang Dịch cùng Lôi Tu chỉ điểm trận pháp kia!
Thực lực bình quân của đám học sinh này không quá cấp bốn, vậy mà vận dụng trận pháp che chắn lúc trước Trang Dịch cùng Lôi Tu dạy bọn họ, làm trò trước mặt bọn họ cùng Ô thành chủ, che giấu hồn lực, thậm chí còn thiếu chút nữa thì lừa dối qua cửa. Bạn đang
Không chá» có Äám ngÆ°á»i à thà nh chủ giáºt mình, Trang Dá»ch cùng Lôi Tu dạy bá»n há» tráºn pháp nà y cÅ©ng không nghÄ© tá»i bá»n há» lại sẽ là m nhÆ° váºy.
âBây giá» các ngÆ°Æ¡i không Äi há»c, Äến chá» nà y là m cái gì?â à thà nh chủ nhìn Äám há»c sinh trẻ tuá»i nà y, sau khi bá» phát hiá»n không chá» không sợ hãi, ngược lại còn cợt nhả nhìn Trang Dá»ch cùng Lôi Tu, láºp tức nhÃu mà y nói.
Thà nh chủ tức giáºn, Äám há»c sinh láºp tức thu há»i biá»u cảm hi hi ha ha, má»t há»c sinh trong Äó bÆ°á»c lên trÆ°á»c nói: âNghe nói hôm nay Trang lão sÆ° rá»i thà nh BÃch Xuân, chúng ta cỠý Äến Äây tiá» n hắn.â
à thà nh chủ nghe váºy, Äà nh quay Äầu nhìn vá» phÃa Trang Dá»ch.
Trang Dá»ch cÅ©ng không nghÄ© tá»i, bá»n há» chá» là tùy tiá»n dạy Äám há»c sinh nà y hai ngà y, Äám ngÆ°á»i kia lại vẫn nghÄ© Äến bá»n há», hôm nay tháºm chà còn Äến Äây tiá» n, Trang Dá»ch trừ kinh ngạc ra, và i tia ấm áp chảy qua trái tim, hắn nói: âNói bao nhiêu lần, chúng ta cùng má»t thế há» vá»i các ngÆ°Æ¡i, còn không có tÆ° cách là m lão sÆ° của các ngÆ°Æ¡i. Vá» phần tiá» n ÄÆ°a⦠tâm ý Äến là Äược, không cần cỠý Äến.â
âNói cÅ©ng Äúng.â Nhóm há»c sinh Äá»i diá»n nghe váºy, láºp tức giảo hoạt nói, âCác ngÆ°Æ¡i cùng tuá»i chúng ta thì cÅ©ng thôi Äi, váºy mà còn giấu chúng ta chuyá»n các ngÆ°Æ¡i là há»c sinh Bardon, há»c viá»n BÃch Xuân tuy kém Bardon vá» danh khÃ, nhÆ°ng mà chúng ta luôn luôn cho rằng Bardon là Äá»i thủ có thá» cạnh tranh, có thá» vượt qua⦠Hiá»n tại thà nh Bardon Äã phong tá»a, há»c sinh há»c viá»n Bardon láºp tức bá» giấu chặt chẽ kÃn Äáo, tháºt vất vả gặp Äược hai ngÆ°á»i các ngÆ°Æ¡i, là m sao có thá» dá» dà ng thả các ngÆ°Æ¡i Äi!â
âHá» nháo!â Không Äợi Trang Dá»ch trả lá»i, à thà nh chủ láºp tức quát lá»n, âTrang Dá»ch cùng Lôi Há» có chuyá»n quan trá»ng trên ngÆ°á»i, chá» nà o là các ngÆ°Æ¡i có thá» trì hoãn. Cùng là há»n sÆ° không Äến hai mÆ°Æ¡i tuá»i, ngÆ°á»i ta cấp mấy, các ngÆ°Æ¡i lại cấp mấy, nhìn xem ngÆ°á»i ta là m chuyá»n gì, nhìn lại các ngÆ°Æ¡i hiá»n tại, lại Äang là m cái gì!â
Lá»i giáo huấn của à thà nh chủ nhất thá»i là m cho Äám há»c sinh ngáºm miá»ng, bá»n há» không hiá»u Äầu Äuôi nhìn thà nh chủ ngà y thÆ°á»ng hiá»n là nh lúc nà y lại Äặc biá»t phẫn ná», sau Äó nhá»n không Äược lại len lén liếc vá» phÃa Trang Dá»ch cùng Lôi Tu.
Biết Äám há»c sinh nà y nhìn nhÆ° Äang quấy rá»i, trên thá»±c tế lại là muá»n giữ bá»n há» lại, Trang Dá»ch Äang Äá»nh khuyên giải và i câu, Äúng lúc nà y, Lôi Tu Äi lên trÆ°á»c, nhìn Äám há»c sinh nà y nói: âCấp báºc cao nhất là há»c sinh nÄm thứ nÄm, cấp bá»n Äá»nh phong, cấp báºc thấp nhất, là há»c sinh nÄm thứ ba, chá» có cấp hai⦠Thá»±c lá»±c nhÆ° váºy, há»c sinh nÄm nhất của Bardon Äã có thá» Äạt tá»i.â
Nhóm há»c sinh Äá»i diá»n nghe váºy, cho dù hiá»u Äược Lôi Tu không có ác ý, nhÆ°ng vừa bá» thà nh chủ quát, lúc nà y lại bá» Lôi Tu nói nhÆ° thế, sắc mặt má»i ngÆ°á»i láºp tức thay Äá»i.
âÄáng tiếc há»n sÆ° nÄm thứ nhất không có kinh nghiá»m chiến Äấu nhÆ° chúng ta.â
âBá»n há» á» trong tháp ngà Bardon, cÅ©ng không có từng trải cuá»c sá»ng nhÆ° chúng ta.â
âNghe nói Bardon lục Äục ná»i bá» rất nghiêm trá»ng, Äâu có Äoà n kết hữu ái giá»ng chúng ta Äây.â
Äám há»c sinh ngÆ°Æ¡i má»t lá»i ta má»t tiếng nói xong, sau Äó nhá»n không Äược nhìn vá» phÃa Trang Dá»ch, giá»ng nhÆ° má»t Äám cún cỡ lá»n bỠức hiếp cầu Äược Äến chủ nhân tán thà nh váºy.
Trong mấy ngà y Trang Dá»ch cùng Lôi Tu dạy bá»n há» tráºn pháp, Äám há»c sinh nà y cÅ©ng có hiá»u biết Äại khái vá» tÃnh cách của hai ngÆ°á»i.
Lôi Tu khuôn mặt lạnh lùng, bất thiá»n ngôn từ, không má» miá»ng thì thôi, vừa má» miá»ng thÆ°á»ng thÆ°á»ng chÃnh là lá»i nói lạnh nhạt, nhÆ°ng mà xét Äến cùng lại vẫn là vì tá»t cho bá»n há»; mà Trang Dá»ch tuy rằng nhìn bá» ngoà i cÅ©ng vô cùng xa cách, nhÆ°ng cá»±c kỳ có kiên nhẫn, khi nói chuyá»n cÅ©ng sẽ cân nhắc láºp trÆ°á»ng của bá»n há», táºn lá»±c không Äâm bá» thÆ°Æ¡ng lòng tá»± trá»ng của má»i ngÆ°á»i.
Hai ngÆ°á»i tÃnh cách khác nhau, do Äó dẫn Äến Äược hoan nghênh thụ chúng trong nhóm há»c sinh cÅ©ng khác nhau, Lôi Tu thần kỳ tÆ°Æ¡ng Äá»i Äược nữ tÃnh yêu thÃch, mà các nam sinh lại cà ng thÃch Trang Dá»ch, Äáng tiếc, hôm nay Äến, phần lá»n là há»n sÆ° nam tÃnh.
Lôi Tu thấy thế, hÆ¡i hÆ¡i nhếch môi cÆ°á»i, khóe môi khắc há»a ra má»t nụ cÆ°á»i lạnh nhÆ° bÄng: âThá»±c lá»±c tá»ng thá» lá»n xá»n không Äá»u, cho dù nhân sá» nhiá»u nữa, có tin tÆ°á»ng bản thân nữa thì cÅ©ng vô dụng, muá»n Äánh ngã Äá»i thủ cạnh tranh mạnh mẽ, cÅ©ng không phải nhá» quá» trách mấy khuyết Äiá»m râu ria kia của bá»n há» là có thá» là m Äược.â
Äám há»c sinh Äá»i diá»n nghe váºy, cuá»i cùng có ngÆ°á»i không nhá»n Äược nói: âChúng ta chá» là khá»i Äiá»m thấp hÆ¡n Äám há»n sÆ° thiên phú cao kia mà thôi, trả giá cá» gắng tuyá»t không Ãt, giá»ng nhÆ° tráºn pháp hôm nay nà y, là má»i ngÆ°á»i Äá»ng tâm hiá»p lá»±c má»i hoà n thà nh!â
âTuy rằng chúng ta cao nhất má»i cấp bá»n, thấp nhất chá» cấp hai, nhÆ°ng chúng ta Äoà n kết lại, có lẽ có thá» Äánh ngã cấp sáu nhÆ° ngÆ°Æ¡i cÅ©ng chÆ°a biết chừng!â
âVáºy tá»i thá» Äi.â Lôi Tu nghe váºy láºp tức nói.
ÄÆ°a tiá» n tá»t Äẹp Äá»t nhiên biến thà nh Äá» sức, ai cÅ©ng không nghÄ© Äến tình hình lại phát triá»n Äến bÆ°á»c nà y, nhìn Äám há»c sinh nhất quyết không tha kia, biết ngÄn cản sẽ chá» là m chuyá»n cà ng kéo dà i cà ng phiá»n toái, à thà nh chủ dứt khoát cùng Uông Äá»i trÆ°á»ng Äứng á» bên cạnh không nhúng tay và o.
Mà Trang Dá»ch nhìn dáng vẻ tá»± tin bà nh trÆ°á»ng của Äám há»c sinh nà y, có chút lo lắng có phải hôm Äó Äá» sóc con cùng Bạch Hạc âm thầm ra tay, là m cho bá»n há» cho rằng là thá»±c lá»±c của mình, do Äó tá»± tin mù quáng.
Lúc nà y Lôi Tu tiếp nháºn khiêu chiến nhìn nhÆ° vô dụng, nhÆ°ng nếu nhÆ° hôm nay trÆ°á»c khi rá»i Äi, Äá» Lôi Tu ra tay có thá» cho bá»n há» thấy rõ thá»±c lá»±c bản thân, cÅ©ng là má»t ý kiến hay.
NghÄ© váºy, Trang Dá»ch tá»± nhiên cà ng không có lý do ngÄn cản.
Äám há»c sinh nà y biết cấp báºc của Lôi Tu, lại không có khái niá»m rõ rà ng vá» nÄng lá»±c thá»±c chiến của hắn, khi nhìn thấy lá»±c lôi Äiá»n của Lôi Tu cháºm rãi ngÆ°ng tụ, bá»n há» láºp tức Äoà n kết má»t lòng, thả gl ngÆ°ng kết tráºn pháp, toà n lá»±c ứng phó phóng vá» phÃa Lôi Tu ââ
Kết quả chiến Äấu, không cần nói cÅ©ng biết.
Không Äến mÆ°á»i phút, Lôi Tu dùng sức má»t ngÆ°á»i trá»±c tiếp Äánh ngã mấy chục há»n sÆ°, tuy cấp báºc há»n lá»±c của Äám há»c sinh nà y không cao, hÆ¡n nữa Lôi Tu cÅ©ng giá»i phá tráºn, thế nhÆ°ng giây lát thắng bại phân ra kia, cảnh tượng má»t Äám há»n sÆ° bá» Äánh bại không ngừng tru lên kia, vẫn cứ là m Äám ngÆ°á»i à thà nh chủ chấn kinh.
âÄáng chết, há»n sÆ° cấp sáu nhÆ° hắn là m sao có lá»±c tấn công mạnh nhÆ° váºyâ¦â
âHầu nhÆ° chá» liếc mắt má»t cái liá»n nhìn ra Äiá»m yếu của tráºn pháp, tráºn pháp nà y còn là Trang Dá»ch lão sÆ° dạyâ¦â
âChẳng lẽ hắn còn lợi hại hÆ¡n Trang lão sÆ°? Không thá» nà o⦠hay là nói, Trang lão sÆ° lợi hại hÆ¡n hắnâ¦â NghÄ© váºy, má»t há»n sÆ° có chút hảo cảm vá»i Trang Dá»ch nhất thá»i mặt nhÆ° mà u Äất.
Lôi Tu không trả lá»i vấn Äá» bá»n há» lẩm bẩm má»t mình, hắn cháºm rãi Äi qua bên cạnh Äám há»c sinh, Äi Äến bên ngÆ°á»i Trang Dá»ch, cầm lấy tay Trang Dá»ch, mang theo hắn Äến từ biá»t nhóm ngÆ°á»i à thà nh chủ vẻ mặt phức tạp, sau Äó liá»n cùng Lý Lan mẫu tinh tinh Bạch Hạc, cùng Äi vá» phÃa cá»ng thà nh.
âTu luyá»n chÄm chá», há»n sÆ° mạnh yếu không phải á» trÆ°á»ng há»c, mà là Ỡbản thân, chá» Äến khi các ngÆ°Æ¡i cho là mình Äủ mạnh mẽ, chúng ta á» Bardon hoan nghênh các ngÆ°Æ¡i Äến.â
Má»t tráºn gió thá»i Äến, má»t âm thanh bay và o trong tai Äám há»c sinh nà y, bá»n há» nhìn bóng dáng nhóm ngÆ°á»i Lôi Tu Trang Dá»ch Äi xa, cháºm rãi từ trong thất bại mê mang phục há»i tinh thần.
Tinh thần lá»±c bẩm sinh là mấu chá»t quyết Äá»nh há»n sÆ° sau nà y tu luyá»n, nhÆ°ng cÅ©ng không phải Äiá»u kiá»n tuyá»t Äá»i quyết Äá»nh há»n sÆ° mạnh yếu. Giá»ng Chung Ngu, giá»ng Hứa DÆ°Æ¡ng, có lẽ thiên phú bẩm sinh không Äủ, thế nhÆ°ng sau nà y cá» gắng, lại giúp bá»n há» leo lên vá» trà cà ng cao hÆ¡n so vá»i ngÆ°á»i thÆ°á»ng.
Bardon dùng giá trá» tiá»m lá»±c tinh thần lá»±c Äá» thu há»c sinh nháºp há»c, có lẽ thiên tà i táºp hợp, nhÆ°ng không Äại biá»u, tất cả kẻ mạnh, Äá»u chá» á» Bardon!
NghÄ© váºy, trong mắt má»t sá» há»n sÆ° tÃnh cách quáºt cÆ°á»ng, dần dần hiá»n ra và i tia lá»a không chá»u thua.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất