Chương 39: Chó Điên Động Dụng Với Chủ Nhân! (2)
Gậy thịt ở giữa hai chân giống như một thanh sắt nóng đỏ, dán chặt vào phần dưới của nàng. Biên độ động tác của Simon rất lớn, càng cắm càng sâu, quy đầu vểnh lên nhiều lần đụng vào miệng huyệt, lại trượt đến khe mông, hôn lên hậu huyệt đang khép chặt run rẩy. Lớp vảy mỏng ở gốc cọ vào hạt thịt phía trước của nàng, mang đến cơn ngứa ngáy nhè nhẹ. lạnh lẽo
Tiếng nước òm ọp òm ọp vô cùng rõ ràng. Chất lỏng ấm áp liên tiếp tuôn ra từ huyệt nhỏ không ngừng, lại bị gậy thịt kịch liệt đưa đẩy bôi đến khe mông, hoặc là dọc theo đùi nhỏ xuống bãi cỏ.
“Đừng nhanh như vậy… A…”
Winlay thở hổn hển, muốn nắm giữ quyền chủ động trong trận tình dục này. Nàng đỡ lồng ngực của Simon, dùng sức túm lấy khối ngực lớn đàn hồi của hắn, kéo núm vú nhỏ cứng rắn. Khiến cho tiếng nức nở trong cổ họng Simon càng lớn hơn, biến thành tiếng gầm gừ của một con thú ăn thịt nào đó. Hắn nâng mông tròn đáng yêu của nàng lần lượt mãnh liệt va chạm, túi tinh nặng trịch quất vào miệng huyệt, phát ra tiếng bạch bạch hạ lưu.
Winlay bị làm cho lắc lư, đồng tử tan rã, đôi môi đỏ mọng khẽ mở ra. Nàng phát ra tiếng chửi rủa cùng tiếng rên rỉ rải rác hỗn loạn, trong khoái cảm mãnh liệt nàng vỗ vỗ bả vai thú nhân, hai má, móng tay vẽ ra những dấu đỏ dài trên cổ hắn.
“Bảo ngươi chậm một chút… A… Ha… Thật thoải mái… Sao có thể thoải mái đến như vậy chứ…”
Simon nhào nặn hai bờ mông thịt, mắt đỏ ngầu như muốn nhỏ máu. Trên mặt hắn hiện ra sự thống khổ giãy dụa rất nhỏ, cúi đầu cọ xát cổ chủ nhân.
“Người có thể mắng tôi, cầu xin người hãy mắng tôi.”
Hắn há miệng, răng nanh sắc nhọn cắm vào động mạch cảnh trắng yếu ớt, nhẹ nhàng cọ xát. Gậy thịt dưới thân lại đưa đẩy giống như phát điên, vô số lần chọc nhẹ miệng huyệt khắn khít, cảm nhận được lớp thịt mềm mại đang căng cứng co rút bên trong.
Winlay thoải mái đến mức khóc thành tiếng, nắm lấy mái tóc ngắn ẩm ướt thô ráp của hắn, đứt quãng mắng: “Chó điên, tên khốn khiếp động dục với chủ nhân… Tiện chủng… Á a a a a a!”
Tiếng nước òm ọp òm ọp vô cùng rõ ràng. Chất lỏng ấm áp liên tiếp tuôn ra từ huyệt nhỏ không ngừng, lại bị gậy thịt kịch liệt đưa đẩy bôi đến khe mông, hoặc là dọc theo đùi nhỏ xuống bãi cỏ.
“Đừng nhanh như vậy… A…”
Winlay thở hổn hển, muốn nắm giữ quyền chủ động trong trận tình dục này. Nàng đỡ lồng ngực của Simon, dùng sức túm lấy khối ngực lớn đàn hồi của hắn, kéo núm vú nhỏ cứng rắn. Khiến cho tiếng nức nở trong cổ họng Simon càng lớn hơn, biến thành tiếng gầm gừ của một con thú ăn thịt nào đó. Hắn nâng mông tròn đáng yêu của nàng lần lượt mãnh liệt va chạm, túi tinh nặng trịch quất vào miệng huyệt, phát ra tiếng bạch bạch hạ lưu.
Winlay bị làm cho lắc lư, đồng tử tan rã, đôi môi đỏ mọng khẽ mở ra. Nàng phát ra tiếng chửi rủa cùng tiếng rên rỉ rải rác hỗn loạn, trong khoái cảm mãnh liệt nàng vỗ vỗ bả vai thú nhân, hai má, móng tay vẽ ra những dấu đỏ dài trên cổ hắn.
“Bảo ngươi chậm một chút… A… Ha… Thật thoải mái… Sao có thể thoải mái đến như vậy chứ…”
Simon nhào nặn hai bờ mông thịt, mắt đỏ ngầu như muốn nhỏ máu. Trên mặt hắn hiện ra sự thống khổ giãy dụa rất nhỏ, cúi đầu cọ xát cổ chủ nhân.
“Người có thể mắng tôi, cầu xin người hãy mắng tôi.”
Hắn há miệng, răng nanh sắc nhọn cắm vào động mạch cảnh trắng yếu ớt, nhẹ nhàng cọ xát. Gậy thịt dưới thân lại đưa đẩy giống như phát điên, vô số lần chọc nhẹ miệng huyệt khắn khít, cảm nhận được lớp thịt mềm mại đang căng cứng co rút bên trong.
Winlay thoải mái đến mức khóc thành tiếng, nắm lấy mái tóc ngắn ẩm ướt thô ráp của hắn, đứt quãng mắng: “Chó điên, tên khốn khiếp động dục với chủ nhân… Tiện chủng… Á a a a a a!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất