Thập Niên 70, Gia Đình Và Sự Nghiệp Của Tôi
Chương 36: Bưu Kiện (4)
Editor: Hye Jin
____________
Chị hai Lư sắp xếp đồ đạc xong, lấy ra một ít, lát nữa sẽ mang sang cho mẹ chồng và nhà chị dâu cả.
Ngoài đồ ăn, đồ dùng, còn có đồ chơi làm bằng tre đan, có xe, quả bóng nhỏ, nhạc cụ gõ đơn giản, rất dễ thương, là đồ dành cho con trai cô, em dâu đúng là người khéo léo.
Chưa nói đến mấy loại nấm khô và quả khô, chỉ tính mỗi ống tre đựng mật ong thôi cũng đã hai, ba cân, toàn là đồ quý, ngay cả có người làm việc trong các cửa hàng lớn cũng khó mà có được.
Tráng Tráng cầm lấy đủ loại đồ chơi, yêu thích không rời, chơi với các anh chị, ai cũng khen cu cậu có ông cậu tốt.
Không giống bầu không khí vui vẻ ở nhà chị hai Lư, ba mẹ Lư vì chuyện liên quan đến con dâu hai mà cãi nhau, nằm trên giường, quay lưng lại với nhau, không ai nói với ai.
Đến sáng hôm sau, ba Lư tự mình chia đồ mà con trai thứ hai gửi về, giữ lại loại trà ông thích, còn lại chia thành vài phần, mang đến từng nhà. Cả ngày hôm đó ông chẳng làm gì khác ngoài chạy việc vặt.
Khi mang đồ sang nhà con gái hai và ba mẹ, ba Lư mới biết vợ chồng con trai hai đã gửi bưu kiện riêng cho ông bà nội và chị hai. Ông cũng mới biết rằng con gái hai sau khi biết em dâu mang thai sinh đôi đã gửi đồ đến, còn chu đáo hơn cả ba mẹ nữa.
Thông qua việc gửi đồ này, ba Lư đã nhìn thấu, con dâu hai tuyệt đối là người hiểu chuyện và trong mắt không chứa được cả một hạt cát. Cũng đúng thôi, người ngu ngốc thì không thể thi đỗ trung cấp và làm cán bộ nhà nước được.
Qua lại vài gói đồ, mối quan hệ giữa các thành viên trong gia đình bộc lộ rõ ràng.
Có thêm vật tư từ Thượng Hải, Vu Nhân thấy áp lực nhẹ hẳn, ít nhất là khi con lớn hơn một chút sẽ không phải lo thiếu sữa nữa. Chị hai liên tục gửi về không ít sữa bột, đủ cho hai đứa nhỏ dùng trong một thời gian.
Đêm về, Vu Nhân dỗ hai đứa nhỏ ngủ rồi tiến vào không gian.
Nhìn quanh, mấy loại rau trước kia trồng giờ đã cao, lá cũng đã ra bốn, năm chiếc. Dưa chuột, đậu đũa vài ngày nữa là cần phải làm giàn rồi. Cà chua cũng cần chống cành lên, để sát đất quá lại thối.
Việc đốn tre vẫn phải tiếp tục thôi, cần số lượng lớn mà.
Không nói gì khác, hôm nay phải ngăn ra một khoảnh đất, sau này nuôi gà. Cô đã tìm hiểu rồi, ở đây có người chuyên đan lồng, mình chỉ cần đổi lấy vài cái lớn. Lúc gà còn nhỏ thì nhốt trong lồng, lớn rồi thì thả ra.
Nói làm là làm, trước hết dùng tre cắm bốn cái cọc, sau đó chẻ tre ra, lần lượt cắm xuống đất, phải cắm sâu để chắc chắn.
Dốc hết sức lực mới dựng được một khu hình vuông dài hơn ba mét. Tiếp theo, dùng dây leo kết nối từng đoạn tre lại với nhau, như thế sẽ chắc chắn hơn.
Vu Nhân lùi vài bước, ngắm nhìn kiệt tác của mình. Nói thật, chẳng ra làm sao. Muốn làm thành hình vuông, thực tế lại thành một hình dạng không đều, tre chặt dài ngắn không đều, hàng rào cũng cao thấp lộn xộn, nhìn từ xa như đường lượn sóng.
Cô đã cố gắng hết sức, thế này là được rồi.
Giờ chuồng gà đã xong, gà con thì chưa có.
Phải quan sát kỹ, xem nhà ai nuôi gà, gà con từ đâu mà có, nếu không được thì phải mua trứng về, tự ấp ra thôi.
____________
Chị hai Lư sắp xếp đồ đạc xong, lấy ra một ít, lát nữa sẽ mang sang cho mẹ chồng và nhà chị dâu cả.
Ngoài đồ ăn, đồ dùng, còn có đồ chơi làm bằng tre đan, có xe, quả bóng nhỏ, nhạc cụ gõ đơn giản, rất dễ thương, là đồ dành cho con trai cô, em dâu đúng là người khéo léo.
Chưa nói đến mấy loại nấm khô và quả khô, chỉ tính mỗi ống tre đựng mật ong thôi cũng đã hai, ba cân, toàn là đồ quý, ngay cả có người làm việc trong các cửa hàng lớn cũng khó mà có được.
Tráng Tráng cầm lấy đủ loại đồ chơi, yêu thích không rời, chơi với các anh chị, ai cũng khen cu cậu có ông cậu tốt.
Không giống bầu không khí vui vẻ ở nhà chị hai Lư, ba mẹ Lư vì chuyện liên quan đến con dâu hai mà cãi nhau, nằm trên giường, quay lưng lại với nhau, không ai nói với ai.
Đến sáng hôm sau, ba Lư tự mình chia đồ mà con trai thứ hai gửi về, giữ lại loại trà ông thích, còn lại chia thành vài phần, mang đến từng nhà. Cả ngày hôm đó ông chẳng làm gì khác ngoài chạy việc vặt.
Khi mang đồ sang nhà con gái hai và ba mẹ, ba Lư mới biết vợ chồng con trai hai đã gửi bưu kiện riêng cho ông bà nội và chị hai. Ông cũng mới biết rằng con gái hai sau khi biết em dâu mang thai sinh đôi đã gửi đồ đến, còn chu đáo hơn cả ba mẹ nữa.
Thông qua việc gửi đồ này, ba Lư đã nhìn thấu, con dâu hai tuyệt đối là người hiểu chuyện và trong mắt không chứa được cả một hạt cát. Cũng đúng thôi, người ngu ngốc thì không thể thi đỗ trung cấp và làm cán bộ nhà nước được.
Qua lại vài gói đồ, mối quan hệ giữa các thành viên trong gia đình bộc lộ rõ ràng.
Có thêm vật tư từ Thượng Hải, Vu Nhân thấy áp lực nhẹ hẳn, ít nhất là khi con lớn hơn một chút sẽ không phải lo thiếu sữa nữa. Chị hai liên tục gửi về không ít sữa bột, đủ cho hai đứa nhỏ dùng trong một thời gian.
Đêm về, Vu Nhân dỗ hai đứa nhỏ ngủ rồi tiến vào không gian.
Nhìn quanh, mấy loại rau trước kia trồng giờ đã cao, lá cũng đã ra bốn, năm chiếc. Dưa chuột, đậu đũa vài ngày nữa là cần phải làm giàn rồi. Cà chua cũng cần chống cành lên, để sát đất quá lại thối.
Việc đốn tre vẫn phải tiếp tục thôi, cần số lượng lớn mà.
Không nói gì khác, hôm nay phải ngăn ra một khoảnh đất, sau này nuôi gà. Cô đã tìm hiểu rồi, ở đây có người chuyên đan lồng, mình chỉ cần đổi lấy vài cái lớn. Lúc gà còn nhỏ thì nhốt trong lồng, lớn rồi thì thả ra.
Nói làm là làm, trước hết dùng tre cắm bốn cái cọc, sau đó chẻ tre ra, lần lượt cắm xuống đất, phải cắm sâu để chắc chắn.
Dốc hết sức lực mới dựng được một khu hình vuông dài hơn ba mét. Tiếp theo, dùng dây leo kết nối từng đoạn tre lại với nhau, như thế sẽ chắc chắn hơn.
Vu Nhân lùi vài bước, ngắm nhìn kiệt tác của mình. Nói thật, chẳng ra làm sao. Muốn làm thành hình vuông, thực tế lại thành một hình dạng không đều, tre chặt dài ngắn không đều, hàng rào cũng cao thấp lộn xộn, nhìn từ xa như đường lượn sóng.
Cô đã cố gắng hết sức, thế này là được rồi.
Giờ chuồng gà đã xong, gà con thì chưa có.
Phải quan sát kỹ, xem nhà ai nuôi gà, gà con từ đâu mà có, nếu không được thì phải mua trứng về, tự ấp ra thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất