Thập Niên 70: Tây Thi Đậu Hủ Livestream Làm Giàu

Chương 47:

Trước Sau
Rất ít cô gái cùng trang lứa thích ngành kỹ thuật cơ khí, còn đám con trai thì cũng giống như cô ấy, say mê máy móc, thiết bị lạnh lẽo. Đây là lần đầu tiên cô ấy gặp được người như Kiều Nhu, nên vô cùng nhiệt tình: “Cô thông minh thật đấy! Cô thi đại học chưa?”

Kiều Nhu nghĩ đến bằng cấp của mình: “Chưa.”

Hạ Yến Ninh vội vàng khuyên nhủ: “... Hay là cô thi thử xem?”

Kiều Nhu lắc đầu: “Không cần đâu.” Người bình thường sau khi học xong cấp ba, đại học rồi, sẽ không ai muốn trải qua kỳ thi đại học đau khổ thêm một lần nữa.

Mục tiêu của cô rất kiên định: “Tôi chỉ muốn kiếm tiền, sau đó cả nhà có thể ngủ sớm dậy sớm, sống lâu trăm tuổi!” Những ngành học ở trường đại học đối với cô lúc này không có tác dụng thực tiễn gì, không cần lãng phí tài nguyên giáo dục của quốc gia.

Hạ Yến Ninh muốn nói lại thôi.

【Ngủ sớm dậy sớm là 7 giờ tối đi ngủ sao...】

【Hạ Yến Ninh chết lặng, Hạ Yến Ninh hận rèn sắt không thành thép!】

【Cười chết mất, nữ chính chăm chỉ đối đầu với nữ phụ cá muối.】

【Tỉnh táo lại đi! Hai người là nữ chính và nữ phụ trong một bộ truyện ngôn tình máu chó, sao lại muốn xây dựng sự nghiệp chứ!】

【Chắc là vì nam chính vẫn chưa xuất hiện, còn nam phụ là một kẻ si tình vô dụng.】

Trình Hoài Triều - kẻ si tình vô dụng đang xếp hàng, ánh mắt không kìm được mà nhìn về phía Kiều Nhu và Hạ Yến Ninh. Anh muốn biết hai người đang nói chuyện gì, nhưng lại không có lý do gì để đi tới đó.



Có mỗi ngành kỹ thuật cơ khí thôi mà!

Trình Hoài Triều có chút hối hận. Sao trước đây anh không nghĩ đến chuyện học ngành này nhỉ? Hoặc là sao anh không nghĩ đến chuyện kiếm nhiều tiền hơn nhỉ? Nếu như có tiền, anh đã có thể mua máy móc cho Kiều Nhu rồi.

Không có tiền... Trình Hoài Triều động não: Làm máy móc thì nguyên vật liệu là quan trọng nhất. Kim loại rất đắt. Đồng, sắt rất dễ bị những kẻ có ý đồ xấu trộm cắp, bán đi.

Không ít nhà máy, hôm trước vừa dùng đồng để làm biển tên, hôm sau đã bị người ta bóc chữ đi, đưađi nung chảy, bán lấy tiền.

Trình Hoài Triều vừa xếp hàng vừa suy nghĩ: Hay là đến nhà máy nhặt phế liệu? Bán phế liệu lấy tiền, biết đâu nhặt được đồng, sắt thì đưa cho Kiều Nhu, có thể tiết kiệm được một khoản tiền mua nguyên vật liệu làm máy!

Trình Hoài Triều trong hàng đang nghĩ cách kiếm tiền, còn Kiều Nhu cũng đang suy nghĩ cách kiếm tiền.

Chỉ có Hạ Yến Ninh là cảm thấy thật đáng tiếc khi Kiều Nhu không tiếp tục đi học.

Chẳng lẽ định làm đậu phụ cả đời sao? Đại dương tri thức bao la, rộng lớn, hấp dẫn đến nhường nào, sao có thể bị bó buộc trong những chuyện cơm áo gạo tiền tầm thường như thế này chứ? Cuộc sống ngày qua ngày, ngủ sớm dậy sớm, an phận thủ thường, chẳng lẽ lại là mục tiêu theo đuổi của Kiều Nhu?

Quan điểm của cô ấy rất tích cực, chủ động, tràn đầy năng lượng. Phát hiện Kiều Nhu phe phẩy quạt mo, định quay trở lại hàng, cô ấy muốn tìm thêm lý do để thuyết phục Kiều Nhu thi đại học, bèn vội vàng nắm lấy tay Kiều Nhu.

Kiều Nhu nhìn Hạ Yến Ninh: “Sao vậy?”

Hạ Yến Ninh không thích xen vào chuyện của người khác, nhưng ánh mắt cô ấy rất chân thành: “Thật đấy, cô thi đại học đi. Học tập rất quan trọng. Cô xem, dù là ngành cơ khí hay là ngành nào khác... Đất nước chúng ta đang rất cần nhân tài.”

Dòng chữ trên màn hình rất cảm động: 【Hạ Yến Ninh - người luôn tâm niệm học tập là trên hết - mới là người đi đúng đường!】

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau