Chương 1:
Đang là đầu thu, sớm tối đã có chút se lạnh.
Nhưng Khương Xuân trên cổ đã quàng khăn, hai ống tay áo xắn cao lên đến khuỷu tay, mồ hôi nhễ nhại khi đang chất thịt lợn lên chiếc xe cút kít.
Phụ thân nàng, Khương Hà, nhận mổ lợn cho một phú hộ, đã ra khỏi nhà từ đầu giờ Dần (khoảng 3 giờ sáng).
Khương Xuân một mình giết một con lợn, vừa chọc tiết, nhổ lông, lột da, tách xương, lại còn xử lý nội tạng, tất bật suốt cả một canh giờ.
Mắt nhìn đã là giờ Mão (khoảng 5 giờ sáng), nàng lo rằng mình sẽ không kịp đến phiên chợ sáng, liền vội vã đẩy xe cút kít lên thị trấn.
Thôn Đại Liễu Thụ cách trấn Hồng Diệp không xa, nàng chỉ mất khoảng 15 phút đi bộ là đến nơi.
Chỉ có điều thôn Đại Liễu Thụ nằm ở phía trấn bắc, còn chợ sáng lại ở trấn nam, nên nàng phải đi xuyên qua cả trấn mới đến được sạp thịt lợn của nhà mình.
Tuy nhiên, điều này lại giúp nàng tiện đường để điểm danh hệ thống.
Nói ra cũng thật cạn lời, nàng vốn là một tác giả nhỏ lẻ, vừa mới nổi tiếng nhờ viết một nhân vật nam phụ mỹ cường thảm, kết quả tiền nhuận bút chưa kịp đến tay nàng đã bất ngờ đi đời nhà ma.
Rồi nàng xuyên không vào chính cuốn sách mình viết, trở thành vong thê của nhân vật nam phụ mỹ cường thảm Tống Thời An.
Nguyên nhân cái chết của nguyên chủ là hồng hạnh xuất tường, sau đó bị Tống Thời An nhấn chìm trong lồng lợn.
Tất nhiên, đó là cốt truyện gốc, Khương Xuân đâu có điên mà lại đi hồng hanh xuất tường với một tên đồ tể, trong khi không cần một người sẽ trở thành thủ phụ Nội Các quyền khuynh triều dã trong tương lai?
Hoà ly là chuyện không bao giờ có thể xảy ra, nhân vật quyền thần tuyệt sắc, vừa đẹp vừa thông minh mà nàng dùng bản lĩnh viết ra, tất nhiên phải để chính mình hưởng lợi.
Vì thế nàng ngày ngày chăm chỉ giết lợn, cố gắng đánh dấu điểm danh, hy vọng sớm ngày phát tài, để Tống Thời An có thể sống những ngày tháng ăn sung mặc sướng.
Trước khi giết lợn, nàng luôn cho lợn ăn no nê, Tống Thời An cũng vậy, không nuôi dưỡng hắn tử tế một chút, sau này sao nàng có thể theo hắn vào kinh thành làm cáo mệnh phu nhân?
[Đinh! Đã điểm danh thành công tại “Tiền trang trấn Hồng Diệp”, nhận được 15 văn.]
[Đinh! Đã điểm danh thành công tại “Hiệu thuốc trấn Hồng Diệp”, nhận được 2 lượng kim ngân hoa.]
Khương Xuân: "..."
Hệ thống điểm danh của nàng hiện đang ở cấp 2, mỗi ngày vào lúc 0 giờ sẽ tự động tăng thêm 2 điểm danh, có thể nhận thưởng tại hai cửa hàng có dấu chấm than màu vàng trước cửa.
Nàng ưu tiên chọn tiền trang và hiệu thuốc.
Tiền trang không chỉ có tiền xu, mà còn có bạc và vàng, thậm chí là ngân phiếu.
Nhưng Khương Xuân trên cổ đã quàng khăn, hai ống tay áo xắn cao lên đến khuỷu tay, mồ hôi nhễ nhại khi đang chất thịt lợn lên chiếc xe cút kít.
Phụ thân nàng, Khương Hà, nhận mổ lợn cho một phú hộ, đã ra khỏi nhà từ đầu giờ Dần (khoảng 3 giờ sáng).
Khương Xuân một mình giết một con lợn, vừa chọc tiết, nhổ lông, lột da, tách xương, lại còn xử lý nội tạng, tất bật suốt cả một canh giờ.
Mắt nhìn đã là giờ Mão (khoảng 5 giờ sáng), nàng lo rằng mình sẽ không kịp đến phiên chợ sáng, liền vội vã đẩy xe cút kít lên thị trấn.
Thôn Đại Liễu Thụ cách trấn Hồng Diệp không xa, nàng chỉ mất khoảng 15 phút đi bộ là đến nơi.
Chỉ có điều thôn Đại Liễu Thụ nằm ở phía trấn bắc, còn chợ sáng lại ở trấn nam, nên nàng phải đi xuyên qua cả trấn mới đến được sạp thịt lợn của nhà mình.
Tuy nhiên, điều này lại giúp nàng tiện đường để điểm danh hệ thống.
Nói ra cũng thật cạn lời, nàng vốn là một tác giả nhỏ lẻ, vừa mới nổi tiếng nhờ viết một nhân vật nam phụ mỹ cường thảm, kết quả tiền nhuận bút chưa kịp đến tay nàng đã bất ngờ đi đời nhà ma.
Rồi nàng xuyên không vào chính cuốn sách mình viết, trở thành vong thê của nhân vật nam phụ mỹ cường thảm Tống Thời An.
Nguyên nhân cái chết của nguyên chủ là hồng hạnh xuất tường, sau đó bị Tống Thời An nhấn chìm trong lồng lợn.
Tất nhiên, đó là cốt truyện gốc, Khương Xuân đâu có điên mà lại đi hồng hanh xuất tường với một tên đồ tể, trong khi không cần một người sẽ trở thành thủ phụ Nội Các quyền khuynh triều dã trong tương lai?
Hoà ly là chuyện không bao giờ có thể xảy ra, nhân vật quyền thần tuyệt sắc, vừa đẹp vừa thông minh mà nàng dùng bản lĩnh viết ra, tất nhiên phải để chính mình hưởng lợi.
Vì thế nàng ngày ngày chăm chỉ giết lợn, cố gắng đánh dấu điểm danh, hy vọng sớm ngày phát tài, để Tống Thời An có thể sống những ngày tháng ăn sung mặc sướng.
Trước khi giết lợn, nàng luôn cho lợn ăn no nê, Tống Thời An cũng vậy, không nuôi dưỡng hắn tử tế một chút, sau này sao nàng có thể theo hắn vào kinh thành làm cáo mệnh phu nhân?
[Đinh! Đã điểm danh thành công tại “Tiền trang trấn Hồng Diệp”, nhận được 15 văn.]
[Đinh! Đã điểm danh thành công tại “Hiệu thuốc trấn Hồng Diệp”, nhận được 2 lượng kim ngân hoa.]
Khương Xuân: "..."
Hệ thống điểm danh của nàng hiện đang ở cấp 2, mỗi ngày vào lúc 0 giờ sẽ tự động tăng thêm 2 điểm danh, có thể nhận thưởng tại hai cửa hàng có dấu chấm than màu vàng trước cửa.
Nàng ưu tiên chọn tiền trang và hiệu thuốc.
Tiền trang không chỉ có tiền xu, mà còn có bạc và vàng, thậm chí là ngân phiếu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất