Chương 4
Trans & edit: Gấu
Chu Nghị hé miệng thở dốc. Anh không nhịn được rên rỉ lớn hơn. Người yêu ở phía sau đè lên anh, thân dưới mạnh mẽ va chạm, mỗi lần đâm vào hai túi trứng đều vỗ mạnh lên cánh mông trắng nõn, phát ra tiếng vang khiến người xấu hổ. Ngón chân Chu Nghị cong lên, nơi bị đâm vào vô cùng có cảm giác, vừa rát, tê lại ngứa, chỉ khi cả cán đi vào sâu bên trong mới có thể giảm bớt một chút.
Chu Nghị bị đâm tới cả người vô lực, từ lâu anh đã không thể duy trì tư thế đứng thẳng, nửa người trên nằm sấp trên bồn rửa, núm vú trực tiếp ma sát với đá cẩm thạch lạnh lẽo, người yêu mỗi lần đi vào đều khiến thân thể anh rung động, núm vú bị ma sát liên tục cũng không thoải mái, còn có chút đau, nhưng Chu Nghị không còn sức nữa. Hai chân anh mở rộng, cánh mông vểnh cao tiếp nhận người phía sau, chịu đựng dục vọng của người đàn ông trẻ tuổi nhà mình.
Lục Ngạn càng làm càng kích động, hắn nâng mông Chu Nghị cao lên, làm cho tư thế của anh càng thêm xấu hổ, nửa người trên nằm bò trên mặt đá cẩm thạch, hai chân chạm đất, thân thể tạo thành hình chữ V, dương vật lớn không ngừng ra vào giữa hai mông, miệng huyệt bị thao mở, mỗi lần dương vật lui ra ngoài đều kéo theo thịt huyệt bên trong, cảnh sắc vừa dâm mỹ lại đẹp mắt.
Tư thế như vậy rất dễ cho người yêu anh điều chỉnh góc độ đâm vào nhưng ngược lại phần eo của anh mềm nhũn chân cũng run rẩy. Chu Nghị bị làm tới không cách nào nói chuyện, rên rỉ mang theo tiếng khóc nức nở, anh nghẹn ngào cầu xin người yêu chậm một chút, hắn không chỉ không thương tiếc, bàn tay xoa nắn mông thịt càng thêm dùng sức.
"Anh à, thích em làm anh như vậy không?" Lục Ngạn hôn khóe mắt ửng đỏ của anh, "Anh cũng sướng tới khóc rồi này."
Bên trên là giọng nói ôn nhu nhưng bên dưới anh sắp bị cự vật đáng sợ làm hỏng.
Chu Nghị nghẹn ngào: "Em. . . nhẹ chút a ha. . ."
Đem anh bạn nhỏ của người yêu nắm trong tay, hết xoa rồi nắn, sau một hồi Lục Ngạn cắn vành tai anh, "Thật sự muốn em nhẹ hơn sao?! Hửm? Trông anh giống như thấy chưa đủ cơ mà?"
Phía trước bị hắn nắm chặt xoa nắn, phía sau bị dùng lực va chạm, Chu Nghị không cách nào mở miện, anh hé miệng rên rỉ, đầu lưỡi đỏ sẫm bên trong như ẩn như hiện, khóe môi vô tình tràn ra nước bọt, Lục Ngạn vươn người nuốt lấy, hắn ngậm môi anh, bắt lấy đầu lưỡi dùng sức liếm mút.
Dù đã bắn một lần nhưng bị người ta tấn công ba mặt như vậy khiến anh không ngăn nổi dục vọng, cái mông kẹp chặt, thân thể run rẩy bắn ra tay Lục Ngạn.
Lục Ngạn cũng vì Chu Nghị cao trào mà điên cuồng cắm vào, hắn đưa tay ôm chặt eo anh, thân thể hắn dán chặt vào người Chu Nghị, bên trong dương vật lớn bắn ra từng luồng chất lỏng sền sệt.
Phòng bếp tràn ngập hương vị tình dục.
Hai người tận hưởng dư vị sau cao trào, Chu Nghị lấy lại tinh thần, khuôn mặt anh nóng lên, Lục Ngạn tuổi trẻ không có định lực thì thôi, nhưng sao anh có thể khát khao như thế, vẫn đang rửa chén lại bị đè ra làm tình, bản thân còn bắn hai lần. . .
Hơn nữa, Chu Nghị không đành lòng nhìn về phía bồn rửa chén, anh không muốn biết chất lỏng màu trắng đục dính trên chúng nó là cái gì. Dưới chân càng không phải nhắc đến, mọi thứ lộn xộn bị tinh dịch vấy lên, xem ra đây thật sự là trải nghiệm đáng thẹn. . .
Vậy mà ai kia còn đang thỏa mãn cọ cọ cổ anh, hai tay luồn qua nách nắm lấy hạt đậu nhỏ trước ngực ôm anh. Điều đáng sợ nhất là hắn không chịu rút dương vật lớn ra. . . Như thường lệ tín hiệu này cho thấy hắn vẫn muốn thêm một lần nữa. Đã bắn hai lần khiến Chu Nghị có chút mệt mỏi.
"Lục Ngạn. . . Hôm nay em có bài tập không?"
Lục Ngạn nghi hoặc nhíu mày đáp, "Ngày hôm nay đi thi nên không có bài tập."
Hơn nữa dù không đi thi thì rất ít khi hắn mang bài tập về nhà làm, Ai lại có tâm trạng học bài khi người yêu đang ở bên cạnh cơ chứ.
"Ồ. . ." Chu Nghị lén lút dịch người về phía trước, anh muốn lén lút đem dương vật lớn đẩy ra ngoài, nhưng hai tay Lục Ngạn vẫn ôm chặt anh, miệng huyệt lần thứ hai bị dương vật lớn chen vào.
"A. . ." Chu Nghị run rẩy, bên trong vẫn rất mẫn cảm, hành động này của hắn cũng quá kích thích rồi.
"Anh không nên cử động. . ." Giọng nói của Lục Ngạn có chút trầm thấp, "Để em nghỉ một chút, em không muốn nhanh như vậy đã làm lần thứ hai đâu."
"Vậy thì đừng làm nữa."Chu Nghị nhanh chóng chen vào, "Bát đũa vẫn chưa rửa xong này."
Lục Ngạn đột nhiên cười, hắn ác liệt hướng vào bên trong đâm vài cái, Chu Nghị kinh sợ không dám thở mạnh.
"Ngày mai là cuối tuần." Lục Ngạn liếm tai anh, âm thanh nóng bỏng ẩm ướt vang lên, "Em dự định làm anh đến hừng đông."
Cả người Chu Nghị thiếu chút nữa trượt xuống, anh lắp bắp, "Cái, cái gì? Em đang đùa anh sao, làm sao có khả năng?"
Trước tiên không cần bàn đến việc Lục Ngạn có khỏe như vậy hay không, anh khẳng định bản thân chắc chắn sẽ tinh tẫn nhân vong đầu tiên! "Không được, anh đã đồng ý với em rồi." Lục Ngạn dùng giọng mũi làm nũng, "Anh nói chờ em thi xong em muốn làm gì cũng được."
Không nói như vậy làm sao hắn có thể nghe lời anh ngoan ngoãn học hành, mỗi ngày chỉ có thể ôm người yêu gợi cảm mê người đi ngủ, cái gì cũng không được làm!
". . ." Chu Nghị á khẩu không biết trả lời thế nào, anh đã từng nói như vậy, có điều sao lại. . . Loại chuyện hứa hẹn ngu ngốc này chắc chắn ai cũng đã trải qua một lần.
"Anh cũng biết là như vậy. Anh đồng ý. . ." Cuộc đời anh vĩnh viễn không thể nói quá một lần sao?
Chu Nghị hé miệng thở dốc. Anh không nhịn được rên rỉ lớn hơn. Người yêu ở phía sau đè lên anh, thân dưới mạnh mẽ va chạm, mỗi lần đâm vào hai túi trứng đều vỗ mạnh lên cánh mông trắng nõn, phát ra tiếng vang khiến người xấu hổ. Ngón chân Chu Nghị cong lên, nơi bị đâm vào vô cùng có cảm giác, vừa rát, tê lại ngứa, chỉ khi cả cán đi vào sâu bên trong mới có thể giảm bớt một chút.
Chu Nghị bị đâm tới cả người vô lực, từ lâu anh đã không thể duy trì tư thế đứng thẳng, nửa người trên nằm sấp trên bồn rửa, núm vú trực tiếp ma sát với đá cẩm thạch lạnh lẽo, người yêu mỗi lần đi vào đều khiến thân thể anh rung động, núm vú bị ma sát liên tục cũng không thoải mái, còn có chút đau, nhưng Chu Nghị không còn sức nữa. Hai chân anh mở rộng, cánh mông vểnh cao tiếp nhận người phía sau, chịu đựng dục vọng của người đàn ông trẻ tuổi nhà mình.
Lục Ngạn càng làm càng kích động, hắn nâng mông Chu Nghị cao lên, làm cho tư thế của anh càng thêm xấu hổ, nửa người trên nằm bò trên mặt đá cẩm thạch, hai chân chạm đất, thân thể tạo thành hình chữ V, dương vật lớn không ngừng ra vào giữa hai mông, miệng huyệt bị thao mở, mỗi lần dương vật lui ra ngoài đều kéo theo thịt huyệt bên trong, cảnh sắc vừa dâm mỹ lại đẹp mắt.
Tư thế như vậy rất dễ cho người yêu anh điều chỉnh góc độ đâm vào nhưng ngược lại phần eo của anh mềm nhũn chân cũng run rẩy. Chu Nghị bị làm tới không cách nào nói chuyện, rên rỉ mang theo tiếng khóc nức nở, anh nghẹn ngào cầu xin người yêu chậm một chút, hắn không chỉ không thương tiếc, bàn tay xoa nắn mông thịt càng thêm dùng sức.
"Anh à, thích em làm anh như vậy không?" Lục Ngạn hôn khóe mắt ửng đỏ của anh, "Anh cũng sướng tới khóc rồi này."
Bên trên là giọng nói ôn nhu nhưng bên dưới anh sắp bị cự vật đáng sợ làm hỏng.
Chu Nghị nghẹn ngào: "Em. . . nhẹ chút a ha. . ."
Đem anh bạn nhỏ của người yêu nắm trong tay, hết xoa rồi nắn, sau một hồi Lục Ngạn cắn vành tai anh, "Thật sự muốn em nhẹ hơn sao?! Hửm? Trông anh giống như thấy chưa đủ cơ mà?"
Phía trước bị hắn nắm chặt xoa nắn, phía sau bị dùng lực va chạm, Chu Nghị không cách nào mở miện, anh hé miệng rên rỉ, đầu lưỡi đỏ sẫm bên trong như ẩn như hiện, khóe môi vô tình tràn ra nước bọt, Lục Ngạn vươn người nuốt lấy, hắn ngậm môi anh, bắt lấy đầu lưỡi dùng sức liếm mút.
Dù đã bắn một lần nhưng bị người ta tấn công ba mặt như vậy khiến anh không ngăn nổi dục vọng, cái mông kẹp chặt, thân thể run rẩy bắn ra tay Lục Ngạn.
Lục Ngạn cũng vì Chu Nghị cao trào mà điên cuồng cắm vào, hắn đưa tay ôm chặt eo anh, thân thể hắn dán chặt vào người Chu Nghị, bên trong dương vật lớn bắn ra từng luồng chất lỏng sền sệt.
Phòng bếp tràn ngập hương vị tình dục.
Hai người tận hưởng dư vị sau cao trào, Chu Nghị lấy lại tinh thần, khuôn mặt anh nóng lên, Lục Ngạn tuổi trẻ không có định lực thì thôi, nhưng sao anh có thể khát khao như thế, vẫn đang rửa chén lại bị đè ra làm tình, bản thân còn bắn hai lần. . .
Hơn nữa, Chu Nghị không đành lòng nhìn về phía bồn rửa chén, anh không muốn biết chất lỏng màu trắng đục dính trên chúng nó là cái gì. Dưới chân càng không phải nhắc đến, mọi thứ lộn xộn bị tinh dịch vấy lên, xem ra đây thật sự là trải nghiệm đáng thẹn. . .
Vậy mà ai kia còn đang thỏa mãn cọ cọ cổ anh, hai tay luồn qua nách nắm lấy hạt đậu nhỏ trước ngực ôm anh. Điều đáng sợ nhất là hắn không chịu rút dương vật lớn ra. . . Như thường lệ tín hiệu này cho thấy hắn vẫn muốn thêm một lần nữa. Đã bắn hai lần khiến Chu Nghị có chút mệt mỏi.
"Lục Ngạn. . . Hôm nay em có bài tập không?"
Lục Ngạn nghi hoặc nhíu mày đáp, "Ngày hôm nay đi thi nên không có bài tập."
Hơn nữa dù không đi thi thì rất ít khi hắn mang bài tập về nhà làm, Ai lại có tâm trạng học bài khi người yêu đang ở bên cạnh cơ chứ.
"Ồ. . ." Chu Nghị lén lút dịch người về phía trước, anh muốn lén lút đem dương vật lớn đẩy ra ngoài, nhưng hai tay Lục Ngạn vẫn ôm chặt anh, miệng huyệt lần thứ hai bị dương vật lớn chen vào.
"A. . ." Chu Nghị run rẩy, bên trong vẫn rất mẫn cảm, hành động này của hắn cũng quá kích thích rồi.
"Anh không nên cử động. . ." Giọng nói của Lục Ngạn có chút trầm thấp, "Để em nghỉ một chút, em không muốn nhanh như vậy đã làm lần thứ hai đâu."
"Vậy thì đừng làm nữa."Chu Nghị nhanh chóng chen vào, "Bát đũa vẫn chưa rửa xong này."
Lục Ngạn đột nhiên cười, hắn ác liệt hướng vào bên trong đâm vài cái, Chu Nghị kinh sợ không dám thở mạnh.
"Ngày mai là cuối tuần." Lục Ngạn liếm tai anh, âm thanh nóng bỏng ẩm ướt vang lên, "Em dự định làm anh đến hừng đông."
Cả người Chu Nghị thiếu chút nữa trượt xuống, anh lắp bắp, "Cái, cái gì? Em đang đùa anh sao, làm sao có khả năng?"
Trước tiên không cần bàn đến việc Lục Ngạn có khỏe như vậy hay không, anh khẳng định bản thân chắc chắn sẽ tinh tẫn nhân vong đầu tiên! "Không được, anh đã đồng ý với em rồi." Lục Ngạn dùng giọng mũi làm nũng, "Anh nói chờ em thi xong em muốn làm gì cũng được."
Không nói như vậy làm sao hắn có thể nghe lời anh ngoan ngoãn học hành, mỗi ngày chỉ có thể ôm người yêu gợi cảm mê người đi ngủ, cái gì cũng không được làm!
". . ." Chu Nghị á khẩu không biết trả lời thế nào, anh đã từng nói như vậy, có điều sao lại. . . Loại chuyện hứa hẹn ngu ngốc này chắc chắn ai cũng đã trải qua một lần.
"Anh cũng biết là như vậy. Anh đồng ý. . ." Cuộc đời anh vĩnh viễn không thể nói quá một lần sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất