Thập Niên 70: Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Làm Quân Tẩu

Chương 22: Mang Thai?

Trước Sau
Nhìn gương mặt của cô tái nhợt, Thẩm Hạ chỉ ước gì lập tức ôm cô đến bệnh viện.

Hai người cứ giằng co một lúc lâu như thế.

Cuối cùng Tô Nhiễm Nhiễm không lay chuyển được anh, đành phải đến trạm y tế trước.

Nhưng mà trước khi rời đi, cô còn bảo anh đóng gói đồ ăn mang theo.

Dù sao thời buổi này thịt là đồ ăn khan hiếm, cô không ăn, anh vẫn có thể ăn mà.

Khi hai người đến trạm y tế vừa vặn là 11 giờ, trạm y tế tan làm lúc 11 rưỡi.

Trạm y tế cũng không rộng, không có khoa riêng, hai người đi thẳng vào một phòng khám bệnh.

Phòng khám bệnh chỉ có một bác sĩ, khi thấy Tô Nhiễm Nhiễm thì hơi kinh ngạc.

“Không thoải mái chỗ nào?”

Miệng thì hỏi Tô Nhiễm Nhiễm, nhưng ánh mắt bác sĩ lại có chút hoài nghi nhìn Thẩm Hạ.

“Vừa rồi cô ấy nôn rất lợi hại.”

Đối với ánh mắt hoài nghi của bác sĩ, Thẩm Hạ hoàn toàn không để trong lòng, trái lại toàn bộ tinh thần đều tập trung vào người Tô Nhiễm Nhiễm.

Nghe thấy những lời này, lúc này Lưu Hải Hà mới rời mắt, nói với người bệnh quá mức gầy yếu.

“Tay để ở đây.”

Nghe thấy thế Tô Nhiễm Nhiễm không có động tác dư thừa, trực tiếp vươn tay đặt lên một gối đầu nhỏ.

Cô chỉ muốn nhanh chóng khám bác sĩ, lại nhanh chóng tới nhà ga mua vé.



Tay vừa mới đặt lên gối đầu, ngón tay ấm áp của bác sĩ lập tức đặt lên cổ tay cô.

Ánh mắt Tô Nhiễm Nhiễm hơi nôn nóng nhìn bác sĩ, hi vọng bác sĩ có thể nhanh lên, lại nhanh lên.

Lưu Hải Hà đặt tay lên mạch đập của người bệnh, trong mắt hiện lên chút kinh ngạc.

Mạch đập dưới đầu ngón tay rõ ràng là mạch hoạt*.

Mạch hoạt là mạch đến đi rất lưu lợi, có cảm giác như dưới ngón tay có những hạt châu lăn. Thường gặp ở trẻ em, phụ nữ khi có kinh hay có thai.

Tuy không rõ ràng, nhưng mạch hoạt vẫn rất dễ dàng nhận ra được.

Chẳng qua chuyện này không phải trọng điểm.

Trọng điểm là, rõ ràng đồng chí nữ này thoạt nhìn không đủ dinh dưỡng, nhưng mạch đập lại mạnh hơn đàn ông.

Kỳ lạ, quá kỳ lạ.

Lưu Hải Hà chưa bao giờ thấy được mạch kỳ lạ như thế, cho nên thời gian khám cũng lâu hơn chút.

Nhưng dáng vẻ nhíu mày nhăn mặt của cô ấy, lại khiến Thẩm Hạ hoảng sợ!

“Bác sĩ, cô ấy thế nào ạ?”

Thẩm Hạ nhìn cái tay trên gối đầu nhỏ đến mức có thể bẻ gãy, vốn đau lòng muốn chết, bây giờ lại thấy sắc mặt bác sĩ không tốt lắm, anh càng thêm khẩn trương.

Lưu Hải Hà: …

“Không sao, cậu sắp làm cha, mạch tượng rất trầm ổn.”

Đây mới là điểm kỳ lạ nhất, rõ ràng gầy như vậy, nhưng mạch tượng lại khỏe như trâu.

Những lời này vang lên, cả phòng khám lập tức yên tĩnh.



Mỗi chữ mỗi câu bác sĩ nói anh đều biết, nhưng sao đặt cạnh nhau anh không thể hiểu như vậy?

Mà Tô Nhiễm Nhiễm càng trực tiếp trợn tròn mắt, lời nói đều không nói hoàn chỉnh.

“Bác sĩ… Cô… Ý của cô là tôi mang thai ư?”

Lưu Hải Hà đã thấy nhiều phản ứng như vậy, cũng không cảm thấy kỳ lạ.

“Đúng vậy, cô mang thai.”

Lưu Hải Hà thật sự không có biện pháp đánh giá cơ thể của đồng chí nữ này.

Bạn nói cô khỏe mạnh, nhưng cô lại gầy thành như thế.

Hành nghề mười mấy năm, lần đầu tiên gặp người bệnh như vậy, cô ấy đều không nhịn được hoài nghi mình.

Mà lúc này Thẩm Hạ như mới kịp phản ứng là có chuyện gì.

Trong đầu không ngừng vang vọng hai chữ “mang thai”, tay anh rủ xuống bên người hơi phát run.

Anh sắp làm cha ư?

Trong bụng Nhiễm Nhiễm có con của anh sao?

Vẻ mặt Thẩm Hạ không dám tin nhìn người phụ nữ bên cạnh.

Nhưng khi thấy cơ thể gầy trơ xương của cô, tất cả kích động lại như bị rót một chậu nước lạnh.

“Bác sĩ, sức khỏe của cô ấy thế nào?”

Thẩm Hạ lấy lại tinh thần, bình tĩnh dò hỏi thai nhi có ảnh hưởng đối với cơ thể mẹ hay không.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau