Chương 79: Không làm người ngày thứ 79
Lần công tác kết thúc của lần hành động này là do tinh minh hoàn thành, cứ địa trên tinh cầu này đã bị tinh minh chiếm cứ, tinh minh đem những tinh vực màu xám rửa sạch một lần.
Tình trạng của Cố Hoài khiến trùng tộc không muốn quan tâm đến việc gì, bọn hắn dẫn hạm đội của mình đi, từ tinh vực này trở về Toussaint tinh.
Trên chiếc giường trong căn phòng, Cố Hoài đã nằm ngủ một ngày, hơn nữa thời gian từ tinh vực khác trở về, Cố Hoài đã ngủ mấy ngày rồi.
Bên cạnh gối đầu của Cố Hoài đặt một quả trứng màu xám, quả trứng này yên tĩnh nằm ở kia, vỏ trứng màu xám bạc trông khá bóng vào ban ngày.
Alvis vẫn canh giữ ở bên giường, từ khi trở về, vẻ mặt không có biểu tình gì của hắn hoàn toàn chưa thay đổi.
Cố Hoài ở ngày thứ sáu mới tỉnh lại, khi mở mắt ra, câu đầu tiên của hắn là hỏi: “Aye có tốt không? Hắn có cùng trở về với em không?”
Vấn đề này khiến Alvis không thể lên tiếng trả lời, dựa vào tình trạng hiện giờ của Aye, thực khó để nói có tốt hay không, hơn nữa cũng không biết như vậy có thể xem là cùng về hay không.
Alvis im lặng khiến Cố Hoài chớp chớp mắt, hốc mắt gần như lại hơi đỏ lên.
“Ở trong này.” Alvis mím môi, quả trứng mà Cố Hoài vẫn chưa chú ý tới, liền im lặng cầm lấy quả trứng màu xám nằm bên cạnh gối Cố Hoài, đưa tới trước mặt Cố Hoài.
Cố Hoài nhìn thấy quả trứng này hơi sửng sốt: “Đây là….. Aye?”
“Ừ.” Alvis trả lời một từ đơn.
“A Hoài.” Alvis hạ mắt, cúi đầu nói: “Đừng khóc.”
Nghe thấy Alvis nói như thế, Cố Hoài mới phản ứng lại trên khuôn mặt của mình hơi ướt át, mà Alvis cúi xuống hôn lên những nơi ướt át này.
“Sau này, anh sẽ không bao giờ rời khỏi bên người em.” Nếu không làm như vậy, Alvis không cách nào cảm thấy yên tâm.
Cố Hoài nâng tay lau mắt, hắn ôm lấy quả trứng màu xám mà Alvis đưa tới.
Dựa vào năng lực trao đổi tương đương, hắn chia ra một phần sinh mệnh của mình, thêm cơ thể của Aye, biến thành quả trứng ấu tể này….
Cố Hoài vươn tay sờ sờ quả trứng màu xám này, thông qua tinh thần lực, hắn cảm nhận được phản ứng sinh mệnh trong quả trứng này.
Là phản ứng sinh mệnh mạnh mẽ, đây là một quả trứng ấu tể rất khỏe mạnh.
“Nhất định phải khỏe mạnh sinh ra.” Cố Hoài nói với quả trứng này.
Mặc dù biến thành trứng ấu tể, cũng không biết thế nào, nhưng sinh mệnh của Aye không có hoàn toàn biến mất, dùng cách này để kéo dài, Cố Hoài đã rất vui mừng và cảm kích.
Trứng ấu tể không thể đáp lại Cố Hoài, quả trứng màu xám này yên lặng nằm trên tay Cố Hoài, nhưng khi Cố Hoài nói xong câu này, trong nháy mắt, phản ứng sinh mệnh trong quả trứng này càng mạnh mẽ hơn một chút, như là im lặng trả lời Cố Hoài.
Cố Hoài chớp chớp mắt, bỗng nhiên bởi vì cảm động mà muốn rơi lệ.
Cố Hoài cẩn thận đem quả trứng này đặt bên cạnh gối đầu, hắn nhìn thấy Alvis không nhúc nhích đứng ở bên giường, cuối cùng dần dần phát hiện con mèo lớn này không như bình thường.
“Em ngủ bao lâu?” Cố Hoài nâng đầu hỏi.
Alvis nghiêm túc trả lời: “năm ngày.”
Cố Hoài ngay lập tức trả lời: “Anh vẫn ở bên cạnh em, không đi sao?”
“Ừ.” Alvis trả lời.
Từ vẻ mặt, không nhìn ra được cảm xúc gì của Alvis, vẫn như cũ cho người ta cảm giác lạnh lùng thản nhiên, nhưng dưới ánh mắt của Cố Hoài lại để lộ ra chấp nhất rõ ràng hơn lúc trước.
Nhìn chằm chằm không dời ánh mắt đi chỗ khác, Alvis rất khuyết thiếu cảm giác an toàn.
Ý là một bước cũng không rời, ăn cơm đi ngủ cũng không đi.
Hiểu được điểm này, Cố Hoài giữ chặt tay Alvis, rồi mới nhìn vào ánh mắt hắn nói: “Em đói.”
“Năm ngày không ăn gì, thực đói.” Cố Hoài lặp lại lời này một lần.
Lời nói của Cố Hoài khiến Alvis hành động ngay lập tức, nhưng hắn cũng không rời khỏi phòng, động tác đều rất cẩn thận, gần như không dám phát ra thanh âm gì, lo lắng Cố Hoài sẽ bị sốc.
Vương rất ôn nhu với bọn họ, cũng rất quý trọng. nguyên nhân chính là như vậy, chuyện của Aye nhất định sẽ khiến vương rất khổ sở.
“Bệ hạ, ngài cảm thấy thế nào? Thân thể có chỗ nào không thoải mái hay không?” Capelia nhẹ nhàng dò hỏi.
Lấy Capelia và Sidmudo cầm đầu nhóm trùng tộc rất quan tâm đến vấn đề này.
Cố Hoài nhìn vào ánh mắt lo lắng của những trùng tộc xung quanh, rất nhanh ôn nhu trả lời: “Ừ, tôi không có chuyện gì, đã nghỉ ngơi tốt rồi.”
Tinh thần lực bị tiêu hao trải qua giấc ngủ vài ngày rất nhanh liền khôi phục hoàn toàn, nhưng hiện giờ thân thể của Cố Hoài còn hơi suy nhược nhưng không có lộ rõ ra ngoài, đây là kết quả của việc hắn chia một phần sinh mệnh của mình ra.
Về chuyện hắn dùng một phần sinh mệnh của mình tiến hành trao đổi cho Aye, Cố Hoài tính toán không nói chuyện này cho trùng tộc nhà mình biết, cũng không cần lại gia tăng sự lo lắng cho trùng tộc nhà mình, Cố Hoài cảm thấy không cần thiết.
Trùng tộc là chủng tộc có năng lực tiến hóa lớn mạnh, sức sống khi còn chưa ở thời kì tiến hóa cũng đã mạnh hơn những chủng tộc khác, Cố Hoài cho rằng hắn có thể chấp nhận kết quả này.
Đồ ăn rất nhanh đã được chuẩn bị tốt mang lên, có một bàn ăn được đẩy tới bên giường.
Nhưng Cố Hoài không có bắt đầu ăn uống, mà là nhìn Alvis nói: “Anh cùng ăn với em đi.”
Biết con mèo lớn này nhiều ngày nay cho dù làm thế nào cũng không chịu đi, Cố Hoài muốn dùng cách này để đối phương ăn gì đó. Nếu Cố Hoài trực tiếp nói với Alvis để đối phương đi nghỉ ngơi, Alvis khẳng định là không chịu đi.
Đối với trùng tộc mà nói, năm ngày không ăn cùng không ngủ cũng không ảnh hưởng gì tới cơ thể, nhưng Cố Hoài không muốn Alvis bởi vì hắn mà biến thành như vậy.
Alvis rất nhanh trả lời, hắn luôn dễ bảo với những yêu cầu của Cố Hoài.
Chờ ăn cũng được kha khá, Cố Hoài ôm lấy quả trứng màu xám ở bên gối, nói với tham mưu trưởng: “Có thể xây một cái phòng ấp trứng nhỏ trong phòng tôi không?”
“Hiện giờ là mùa đông, tôi sợ không khí lạnh sẽ khiến quả trứng này không thoải mái, vẫn nên là làm một cái phòng ấp trứng đi.” Cố Hoài bày tỏ nỗi lo của hắn.
Trứng ấu tể của trùng tộc có sức sống rất kiên cường, cũng không yếu ớt như những trứng ấu tể của trùng tộc khác, thế nhưng lúc này tham mưu trưởng vẫn lên tiếng đồng ý: “Thuộc hạ sẽ cho người đi làm ngay.”
Căn phòng của Cố Hoài rất lớn, rất nhanh một phòng ấp trứng đã được dựng xong, Cố Hoài đem trứng bỏ vào.
Hiện giờ tỉnh lại, Cố Hoài cùng tinh minh bàn bạc một chút, nói rõ về chuyện của Gavin.
Đối mặt với không gian ba chiều, Cố Hoài nói với nhân viên tinh minh xuất hiện trong không gian ba chiều: “Gavin đã đem một bộ phận trên cơ thể mình cải tạo thành “Ameteorite”, khi bị hố đen hút vào trong không gian, hắn đã tự hủy, các anh có thể xác nhận đăng kí tử vong cho hắn.”
Câu nói này tiết lộ quá nhiều thông tin, tinh minh lập tức hơi khó tiêu hóa.
Gavin đã chết, cái gai trong lòng tinh minh đã biến mất, tinh minh đương nhiên rất vui, thế nhưng hiện tại bọn họ khó có thể đối mặt với trùng tộc.
Uy lực của “Ameteorite” như thế nào, nhân viên tinh minh đều biết, là một loại vũ khí có thể làm nổ tung một nửa cái tinh cầu mà tổng bộ tinh minh đang ở.
Hiện giờ trùng tộc vương và một gã quân đoàn trưởng vì giúp đỡ bọn hắn mà bị thương nghiêm trọng như vậy, tinh minh thiếu trùng tộc không còn đơn giản là chuyện nhân tình nữa.
Bàn bạc xong với tinh minh, sau khi tắt thông tin liên lạc, Cố Hoài kéo cái đuôi của Alvis bên cạnh hắn.
Tự mình chủ động đem cái đuôi này quấn lên người mình, Cố Hoài cong mắt với Alvis: “Em có hơi sợ, anh quấn lấy em, em sẽ yên tâm hơn một chút.”
Cố Hoài nói xong câu này, Alvis hơi thu hẹp cái đuôi màu xám bác đang quân trên người Cố Hoài, hơn nữa đem hắn ôm vào trong lòng.
Cố Hoài không nhúc nhích an ủi đối phương, sau khi Alvis thân thiết ôm lấy Cố Hoài, nỗi bất an trong lòng cũng hơi giảm xuống một chút.
Vài ngày tiếp theo, Cố Hoài ngoại trừ mỗi ngày nhìn tình huống của trứng ấu tể, chính là an ủi Alvis.
Sau mọi chuyện lần này, con mèo lớn này càng dính người hơn, trước kia Cố Hoài đi đâu về cơ bản Alvis sẽ đi theo, hiện giờ hủy bỏ toàn bộ khoảng cách.
Còn thiếu theo Cố Hoài cùng nhau tiến vào nhà vệ sinh và phòng tấm thôi.
Cố Hoài cảm thấy Alvis cứ trong trạng thái khẩn trương như vậy cũng không được, vì thế có một ngày hắn đã chọn “phòng tắm”.
Có thể tưởng tượng nơi này sẽ xảy ra chuyện gì, Cố Hoài bị ép lưng vào tường, gian nan đè ép thanh âm.
Cố Hoài trả giá lớn như vậy, sau khi điều hòa, trạng thái của Alvis cuối cùng cũng không căng thẳng như thế.
Mỗi ngày Cố Hoài đều thực chờ mong trứng ấu tể ở trong lồng ấp sẽ phá vỏ sinh ra, nhưng sau vài tháng trôi qua, trứng ấu tể vẫn như cũ thể hiện sinh mệnh sống mạnh mẽ của nó, nhưng không có dấu hiệu phá vỏ.
Thế nhưng thể tích của quả trứng này lại có sự thay đổi, ban đầu chỉ lớn như quả bóng chuyền hiện giờ đã to hơn vài lần.
Tình huống này cũng không bình thường, trứng ấu tể bình thường sẽ không có thể tích như vậy.
Tính huống của Aye thật giống như Cố Hoài lúc đó, trứng ấu tể dựng dục Cố Hoài cũng rất lớn, Cố Hoài ở bên trong được dựng dục tới kì trưởng thành mới được sinh ra.
Thế nhưng quả trứng màu xám trong lò ấp tăng trưởng tới một thể tích nhất định thì ngừng lại, sau đó vẫn yên tĩnh không có thay đổi gì.
“Nhất định có thể sinh ra.” Cố Hoài thường xuyên tới phòng ấp trứng sờ sờ quả trứng này, nhẹ nhàng cổ vũ, “hiện giờ là mùa xuân, lại qua một tháng nữa là mùa hè, cả hai mùa đều rất ấm áp, là mùa thích hợp cho sinh mạng mới ra đời.”
Mặc dù thời gian chờ đợi thoạt nhìn có vẻ lâu hơn, Cố Hoài cũng không thất vọng.
Quả trứng này có sức sống rất mạnh, cũng sinh ra phản ứng với lời nói của hắn, đây là chứng tỏ có hy vọng.
Thời gian một năm thật mau trôi qua, Toussaint tinh vẫn phát triển ổn định, thì tinh cầu rất nhanh nghênh đón mùa đông năm nay.
Mà năm nay, trận tuyết đầu tiên ở Toussaint tinh rơi rất sớm.
Toussaint tinh vừa mới vào mùa đông không bao lâu, trên tinh cầu liền có một trận tuyết đổ xuống vào sáng ngày hôm sau. Trong viện của phủ đệ rất nhanh được phủ đầy tuyết trắng, mặt đất cũng được trải một lớp tuyết.
Mà giống như cảm nhận được cái gì, sau khi trận tuyết đầu tiên rơi xuống Toussaint tinh, quả trứng vẫn yên tĩnh trong lồng ấp cuối cùng cũng có động tĩnh.
“Răng rắc——“
Một âm thanh thanh thúy vang lên, trên quả trứng màu xám xuất hiện một vết nứt.
Lúc này Cố Hoài đang ở trong phòng khách của phủ đệ, hắn nhìn tuyết rơi ở ngoài đình viện không khỏi có chút mất mác.
Trận tuyết này phải tới giữa trưa mới ngừng, sau khi ngừng, tuyết trên mặt đất có thể đắp người tuyết được rồi.
Cố Hoài nhớ tới mùa đông năm ngoái hắn đã nói, năm nay cũng sẽ đắp người tuyết cho Alvis và những quân đoàn trưởng khác, khi đó Aye còn nói với hắn, năm sau sẽ đắp cùng với hắn.
“Buổi chiều đi đắp người tuyết đi, đến lúc đó chúng ta cũng đắp cho Aye một người tuyết.” Cố Hoài ngồi trên sô pha, ngẩng đầu nói với Capelia đứng không xa.
Capelia đương nhiên sẽ gật đầu đồng ý, nhưng trước khi cô lên tiếng nói chuyện, bỗng nhiên nghe thấy một thanh âm kinh ngạc của một gã binh lính trùng tộc: “Aye đại nhận—–!”
Cố Hoài sửng sốt, nhanh chóng quay đầu nhìn theo phương hướng của binh lính trùng tộc này, sau đó hắn nhìn thấy một diện mạo rất thanh tú, có một đôi mắt màu vàng cực nhạt, trên đầu có một đôi sừng cong cong, trên khuôn mặt còn có hai vết màu xám….. một đứa trẻ.
Nhìn từ ngoại hình, đại khái là khoảng năm sáu tuổi.
Trùng tộc không có hình dạng nhỏ như vậy, nhưng dựa vào những đặc trưng này, Cố Hoài vẫn như cũ nhận ra đối phương.
“Aye!” Cố Hoài vừa ngạc nhiên vừa sốc trước tình huống này.
Không đợi Cố Hoài động đậy, trùng tộc mang hình thái người này nhưng chắc chắn là ở giai đoạn ấu tể, nhìn chằm chằm Cố Hoài và dần dần đi về phía hắn.
Tất cả mọi thứ xung quanh đều xa lạ, nhưng sau khi nhìn thấy Cố Hoài, Aye biết hắn phải đi qua bên người đồi phương.
“Vương.” Sau khi đến trước mặt Cố Hoài, Aye lập tức xưng hô như vậy.
Kí ức mới mẻ trống rỗng, ngay cả tên của mình Aye cũng không nhớ.
Nhưng Aye vẫn nhớ kĩ, trong tiềm thức của hắn, người trước mắt này hình như gặp nguy hiểm, mà hắn phải bảo vệ đối phương.
Cố Hoài nhìn thấy phản ứng của đối phương, hơi ngừng, hắn hỏi: “Còn nhớ những chuyện trước kia sao?”
Aye còn nhỏ nhìn Cố Hoài, dựng đồng cực nhạt giống như nước suối trong suốt, hắn lắc đầu.
“Không nhớ rõ cũng không sao.” Cố Hoài sờ sờ đầu tóc đối phương, “Em kêu là Aye, tên phải nhớ kỹ.”
Ký ức trước kia không có, vậy bọn họ lại tạo dựng những cái mới là được.
“Có muốn đắp người tuyết không?” Cố Hoài hỏi.
Đắp người tuyết…..
Trong não Aye hình như có một đoạn ký ức mơ hồ, hắn không nhớ cụ thể, nhưng hình như có liên quan tới đắp người tuyết.
Hắn hình như cũng bởi vì chuyện này, mà khi mùa đông năm nay đến, hắn mới cấp bách phá vỏ sinh ra như vậy.
Bởi vì mùa đông năm nay có một lời hẹn rất quan trọng, còn có một phần quả không thể bỏ sót.
Tình trạng của Cố Hoài khiến trùng tộc không muốn quan tâm đến việc gì, bọn hắn dẫn hạm đội của mình đi, từ tinh vực này trở về Toussaint tinh.
Trên chiếc giường trong căn phòng, Cố Hoài đã nằm ngủ một ngày, hơn nữa thời gian từ tinh vực khác trở về, Cố Hoài đã ngủ mấy ngày rồi.
Bên cạnh gối đầu của Cố Hoài đặt một quả trứng màu xám, quả trứng này yên tĩnh nằm ở kia, vỏ trứng màu xám bạc trông khá bóng vào ban ngày.
Alvis vẫn canh giữ ở bên giường, từ khi trở về, vẻ mặt không có biểu tình gì của hắn hoàn toàn chưa thay đổi.
Cố Hoài ở ngày thứ sáu mới tỉnh lại, khi mở mắt ra, câu đầu tiên của hắn là hỏi: “Aye có tốt không? Hắn có cùng trở về với em không?”
Vấn đề này khiến Alvis không thể lên tiếng trả lời, dựa vào tình trạng hiện giờ của Aye, thực khó để nói có tốt hay không, hơn nữa cũng không biết như vậy có thể xem là cùng về hay không.
Alvis im lặng khiến Cố Hoài chớp chớp mắt, hốc mắt gần như lại hơi đỏ lên.
“Ở trong này.” Alvis mím môi, quả trứng mà Cố Hoài vẫn chưa chú ý tới, liền im lặng cầm lấy quả trứng màu xám nằm bên cạnh gối Cố Hoài, đưa tới trước mặt Cố Hoài.
Cố Hoài nhìn thấy quả trứng này hơi sửng sốt: “Đây là….. Aye?”
“Ừ.” Alvis trả lời một từ đơn.
“A Hoài.” Alvis hạ mắt, cúi đầu nói: “Đừng khóc.”
Nghe thấy Alvis nói như thế, Cố Hoài mới phản ứng lại trên khuôn mặt của mình hơi ướt át, mà Alvis cúi xuống hôn lên những nơi ướt át này.
“Sau này, anh sẽ không bao giờ rời khỏi bên người em.” Nếu không làm như vậy, Alvis không cách nào cảm thấy yên tâm.
Cố Hoài nâng tay lau mắt, hắn ôm lấy quả trứng màu xám mà Alvis đưa tới.
Dựa vào năng lực trao đổi tương đương, hắn chia ra một phần sinh mệnh của mình, thêm cơ thể của Aye, biến thành quả trứng ấu tể này….
Cố Hoài vươn tay sờ sờ quả trứng màu xám này, thông qua tinh thần lực, hắn cảm nhận được phản ứng sinh mệnh trong quả trứng này.
Là phản ứng sinh mệnh mạnh mẽ, đây là một quả trứng ấu tể rất khỏe mạnh.
“Nhất định phải khỏe mạnh sinh ra.” Cố Hoài nói với quả trứng này.
Mặc dù biến thành trứng ấu tể, cũng không biết thế nào, nhưng sinh mệnh của Aye không có hoàn toàn biến mất, dùng cách này để kéo dài, Cố Hoài đã rất vui mừng và cảm kích.
Trứng ấu tể không thể đáp lại Cố Hoài, quả trứng màu xám này yên lặng nằm trên tay Cố Hoài, nhưng khi Cố Hoài nói xong câu này, trong nháy mắt, phản ứng sinh mệnh trong quả trứng này càng mạnh mẽ hơn một chút, như là im lặng trả lời Cố Hoài.
Cố Hoài chớp chớp mắt, bỗng nhiên bởi vì cảm động mà muốn rơi lệ.
Cố Hoài cẩn thận đem quả trứng này đặt bên cạnh gối đầu, hắn nhìn thấy Alvis không nhúc nhích đứng ở bên giường, cuối cùng dần dần phát hiện con mèo lớn này không như bình thường.
“Em ngủ bao lâu?” Cố Hoài nâng đầu hỏi.
Alvis nghiêm túc trả lời: “năm ngày.”
Cố Hoài ngay lập tức trả lời: “Anh vẫn ở bên cạnh em, không đi sao?”
“Ừ.” Alvis trả lời.
Từ vẻ mặt, không nhìn ra được cảm xúc gì của Alvis, vẫn như cũ cho người ta cảm giác lạnh lùng thản nhiên, nhưng dưới ánh mắt của Cố Hoài lại để lộ ra chấp nhất rõ ràng hơn lúc trước.
Nhìn chằm chằm không dời ánh mắt đi chỗ khác, Alvis rất khuyết thiếu cảm giác an toàn.
Ý là một bước cũng không rời, ăn cơm đi ngủ cũng không đi.
Hiểu được điểm này, Cố Hoài giữ chặt tay Alvis, rồi mới nhìn vào ánh mắt hắn nói: “Em đói.”
“Năm ngày không ăn gì, thực đói.” Cố Hoài lặp lại lời này một lần.
Lời nói của Cố Hoài khiến Alvis hành động ngay lập tức, nhưng hắn cũng không rời khỏi phòng, động tác đều rất cẩn thận, gần như không dám phát ra thanh âm gì, lo lắng Cố Hoài sẽ bị sốc.
Vương rất ôn nhu với bọn họ, cũng rất quý trọng. nguyên nhân chính là như vậy, chuyện của Aye nhất định sẽ khiến vương rất khổ sở.
“Bệ hạ, ngài cảm thấy thế nào? Thân thể có chỗ nào không thoải mái hay không?” Capelia nhẹ nhàng dò hỏi.
Lấy Capelia và Sidmudo cầm đầu nhóm trùng tộc rất quan tâm đến vấn đề này.
Cố Hoài nhìn vào ánh mắt lo lắng của những trùng tộc xung quanh, rất nhanh ôn nhu trả lời: “Ừ, tôi không có chuyện gì, đã nghỉ ngơi tốt rồi.”
Tinh thần lực bị tiêu hao trải qua giấc ngủ vài ngày rất nhanh liền khôi phục hoàn toàn, nhưng hiện giờ thân thể của Cố Hoài còn hơi suy nhược nhưng không có lộ rõ ra ngoài, đây là kết quả của việc hắn chia một phần sinh mệnh của mình ra.
Về chuyện hắn dùng một phần sinh mệnh của mình tiến hành trao đổi cho Aye, Cố Hoài tính toán không nói chuyện này cho trùng tộc nhà mình biết, cũng không cần lại gia tăng sự lo lắng cho trùng tộc nhà mình, Cố Hoài cảm thấy không cần thiết.
Trùng tộc là chủng tộc có năng lực tiến hóa lớn mạnh, sức sống khi còn chưa ở thời kì tiến hóa cũng đã mạnh hơn những chủng tộc khác, Cố Hoài cho rằng hắn có thể chấp nhận kết quả này.
Đồ ăn rất nhanh đã được chuẩn bị tốt mang lên, có một bàn ăn được đẩy tới bên giường.
Nhưng Cố Hoài không có bắt đầu ăn uống, mà là nhìn Alvis nói: “Anh cùng ăn với em đi.”
Biết con mèo lớn này nhiều ngày nay cho dù làm thế nào cũng không chịu đi, Cố Hoài muốn dùng cách này để đối phương ăn gì đó. Nếu Cố Hoài trực tiếp nói với Alvis để đối phương đi nghỉ ngơi, Alvis khẳng định là không chịu đi.
Đối với trùng tộc mà nói, năm ngày không ăn cùng không ngủ cũng không ảnh hưởng gì tới cơ thể, nhưng Cố Hoài không muốn Alvis bởi vì hắn mà biến thành như vậy.
Alvis rất nhanh trả lời, hắn luôn dễ bảo với những yêu cầu của Cố Hoài.
Chờ ăn cũng được kha khá, Cố Hoài ôm lấy quả trứng màu xám ở bên gối, nói với tham mưu trưởng: “Có thể xây một cái phòng ấp trứng nhỏ trong phòng tôi không?”
“Hiện giờ là mùa đông, tôi sợ không khí lạnh sẽ khiến quả trứng này không thoải mái, vẫn nên là làm một cái phòng ấp trứng đi.” Cố Hoài bày tỏ nỗi lo của hắn.
Trứng ấu tể của trùng tộc có sức sống rất kiên cường, cũng không yếu ớt như những trứng ấu tể của trùng tộc khác, thế nhưng lúc này tham mưu trưởng vẫn lên tiếng đồng ý: “Thuộc hạ sẽ cho người đi làm ngay.”
Căn phòng của Cố Hoài rất lớn, rất nhanh một phòng ấp trứng đã được dựng xong, Cố Hoài đem trứng bỏ vào.
Hiện giờ tỉnh lại, Cố Hoài cùng tinh minh bàn bạc một chút, nói rõ về chuyện của Gavin.
Đối mặt với không gian ba chiều, Cố Hoài nói với nhân viên tinh minh xuất hiện trong không gian ba chiều: “Gavin đã đem một bộ phận trên cơ thể mình cải tạo thành “Ameteorite”, khi bị hố đen hút vào trong không gian, hắn đã tự hủy, các anh có thể xác nhận đăng kí tử vong cho hắn.”
Câu nói này tiết lộ quá nhiều thông tin, tinh minh lập tức hơi khó tiêu hóa.
Gavin đã chết, cái gai trong lòng tinh minh đã biến mất, tinh minh đương nhiên rất vui, thế nhưng hiện tại bọn họ khó có thể đối mặt với trùng tộc.
Uy lực của “Ameteorite” như thế nào, nhân viên tinh minh đều biết, là một loại vũ khí có thể làm nổ tung một nửa cái tinh cầu mà tổng bộ tinh minh đang ở.
Hiện giờ trùng tộc vương và một gã quân đoàn trưởng vì giúp đỡ bọn hắn mà bị thương nghiêm trọng như vậy, tinh minh thiếu trùng tộc không còn đơn giản là chuyện nhân tình nữa.
Bàn bạc xong với tinh minh, sau khi tắt thông tin liên lạc, Cố Hoài kéo cái đuôi của Alvis bên cạnh hắn.
Tự mình chủ động đem cái đuôi này quấn lên người mình, Cố Hoài cong mắt với Alvis: “Em có hơi sợ, anh quấn lấy em, em sẽ yên tâm hơn một chút.”
Cố Hoài nói xong câu này, Alvis hơi thu hẹp cái đuôi màu xám bác đang quân trên người Cố Hoài, hơn nữa đem hắn ôm vào trong lòng.
Cố Hoài không nhúc nhích an ủi đối phương, sau khi Alvis thân thiết ôm lấy Cố Hoài, nỗi bất an trong lòng cũng hơi giảm xuống một chút.
Vài ngày tiếp theo, Cố Hoài ngoại trừ mỗi ngày nhìn tình huống của trứng ấu tể, chính là an ủi Alvis.
Sau mọi chuyện lần này, con mèo lớn này càng dính người hơn, trước kia Cố Hoài đi đâu về cơ bản Alvis sẽ đi theo, hiện giờ hủy bỏ toàn bộ khoảng cách.
Còn thiếu theo Cố Hoài cùng nhau tiến vào nhà vệ sinh và phòng tấm thôi.
Cố Hoài cảm thấy Alvis cứ trong trạng thái khẩn trương như vậy cũng không được, vì thế có một ngày hắn đã chọn “phòng tắm”.
Có thể tưởng tượng nơi này sẽ xảy ra chuyện gì, Cố Hoài bị ép lưng vào tường, gian nan đè ép thanh âm.
Cố Hoài trả giá lớn như vậy, sau khi điều hòa, trạng thái của Alvis cuối cùng cũng không căng thẳng như thế.
Mỗi ngày Cố Hoài đều thực chờ mong trứng ấu tể ở trong lồng ấp sẽ phá vỏ sinh ra, nhưng sau vài tháng trôi qua, trứng ấu tể vẫn như cũ thể hiện sinh mệnh sống mạnh mẽ của nó, nhưng không có dấu hiệu phá vỏ.
Thế nhưng thể tích của quả trứng này lại có sự thay đổi, ban đầu chỉ lớn như quả bóng chuyền hiện giờ đã to hơn vài lần.
Tình huống này cũng không bình thường, trứng ấu tể bình thường sẽ không có thể tích như vậy.
Tính huống của Aye thật giống như Cố Hoài lúc đó, trứng ấu tể dựng dục Cố Hoài cũng rất lớn, Cố Hoài ở bên trong được dựng dục tới kì trưởng thành mới được sinh ra.
Thế nhưng quả trứng màu xám trong lò ấp tăng trưởng tới một thể tích nhất định thì ngừng lại, sau đó vẫn yên tĩnh không có thay đổi gì.
“Nhất định có thể sinh ra.” Cố Hoài thường xuyên tới phòng ấp trứng sờ sờ quả trứng này, nhẹ nhàng cổ vũ, “hiện giờ là mùa xuân, lại qua một tháng nữa là mùa hè, cả hai mùa đều rất ấm áp, là mùa thích hợp cho sinh mạng mới ra đời.”
Mặc dù thời gian chờ đợi thoạt nhìn có vẻ lâu hơn, Cố Hoài cũng không thất vọng.
Quả trứng này có sức sống rất mạnh, cũng sinh ra phản ứng với lời nói của hắn, đây là chứng tỏ có hy vọng.
Thời gian một năm thật mau trôi qua, Toussaint tinh vẫn phát triển ổn định, thì tinh cầu rất nhanh nghênh đón mùa đông năm nay.
Mà năm nay, trận tuyết đầu tiên ở Toussaint tinh rơi rất sớm.
Toussaint tinh vừa mới vào mùa đông không bao lâu, trên tinh cầu liền có một trận tuyết đổ xuống vào sáng ngày hôm sau. Trong viện của phủ đệ rất nhanh được phủ đầy tuyết trắng, mặt đất cũng được trải một lớp tuyết.
Mà giống như cảm nhận được cái gì, sau khi trận tuyết đầu tiên rơi xuống Toussaint tinh, quả trứng vẫn yên tĩnh trong lồng ấp cuối cùng cũng có động tĩnh.
“Răng rắc——“
Một âm thanh thanh thúy vang lên, trên quả trứng màu xám xuất hiện một vết nứt.
Lúc này Cố Hoài đang ở trong phòng khách của phủ đệ, hắn nhìn tuyết rơi ở ngoài đình viện không khỏi có chút mất mác.
Trận tuyết này phải tới giữa trưa mới ngừng, sau khi ngừng, tuyết trên mặt đất có thể đắp người tuyết được rồi.
Cố Hoài nhớ tới mùa đông năm ngoái hắn đã nói, năm nay cũng sẽ đắp người tuyết cho Alvis và những quân đoàn trưởng khác, khi đó Aye còn nói với hắn, năm sau sẽ đắp cùng với hắn.
“Buổi chiều đi đắp người tuyết đi, đến lúc đó chúng ta cũng đắp cho Aye một người tuyết.” Cố Hoài ngồi trên sô pha, ngẩng đầu nói với Capelia đứng không xa.
Capelia đương nhiên sẽ gật đầu đồng ý, nhưng trước khi cô lên tiếng nói chuyện, bỗng nhiên nghe thấy một thanh âm kinh ngạc của một gã binh lính trùng tộc: “Aye đại nhận—–!”
Cố Hoài sửng sốt, nhanh chóng quay đầu nhìn theo phương hướng của binh lính trùng tộc này, sau đó hắn nhìn thấy một diện mạo rất thanh tú, có một đôi mắt màu vàng cực nhạt, trên đầu có một đôi sừng cong cong, trên khuôn mặt còn có hai vết màu xám….. một đứa trẻ.
Nhìn từ ngoại hình, đại khái là khoảng năm sáu tuổi.
Trùng tộc không có hình dạng nhỏ như vậy, nhưng dựa vào những đặc trưng này, Cố Hoài vẫn như cũ nhận ra đối phương.
“Aye!” Cố Hoài vừa ngạc nhiên vừa sốc trước tình huống này.
Không đợi Cố Hoài động đậy, trùng tộc mang hình thái người này nhưng chắc chắn là ở giai đoạn ấu tể, nhìn chằm chằm Cố Hoài và dần dần đi về phía hắn.
Tất cả mọi thứ xung quanh đều xa lạ, nhưng sau khi nhìn thấy Cố Hoài, Aye biết hắn phải đi qua bên người đồi phương.
“Vương.” Sau khi đến trước mặt Cố Hoài, Aye lập tức xưng hô như vậy.
Kí ức mới mẻ trống rỗng, ngay cả tên của mình Aye cũng không nhớ.
Nhưng Aye vẫn nhớ kĩ, trong tiềm thức của hắn, người trước mắt này hình như gặp nguy hiểm, mà hắn phải bảo vệ đối phương.
Cố Hoài nhìn thấy phản ứng của đối phương, hơi ngừng, hắn hỏi: “Còn nhớ những chuyện trước kia sao?”
Aye còn nhỏ nhìn Cố Hoài, dựng đồng cực nhạt giống như nước suối trong suốt, hắn lắc đầu.
“Không nhớ rõ cũng không sao.” Cố Hoài sờ sờ đầu tóc đối phương, “Em kêu là Aye, tên phải nhớ kỹ.”
Ký ức trước kia không có, vậy bọn họ lại tạo dựng những cái mới là được.
“Có muốn đắp người tuyết không?” Cố Hoài hỏi.
Đắp người tuyết…..
Trong não Aye hình như có một đoạn ký ức mơ hồ, hắn không nhớ cụ thể, nhưng hình như có liên quan tới đắp người tuyết.
Hắn hình như cũng bởi vì chuyện này, mà khi mùa đông năm nay đến, hắn mới cấp bách phá vỏ sinh ra như vậy.
Bởi vì mùa đông năm nay có một lời hẹn rất quan trọng, còn có một phần quả không thể bỏ sót.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất