Tôi Không Làm Người Nữa

Chương 85: Không làm người ngày 85

Trước Sau
Trong hai năm Cố Hoài ngủ say, cả tinh tế có sự thay đổi không nhỏ, điều rõ ràng nhất có lẽ là thuật ngữ “kỉ nguyên hoàng kim” đã được mọi chủng tộc công nhận.

Về kỉ nguyên hoàng kim, sau khi trùng tộc gia nhập tinh minh, từ này bắt đầu lưu truyền trong miệng mọi người, đến hiện tại, từ ngữ này đã trở thành một thuật ngữ chính thức.

Thoát ly khỏi bóng ma của kỉ  nguyên cũ, cũng thoát ly khỏi những mâu thuẫn cọ xát ở kỉ nguyên mới, ở kỉ nguyên hoàng kim, mỗi chủng tộc trong tinh tế đều phát triển về hướng càng thêm phồn vinh.

Ngoài trừ trùng tộc, đây có lẽ là kỉ nguyên tốt nhất cho tất cả các chủng tộc trong tinh tế.

Nhưng giống như để cho các chủng tộc không quá an nhàn, qua các thời đại, trong phồn vinh luôn luôn sẽ xuất hiện những nguy cơ mới, ngày nay ở kỉ nguyên hoàng kim cũng không ngoại lệ.

Nguy cơ trước mắt của những chủng tộc trong tinh tế, có một cánh cửa xuất hiện trong vũ trụ mà không hề báo trước, giống như một kẻ thù vô danh từ vũ trụ khác tới—

Người Talz.

Trong những trận chiến trước kia, tất cả mọi người chưa từng thấy chủng tộc này.

Bọn hắn chỉ biết mục đích của đối phương là tới xâm lược, vũ khí của quân đội người Talz rất đặc biệt, những vũ khí mạnh mẽ này đã giúp cho người Talz có niềm tin để đi xâm lược.

Nếu nói trước kỉ nguyên hoàng kim, quy mô của tinh minh không phát triển như ngày nay, hơn nữa các chủng tộc trong tinh tế cũng không đoàn kết, hoặc người Talz vừa nhập cảnh liền xâm chiếm những chủng tộc nhỏ yếu.

Mà không phải như bây giờ, họ chỉ chiếm được mười hành tinh nghèo làm căn cứ.

Thời đại hoàng kim nên là thời đại tráng lệ và thịnh vượng, vì bảo vệ hòa bình và sự phồn vinh này, mà tất cả những chủng tộc trong tinh tế đều đồng lòng chống giặc ngoại xâm.

Nhưng tuy địch khó tiến, quân đội liên hợp của tinh minh cũng không thể đem đối phương tiêu diệt.

Người Talz có khả năng tái sinh đáng kinh ngạc…. hoặc là nói khả năng hồi sinh, khiến cho hai bên duy trì trạng thái giằng co.

Kỳ thật dựa vào sức mạnh liên hợp của quân đội, tinh minh bên này vốn là phải chiếm ưu thế tuyệt đối, nhưng đáng tiếc chính là, một chi bộ đội mạnh nhất bên bọn hắn trong trận chiến này không phát huy được sức mạnh lớn nhất.

Chi bộ đội này chính là bộ đội của trùng tộc.

Cũng không phải nói quân đội trùng tộc trong trận chiến này không ra sức, hoàn toàn ngược lại, trùng tộc hoàn toàn tận chức tận trách với nghĩa vụ của bọn họ, điều này cho dù kẻ nào cũng không có cách nào chỉ trích.

Chỉ là một số chủng tộc đã trải qua chiến đấu với trùng tộc trước đây trong cuộc chiến này  đã cảm thấy có sự khác biệt….

Trước kia khi “vương” chưa xuất hiện, cùng quân đội trùng tộc giao chiến là chuyện đáng sợ nhất, chỉ nghĩ lại thôi cũng khiến cho người ta cảm thấy da đầu phát run.

Đó là một quân đội khủng bố khổng lồ.

Mặc dù trùng tộc không có năng lực hồi sinh, nhưng cho du bị thương như thế nào đối với trùng tộc giống như không có ảnh hưởng gì.

Những trùng tộc cấp thấp sẽ không ngừng sinh sôi nảy nở, rồi những trùng tộc mới sinh này sẽ nhanh chóng được bổ sung vào số quân đội bị thương vong, thậm chí trên cơ sở này mà tiến thêm một bước tăng cường binh lực.

Cho nên chủng tộc nào mà muốn giao chiến với trùng tộc, chắc chắn chỉ có thể cảm thấy tuyệt vọng.

Tàn bạo dã man, hung hãn lại lãnh khốc vô tình, mấy nhãn hiệu này từng được gắn sâu vào trên người trùng tộc.

Nhưng sau khi “vương” sinh ra, tất cả đều đã được thay đổi.

Thái độ của trùng tộc đối với bên ngoài trở nên thân mật hơn, đồng ý cứu viện những chủng tộc nhỏ, cũng không từ chối ý tốt qua lại với những chủng tộc khác, hơn nữa còn cống hiến rất nhiều cho hòa bình của tinh tế.

Mà sau khi “vương” ngủ say….

“Muốn tôi nói, thì trùng tộc hoàn toàn không có hứng thú với trận chiến tranh này.” Trong phòng hội nghị chiến hạm của nhân loại, ngồi ở trên chủ vị Hammer dùng tư thế gần như nằm bò lên bàn mà nói ra câu này, vừa nói vừa thở dài.

Cũng đã hai năm, Hammer đã thành gia chủ của gia tộc Nisrock, quân hàm cũng ở trong hai năm này lập được nhiều chiến công mà được thăng cấp, hiện giờ trong lần tác chiến liên quân tinh minh này chở thành tướng lãnh dẫn dắt bộ đội nhân loại.

Những lời nói và giọng điều như vậy rất nhanh thu hút ánh nhìn của Thẩm Mục, vẻ mặt của Thẩm Mục tỉnh táo và nghiêm túc nói: “Ngồi ở vị trí này, chú ý từ ngữ của cậu.”

Với chiến tranh mà dùng từ hứng thú, nghĩ lại cũng thật là không thích hợp.

“Khụ, trong phòng hội nghị chỉ có tôi và cậu, không truyền được ra ngoài.” Hammer giả ho một tiếng, “Hơn nữa lời này của tôi cũng không phải nói lung tung.”

“Vị bệ hạ kia còn đang ngủ say, trùng tộc làm gì còn có tâm tình gì đi quan tâm những việc khác, cậu cũng không phải không rõ ràng….”

Thẩm Mục nghe vậy, ngay lập tức cũng rơi vào trầm mặc.



Cố Hoài ngủ say, đa số mọi người trong tinh tế cũng nghe thấy chuyện này, Thẩm Mục và Hammer sau khi biết chuyện cũng đặc biệt tới thăm.

Thấy Thẩm Mục không phản bác, lúc này Hammer tiếp tục nói: “Dưới tình huống này, trùng tộc còn có thể thực hiện nghĩa vụ thành viên của tinh minh, tôi dù sao cũng cảm thấy đã cho mặt mũi.”

Nếu không phải thực hiện một phần trách nhiệm thành viên của tinh minh, Hammer cảm thấy trùng tộc sẽ không thèm để ý kẻ địch từ đầu xuất hiện tới xâm lấn, trừ phi tay của kẻ địch này quá dài, dám vươn tay tới lãnh địa của bọn hắn.

“…..” Thẩm Mục không hề phản bác.

Bời vì Cố Hoài đang ngủ say, tình trạng của trùng tộc không hề tàn bạo như ở kỉ nguyên cũ,  nhưng cũng không thân mật như lúc Cố Hoài thanh tỉnh, hiện giờ có thể dùng bình tĩnh để hình dung trùng tộc.

Là một loại kiên nhẫn chờ đợi, vì canh giữ bảo vật quý báu của mình mà sinh ra bình tĩnh.

Không muốn tiếp tục chủ để nặng nề này nữa, Thẩm Mục nói: “Một lần tấn công mới rất nhanh sẽ bắt đầu, hy vọng lần này có thể trực tiếp lấy lại Horus tinh.”

Lần tấn công này  là vì muối giành lại những tinh cầu đã bị người Talz chiếm đóng, sở dĩ chọn Horus tinh, là bởi vì tinh cầu này dễ dàng tấn công, sau khi lấy về nó cũng có lợi cho việc bố trí cuộc chiến tiếp theo.

Rất nhanh sẽ tới ba ngày sau.

Quân đội liên hợp tinh minh không nghi ngờ là rất lớn mạnh, ban đầu các chủng tộc chỉ đưa một phần quân lực của họ vào tham gia, nhưng đồng dạng sức lực của người Talz cũng rất dồi dào.

Hai bên đều đang thử, bởi vì đối với hai bên, trước mắt bọn họ cũng không nắm đầy đủ thông tin hoàn chỉnh.

Ba ngày sau, một đàn chiến hạm đen thui tiếp cận Horus tinh, bởi vì là quân đội liên hợp, hình dạng của đàn chiến hạm này rất đa dạng.

Có thể có một điểm giống nhau, là tất cả những chiến hạm lạnh như băng này đều hiện ra sự áp bức, chúng nó giống như những đám mây đen, nặng nề tiếp cận không trung của Horus tinh.

Mà khi quân đội liên hợp tinh minh đang chuẩn bị mở một cuộc tấn công bất ngờ lên Horus tinh, một chuyện xảy ra khiến mọi người không kịp trở tay, mà đủ để ảnh hưởng biến động chiến cục—–

ở Toussaint tinh cách tinh cầu này rất là xa, một tòa phủ đệ chiếm diện tích rất lớn được trùng tộc dùng trọng binh canh giữ, mà lúc này trên căn phòng tầng bảy của tòa phủ đệ này, thanh niên tóc đen đang im lặng ngủ trên giường không nhúc nhích bỗng nhiên hơi động đậy đầu ngón tay của hắn.

hô hấp vẫn rất là nhẹ, đầu ngón tay của Cố Hoài cử động rất nhẹ giống như là nhìn thấy ảo giác.

Nhưng cử động nhỏ bé này không bị những Tucker trùng tộc đang canh giữ ở đây bỏ qua, ánh mắt màu đỏ của những Tucker trùng tộc trong nháy mắt co lại thành một cây kim, chúng nó vây xung quanh Cố Hoài đang ngủ, âm thanh khàn khàn từ trong cổ họng rõ ràng phát ra.

Những Tucker trùng tộc này không hề nhúc nhích mà nhìn chằm chằm, sợ sẽ bỏ qua một cử động nào.

ấu tể thực là thích ngủ, điều này tất cả ấu tể của chủng tộc khác đều có, nên trùng tộc đương nhiên cũng không ngoại lệ.

nhưng mà ấu tể chúng nó bảo vệ ngủ thật là lâu….

Vẫn cố chấp coi Cố Hoài là ấu tể cần được bảo vệ, những Tucker trùng tộc trong căn phòng này hiện giờ đang nhìn chằm chằm Cố Hoài căn bản không có cách nào phân thân.

Những Tucker trùng tộc này dùng thân thể khổng lồ mà lạnh như băng của chúng nó bao vây lấy Cố Hoài, từ trong ánh mắt chúng nó, lúc này không thể nghi ngờ những Tucker trùng tộc này đã tiến vào trạng thái cảnh giác.

Nếu lúc này, trong phạm vi cảnh giác xuất hiện kẻ thù, những Tucker trùng tộc sẽ thể hiện ra một mặt hung ác tàn bạo nhất của chúng nó, dùng cẳng tay sắc bèn và hàm răng bén nhọn xé nhỏ kẻ xâm nhập ra.

Mặc dù nói đây là ở Toussaint tinh, là trung tâm lãnh địa của trùng tộc, theo lý luận sẽ không có người nào dám tiếp cận, nhưng dục vọng bảo vệ vương của trùng tộc cũng không nói đạo lý.

Hơn nữa đối với những Tucker trùng tộc trong căn phòng này mà nói, Cố Hoài là ấu tể mà chúng nó chăm sóc từ khi sinh ra, những Tucker trùng tộc này vẫn cho rằng bảo vệ Cố Hoài là trách nhiệm của chúng nó.

Ý thức của Cố Hoài quay trở về cơ thể đã ngủ say trong hai năm, cảm nhận đầu tiên của hắn chính là bóng tối, bởi vì thân thể cần thời gian thích ứng, cho nên Cố Hoài mới không thể làm ra động tác mở ra hai mắt.

Nhưng cho dù không mở mắt ra, Cố Hoài ở trong bóng đêm vẫn có thể cảm nhận được mình đang bị hơn mười đôi mắt nhìn chằm chằm.

Hơn nữa Cố Hoài có thể cảm nhận được tình cảm của trùng tộc vây xung quanh, đó là cảm xúc cảnh giác cao độ, nôn nóng…. Chờ đợi lại rất khẩn trương.

Muốn là ra động tác đáp lại, đầu ngón tay lộ ra ngoài chăn của Cố Hoài rất nhanh lại chuyển động, mà động tác lần này rõ ràng hơn nhiều, tay hắn thậm chí còn nhẹ nhàng ôm lấy chăn.

Thân thể ngủ say trong thời gian không tính ngắn, ánh mắt lâu chưa tiếp xúc với ánh sáng, cuối cùng Cố Hoài cũng thong thả mở mắt ra, ánh mắt không tự chủ chảy ra nước mắt sinh lý.

Ánh mắt do nước mắt chảy ra mà trở nên ướt át, Cố Hoài buông lỏng ngón tay đang ôm lấy chăn, đem ánh mắt dời tới dàn Tucker trùng tộc đang nhìn chằm chằm hắn.

Lúc này Cố Hoài không kịp làm ra động tác gì hoặc là phát ra âm thanh gì, ánh mắt hắn vừa nhìn thấy con Tucker trùng tộc cầm đầu, tiếp theo đã thấy con Tucker trùng tộc này cúi thân thể xuống, dùng cẳng tay sắc bén cẩn thận ôm lấy Cố Hoài thả xuống bả vai mình.

“Ôm…. Bảo bảo.” con Tucker trùng tộc này chầm chậm phát ra thanh âm.

Thanh âm như vậy sẽ khiến người ta nghĩ tới những từ ngữ vụng về, đồng thời lại rất khàn khàn.



Năng lực ngôn ngữ của những trùng tộc bậc thấp trước mắt đều rất hữu hạn, thế nhưng hai chữ này ở trong kí ức của đàn Tucker trùng tộc này là rõ ràng nhất.

Trong lòng nháy mắt liền trở nên mềm mại, còn có chút chua sót, Cố Hoài chớp chớp ánh mắt: “không phải là bảo bảo, mà là A Hoài.”

Trên khuôn mặt Cố Hoài mang theo biểu tình mỉm cười, có thể thấy kì thật cũng không thật sự muốn sửa lại.

“Bảo bảo.” con Tucker trùng tộc này cố chấp đem xưng hô này nhắc lại một lần.

Mặc dù bản năng muốn nghe theo yêu cầu của Cố Hoài, nhưng những con Tucker trùng tộc này vẫn luôn nhớ kĩ lời hai tên nhân loại nói với chúng nó, nhân loại yêu thương ấu tể sẽ gọi là “bảo bảo”.

“Ừ….” Cố Hoài nhẹ nhàng trả lời một tiếng.

Từ khi nhìn thấy đầu ngón tay Cố Hoài động đậy cho tới hiện giờ đã tỉnh lại, những con Tucker trùng tộc trong căn phòng này vẫn luôn thắt chặt thần kinh của chúng nó.

Chúng nó chú ý tới ánh mắt của Cố Hoài ướt át, cũng không hiểu cái gì là “nước mắt sinh lý”, trong mắt đàn Tucker trùng tộc này, lúc này Cố Hoài đang đỏ mắt chính là vì không lấy được thứ mà mình muốn.

Là cái gì đây?

Trí tệ của trùng tộc bậc thấp mặc dù đã có sự khai phá nhất định, nhưng chúng nó chỉ có thể tự hỏi vấn đề bình thường, nếu càng sâu hơn thì sẽ khó hiểu được.

Tự hỏi không ra đáp an, những con Tucker trùng tộc trong căn phòng này không khỏi cúi đầu phát ra âm thành khàn khàn.

Trùng tộc cũng không vì kẻ thù rơi nước mắt mà sinh ra cảm xúc chua xót, nhưng đối với dáng vẻ ướt mắt của Cố Hoài, đám Tucker trùng tộc này đều vì thế mà nôn nóng không thôi.

“Tôi không có không vui.” Cảm nhận được tâm tình của nhóm Tucker trùng tộc này, Cố Hoài rất nhanh hiểu được vấn đề ở đâu, hắn nâng tay lên xoa xoa hai mắt của mình.

Cố Hoài nhanh chóng lau đi nước mắt trên mắt mình, hắn giơ tay ra sờ sờ vào lới vỏ cứng và lạnh của con Tucker trùng tộc đang chở mình, sau đó hắn dựa thân mình vào đầu con Tucker trùng tộc này.

Tỉnh lại, chuyện Cố Hoài phải làm đầu tiên đương nhiên phải thành lập liên kết tinh thần, không thể để trùng tộc tiếp tục lo lắng cho hắn.

Nhưng ngay khi Cố Hoài chuẩn bị thành lập liên kết tinh thần với tất cả trùng tộc, một sự thay đổi đột ngột xảy ra—-

Ban đầu Cố Hoài đang ngồi trên vai con Tucker trùng tộc, đột nhiên lại biến thành một con ấu tể màu đen có đôi mắt màu vàng tròn xoe.

“Pi pi!” vẫn ở trên vai Tucker trùng tộc khổng lồ, con ấu tể màu đen này không nhúc nhích nằm bò ra, như là chưa kịp phản ứng vậy.

Có một khoảng thời gian không dùng hình thái này, sau khi Cố Hoài ngơ ngác, trong một lúc cũng không biết phải di chuyển như thế nào.

Vì sao đột nhiên lại biến thành ấu tể, Cố Hoài im lặng tự hỏi, cảm thấy có thể là phản ứng bản năng vì muốn nhanh chóng dung hợp ý thức với cơ thể ngủ say hai năm.

Hồi tưởng thành hình thái ấu tể so với hình thái con người càng dễ dàng dung hợp hơn, cho nên có kết quả này.

Tuy nói hành động bị gián đoạn, nhưng việc nên làm thì vẫn phải làm, Cố Hoài dùng tinh thần lực xác nhận vị trí của Alvis, đồng thời thành lập liên kết tinh thần với toàn bộ trùng tộc.

“….”

Liên kết tinh thần cũng không có nội dung gì, nhưng khiến cho tất cả trùng tộc ở trong tinh tế trong nháy mắt cứng lại, giống như tượng đá không động đậy tạm nghỉ tại chỗ.

Vương…..

Vương—-!

Mỗi một tế bào trong thân thể đều đang hò hét, thúc giục bọn hắn phải ngay lập tức chạy tới bên cạnh Cố Hoài, ý trí biểu hiện cực kỳ mạnh mẽ, lúc này vẻ mặt của mỗi một tên trùng tộc đều rất đáng sợ.

Lúc này trên mặt đất của Horus tinh, đối với khí tràng từ trong ra ngoài của đồng minh, cảm thụ rõ ràng nhất chính là bộ đội nhân loại và bộ đội Saatchi.

Trùng tộc là đồng minh, nhưng hiện giờ nhìn trạng thái của trùng tộc không rõ, binh lính Saatchi được công nhận là có năng lực tác chiến mạnh nhất  cũng không khỏi muốn lùi lại nửa bước.

Không biết vì sao, trên người đàn trùng tộc này bỗng nhiên nhiều ra một phần cảm giác nguy hiểm, cơ thể căng cứng dường như đã tiến vào trạng thái chiến đầu.

Trong đó phát ra trạng thái nguy hiểm nhất, đại khái chính là người dẫn dắt binh lính trùng tộc Alvis.

Ban đầu Alvis đã rất là lạnh lùng đứng ở trong này, ánh mắt hắn được bịt lại bởi một miếng vài màu đen, không ai có thể nhìn ra được cảm xúc của hắn.

Nhưng cho dù không nhìn thấy ánh mắt của Alvis, cảm giác lạnh như băng từ trên người hắn phát ra cũng khiến cho người khác cảm thấy áp lực.

Mà trong nháy mắt nhận được liên kết tinh thần, vẻ mặt hờ hững của Alvis xuất hiện một vết rách.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau