[Tr/alltakemichi] Tử Thần Thiếu Niên (Tổng Mạn)
Chương 70
Takemichi ngỡ ngàng tròn xoe mắt , cậu nắm chắc 7-8 phần người nọ sẽ từ chối nha . Không nghĩ tới bề ngoài có chút đáng sợ lại là người dễ mềm lòng ( ?? ) , thật đúng là không nên đánh giá một cuốn sách qua mỗi tấm bìa a
Còn Taiju cảm thấy sao ư , hối hận muốn chết. Hắn trước giờ rất chán ghét sinh vật nhỏ bé , yếu kém thì mắc mớ gì phải chăm sóc cho chúng , đặc biệt là cái con mèo nằm gọn trong lòng bàn tay dễ dàng bóp chết lúc nào cũng được . Hiện tại lại vì không muốn sắc xanh lam kia ảm đạm , thất vọng tràn trề mà tự lấy đá đập vào chân mình
' Mày điên rồi Taiju.. từ lúc mày chú ý đến thằng nhóc kì lạ này là mày đã bắt đầu trở nên kì quái rồi '
" Vậy chúng ta trao đổi số điện thoại với nhau nhé , nếu cần gì thì anh cứ gọi cho tôi " Lưu số đối phương xong , Takemichi lại suy nghĩ đến vấn đề khác " Đâu thể cứ kêu mèo con là mèo con hoài , phải có tên nữa chứ . Shiba-san có nghĩ ra được cái tên nào phù hợp không "
" Michi mini !! Michi nhỏ !! Michi số 2 !! " Shinichirou giãy đành đạch lăn lộn trên sàn la hét cho bằng được
" ..... " Mèo người ta nuôi chứ không phải anh nuôi , ngưng ý kiến ý cò
" Masahiko "
" ?? "
" Là chính trực , tài đức song toàn "
" ...... " Rồi nó có cần thiết đối với một con mèo không ?!! . Takemichi cạn ngôn trân trối nhìn cái con người có vẻ rất tự hào về cái tên mình đặt ra rất là đúng đắn
" Cái gì cơ !! Takemichi tên này có vấn đề phải không ??!! " Shinichirou kịch liệt căm phẫn lên án hắn ta
" Shiba-san..chúng ta đổi một cái tên khác phù hợp hơn có được không " Mệt tâm vì cái linh hồn hai mươi sáu xuân xanh mà lăn lộn trên đất như trẻ con hai phẩy sáu tuổi...Takemichi lên tiếng thương lượng với hắn cho yên ổn hai cái lỗ tai của mình
" ...Taichi " Hắn thật sự suy ngẫm một chút rồi nói nên một cái tên khác
" Ý nghĩa của nó là gì vậy Shiba-san.. " Sẽ không một chín một mười với cái tên ban đầu đi ?
" Không có nghĩa gì hết . Chỉ vậy thôi " Taiju quay mặt sang chỗ khác , trầm khàn giọng bỗng dưng lại gắt bỏng với cậu
" ..... " Taichi thì Taichi , cũng ổn thôi nhỉ
Takemichi sẽ không ngờ được cái tên Taichi chính là hắn vô tình ghép từ Tai trong Taiju và Chi trong Shinpachi . Tự dưng lại ghép tên mình với tên của một đứa con trai khác thì làm sao mà không xấu hổ muốn độn thổ cho được !!!
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Hình như.. cuộc sống của cậu đang có quá nhiều sự bận rộn thì phải ?? sáng làm học sinh ngoan , trưa làm bất lương , chiều làm saniwa thi thoảng còn săn đêm giải quyết một số linh hồn...ủa ?!
Cái quái gì vậy nè trời !!! Tôi mới 14 tuổi thôi có được không bà tác giả !!! Chứ có phải thần thánh gì đâu sao tôi khổ dữ vậy nè TTvTT ( Tác giả : thật ra..mẹ cũng có nỗi khổ tâm lém bé cưng à )
" Saniwa đại nhân !! ngài vậy mà bỏ lại Monsuke một mình trong cái Honmaru này hu hu..có ngày ngài sẽ không còn thấy toàn vẹn Monsuke đâu đó !!! "
" ... Ta không..thở được ..hộc " Năn nỉ , làm nũng bán manh , thề thốt đủ điều Takemichi mới được Shinichirou cho phép quay trở về Honmaru vậy mà chưa kịp nhìn thấy cảnh sắc đã bị một nhúm lông ụp vào mặt , tăm tối u uất như hai tròng mắt long lanh đặc trưng của nhà Sano
" Saniwa..ngài đã..về " Kashuu thấp thỏm trong lòng , ấp úng mở lời chào thu hút sự chú ý của cậu , anh sẽ không nói mình đã đi xung quanh cái trục Thời không này trên dưới mười lần trong nửa ngày trời rồi đâu . Một nửa mong đợi , một nửa bất an.. Sanwa sẽ không là chán ghét anh đến mức không muốn nói chuyện chứ
" Kashuu-san tôi về rồi đây " Vượt ngoài suy nghĩ ám ảnh tiêu cực của anh , Takemichi ôn nhu lam sắc con ngươi nhìn thẳng vào anh , âm thanh trong trẻo hòa nhã không có gì thay đổi . Bùm !! Hoa anh đào lại rơi rải khắp nơi trong cơn gió lộng
" Hoa.. ? " Sao lại đột ngột vậy a
" Áhh không có gì đâu..khụ khụ , để tôi chỉ dẫn ngài hiểu biết thêm về công việc của một Saniwa " Kashuu xấu hổ xua tay loạn xạ che đậy cái sự phấn khích ngu ngốc này của mình bằng cách lảng sang chuyện khác , Saniwa chỉ mới không hề chán ghét hay ngăn cách với anh lại dễ dàng làm anh vui vẻ tới như vậy..thật là quá đáng thật mà !!
" Làm phiền Kashuu-san rồi "
" Không phiền !! khụ..cũng bình thường thôi "
" ..... " Kashuu Kiyomitsu là có ẩn thuộc tính tsundere đúng không ?? sau này nhờ Monsuke gửi một bài báo cáo lên người của Chính Phủ hỏi xem một chút đi
Dọc theo hành lang , Trên đường Takemichi đi cùng Kashuu lại vô tình đụng phải Yagen . Dù cho người nọ đưa mắt dò xét Takemichi thẳng thừng đến cỡ nào cậu cũng không bận tâm lắm , tùy cậu ta đi , việc nhỏ ấy mà
" Yagen-san...trưa tốt lành " Thân thiện mở lời chào hỏi cũng không làm cậu ta tăng lên chút thiện cảm nào , còn bị trừng trừng gật đầu cho có lệ rồi vội vàng bỏ đi
" Yagen cũng quá-- " Kashuu nói lưng chừng lại như nhớ ra gì liền im bặt . Takemichi liếc sang anh suy nghĩ một số nguyên nhân không nhịn được thở dài một hơi . Xem ra cũng là chuyện tốt của gã Saniwa xấu xa trước
Dựa vào phản ứng của Yagen là biết kẻ đó đã đụng trúng vảy ngược của cậu ta rồi , mà vảy ngược ở đây là gì thì không cần phải nói nữa...là những bé trai thiên sứ Tantou của nhà Awataguchi a
Thật ra ngày hôm qua Takemichi cũng đã có quan sát toàn bộ đao kiếm có mặt ngày hôm đó...ngoại trừ Yagen ra , hoàn toàn không còn một bé Tantou nào trong cái nhà Awataguchi kia nữa . Ngay từ chỗ này là đã không đúng rồi , Tantou nhà này không hiếm lại dễ lượm ở các trận chiến và với một Honmaru với kinh nghiệm hai năm trời lại càng không thể nào chỉ có mỗi Yagen thôi được
Một kẻ điên loạn , ghê tởm như vậy chắc chắn đã làm gì đó ám ảnh đến nỗi để lại bóng ma không hề nhỏ trong lòng Yagen . Ai...bất lực , vô năng không bảo vệ được những đứa em trai của mình trước khi Ichigo Hitofuri đến
Cậu ta hận kẻ đó 5 , thì lại hận chính bản thân 10
" Không được rồi... Kashuu-san "
" Saniwa đại..nhân ? " Kashuu lạ lẫm trong cách gọi vì chưa quen thuộc , nhưng trọng điểm vẫn là Saniwa vừa lắc đầu thở dài với anh !!! anh làm gì khiến ngài ấy không hài lòng ư !!
" Bình tĩnh Kashuu-san.. tôi không phải nói anh đâu ~ " Thật là đao kiếm ám đọa dễ rơi vào trầm cảm tự trách như vậy sao , phận mẹ bầy con ' không nhỏ 'xem ra không thể tránh khỏi rồi a . Tự chủ động ôm chầm người nọ vào lòng mình , vuốt ve mái tóc an ủi , giọng âm dịu dàng vỗ về Kashuu phút chốc tâm tình vừa lên vừa xuống chợt đông cứng tới mấy giây .
Xúc cảm ấm áp cùng với hương thơm ngọt ngào ôn nhuận từ thân thể cậu xông thẳng vào mũi anh , Kashuu cứng đơ cánh tay cũng vòng lại ôm chặt như muốn khảm người nọ vào thật sâu bên trong lòng ngực mình , xúc động đến mức nước mắt cứ tuôn rơi không ngừng , âm thanh nức nở thành tiếng , anh chịu đựng quá đủ trong 2 năm nay là Thượng đế trao cho anh thử thách mới có thể gặp được người nọ đúng không..Nhất định là như vậy , không sai được .
' Nếu người nọ đã đến đây rồi thì nhất quyết Kashuu Kiyomitsu này sẽ không buông tay dù cho bất kì lí do nào.. linh cảm mách bảo rằng , người nọ chắc chắn sẽ cứu rỗi cả Honamru..đặc biệt sẽ là Yamatonokami Yasusada '
" Chủ công.. Tôi là đứa con của dòng sông . Kashuu Kiyomitsu . Có thể tôi khó sử dụng nhưng thực lực của tôi rất khá " Vậy nên.. xin ngài đừng ngừng yêu thương tôi , đừng bỏ rơi tôi nhé chủ nhân đáng mến ạ
Ở một góc khuất , có người nắm chặt lòng bàn tay đến mức ghim sâu móng tay vào lòng bàn tay đến xuất huyết , đôi mắt xanh lam mịt mờ không ánh sáng xen lẽ sự hận thù đến mức lí trí , âm thầm nghiến răng nghiến lợi , dứt khoát rời đi
Còn Taiju cảm thấy sao ư , hối hận muốn chết. Hắn trước giờ rất chán ghét sinh vật nhỏ bé , yếu kém thì mắc mớ gì phải chăm sóc cho chúng , đặc biệt là cái con mèo nằm gọn trong lòng bàn tay dễ dàng bóp chết lúc nào cũng được . Hiện tại lại vì không muốn sắc xanh lam kia ảm đạm , thất vọng tràn trề mà tự lấy đá đập vào chân mình
' Mày điên rồi Taiju.. từ lúc mày chú ý đến thằng nhóc kì lạ này là mày đã bắt đầu trở nên kì quái rồi '
" Vậy chúng ta trao đổi số điện thoại với nhau nhé , nếu cần gì thì anh cứ gọi cho tôi " Lưu số đối phương xong , Takemichi lại suy nghĩ đến vấn đề khác " Đâu thể cứ kêu mèo con là mèo con hoài , phải có tên nữa chứ . Shiba-san có nghĩ ra được cái tên nào phù hợp không "
" Michi mini !! Michi nhỏ !! Michi số 2 !! " Shinichirou giãy đành đạch lăn lộn trên sàn la hét cho bằng được
" ..... " Mèo người ta nuôi chứ không phải anh nuôi , ngưng ý kiến ý cò
" Masahiko "
" ?? "
" Là chính trực , tài đức song toàn "
" ...... " Rồi nó có cần thiết đối với một con mèo không ?!! . Takemichi cạn ngôn trân trối nhìn cái con người có vẻ rất tự hào về cái tên mình đặt ra rất là đúng đắn
" Cái gì cơ !! Takemichi tên này có vấn đề phải không ??!! " Shinichirou kịch liệt căm phẫn lên án hắn ta
" Shiba-san..chúng ta đổi một cái tên khác phù hợp hơn có được không " Mệt tâm vì cái linh hồn hai mươi sáu xuân xanh mà lăn lộn trên đất như trẻ con hai phẩy sáu tuổi...Takemichi lên tiếng thương lượng với hắn cho yên ổn hai cái lỗ tai của mình
" ...Taichi " Hắn thật sự suy ngẫm một chút rồi nói nên một cái tên khác
" Ý nghĩa của nó là gì vậy Shiba-san.. " Sẽ không một chín một mười với cái tên ban đầu đi ?
" Không có nghĩa gì hết . Chỉ vậy thôi " Taiju quay mặt sang chỗ khác , trầm khàn giọng bỗng dưng lại gắt bỏng với cậu
" ..... " Taichi thì Taichi , cũng ổn thôi nhỉ
Takemichi sẽ không ngờ được cái tên Taichi chính là hắn vô tình ghép từ Tai trong Taiju và Chi trong Shinpachi . Tự dưng lại ghép tên mình với tên của một đứa con trai khác thì làm sao mà không xấu hổ muốn độn thổ cho được !!!
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Hình như.. cuộc sống của cậu đang có quá nhiều sự bận rộn thì phải ?? sáng làm học sinh ngoan , trưa làm bất lương , chiều làm saniwa thi thoảng còn săn đêm giải quyết một số linh hồn...ủa ?!
Cái quái gì vậy nè trời !!! Tôi mới 14 tuổi thôi có được không bà tác giả !!! Chứ có phải thần thánh gì đâu sao tôi khổ dữ vậy nè TTvTT ( Tác giả : thật ra..mẹ cũng có nỗi khổ tâm lém bé cưng à )
" Saniwa đại nhân !! ngài vậy mà bỏ lại Monsuke một mình trong cái Honmaru này hu hu..có ngày ngài sẽ không còn thấy toàn vẹn Monsuke đâu đó !!! "
" ... Ta không..thở được ..hộc " Năn nỉ , làm nũng bán manh , thề thốt đủ điều Takemichi mới được Shinichirou cho phép quay trở về Honmaru vậy mà chưa kịp nhìn thấy cảnh sắc đã bị một nhúm lông ụp vào mặt , tăm tối u uất như hai tròng mắt long lanh đặc trưng của nhà Sano
" Saniwa..ngài đã..về " Kashuu thấp thỏm trong lòng , ấp úng mở lời chào thu hút sự chú ý của cậu , anh sẽ không nói mình đã đi xung quanh cái trục Thời không này trên dưới mười lần trong nửa ngày trời rồi đâu . Một nửa mong đợi , một nửa bất an.. Sanwa sẽ không là chán ghét anh đến mức không muốn nói chuyện chứ
" Kashuu-san tôi về rồi đây " Vượt ngoài suy nghĩ ám ảnh tiêu cực của anh , Takemichi ôn nhu lam sắc con ngươi nhìn thẳng vào anh , âm thanh trong trẻo hòa nhã không có gì thay đổi . Bùm !! Hoa anh đào lại rơi rải khắp nơi trong cơn gió lộng
" Hoa.. ? " Sao lại đột ngột vậy a
" Áhh không có gì đâu..khụ khụ , để tôi chỉ dẫn ngài hiểu biết thêm về công việc của một Saniwa " Kashuu xấu hổ xua tay loạn xạ che đậy cái sự phấn khích ngu ngốc này của mình bằng cách lảng sang chuyện khác , Saniwa chỉ mới không hề chán ghét hay ngăn cách với anh lại dễ dàng làm anh vui vẻ tới như vậy..thật là quá đáng thật mà !!
" Làm phiền Kashuu-san rồi "
" Không phiền !! khụ..cũng bình thường thôi "
" ..... " Kashuu Kiyomitsu là có ẩn thuộc tính tsundere đúng không ?? sau này nhờ Monsuke gửi một bài báo cáo lên người của Chính Phủ hỏi xem một chút đi
Dọc theo hành lang , Trên đường Takemichi đi cùng Kashuu lại vô tình đụng phải Yagen . Dù cho người nọ đưa mắt dò xét Takemichi thẳng thừng đến cỡ nào cậu cũng không bận tâm lắm , tùy cậu ta đi , việc nhỏ ấy mà
" Yagen-san...trưa tốt lành " Thân thiện mở lời chào hỏi cũng không làm cậu ta tăng lên chút thiện cảm nào , còn bị trừng trừng gật đầu cho có lệ rồi vội vàng bỏ đi
" Yagen cũng quá-- " Kashuu nói lưng chừng lại như nhớ ra gì liền im bặt . Takemichi liếc sang anh suy nghĩ một số nguyên nhân không nhịn được thở dài một hơi . Xem ra cũng là chuyện tốt của gã Saniwa xấu xa trước
Dựa vào phản ứng của Yagen là biết kẻ đó đã đụng trúng vảy ngược của cậu ta rồi , mà vảy ngược ở đây là gì thì không cần phải nói nữa...là những bé trai thiên sứ Tantou của nhà Awataguchi a
Thật ra ngày hôm qua Takemichi cũng đã có quan sát toàn bộ đao kiếm có mặt ngày hôm đó...ngoại trừ Yagen ra , hoàn toàn không còn một bé Tantou nào trong cái nhà Awataguchi kia nữa . Ngay từ chỗ này là đã không đúng rồi , Tantou nhà này không hiếm lại dễ lượm ở các trận chiến và với một Honmaru với kinh nghiệm hai năm trời lại càng không thể nào chỉ có mỗi Yagen thôi được
Một kẻ điên loạn , ghê tởm như vậy chắc chắn đã làm gì đó ám ảnh đến nỗi để lại bóng ma không hề nhỏ trong lòng Yagen . Ai...bất lực , vô năng không bảo vệ được những đứa em trai của mình trước khi Ichigo Hitofuri đến
Cậu ta hận kẻ đó 5 , thì lại hận chính bản thân 10
" Không được rồi... Kashuu-san "
" Saniwa đại..nhân ? " Kashuu lạ lẫm trong cách gọi vì chưa quen thuộc , nhưng trọng điểm vẫn là Saniwa vừa lắc đầu thở dài với anh !!! anh làm gì khiến ngài ấy không hài lòng ư !!
" Bình tĩnh Kashuu-san.. tôi không phải nói anh đâu ~ " Thật là đao kiếm ám đọa dễ rơi vào trầm cảm tự trách như vậy sao , phận mẹ bầy con ' không nhỏ 'xem ra không thể tránh khỏi rồi a . Tự chủ động ôm chầm người nọ vào lòng mình , vuốt ve mái tóc an ủi , giọng âm dịu dàng vỗ về Kashuu phút chốc tâm tình vừa lên vừa xuống chợt đông cứng tới mấy giây .
Xúc cảm ấm áp cùng với hương thơm ngọt ngào ôn nhuận từ thân thể cậu xông thẳng vào mũi anh , Kashuu cứng đơ cánh tay cũng vòng lại ôm chặt như muốn khảm người nọ vào thật sâu bên trong lòng ngực mình , xúc động đến mức nước mắt cứ tuôn rơi không ngừng , âm thanh nức nở thành tiếng , anh chịu đựng quá đủ trong 2 năm nay là Thượng đế trao cho anh thử thách mới có thể gặp được người nọ đúng không..Nhất định là như vậy , không sai được .
' Nếu người nọ đã đến đây rồi thì nhất quyết Kashuu Kiyomitsu này sẽ không buông tay dù cho bất kì lí do nào.. linh cảm mách bảo rằng , người nọ chắc chắn sẽ cứu rỗi cả Honamru..đặc biệt sẽ là Yamatonokami Yasusada '
" Chủ công.. Tôi là đứa con của dòng sông . Kashuu Kiyomitsu . Có thể tôi khó sử dụng nhưng thực lực của tôi rất khá " Vậy nên.. xin ngài đừng ngừng yêu thương tôi , đừng bỏ rơi tôi nhé chủ nhân đáng mến ạ
Ở một góc khuất , có người nắm chặt lòng bàn tay đến mức ghim sâu móng tay vào lòng bàn tay đến xuất huyết , đôi mắt xanh lam mịt mờ không ánh sáng xen lẽ sự hận thù đến mức lí trí , âm thầm nghiến răng nghiến lợi , dứt khoát rời đi
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất