Chương 56
Ngày thứ hai, tin tức Hàm Quang Quân cùng Ngụy Vô Tiện kết thành đạo lữ, truyền khắp bách gia...
Chúng tiên gia khiếp sợ, mọi người như thế nào cũng không nghĩ tới lời đồn hai người từ trước đến nay luônbất hòa, liền đột nhiên thành đạo lữ... Vô số thiếu nữ còn chưa xuất giá đều che mặt mà khóc, hai vị thế gia công tử đứng trong năm vị công tử, thế nhưng ở bên nhau, làm bao nhiêu người ái mộ đều tan nát a...
Tin tức đêm trước hai người còn ở dưới trăng hôn môi về sau cũng được truyền ra, bách gia càng sôi trào, mọi người cơ hồ đều nghị luận chuyện này, đoạn thời gian đó trở thành câu chuyện đứng đầu tiên gia...
Bất quá đó là chuyện sau này, hiện tại chủ của câu chuyện này đang ở thính đường, giúp sư tỷ hắn tiếp thu sự thật này:
" A Tiện, đệ cùng Lam nhị công tử, là chuyện khi nào? "
Giang Yếm Ly hỏi:
" Là, đêm qua... "
Lâm Nhược Vân mặt dày ngồi ở xa xa một bên nghe bọn họ nói chuyện, bị Ngụy Vô Tiện ấp úng trả lời mà kinh ngạc một chút: Tóm lại chính là bởi vì cái hôn kia mới xác định hôn sự a! Cường!.... Lại nói tiếp, nếu là A Dao cũng uống say, có thể hay không... Hẳn là sẽ không. A Dao tửu lượng khá tốt, hơn nữa Lam Hi Thần hẳn sẽ không làm cái gì... Aiz, sầu người a! Lâm Nhược Vân nghĩ, yên lặng lắc lắc đầu.
" Sư tỷ, tỷ yên tâm, Lam Trạm rất là tốt. Tuy rằng hắn có đôi khi rất cũ kỹ nhưng rất nhiều thời điểm vẫn là thực đáng yêu.... Thực sự, sư tỷ, tỷ không cần lo lắng cho đệ. "
Ngụy Vô Tiện nhìn Giang Yếm Ly, nói.
Giang Yếm Ly còn chưa có trả lời, Giang Trừng đã tiến vào:
" Đó là a tỷ lo lắng cho ngươi sao?! A tỷ là sợ ngươi đi Lam gia, có thể đem Vân Thâm Bất Tri Xứ hủy đi. "
Lâm Nhược Vân thấy vậy, biết chính mình đã không còn thích hợp ngồi lại ở đây, liền đứng dậy, lặng lẽ từ cửa hông đi ra ngoài.
" Bất quá về sau, Ngụy Vô Tiện về sau ngươi tính thế nào,ngươi sẽ không muốn cùng Lam Vong Cơ hồi Cô Tô đi?! "
Khi Lâm Nhược Vân đi ra, nghe được Giang Trừng hỏi vậy.
" Kim phu nhân. "
Lâm Nhược Vân bị âm thanh bất thình lình làm hoảng sợ, khi định tâm lại mới phát hiện Lam Vong Cơ đang hành lễ trước mặt. Nàng ngẩn người, mới ý thức được Lam Vong Cơ hẳn là ở đây đợi Ngụy Vô Tiện, gật đầu đáp lễ trả lại. Lâm Nhược Vân lại ngăn không được nổi tâm làm trưởng bối:
" Qua chốc lát nữa, ngươi hẳn là nên vào đi, gặp Giang Yếm Ly cùng Giang tông chủ. Thân phận hôm nay đã bất đồng, nên cùng nhân gia phó thác vài câu. "
Nhìn Lam Vong Cơ gật đầu, tỏ vẻ sẽ vào bái phỏng sau, Lâm Nhược Vân nhích người đi vào viện, nhân tiện cho bọn hạ nhân lui xuống, đếm địa phương này hoàn hoàn toàn toàn để lại cho hai nhà.
Hôm nay là cái ngày gì?! Như thế nào đều một cặp lại một cặp. Lâm Ngược Vân xa xa thấy hai người sóng vai đứng dưới cậy hoa đào, chính là Kim Quang Dao và Lam Hi Thần, nội tâm rít rào nói.
Đầu tiên buổi sáng đang cùng A Ly dùng bữa, Nguỵ Vô Tiện liền tiến vào tìm sư tỷ hắn ' Hội báo ' chuyện chính mình cùng Lam Vong Cơ. Sau đó lại gặp Hi Dao dưới tàng cây ngắm hoa. Cái duyên phận gì đây?!
" Sáng nay nhị công tử phân phó đem đồ ra đây, nghe nói là muốn cùng Lam tông chủ cùng nhưỡng rượu hoa đào "
Thu Tứ đi theo phía sau nhỏ giọng nói chuyện cùng Lâm Nhược Vân.
Hảo hứng thú! Lâm Nhược Vân ở trong lòng tán thưởng, hạ quyết tâm không quấy rầy bọn họ, cùng Thu Tứ xa xa đi vòng qua. Hiện tại tốt, thính đường không thể đi, hoa viên không thể tới, đường đường là phu nhân Kim Lân đài, hiện tại lại không có chỗ để đi! Lâm Nhược Vân cảm thấy cứ như vậy có một tia bi thương...
" Thu Tứ, chúng ta ra trấn đi dạo đi!... "
Cùng lúc đó Kim Quang Dao:
" Nhị ca, huynh xem hoa này tốt hay không? "
Kim Quang Dao hái cánh hoa trước mắt xuống, đưa tới trước mặt Lam Hi Thần.
" A Dao thấy tốt, thì lưu lại đi. "
Lam Hi Thần khẽ cười cười, trả lời.
Kim Quang Dao đem cánh hoa kia để vào mâm trong tay, lại ngẩng đầu trích ngụy hoa trên cây. Lam Hi Thần giương mắt nhìn lên, nắng sớm lên khuôn mặt Kim Quang Dao làm nó càng thêm trắng nõn, thế nhưng so với hoa đào kia càng làm cho người không thể rời mắt, đuôi lông mày nơi khoé mắt tựa hồ vẫn luôn mang ý cười, Lam Hi Thần nghĩ.
" Hoa đào này còn tốt, ngày mai lại đến phong vại lại. Ngày mai nhị ca còn muốn cùng đệ tới không? "
Lam Hi Thần nghe vậy, thần sắc giữa mày hơi hơi ám ám.
" Ngày mai chỉ sợ không thể cùng A Dao cùng phong bại lại. Việc của Vong Cơ cùng Nguỵ công tử, thúc phụ biết được, chủ sợ nhất thời khó có thể tiếp thu. Huynh cần trở về Cô Tô trước... "
Kim Quang Dao sửng sốt một chút ngay sau đó nói:
" Không có việc gì, nhị ca có việc thì về trước đi. Bất quá lúc rượu hoa đào nhưỡng thành, nhị ca nhất định phải cùng đệ nhấm nháp đấy. "
Lam Hi Thần chú ý thấy trong mắt Kim Quang Dao có chút mất mát, lại thay vào đó cười tươi, mạc danh nhìn bộ dáng ủy ủy khuất khuất, Lam Hi Thần đột nhiên giơ tay xoa xoa tóc an ủi hắn.
Tay của Kim Quang Dao bỗng ngưng một chút, ngay sau đó làm như không cảm nhận được tiếp tục để cánh hoa vào mâm. Lam Hi Thần cũng lập tức ta thức được cử chỉ của mình ít nhiều có chút vượt rào, chính mình lặng lẽ đỏ lỗ tai trước....
Xuân phong hơi quá, gió thổi cánh hoa trên cây xuống, đem chôn cảnh xuân vô tận của hai người dưới táng cây.
Chúng tiên gia khiếp sợ, mọi người như thế nào cũng không nghĩ tới lời đồn hai người từ trước đến nay luônbất hòa, liền đột nhiên thành đạo lữ... Vô số thiếu nữ còn chưa xuất giá đều che mặt mà khóc, hai vị thế gia công tử đứng trong năm vị công tử, thế nhưng ở bên nhau, làm bao nhiêu người ái mộ đều tan nát a...
Tin tức đêm trước hai người còn ở dưới trăng hôn môi về sau cũng được truyền ra, bách gia càng sôi trào, mọi người cơ hồ đều nghị luận chuyện này, đoạn thời gian đó trở thành câu chuyện đứng đầu tiên gia...
Bất quá đó là chuyện sau này, hiện tại chủ của câu chuyện này đang ở thính đường, giúp sư tỷ hắn tiếp thu sự thật này:
" A Tiện, đệ cùng Lam nhị công tử, là chuyện khi nào? "
Giang Yếm Ly hỏi:
" Là, đêm qua... "
Lâm Nhược Vân mặt dày ngồi ở xa xa một bên nghe bọn họ nói chuyện, bị Ngụy Vô Tiện ấp úng trả lời mà kinh ngạc một chút: Tóm lại chính là bởi vì cái hôn kia mới xác định hôn sự a! Cường!.... Lại nói tiếp, nếu là A Dao cũng uống say, có thể hay không... Hẳn là sẽ không. A Dao tửu lượng khá tốt, hơn nữa Lam Hi Thần hẳn sẽ không làm cái gì... Aiz, sầu người a! Lâm Nhược Vân nghĩ, yên lặng lắc lắc đầu.
" Sư tỷ, tỷ yên tâm, Lam Trạm rất là tốt. Tuy rằng hắn có đôi khi rất cũ kỹ nhưng rất nhiều thời điểm vẫn là thực đáng yêu.... Thực sự, sư tỷ, tỷ không cần lo lắng cho đệ. "
Ngụy Vô Tiện nhìn Giang Yếm Ly, nói.
Giang Yếm Ly còn chưa có trả lời, Giang Trừng đã tiến vào:
" Đó là a tỷ lo lắng cho ngươi sao?! A tỷ là sợ ngươi đi Lam gia, có thể đem Vân Thâm Bất Tri Xứ hủy đi. "
Lâm Nhược Vân thấy vậy, biết chính mình đã không còn thích hợp ngồi lại ở đây, liền đứng dậy, lặng lẽ từ cửa hông đi ra ngoài.
" Bất quá về sau, Ngụy Vô Tiện về sau ngươi tính thế nào,ngươi sẽ không muốn cùng Lam Vong Cơ hồi Cô Tô đi?! "
Khi Lâm Nhược Vân đi ra, nghe được Giang Trừng hỏi vậy.
" Kim phu nhân. "
Lâm Nhược Vân bị âm thanh bất thình lình làm hoảng sợ, khi định tâm lại mới phát hiện Lam Vong Cơ đang hành lễ trước mặt. Nàng ngẩn người, mới ý thức được Lam Vong Cơ hẳn là ở đây đợi Ngụy Vô Tiện, gật đầu đáp lễ trả lại. Lâm Nhược Vân lại ngăn không được nổi tâm làm trưởng bối:
" Qua chốc lát nữa, ngươi hẳn là nên vào đi, gặp Giang Yếm Ly cùng Giang tông chủ. Thân phận hôm nay đã bất đồng, nên cùng nhân gia phó thác vài câu. "
Nhìn Lam Vong Cơ gật đầu, tỏ vẻ sẽ vào bái phỏng sau, Lâm Nhược Vân nhích người đi vào viện, nhân tiện cho bọn hạ nhân lui xuống, đếm địa phương này hoàn hoàn toàn toàn để lại cho hai nhà.
Hôm nay là cái ngày gì?! Như thế nào đều một cặp lại một cặp. Lâm Ngược Vân xa xa thấy hai người sóng vai đứng dưới cậy hoa đào, chính là Kim Quang Dao và Lam Hi Thần, nội tâm rít rào nói.
Đầu tiên buổi sáng đang cùng A Ly dùng bữa, Nguỵ Vô Tiện liền tiến vào tìm sư tỷ hắn ' Hội báo ' chuyện chính mình cùng Lam Vong Cơ. Sau đó lại gặp Hi Dao dưới tàng cây ngắm hoa. Cái duyên phận gì đây?!
" Sáng nay nhị công tử phân phó đem đồ ra đây, nghe nói là muốn cùng Lam tông chủ cùng nhưỡng rượu hoa đào "
Thu Tứ đi theo phía sau nhỏ giọng nói chuyện cùng Lâm Nhược Vân.
Hảo hứng thú! Lâm Nhược Vân ở trong lòng tán thưởng, hạ quyết tâm không quấy rầy bọn họ, cùng Thu Tứ xa xa đi vòng qua. Hiện tại tốt, thính đường không thể đi, hoa viên không thể tới, đường đường là phu nhân Kim Lân đài, hiện tại lại không có chỗ để đi! Lâm Nhược Vân cảm thấy cứ như vậy có một tia bi thương...
" Thu Tứ, chúng ta ra trấn đi dạo đi!... "
Cùng lúc đó Kim Quang Dao:
" Nhị ca, huynh xem hoa này tốt hay không? "
Kim Quang Dao hái cánh hoa trước mắt xuống, đưa tới trước mặt Lam Hi Thần.
" A Dao thấy tốt, thì lưu lại đi. "
Lam Hi Thần khẽ cười cười, trả lời.
Kim Quang Dao đem cánh hoa kia để vào mâm trong tay, lại ngẩng đầu trích ngụy hoa trên cây. Lam Hi Thần giương mắt nhìn lên, nắng sớm lên khuôn mặt Kim Quang Dao làm nó càng thêm trắng nõn, thế nhưng so với hoa đào kia càng làm cho người không thể rời mắt, đuôi lông mày nơi khoé mắt tựa hồ vẫn luôn mang ý cười, Lam Hi Thần nghĩ.
" Hoa đào này còn tốt, ngày mai lại đến phong vại lại. Ngày mai nhị ca còn muốn cùng đệ tới không? "
Lam Hi Thần nghe vậy, thần sắc giữa mày hơi hơi ám ám.
" Ngày mai chỉ sợ không thể cùng A Dao cùng phong bại lại. Việc của Vong Cơ cùng Nguỵ công tử, thúc phụ biết được, chủ sợ nhất thời khó có thể tiếp thu. Huynh cần trở về Cô Tô trước... "
Kim Quang Dao sửng sốt một chút ngay sau đó nói:
" Không có việc gì, nhị ca có việc thì về trước đi. Bất quá lúc rượu hoa đào nhưỡng thành, nhị ca nhất định phải cùng đệ nhấm nháp đấy. "
Lam Hi Thần chú ý thấy trong mắt Kim Quang Dao có chút mất mát, lại thay vào đó cười tươi, mạc danh nhìn bộ dáng ủy ủy khuất khuất, Lam Hi Thần đột nhiên giơ tay xoa xoa tóc an ủi hắn.
Tay của Kim Quang Dao bỗng ngưng một chút, ngay sau đó làm như không cảm nhận được tiếp tục để cánh hoa vào mâm. Lam Hi Thần cũng lập tức ta thức được cử chỉ của mình ít nhiều có chút vượt rào, chính mình lặng lẽ đỏ lỗ tai trước....
Xuân phong hơi quá, gió thổi cánh hoa trên cây xuống, đem chôn cảnh xuân vô tận của hai người dưới táng cây.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất