Nơi Xa Nhất Là Ngay Bên Cạnh

Chương 13: Điều do xuân dược gây họa (4)

Trước Sau
Áp chế cánh tay đang được buông lỏng ra, Lâm Văn Tịch nhanh chóng đưa nó xuống phía dưới, ý đồ muốn che lấy nơi nào đó của mình, lại bị Lê Diễm dùng tay đẩy ra.

“Nơi đó không xấu đâu.” Lê Diễm hôn hôn môi của cậu, anh có cảm giác hình như bản thân mình rất thích bờ môi của cậu, mềm mềm như trái cây ướp lạnh vậy, rõ ràng vừa nãy đã bị hôn đến sưng đỏ, hiện tại khi anh hôn lên, vẫn là cảm giác lành lạnh như lúc đầu. Rất thoải mái.

“Anh… Anh gạt người…” Lâm Văn Tịch nghiêng đầu sang bên kia, nhỏ giọng nói, “Thật sự không cần an ủi tôi đâu…”

Anh biết rõ cậu vốn là một quái vật mà, rõ ràng đây là thân thể của nam nhân thế nhưng lại còn tồn tại một bộ phận như vậy, sẽ không có ai thấy thân thể này đẹp được đâu.

“Đúng là không xấu mà. Ở đây của cậu hồng hồng, so với nữ nhân còn đẹp hơn nhiều.” Lê Diễm vươn một ngón tay thon dài xinh đẹp ra, nhẹ nhàng vuốt một cái lên nơi nào đó của Lâm Văn Tịch.

“A…ha…” Thân thể của Lâm Văn Tịch dị thường mẫn cảm, nhất là nơi vừa bị nam nhân chạm vào kia, gần như khiến cho toàn thân cậu đều run lên. Địa phương cảm thấy thẹn như vậy, lại bị nam nhân kia chạm vào, anh còn nói nơi đó…

Thấy phản ứng đáng yêu của Lâm Văn Tịch, anh chỉ biết đứa nhỏ này thật sự quá ngây ngô mà. Hiện tại anh muốn lập tức tiến vào, nhưng đột nhiên lại phát hiện hình như nơi đó của cậu hơi nhỏ hơn nữ nhân, cứ như thế mà tiến vào phỏng chừng sẽ thụ thương mất.

Lê Diễm vuốt ve phần bắp đùi sau đó dần tiến đến nơi riêng tư của Lâm Văn Tịch, cảm giác kí©Ꮒ ŧᏂí©Ꮒ kia khiến Lâm Văn Tịch nổi lên một tầng da gà, hơi ngứa một chút hơn nữa hình như còn có một dòng điện chạy qua, rất khó chịu, khiến cậu không tự chủ được mà giãy dụa muốn thoát khỏi cái vuốt ve của Lê Diễm.

“Đừng nhúc nhích.”

Thanh âm của Lê Diễm đã có chút khàn, một bên cầm lấy dầu bôi trơn, chấm một ít lên ngón tay, sau đó anh trực tiếp cắm một ngón tay vào. Lâm Văn Tịch còn chưa kịp hiểu đang xảy ra chuyện gì, cậu chỉ cảm thấy đột nhiên phía dưới có chút trướng, còn hơi lành lạnh nữa.

Rất ít khi Lê Diễm giúp người khác khuếch trương, chỉ là lúc anh nhìn thấy nơi đó của cậu thật sự là rất nhỏ, vừa hay đó lại là lối vào, cứ như thế mà tiến vào sẽ làm cậu ấy bị thương mất. Cảm giác bên trong có chút ướt, Lê Diễm lại cho thêm một ngón tay vào trong. Nội bích ở nơi đó tương đối mẫn cảm, bị nam nhân khuấy đảo mạnh mẽ khiến cơ thể Lâm Văn Tịch sản sinh ra một loại kᏂoáı ©ảʍ chưa bao giờ có, bên trong càng ngày càng nóng, hơn nữa hình như còn có chút ngưa ngứa. Lê Diễm nhìn nơi đó chẳng qua chỉ là bị mình lộng một chút liền ướt thành như vậy, đã biết được thân thể cậu rất mẫn cảm, không biết cậu có thể thừa nhận được loại kí©Ꮒ ŧᏂí©Ꮒ mãnh liệt như vậy hay không đây. Lê Diễm xoay tròn ngón tay đang ở bên trong nơi đó của cậu, sau đó liền trừu động.

“Ưm… a… A…” Hiện tại thần trí của Lâm Văn Tịch trở nên rất hỗn độn, cũng không còn biết được chính mình đã phát ra loại thanh âm như thế nào, hình như tất cả cảm giác đều bị nơi đó hấp dẫn hết tâm trí rồi. Thân thể rất nóng rất nóng, phía trước cũng sưng đến lợi hại, dường như rất nhanh thân thể liền không phải là của mình nữa rồi, loại cảm giác xa lạ này khiến Lâm Văn Tịch cảm thấy hơi sợ hãi.

Nam nhân rút ngón tay của mình ra, tiện tay mang đồ bảo hộ (bαo ©αo sυ) vào, đối với một người có tính khiết phích như anh mà nói, bất luận có làm cùng người nào đi nữa anh đều sẽ mang nó. Khi anh đỉnh đầu đỉnh cực nóng vào miệng hoa huyệt của Lâm Văn Tịch, cậu mới ý thức được nam nhân đang muốn làm gì, trong nháy mắt lý trí liền trở về, đầu óc trở nên minh bạch rất nhiều. Liều mạng lắc đầu hô lên, “Đừng… Đừng… Nhục nhã tôi như vậy… Có được hay không… Đừng mà…” Lâm Văn Tịch lắc đầu, biểu tình tràn đầy kinh hoảng, anh đừng đối đãi với cậu như nữ nhân, cậu rất sợ như vậy. Vì sao đến cả nam nhân này, cũng đối xử như vậy với cậu.

Dĩ nhiên lúc này Lê Diễm là cung đã lên dây rồi, không thể không bắn, thấy Lâm Văn Tịch giãy dụa, đột nhiên tâm tình có chút buồn bực. Bất quá ngẫm lại phỏng chừng đứa nhỏ này rất sợ bị người khác đối đãi như vậy đi, khi nãy chính anh đã nói sẽ dùng phương thức của nam nhân để làm, vậy thì chỉ dùng phương thức của nam nhân mà làm thôi. Có chút bất đắc dĩ dời phân thân đã trướng đến phát đau đi, ngay khi Lâm Văn Tịch vừa mới chuẩn bị thở phào một cái, Lê Diễm nhanh chóng lật thân thể của cậu lại.

“Dù sao thì hai cái động của cậu đều nhỏ như vậy, sáp bên nào phỏng chừng cậu đều sẽ rất đau, vậy chúng ta sẽ chuyển sang dùng phương thức của nam nhân để làm đi. Còn có tôi không muốn nhục nhã cậu.” Lần đầu tiên Lê Diễm cảm thấy mình tốt tính cùng kiên trì như vậy, anh lấy dầu bôi trơn ở bên cạnh qua, bôi lên đầu ngón tay.

Căn bản Lâm Văn Tịch không biết nam nhân muốn làm gì, thẳng đến khi anh đưa ngón tay cắm vào tiểu huyệt phía sau của mình, cậu mới khϊếp sợ mà hiểu được ý nghĩa của câu dùng phương thức của nam nhân trong lúc đó là làm cái gì! Cậu căn bản cũng không biết… Nam nhân trong lúc đó còn có thể dùng cách như vậy… Để làʍ t̠ìиɦ…

“Không… Không muốn…”



Nghe được Lâm Văn Tịch nhỏ giọng khóc nức nở, Lê Diễm phiền muộn nói, “Cậu phía trước không muốn phía sau cũng không cần là sao đây.” Sau đó không để ý đến tiếng kêu thảm thiết của thiếu niên, anh đã đẩy hai ngón tay đi vào. Kỳ thực anh chưa từng làʍ t̠ìиɦ cùng một người con trai nào, chỉ là do bị tên Hạ Quân Dương kia mưa dầm thấm đất một chút, cũng biết được sơ sơ, đương nhiên cũng biết nếu chỗ đó không được khuếch trương tốt thì sẽ làm bị thương người kia.

“Nơi đó thật bẩn… Đừng mà… Có được hay không…” Thanh âm của Lâm Văn Tịch như một bé thỏ bị thương, mang theo chút nghẹn ngào. Phía dưới cũng do quá mức sợ hãi mà co rút chặt lại.

“Nếu thấy bẩn chúng ta sẽ dùng phía trước.” Lê Diễm nói mà không cho phép cậu phản kháng. Lâm Văn Tịch nhanh chóng lắc lắc đầu. Cái này căn bản là không cho cậu con đường nào để lựa chọn mà.

“Không muốn dùng phía trước, cũng đừng có cắn chặt như vậy chứ, người chịu tội chính là cậu đó.” Lê Diễm vỗ vỗ lên hai cánh mông trắng nõn của Lâm Văn Tịch, ý đồ để cho tâm trạng của cậu có thể thả lỏng đôi chút.

“Thế nhưng… Nơi đó của anh… Làm sao có thể tiến vào được chứ…” Lâm Văn Tịch nghĩ đến nơi đó của nam nhân lớn như vậy, làm sao mà chỗ kia của mình có thể thừa nhận nổi, nhất thời biểu tình trên mặt cậu có chút ủy khuất, quay sang nhìn Lê Diễm.

“Có vào được hay không, chúng ta cứ thử xem chẳng phải sẽ biết sao.” Lê Diễm không còn kiên nhẫn nữa, hiện tại nét mặt của đứa nhỏ này quả thực là đang mê hoặc anh mà. Vì vậy đem vật gắng gượng của mình nhắm ngay miệng huyệt, khiến Lâm Văn Tịch căn bản không có chút chuẩn bị nào, đột nhiên bị nam nhân động thân một cái liền cắm đi vào.

“A a!” Cảm giác bị xé rách khiến cậu đau đến đều sắp chảy nước mắt ra. Dường như thân thể đã bị chém thành hai nửa rồi.

“Đừng có cắn chặt như vậy! Cứ như thế cả hai chúng ta đều khó chịu!” Thanh âm của Lê Diễm còn muốn khàn hơn lúc đầu, đây là lần đầu tiên anh nếm thử tư vị của nam sinh, lại không nghĩ rằng sẽ chặt như thế! Qυყ đầυ chỉ vừa mới tiếng vào mà thôi, thật không biết bình thường cái tên Hạ Quân Dương kia chơi trò này như thế nào đây! Phía dưới của nam nhân sẽ không tự động phân bố dịch thể, Lê Diễm chỉ có thể đổ thêm thật nhiều dầu bôi trơn lên hành thể của mình cùng với miệng huyệt của Lâm Văn Tịch, nhẹ nhàng xoa nắn vài cái.

“Đi ra ngoài có được hay không… Tôi từ bỏ… Đau quá…” Lâm Văn Tịch lắc đầu, nước mắt không ngừng rơi xuống. Cảm giác này so với khi bị những bọn kia đánh vào người mình còn đau hơn gấp bội lần.

Lê Diễm biết hao tổn như vậy cũng không phải là biện pháp, lý trí của anh cũng nghe thấy tiếng khóc lóc thảm thiết của Lâm Văn Tịch, hung hăng đẩy mạnh vào một cú, trực tiếp cắm cả cây vào bên trong. Vang lên một tiếng “phụt” rất nhẹ, sau đó có một dòng dịch thể ấm áp chảy ra.

Lê Diễm biết cậu đã đổ máu rồi. Nhưng lúc này anh đã không còn hơi sức đâu mà đi quản mấy chuyện khác, trong cơ thể cậu vừa chặt vừa nóng khiến anh không thể nhịn được nữa, quả thật Hạ Quân Dương không có nói sai mà, loại tư vị này quả thật rất không tồi. Bất quá bên trong càng thoải mái càng khiến cho Lê Diễm mất đi lý trí, sau đó mặc kệ Lâm Văn Tịch khóc hô, trực tiếp ra sức trừu sáp.

“A… Đau quá… Không muốn… A…” Thiếu niên đau đớn phát ra thanh âm rêи ɾỉ càng thêm kí©Ꮒ ŧᏂí©Ꮒ thú tính của Lê Diễm, dần dần tăng nhanh tốc độ, còn ở một bên vỗ vỗ lên cánh mông có chút hồng hồng của cậu, “Thả lỏng một chút. Cậu cắn chặt như vậy khiến tôi không thể động được.”

“Từ bỏ… Có được hay không… A… Thực sự là đau quá…” Cậu cảm giác cứ như thân thể mình đều bị xé rách ra vậy.

Lê Diễm cũng không nghĩ ra được biện pháp nào khác, chỉ có thể đưa tay đến phía dưới của Lâm Văn Tịch, cầm lấy phân thân bởi vì đau đớn mà trở nên mềm nhũn của cậu, bắt đầu bộ lộng, một bên hôn lên lưng cậu nhằm dời đi lực chú ý sau đó giúp cậu có thể thả lỏng thân người.

Cảm giác dần dần bị dẫn tới phía dưới, kᏂoáı ©ảʍ ở phía trước cùng với đau đớn của phía sau hình thành nên một trận kí©Ꮒ ŧᏂí©Ꮒ mãnh liệt, khiến cậu trở nên có chút thất thần.

Lê Diễm không ngừng trừu động, hậu huyệt bởi vì máu và thuốc bôi trơn dần dần trở nên mềm mại ướŧ áŧ, Lâm Văn Tịch cũng đã quen dần hơn với thứ thật lớn của nam nhân đang rong ruổi ở bên trong thân thể mình. Nhưng vẫn có một loại cảm giác tràn đầy khó nhịn.

“Ưm… a… A…” Vật phía trước đã ngẩng đầu lên ở trong tay của Lê Diễm, vành tai của cậu được anh ngậm trong miệng, khiến cho Lâm Văn Tịch cảm thấy có hơi ngứa ngáy.

Lê Diễm dùng sức đỉnh vào địa phương càng sâu hơn một chút, bỗng nhiên thanh âm của Lâm Văn Tịch trở nên thay đổi, một tiếng rêи ɾỉ kèm theo chút mị hoặc xen lẫn hương vị ngọt ngào, vật nhỏ cương cứng ở phía trước đang nằm trong tay anh cũng run lên vài cái, đột nhiên khiến Lê Diễm hiểu ra anh đã chạm đến chỗ nào của cậu. Vì vậy anh liền thử dò xét đỉnh thêm vài cái vào nơi đó nữa.



“A… A…ha… Đừng mà… Trở nên thật kỳ quái… A…”

“Nơi nào thấy kỳ quái?” Nhiệt khí của nam nhân phun lên vành tai của Lâm Văn Tịch, khiến cậu cảm thấy một trận run rẩy.

“Không biết… A… Không…” Cảm nhận mãnh liệt sâu sắc lại kèm theo một loại sảng khoái không nói thành lời, khiến cho toàn thân của cậu đã bắt đầu phát nhiệt.

Lê Diễm biết đã không sai biệt lắm, vì vậy anh đứng thẳng người, cầm lấy hông của Lâm Văn Tịch, bắt đầu gia tăng lực đạo mãnh lực tiến công, mỗi một lần hạ xuống đều đánh vào điểm kia của Lâm Văn Tịch.

“A…ha… Đừng chạm vào… Nơi đó… A…”

Cảm giác đau đớn nơi hậu huyệt dần dần bị kᏂoáı ©ảʍ kỳ quái thay thế, khiến cho Lâm Văn Tịch muốn thoát khỏi loại cảm giác này nhưng rồi lại không tự chủ được mà bắt đầu hùa theo động tác của nam nhân. Thấy phản ứng của Lâm Văn Tịch như vậy, Lê Diễm biết cậu đã bắt đầu có cảm giác. Cho nên anh càng thêm dùng sức trừu sáp.

“A…ha… A…” Lê Diễm một bên vuốt ve lên thân thể của Lâm Văn Tịch, tay cũng không tự chủ mà tìm được hoa huyệt ở bên dưới của cậu, lúc này anh mới phát hiện chẳng biết từ khi nào nơi đó đã ướt thành một mảnh, Lê Diễm chỉ cần sờ vào một cái, liền dính đầy dịch thể.

“Chỗ này của cậu cũng thật là đói khát a, muốn sao?”

“A… Không… Không phải… A…” Lời nói của Lâm Văn Tịch bị ngắt quãng thành từng đoạn nhỏ, Lê Diễm vươn hai ngón tay cắm vào trong, theo động tác đong đưa của thân thể cùng nhau trừu sáp ở bên trong, khiến cho Lâm Văn Tịch đang tại tam trọng kᏂoáı ©ảʍ mà mất đi phương hướng.

“A…ha… Nơi đó… A… Từ bỏ…”

Hậu huyệt đã đủ trơn rồi, theo sự trừu sáp của Lê Diễm mà phát sinh tiếng nước, tiểu huyệt bên dưới cũng tự động phân bố ra rất nhiều *** dịch, bắt đầu mấp máy theo ngón tay của Lê Diễm.

“Hai cái miệng nhỏ nhắn của cậu đều ăn thật khỏe a.”

“Đừng… Đừng nói… A…” Lâm Văn Tịch xấu hổ mà cắn lấy cái gối nằm ở phía dưới của mình, bởi vì động tình mà mắt tích tụ một tầng hơi nước, nhiều lần thiếu chút nữa đã đập vào đầu giường bởi vì động tác mãnh liệt của nam nhân mà, rồi lại bị anh hung hăng kéo trở lại, tiến nhập thêm càng sâu.

Thật vất vả đợi đến khi nam nhân mới phát tiết được một lần, Lâm Văn Tịch đã xụi lơ ở trên giường không thể động đậy, cậu không biết thì ra nam nhân và nam nhân, lại có thể như vậy…

Phát ra một tiếng “roẹt” nho nhỏ, vừa nãy chính là thanh âm xé mở một bộ đồ bảo hộ, Lâm Văn Tịch liền sợ đến mức vội vàng quay đầu lại nhìn xem, quả nhiên nam nhân lại mang thêm một cái khác. “Anh…”

Không để ý đến chuyện giải thích, Lê Diễm xoay thân thể của Lâm Văn Tịch lại, trực tiếp tiến vào từ chính diện, lần này anh vẫn tiến vào từ hậu huyệt, biết rõ nơi đó của cậu đã được khai phá qua, cho nên tương đối có thể tiếp nhận nổi rồi đi.

Vì sao lại còn muốn đến thêm một lần nữa? Không đợi Lâm Văn Tịch tự hỏi xong, nam nhân lại trừu động, tất cả suy nghĩ của cậu đều bị phá vỡ, lần thứ hai Lâm Văn Tịch lâm vào biển tình mãnh liệt.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau