Xuyên Thư Rồi Ta Cùng Phản Diện Đàm Luyến Ái [Mộng]
Chương 78:
-Quả nhiên ngươi chưa chết, Ma đế.
Tiêu Mị âm trầm nhìn người người trên Âm Dương đài.
Âm Dương đài sở dĩ có cái tên như vậy là bởi vì trên đài có bát quái đồ (cái này nè ☯).
\-À, ngươi là Cao Lăng nhỉ?
Tiêu Mị nghiêng đầu nhìn người cung kính đứng ở bên cạnh.
\-Ta không ngờ ngươi lại đến nhanh như vậy, Thiên Song Duẫn... Vọng Giác.
\- Ha ha, điều ngươi không ngờ còn rất nhiều!
Tiêu Mị đặt tay xuống một cơ quan gần đó rồi ấn xuống.
"Rầm Rầm!!! "
Tiếng chuyển động ồn ã, bát quái đồ giữa đài xoay vòng.
\-Chia cắt thời không?!
Ma đế kinh ngạc kêu lên, pháp thuật chia cắt thời không vòn khó làm hơn xé rách thời không rất nhiều, Thiên Song Duẫn chỉ là một phàm nhân, tại sao có thể làm được?!
(Chia cắt thời không ở đây là cắt đem Không Nguyệt Thiên cắt ra khỏi Nguyệt Ngọc Đại Lục, mang nó đến một nơi khác để những chuyện trên Không Nguyệt Thiên sẽ không ảnh hưởng đến Nguyệt Ngọc Đại Lục)
Ma đế ngẩng đầu nhìn lên mặt trăng ,giống như hiểu ra gì đó.
\- Cũng tốt, ngươi đã muốn bảo vệ Đại Lục đó như vậy....
Gã ta nắm chặt hai tay mình, tức khắc hai cây đinh ba hiện ra trong tay gã.
Cao Lăng bên cạnh cũng rút ra Nguyệt Hồn, không nói hai lời đánh về phía Tiêu Mị.
\-Ma đế giao cho ta .
Vọng Giác cướp đi lời Tiêu Mị muốn nói,rồi không chút do dự gọi ra trọng kiếm chém về phía Ma đế.
\-Hừ, chút trò trẻ con! Không ngờ Thần Tướng năm xưa bây giờ lại rác rưởi như vậy!
Ma đế khinh thường hừ lạnh , đinh ba trong tay dễ dàng ngăn cản trọng kiếm.
Trọng kiếm bị vũ khí của đối phương kiềm chế, Vọng Giác rút ra trường cung.
Khi cầm trường cung khí chất của Vọng Giác thay đổi, trở nên lạnh lẽo hơn bình thường rất nhiều.
"Leng keng "
Tiếng xích sắt vang lên.
"Roẹt!"
Ma đế vội nghiêng đầu né tránh, thế nhưng không ngờ mũi tên lại xoay một vòng ,dây xích đằng sau cuốn vào thân Ma đế.
"Leng keng, leng keng "
Xiềng xích mãnh liệt rung động, siết chặt thân thể Ma Đế.
"Vụt!"
Vọng Giác nhắm chuẩn mà bắn qua, mục tiêu lại không phải Ma đế mà là vị trí xung quanh gã,đến khi Ma Đế biết mình trúng bẫy thì thân thể đã bị xiềng xích vây chặt.
Nhưng ma đế là người nào? Người nắm giữ cả Ma Giới há lại dễ đối phó như vậy?
Gã nắm chặt tay, chỉ thấy xiềng xích mãnh liệt rung lắc giống như sắp bị đứt, mà Cao Lăng đang đấu cùng Tiêu Mị bỗng nằm rạp xuống, chết.
Ma đế đang lấy sức mạnh của Cao Lăng để đối phó với xiềng xích.
"Bùm!!"
"Leng keng "
"King"
Xiềng xích của Vọng Giác bị Ma đế làm đứt.
Kình lực của vụ nổ khiến Tiêu Mị và Vọng Giác bị thương nặng.
\-khụ khụ...
Ma đế kết ấn,từ hai bàn tay gã tràn ra một làn sương màu xám đen.
Nhưng Tiêu Mị và Vọng Giác đều biết đó không phải là sương,mà màn sương đó là vật sống. Chỉ là chúng nó quá nhỏ lại quá đông nên hợp thành một màn sương mỏng.
Những con vật đó muốn trước khi pháp thuật "Chia cắt thời không " hoàn thành thì bay ra lỗ hổng của nó, nếu bọn nó mà vào được Nguyệt Ngọc Đại Lục thì!!!! Không!! Mục đích của chúng nó còn có lối vào thông đạo sắp bị mở ra kia!
Tiêu Mị không chút do dự vận dụng linh hồn lực chém về phía sương mù, nhưng kích thước của sinh vật này nhỏ tốc độ lại nhanh, hoàn toàn tránh được vết chém đó.
Tiêu Mị nghiến răng, bàn tay cầm chặt bút lông viết lên một chữ "Trọng".
Trọng lực như tăng thêm gấp 10 lần, nhưng vẫn không ổn lắm, tốc độ của đám sinh vật kia chậm hơn nhưng vẫn bay được, Tiêu Mị cắn răng đem trọng lực nâng lên 100 lần ,lần này đám sinh vật nhỏ bé kia bị trọng lực ép đến không thể bay, sương mù từng đám rớt xuống đất.
Nhưng Tiêu Mị và Vọng Giác cũng không tốt hơn là bao,thân thể là phàm nhân lại vừa thụ thương của bọn họ bị trọng lực ép đến mức nằm rạp xuống đất, không nhúc nhích nổi một ngón tay.
\-Ha ha, không ngờ ngươi lại học được phương pháp diệt địch một ngàn tổn hại tám trăm.
\-Bớt,nhảm nhí...
Từng khúc xương từng thớ thịt đều hung hăng bị nghiền ép, Tiêu Mị đau đến nói chuyện cũng yếu ớt, nhưng y không thể giảm nhẹ trọng lực, đám sinh vật kia kinh khủng hơn ma trùng nhiều, chúng nó đi đến đâu thì sự sống đều bị hút sạch, ngay cả Thần tộc muốn đối phó với bọn nó còm cần đến Thần Thủy, nhưng sau trận chiến ngàn năm trước Thần Thủy đã sắp thấy đáy... nếu những con vật này bay đến Thần Giới thì Thần Giới sẽ bị tổn thương rất nặng.
\- Hừ!
Ma đế cũng không muốn phí tâm tư để ý mấy con kiến hôi này, gã sắp mở ra thông đạo giữa hai giới Thần Ma, Ma tộc của gã sắp phục hồi vinh quang ngày xưa, đạp nát bọn Thần nhân xảo trá dưới chân!
Nghĩ đến tương lai tốt đẹp Ma đế không khỏi nhanh tay hơn,mặc cho thân thể gã bây giờ cũng không mấy dễ chịu.
Thân thể gã vừa mới hình thành chưa lâu, yếu ớt hơn Ma tộc và Thần nhân chân chính, nhưng dù sao cũng tốt hơn của nhân loại rất nhiều. Chỉ là Lúc nãy lại bị xiềng xích trói chặt... nên gã cũng bị nội thương.
Vọng Giác thống khổ bò qua, nắm chặt tay Tiêu Mị, truyền thần lực của bản thân cho y.
Tiêu Mị cũng không quản Vọng Giác, y được Vọng Giác truyền sức mạnh thì nắm chặt bút lông, viết ra một chữ "Sát" xuống nền đất.
Màu máu từ trong chữ đó tỏa ra, tạo thành nhiều dải lụa lấy tốc độ không tưởng hướng về phía Ma đế.
Ma đế giống như cảm nhận được sát khí quay đầu nhìn lại, một tay tiếp tục mở ra thông đạo một tay đánh về dải lụa hồng.
\- Ha ,vậy mà còn khí lực sao?!
Ma đế cười lạnh lẽo, bàn tay vung lên, một luồng sức mạnh khổng lồ đánh về phía Tiêu Mị và Vọng Giác, khiến cả hai phun ra máu.
Vết thương vốn đã sâu nay lại càng nặng, Tiêu Mị thậm chí cảm nhận được cảm giác tử vong cận kề.
Nhưng y không để ý nhiều như vậy, cầm chặt bút lông, y muốn làm gì đó nhưng lại không thể.... bởi vì tay cầm bút đã bị Ma đế đập nát.
\-Khụ khụ...
\-Điện hạ....
Vọng Giác nói xong hai chữ thân thể liền mềm nhũn xuống.
Chưởng lực của Ma đế mang theo ma khí, bây giờ ma khí đang từng chút cắn nuốt lục phủ ngũ tạng.
Nói là từng chút nhưng tốc độ rất nhanh, bọn họ sợ là sống không quá mấy canh giờ nữa.
\-Ha ha ha!!!!Thông đạo mở ra!!!! A!!!!!
Tiếng Ma đế thét lên đau đớn, Tiêu Mị cùng Vọng Giác nhìn lại chỉ thấy....
Tiêu Mị âm trầm nhìn người người trên Âm Dương đài.
Âm Dương đài sở dĩ có cái tên như vậy là bởi vì trên đài có bát quái đồ (cái này nè ☯).
\-À, ngươi là Cao Lăng nhỉ?
Tiêu Mị nghiêng đầu nhìn người cung kính đứng ở bên cạnh.
\-Ta không ngờ ngươi lại đến nhanh như vậy, Thiên Song Duẫn... Vọng Giác.
\- Ha ha, điều ngươi không ngờ còn rất nhiều!
Tiêu Mị đặt tay xuống một cơ quan gần đó rồi ấn xuống.
"Rầm Rầm!!! "
Tiếng chuyển động ồn ã, bát quái đồ giữa đài xoay vòng.
\-Chia cắt thời không?!
Ma đế kinh ngạc kêu lên, pháp thuật chia cắt thời không vòn khó làm hơn xé rách thời không rất nhiều, Thiên Song Duẫn chỉ là một phàm nhân, tại sao có thể làm được?!
(Chia cắt thời không ở đây là cắt đem Không Nguyệt Thiên cắt ra khỏi Nguyệt Ngọc Đại Lục, mang nó đến một nơi khác để những chuyện trên Không Nguyệt Thiên sẽ không ảnh hưởng đến Nguyệt Ngọc Đại Lục)
Ma đế ngẩng đầu nhìn lên mặt trăng ,giống như hiểu ra gì đó.
\- Cũng tốt, ngươi đã muốn bảo vệ Đại Lục đó như vậy....
Gã ta nắm chặt hai tay mình, tức khắc hai cây đinh ba hiện ra trong tay gã.
Cao Lăng bên cạnh cũng rút ra Nguyệt Hồn, không nói hai lời đánh về phía Tiêu Mị.
\-Ma đế giao cho ta .
Vọng Giác cướp đi lời Tiêu Mị muốn nói,rồi không chút do dự gọi ra trọng kiếm chém về phía Ma đế.
\-Hừ, chút trò trẻ con! Không ngờ Thần Tướng năm xưa bây giờ lại rác rưởi như vậy!
Ma đế khinh thường hừ lạnh , đinh ba trong tay dễ dàng ngăn cản trọng kiếm.
Trọng kiếm bị vũ khí của đối phương kiềm chế, Vọng Giác rút ra trường cung.
Khi cầm trường cung khí chất của Vọng Giác thay đổi, trở nên lạnh lẽo hơn bình thường rất nhiều.
"Leng keng "
Tiếng xích sắt vang lên.
"Roẹt!"
Ma đế vội nghiêng đầu né tránh, thế nhưng không ngờ mũi tên lại xoay một vòng ,dây xích đằng sau cuốn vào thân Ma đế.
"Leng keng, leng keng "
Xiềng xích mãnh liệt rung động, siết chặt thân thể Ma Đế.
"Vụt!"
Vọng Giác nhắm chuẩn mà bắn qua, mục tiêu lại không phải Ma đế mà là vị trí xung quanh gã,đến khi Ma Đế biết mình trúng bẫy thì thân thể đã bị xiềng xích vây chặt.
Nhưng ma đế là người nào? Người nắm giữ cả Ma Giới há lại dễ đối phó như vậy?
Gã nắm chặt tay, chỉ thấy xiềng xích mãnh liệt rung lắc giống như sắp bị đứt, mà Cao Lăng đang đấu cùng Tiêu Mị bỗng nằm rạp xuống, chết.
Ma đế đang lấy sức mạnh của Cao Lăng để đối phó với xiềng xích.
"Bùm!!"
"Leng keng "
"King"
Xiềng xích của Vọng Giác bị Ma đế làm đứt.
Kình lực của vụ nổ khiến Tiêu Mị và Vọng Giác bị thương nặng.
\-khụ khụ...
Ma đế kết ấn,từ hai bàn tay gã tràn ra một làn sương màu xám đen.
Nhưng Tiêu Mị và Vọng Giác đều biết đó không phải là sương,mà màn sương đó là vật sống. Chỉ là chúng nó quá nhỏ lại quá đông nên hợp thành một màn sương mỏng.
Những con vật đó muốn trước khi pháp thuật "Chia cắt thời không " hoàn thành thì bay ra lỗ hổng của nó, nếu bọn nó mà vào được Nguyệt Ngọc Đại Lục thì!!!! Không!! Mục đích của chúng nó còn có lối vào thông đạo sắp bị mở ra kia!
Tiêu Mị không chút do dự vận dụng linh hồn lực chém về phía sương mù, nhưng kích thước của sinh vật này nhỏ tốc độ lại nhanh, hoàn toàn tránh được vết chém đó.
Tiêu Mị nghiến răng, bàn tay cầm chặt bút lông viết lên một chữ "Trọng".
Trọng lực như tăng thêm gấp 10 lần, nhưng vẫn không ổn lắm, tốc độ của đám sinh vật kia chậm hơn nhưng vẫn bay được, Tiêu Mị cắn răng đem trọng lực nâng lên 100 lần ,lần này đám sinh vật nhỏ bé kia bị trọng lực ép đến không thể bay, sương mù từng đám rớt xuống đất.
Nhưng Tiêu Mị và Vọng Giác cũng không tốt hơn là bao,thân thể là phàm nhân lại vừa thụ thương của bọn họ bị trọng lực ép đến mức nằm rạp xuống đất, không nhúc nhích nổi một ngón tay.
\-Ha ha, không ngờ ngươi lại học được phương pháp diệt địch một ngàn tổn hại tám trăm.
\-Bớt,nhảm nhí...
Từng khúc xương từng thớ thịt đều hung hăng bị nghiền ép, Tiêu Mị đau đến nói chuyện cũng yếu ớt, nhưng y không thể giảm nhẹ trọng lực, đám sinh vật kia kinh khủng hơn ma trùng nhiều, chúng nó đi đến đâu thì sự sống đều bị hút sạch, ngay cả Thần tộc muốn đối phó với bọn nó còm cần đến Thần Thủy, nhưng sau trận chiến ngàn năm trước Thần Thủy đã sắp thấy đáy... nếu những con vật này bay đến Thần Giới thì Thần Giới sẽ bị tổn thương rất nặng.
\- Hừ!
Ma đế cũng không muốn phí tâm tư để ý mấy con kiến hôi này, gã sắp mở ra thông đạo giữa hai giới Thần Ma, Ma tộc của gã sắp phục hồi vinh quang ngày xưa, đạp nát bọn Thần nhân xảo trá dưới chân!
Nghĩ đến tương lai tốt đẹp Ma đế không khỏi nhanh tay hơn,mặc cho thân thể gã bây giờ cũng không mấy dễ chịu.
Thân thể gã vừa mới hình thành chưa lâu, yếu ớt hơn Ma tộc và Thần nhân chân chính, nhưng dù sao cũng tốt hơn của nhân loại rất nhiều. Chỉ là Lúc nãy lại bị xiềng xích trói chặt... nên gã cũng bị nội thương.
Vọng Giác thống khổ bò qua, nắm chặt tay Tiêu Mị, truyền thần lực của bản thân cho y.
Tiêu Mị cũng không quản Vọng Giác, y được Vọng Giác truyền sức mạnh thì nắm chặt bút lông, viết ra một chữ "Sát" xuống nền đất.
Màu máu từ trong chữ đó tỏa ra, tạo thành nhiều dải lụa lấy tốc độ không tưởng hướng về phía Ma đế.
Ma đế giống như cảm nhận được sát khí quay đầu nhìn lại, một tay tiếp tục mở ra thông đạo một tay đánh về dải lụa hồng.
\- Ha ,vậy mà còn khí lực sao?!
Ma đế cười lạnh lẽo, bàn tay vung lên, một luồng sức mạnh khổng lồ đánh về phía Tiêu Mị và Vọng Giác, khiến cả hai phun ra máu.
Vết thương vốn đã sâu nay lại càng nặng, Tiêu Mị thậm chí cảm nhận được cảm giác tử vong cận kề.
Nhưng y không để ý nhiều như vậy, cầm chặt bút lông, y muốn làm gì đó nhưng lại không thể.... bởi vì tay cầm bút đã bị Ma đế đập nát.
\-Khụ khụ...
\-Điện hạ....
Vọng Giác nói xong hai chữ thân thể liền mềm nhũn xuống.
Chưởng lực của Ma đế mang theo ma khí, bây giờ ma khí đang từng chút cắn nuốt lục phủ ngũ tạng.
Nói là từng chút nhưng tốc độ rất nhanh, bọn họ sợ là sống không quá mấy canh giờ nữa.
\-Ha ha ha!!!!Thông đạo mở ra!!!! A!!!!!
Tiếng Ma đế thét lên đau đớn, Tiêu Mị cùng Vọng Giác nhìn lại chỉ thấy....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất