Chương 27
Ha ha ha! Buồn cười quá đi, Trịnh tổng tài của chúng ta lại bị bà xã đuổi ra khỏi phòng, ha ha ha!”Lúc này Hữu Thiên thật không để ý hình tượng chê cười Duẫn Hạo.
“Ngươi cười đủ chưa Ta gọi ngươi cùng Tuấn Tú ra đây là cho ta chủ ý không phải cho ngươi chê cười ta.” Cứ cho là ba người thuê chung phòng đi nhưng không thể để mất hình tượng như vậy.
Tuấn Tú thụt thụt Hữu Thiên làm cho hắn đứng đắn chút: “Được rồi được rồi, ta không cười, ngươi nghĩ ra92ng ta và ngươi có rảnh như vậy chạy đến đây để cười ngươi không, vừa rồi ta cùng Tú Tú đang hẹn hò, Trịnh tổng ngươi gọi một cú điện thoại là ta lập tức chạy đến.”
“Không nghĩ đến Trịnh Duẫn Hạo ta thế nhưng bị nữ nhân kia đâm một dao sau lưng, thật là tiền mất tật mang.” Duẫn Hạo bắt đắc dĩ lắc lắc đầu.
“Duẫn Hạo ca, việc cấp bách ngươi hẳn đi dỗ Tại Trung, Tại Trung tâm tình không tốt thật dễ động thai khí.” Tuấn Tú một bên nhắc nhở nói.
“Ai, ta biết a nhưng ta bị y đuổi ra ngoài. Bây giờ đi tìm Tại Trung chỉ chọc y sinh khí thôi.” Duẫn Hạo lúc này mới biết được bà xã dịu ngoan bình thường nổi giận lên cũng thật đáng sợ.
“Vậy a, vẫn là chờ Tại Trung bớt giận rồi nói sau.” Tuấn Tú không biết nên làm thế nào để giúp Duẫn Hạo.
“Theo ta, chỉ cần ngươi một ngày không giải quyết vấn đề của Toàn Tuệ Bân, Tại Trung sẽ không thật sự nguôi giận.” Hữu Thiên rốt cuộc đứng đắn nói một câu.
“Hữu Thiên nói đúng nhưng vấn đề bây giờ là ta không biết nên làm cái gì bây giờ a?” Duẫn Hạo phiền chán đem ly rượu uống sạch một hơn.
“Duẫn Hạo, ngươi không phải thật sự…” Hữu Thiên có chút do dự.
“Cái gì?”
“Ngươi không phải thật sự còn yêu Toàn Tuệ Bân a?” Hữu Thiên hỏi hết câu, hắn cùng Tuấn Tú đều khẩn trương nhìn chằm chằm Duẫn Hạo.
“Hai người các ngươi làm gì nhìn ta dữ vậy? Vấn đề này Tại Trung cũng hỏi qua ta, ta trả lời thêm lần nữa, ta không thương cô ấy!”
“Vậy ngươi sao còn không quả quyết chuyện của Toàn Tuệ Bân, này căn bản không phải là phong cách làm việc của ngươi a.” Hữu Thiên đối với tính cách Duẫn Hạo lý giải, hắn vẫn không hiểu thái độ Duẫn Hạo đối với chuyện này, khó trách hắn hiểu lầm.
“Ngươi nghĩ rằng ta và ngươi sợ nữ nhân kia sao? Ta không hy vọng nữ nhân kia đi tìm Tại Trung gây phiền toái hơn nữa cô ấy không có giết người phóng hỏa ta cũng không thể đối với cô ấy đuổi cùng giết tận. Lại nói…” Duẫn Hạo tạm dừng một chút, “Cô ấy dù sao cũng là mối tình đầu của ta, ta không nghĩ sẽ đối cô ấy quá độc ác.”
Hữu Thiên cùng Tuấn Tú tỏ vẻ đã lý giải, làm bằng hữu tốt nhất của Duẫn Hạo, bọn họ đều biết Duẫn Hạo là người trọng tình cảm.
“Bất quá Duẫn Hạo ca, ta nhắc nhở ngươi, luyết tiếc đã đủ. Huống hồ Toàn Tuệ Bân đã xúc phạm tới Tại Trung, ngươi thể nhân từ nương tay nga.” Tuấn Tú thật sự khinh thường nữ nhân này, nghĩ rằng Duẫn Hạo ca nhất định phải giáo huấn nàng.
“Ta hiểu rồi, ta nghĩ đến nữ nhân kia suốt, Hữu Thiên, giúp ta hướng giới truyền thông loa tin.” Duẫn Hạo tươi cười mang theo giả dối.
Ngày hôm sau, các báo chí lớn nhỏ cùng các trang wed đều xuất hiện đại tiêu đề: ‘Tổng tài tập đoàn Thần Thoại hôn nhân bật đèn đỏ.’, ‘Người thưa ba chen vào hôn nhân của Trịnh Duẫn Hạo?’, ‘Trịnh Duẫn Hạo hủy bỏ vợ mới cưới, hẹn hò với người thần bí!’…
“Duẫn Hạo, chiêu này của người thật nham hiểm a, làm cho giới truyền thông giúp ngươi đem Toàn Tuệ Bân làm cho sáng tỏ. Ngươi muốn cho cô ấy xấu mặt sao?” Hữu Thiên đối hành động của Duẫn Hạo thật hứng thú, “Bất quá, làm vật Tại Trung có chịu nổi hay không? Còn có vấn đề hình tượng của ngươi a.”
“Ngươi yên tâm, vấn đề hình tượng của ta không đáng kẻ chút nào, chẳng lẽ trước kia tin tức phong lưu của ta có ít hay sao? Về phần bà xã ta, ta chỉ có tiếp tục hống thôi.” Nghĩ đến Tại Trung không cho mình vào phòng, Duẫn Hạo cũng rất buồn bực.
…
Bên Trung Quốc xa xôi, Hi Triệt thấy TV đưa tin tức, nhất thời nổi trận lôi đình: “Tên hỗn đản Trịnh Duẫn Hạo này, cùng Tiểu Trung chúng ta kết hôn còn chưa đến nữa năm liền ra ngoài hát hoa ngắt cỏ, Hàn Canh, chúng ta lập tức qua Hàn Quốc đi.”
“Hi Triệt, em đừng kích động a, giới truyền thông đều thích moi móc người khác, chuyện này cũng không hẳn là thật mà. Em mấy ngày trước cùng Tại Trung nói chuyện phiếm qua Duẫn Hạo, Duẫn Hạo cũng không phải cũng bồi bên cạnh thôi sao, anh thấy họ thật ân ái a.” Hàn Canh khuyên Hi Triệt không nên xúc động như vậy, “Nếu không em gọi điện thoại hỏi Tại Trung trước đi.”
Hi Triệt thấy Hàn Canh nói lý vì thế gọi điện thoại đường dài: “Uy, Tiểu Trung a, là ca đây. Ngươi dạo này thế nào?”
“Là ca ca à, ta tốt lắm a.” Tại Trung thanh âm nghe không có gì khác thường, tâm tình cũng không tệ lắm.
“Cái kia, ca muốn hỏi ngươi một chút. Duẫn Hạo hắn không phải thật sự có tình nhân bên ngoài chứ?” Hi Triệt gọn gàng dứt khoát hỏi.
“Ca, sao ngay cả ngươi cũng tin giới truyền thông, kia đều là giả. Ta cùng Duẫn Hạo rất hảo, hắn bây giờ không ở công ty thì ở nhà với ta, làm sao có thời gian mà đi tam thê tứ thiếp chứ a.” Tại Trung nói thật nhẹ nhàng làm cho người ta không thể tin.
“Thật sao?”
“Thật mà!”
“Ta đây an tâm, ngươi phải chú ý thân thể nga, chờ lúc ngươi sinh cục cưng ta cùng Hàn Canh sẽ đến Hàn Quốc thăm ngươi.”
“Hảo, đến lúc đó gặp nga.”
Tại Trung cúp máy, ngẩng đầu nhìn cũng là ánh mắt chăm chú ôn nhu nhìn mình. “Uy, ai cho anh vào, anh ra ngoài cho em!” Tại Trung vừa nói vừa đuổi người.
Nhưng mà khi Duẫn Hạo đã hạ quyết tâm không đi, cố dùng lực, Tại Trung làm sao có thể làm đối thủ của hắn. “Bà xã, anh đã ngủ phòng khách bốn ngày rồi, cái giường kia ngủ một chút cũng không thoải mái, anh bây giờ xương sống thắt lưng đầu đau a.”
“Em quản xương sống thắt lưng anh có đau hay không, anh mai đi ra.” Mặc cho Tại Trung như thế nào, Duẫn Hạo chính là không đi còn thuận thế ôm thắt lưng Tại Trung.
“Bà xã, vừa rồi anh đều nghe được, em không phải không nguyện ý tin tưởng anh?”
“Hừ, em không muốn làm cho ta ca lo lắng.” Tại Trung xoay đầu qua, không nhìn Duẫn Hạo.
“Hắc hắc, anh biết bà xã của anh đều là vì anh hảo.” Duẫn Hạo cười hì hì tiếp tục ôm sát Tại Trung.
“Anh buông, em muốn đi ngủ.” Tại Trung lấy hai cái gối đặt bên hông mình thủ.
“Hảo hảo, chúng ta cùng nhau ngủ.” Không đợi Tại Trung phản ứng, Duẫn Hạo đã dẫn đầu ngủ thẳng trên giường, vỗ vỗ bên cạnh:“Bà xã, em sao còn không lại đây, em không phải buồn ngủ sao?”
“Anh…” Nam nhân nằm trên giường vẻ mặt cười xấu xa, đi đến bên giường nghĩ đem hắn đạp xuống. Không nghĩ tới lại bị Duẫn Hạo ôm chặt trên giường, “Anh buông.” Đối với Duẫn Hạo một trận quyền đám cước đá lung tung.
“Bà xã, đừng náo loạn, mau ngủ thôi.” Duẫn Hạo dùng thân thể mình ngăn hai chân Tại Trung, tay y cũng bị hắn bắt, “Bà xã, có phải muốn cùng ông xã em làm chút vận động mới ngủ không?”
“Đi chết đi, em muốn đi ngủ.” Tại Trung bây giờ không muốn cùng nam nhân này cùng vận động, kéo chăn qua giả bộ ngủ.
“Ha ha.” Thật sự đáng yêu mà, cuối cùng lại được ngủ trên giường của mình, ôm bà xã, Duẫn Hạo cảm thấy mỹ mãn mà ngủ.
Một đêm này, Tại Trung cùng Duẫn Hạo đều ngủ thật an ổn.
Buổi sáng hôm sau, Tại Trung một trận hít thở không thông mới tỉnh dậy, vởi vì môi đang bị ngươi nào đó hàm trụ, tinh tế cắn cắn.
“Ngô ngô ngô…” Tại Trung dùng móng vuốt cào lưng Duẫn Hạo kháng nghị.
Duẫn Hạo rốt cuộc buông Tại Trung ra, “Ai cho anh hôn em?” Tại Trung phẫn nộ trừng mắt.
“Anh hôn bà xã của anh thì có gì không đúng a?” Duẫn Hạo bộ dạng vô tội.
“Hừ, em không cùng vô lại nói chuyện.” Nhìn Tại Trung chạy vù vù vào phòng vệ sinh trước, tâm tình Duẫn Hạo hảo vô cùng, “Bà xã của anh thật đáng yêu.”
Duẫn Hạo chủ động gọi điện thoại cho Toàn Tuệ Bân, Toàn Tuệ Bân vui sướng vạn phần.
“Tuệ Bân, tin tưởng tin tức em đưa đến, nếu gây phiền phức cho em thì anh thật có lỗi.” Duẫn Hạo làm bộ tràn ngập xin lỗi trong lời nói.
“Duẫn Hạo, không sao, em biết anh bây giờ rất khó xử, em có thể chờ.” Lòng của nữ nhân kích động không thôi, còn kém chút không cười to ra tiếng.
“Em có thể lý giải tốt nhất, chúng ta có thể gặp nhau không, có một số việc vẫn gặp mặt tốt hơn.”
“Hảo hảo hảo!”
Cúp máy, Duẫn Hạo nhìn không được cười phá lên. Lúc này Tại Trung từ phòng vệ sinh đi ra, nghĩ rằng nam nhân này có phải bị điên rồi không, một người ở nơi nào ngây ngô cười.
“Ngươi cười đủ chưa Ta gọi ngươi cùng Tuấn Tú ra đây là cho ta chủ ý không phải cho ngươi chê cười ta.” Cứ cho là ba người thuê chung phòng đi nhưng không thể để mất hình tượng như vậy.
Tuấn Tú thụt thụt Hữu Thiên làm cho hắn đứng đắn chút: “Được rồi được rồi, ta không cười, ngươi nghĩ ra92ng ta và ngươi có rảnh như vậy chạy đến đây để cười ngươi không, vừa rồi ta cùng Tú Tú đang hẹn hò, Trịnh tổng ngươi gọi một cú điện thoại là ta lập tức chạy đến.”
“Không nghĩ đến Trịnh Duẫn Hạo ta thế nhưng bị nữ nhân kia đâm một dao sau lưng, thật là tiền mất tật mang.” Duẫn Hạo bắt đắc dĩ lắc lắc đầu.
“Duẫn Hạo ca, việc cấp bách ngươi hẳn đi dỗ Tại Trung, Tại Trung tâm tình không tốt thật dễ động thai khí.” Tuấn Tú một bên nhắc nhở nói.
“Ai, ta biết a nhưng ta bị y đuổi ra ngoài. Bây giờ đi tìm Tại Trung chỉ chọc y sinh khí thôi.” Duẫn Hạo lúc này mới biết được bà xã dịu ngoan bình thường nổi giận lên cũng thật đáng sợ.
“Vậy a, vẫn là chờ Tại Trung bớt giận rồi nói sau.” Tuấn Tú không biết nên làm thế nào để giúp Duẫn Hạo.
“Theo ta, chỉ cần ngươi một ngày không giải quyết vấn đề của Toàn Tuệ Bân, Tại Trung sẽ không thật sự nguôi giận.” Hữu Thiên rốt cuộc đứng đắn nói một câu.
“Hữu Thiên nói đúng nhưng vấn đề bây giờ là ta không biết nên làm cái gì bây giờ a?” Duẫn Hạo phiền chán đem ly rượu uống sạch một hơn.
“Duẫn Hạo, ngươi không phải thật sự…” Hữu Thiên có chút do dự.
“Cái gì?”
“Ngươi không phải thật sự còn yêu Toàn Tuệ Bân a?” Hữu Thiên hỏi hết câu, hắn cùng Tuấn Tú đều khẩn trương nhìn chằm chằm Duẫn Hạo.
“Hai người các ngươi làm gì nhìn ta dữ vậy? Vấn đề này Tại Trung cũng hỏi qua ta, ta trả lời thêm lần nữa, ta không thương cô ấy!”
“Vậy ngươi sao còn không quả quyết chuyện của Toàn Tuệ Bân, này căn bản không phải là phong cách làm việc của ngươi a.” Hữu Thiên đối với tính cách Duẫn Hạo lý giải, hắn vẫn không hiểu thái độ Duẫn Hạo đối với chuyện này, khó trách hắn hiểu lầm.
“Ngươi nghĩ rằng ta và ngươi sợ nữ nhân kia sao? Ta không hy vọng nữ nhân kia đi tìm Tại Trung gây phiền toái hơn nữa cô ấy không có giết người phóng hỏa ta cũng không thể đối với cô ấy đuổi cùng giết tận. Lại nói…” Duẫn Hạo tạm dừng một chút, “Cô ấy dù sao cũng là mối tình đầu của ta, ta không nghĩ sẽ đối cô ấy quá độc ác.”
Hữu Thiên cùng Tuấn Tú tỏ vẻ đã lý giải, làm bằng hữu tốt nhất của Duẫn Hạo, bọn họ đều biết Duẫn Hạo là người trọng tình cảm.
“Bất quá Duẫn Hạo ca, ta nhắc nhở ngươi, luyết tiếc đã đủ. Huống hồ Toàn Tuệ Bân đã xúc phạm tới Tại Trung, ngươi thể nhân từ nương tay nga.” Tuấn Tú thật sự khinh thường nữ nhân này, nghĩ rằng Duẫn Hạo ca nhất định phải giáo huấn nàng.
“Ta hiểu rồi, ta nghĩ đến nữ nhân kia suốt, Hữu Thiên, giúp ta hướng giới truyền thông loa tin.” Duẫn Hạo tươi cười mang theo giả dối.
Ngày hôm sau, các báo chí lớn nhỏ cùng các trang wed đều xuất hiện đại tiêu đề: ‘Tổng tài tập đoàn Thần Thoại hôn nhân bật đèn đỏ.’, ‘Người thưa ba chen vào hôn nhân của Trịnh Duẫn Hạo?’, ‘Trịnh Duẫn Hạo hủy bỏ vợ mới cưới, hẹn hò với người thần bí!’…
“Duẫn Hạo, chiêu này của người thật nham hiểm a, làm cho giới truyền thông giúp ngươi đem Toàn Tuệ Bân làm cho sáng tỏ. Ngươi muốn cho cô ấy xấu mặt sao?” Hữu Thiên đối hành động của Duẫn Hạo thật hứng thú, “Bất quá, làm vật Tại Trung có chịu nổi hay không? Còn có vấn đề hình tượng của ngươi a.”
“Ngươi yên tâm, vấn đề hình tượng của ta không đáng kẻ chút nào, chẳng lẽ trước kia tin tức phong lưu của ta có ít hay sao? Về phần bà xã ta, ta chỉ có tiếp tục hống thôi.” Nghĩ đến Tại Trung không cho mình vào phòng, Duẫn Hạo cũng rất buồn bực.
…
Bên Trung Quốc xa xôi, Hi Triệt thấy TV đưa tin tức, nhất thời nổi trận lôi đình: “Tên hỗn đản Trịnh Duẫn Hạo này, cùng Tiểu Trung chúng ta kết hôn còn chưa đến nữa năm liền ra ngoài hát hoa ngắt cỏ, Hàn Canh, chúng ta lập tức qua Hàn Quốc đi.”
“Hi Triệt, em đừng kích động a, giới truyền thông đều thích moi móc người khác, chuyện này cũng không hẳn là thật mà. Em mấy ngày trước cùng Tại Trung nói chuyện phiếm qua Duẫn Hạo, Duẫn Hạo cũng không phải cũng bồi bên cạnh thôi sao, anh thấy họ thật ân ái a.” Hàn Canh khuyên Hi Triệt không nên xúc động như vậy, “Nếu không em gọi điện thoại hỏi Tại Trung trước đi.”
Hi Triệt thấy Hàn Canh nói lý vì thế gọi điện thoại đường dài: “Uy, Tiểu Trung a, là ca đây. Ngươi dạo này thế nào?”
“Là ca ca à, ta tốt lắm a.” Tại Trung thanh âm nghe không có gì khác thường, tâm tình cũng không tệ lắm.
“Cái kia, ca muốn hỏi ngươi một chút. Duẫn Hạo hắn không phải thật sự có tình nhân bên ngoài chứ?” Hi Triệt gọn gàng dứt khoát hỏi.
“Ca, sao ngay cả ngươi cũng tin giới truyền thông, kia đều là giả. Ta cùng Duẫn Hạo rất hảo, hắn bây giờ không ở công ty thì ở nhà với ta, làm sao có thời gian mà đi tam thê tứ thiếp chứ a.” Tại Trung nói thật nhẹ nhàng làm cho người ta không thể tin.
“Thật sao?”
“Thật mà!”
“Ta đây an tâm, ngươi phải chú ý thân thể nga, chờ lúc ngươi sinh cục cưng ta cùng Hàn Canh sẽ đến Hàn Quốc thăm ngươi.”
“Hảo, đến lúc đó gặp nga.”
Tại Trung cúp máy, ngẩng đầu nhìn cũng là ánh mắt chăm chú ôn nhu nhìn mình. “Uy, ai cho anh vào, anh ra ngoài cho em!” Tại Trung vừa nói vừa đuổi người.
Nhưng mà khi Duẫn Hạo đã hạ quyết tâm không đi, cố dùng lực, Tại Trung làm sao có thể làm đối thủ của hắn. “Bà xã, anh đã ngủ phòng khách bốn ngày rồi, cái giường kia ngủ một chút cũng không thoải mái, anh bây giờ xương sống thắt lưng đầu đau a.”
“Em quản xương sống thắt lưng anh có đau hay không, anh mai đi ra.” Mặc cho Tại Trung như thế nào, Duẫn Hạo chính là không đi còn thuận thế ôm thắt lưng Tại Trung.
“Bà xã, vừa rồi anh đều nghe được, em không phải không nguyện ý tin tưởng anh?”
“Hừ, em không muốn làm cho ta ca lo lắng.” Tại Trung xoay đầu qua, không nhìn Duẫn Hạo.
“Hắc hắc, anh biết bà xã của anh đều là vì anh hảo.” Duẫn Hạo cười hì hì tiếp tục ôm sát Tại Trung.
“Anh buông, em muốn đi ngủ.” Tại Trung lấy hai cái gối đặt bên hông mình thủ.
“Hảo hảo, chúng ta cùng nhau ngủ.” Không đợi Tại Trung phản ứng, Duẫn Hạo đã dẫn đầu ngủ thẳng trên giường, vỗ vỗ bên cạnh:“Bà xã, em sao còn không lại đây, em không phải buồn ngủ sao?”
“Anh…” Nam nhân nằm trên giường vẻ mặt cười xấu xa, đi đến bên giường nghĩ đem hắn đạp xuống. Không nghĩ tới lại bị Duẫn Hạo ôm chặt trên giường, “Anh buông.” Đối với Duẫn Hạo một trận quyền đám cước đá lung tung.
“Bà xã, đừng náo loạn, mau ngủ thôi.” Duẫn Hạo dùng thân thể mình ngăn hai chân Tại Trung, tay y cũng bị hắn bắt, “Bà xã, có phải muốn cùng ông xã em làm chút vận động mới ngủ không?”
“Đi chết đi, em muốn đi ngủ.” Tại Trung bây giờ không muốn cùng nam nhân này cùng vận động, kéo chăn qua giả bộ ngủ.
“Ha ha.” Thật sự đáng yêu mà, cuối cùng lại được ngủ trên giường của mình, ôm bà xã, Duẫn Hạo cảm thấy mỹ mãn mà ngủ.
Một đêm này, Tại Trung cùng Duẫn Hạo đều ngủ thật an ổn.
Buổi sáng hôm sau, Tại Trung một trận hít thở không thông mới tỉnh dậy, vởi vì môi đang bị ngươi nào đó hàm trụ, tinh tế cắn cắn.
“Ngô ngô ngô…” Tại Trung dùng móng vuốt cào lưng Duẫn Hạo kháng nghị.
Duẫn Hạo rốt cuộc buông Tại Trung ra, “Ai cho anh hôn em?” Tại Trung phẫn nộ trừng mắt.
“Anh hôn bà xã của anh thì có gì không đúng a?” Duẫn Hạo bộ dạng vô tội.
“Hừ, em không cùng vô lại nói chuyện.” Nhìn Tại Trung chạy vù vù vào phòng vệ sinh trước, tâm tình Duẫn Hạo hảo vô cùng, “Bà xã của anh thật đáng yêu.”
Duẫn Hạo chủ động gọi điện thoại cho Toàn Tuệ Bân, Toàn Tuệ Bân vui sướng vạn phần.
“Tuệ Bân, tin tưởng tin tức em đưa đến, nếu gây phiền phức cho em thì anh thật có lỗi.” Duẫn Hạo làm bộ tràn ngập xin lỗi trong lời nói.
“Duẫn Hạo, không sao, em biết anh bây giờ rất khó xử, em có thể chờ.” Lòng của nữ nhân kích động không thôi, còn kém chút không cười to ra tiếng.
“Em có thể lý giải tốt nhất, chúng ta có thể gặp nhau không, có một số việc vẫn gặp mặt tốt hơn.”
“Hảo hảo hảo!”
Cúp máy, Duẫn Hạo nhìn không được cười phá lên. Lúc này Tại Trung từ phòng vệ sinh đi ra, nghĩ rằng nam nhân này có phải bị điên rồi không, một người ở nơi nào ngây ngô cười.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất