Bàn Luận Tư Thế Ăn Cẩu Lương Chính Xác
Chương 38: Ảnh đế công vị chanh (17)
#Tiêu đề WE: Bạn gái hư hư thực thực của Phong rốt cuộc đã lộ diện?! 【 click để đi tới 】#
Đoàn phim《 Hoa hồng nở rộ tại thế giới tận thế 》 V: Ngày 11 tháng 11, buổi công chiếu đầu tiên @ Hạ Sùng Phong V @Lily Ngô, đợi bạn tới! 【 Lễ công chiếu · video thực tế ảo 】
Hạ Sùng Phong đang là NO.9 bảng tím, còn Lily Ngô tên tiếng Trung là Ngô Lị Lị, con lai quốc tịch nước ngoài đang là NO.38 bảng tím, đều là sự tồn tại khiến mọi người nhìn vào, bộ phim này có thể nói là một tác phẩm lớn vào năm ngoái, hơn nữa còn đề cập đến đề tài sống sót ngày tận thế, là một trong những tài liệu hot được săn lùng nhiều nhất ở thời điểm hiện tại.
Vé bán trước đã khó kiếm từ lâu, gần như không còn chỗ trống, tất nhiên buổi công chiếu đầu tiên cũng rất được mong đợi.
Nhưng không ai ngờ được Ngô Lị Lị sẽ tuôn ra một tin tức lớn như vậy trong buổi công chiếu đầu tiên, khi phóng viên hỏi Hạ ảnh đế là người như thế nào khi quay phim, cô nói: "A Phong là người rất tốt, tuy rằng sau khi kết thúc cảnh quay cậu ấy không thích có bất kỳ biểu cảm nào giống như bây giờ, nhưng thật ra trong sinh hoạt là người rất cẩn thận chăm sóc mọi người, không bá đạo như các bạn nghĩ và cũng không hề kiêu ngạo một chút nào. Cho nên nhóm Ong Mật muốn xem kịch bản tổng tài lạnh lùng, khả năng phải thất vọng rồi."
Phóng viên truy vấn: "Lily, vì sao bạn biết rocx ràng tỉ mỉ như vậy, quan hệ thầm kín của hai người rất tốt phải không?"
Ngô Lị Lị đỏ mặt, xua xua tay nói: "Được rồi, các bạn quan tâm chuyện của A Phong, các bạn mau tới quan tâm đ*o diễn Lưu của chúng tôi một chút được không? Ông ấy cũng muốn có khí thế của nam chính nữa, ha ha."
Các fan sôi nổi suy đoán Ngô Lị Lị có phải là bạn gái thần bí của Hạ Sùng Phong hay không —— Bắt đầu từ lần hợp tác đầu tiên, Ngô Lị Lị đã rất bảo vệ Hạ Sùng Phong trước mặt truyền thông, hơn nữa hai người đã hợp tác qua 3 bộ phim, vài lần quảng cáo công ích quy mô lớn, diễn lâu sinh tình cũng là lẽ thường tình. Tuy rằng Ngô Lị Lị lớn hơn Hạ Sùng Phong ba tuổi, nhưng lại là nữ nghệ sĩ trẻ tuổi nhất trên bảng tím, gia thế của bản thân cũng rất hùng hậu, có thể nói môn đăng hộ đối, trời đất sinh một cặp.
Huống hồ bản thân cô sinh ra đã xinh đẹp, sau khi ra mắt đã có chuyên môn quan hệ công chúng, hình tượng luôn luôn quản lý rất tốt, ngoại trừ tin tức có hai lần tỏ ra bệnh ngôi sao* trên phim trường, có thể nói hoàn toàn không có tin tức xấu nào cả.
*Bệnh ngôi sao - 耍大牌: Ý chỉ những ngôi sao lớn tự cho mình là quan trọng, khinh thường người khác.
Cứ như vậy, độ chấp nhận của các fan sẽ lớn hơn.
Hơn nữa Hạ Sùng Phong luôn luôn thẳng thắn, không phủ nhận điều đó ngay tại chỗ, điều này có nghĩa là gì?
Trí tưởng tượng phong phú của các fan đã bay đến tận chân trời, Cẩu Lương không dám nhìn thẳng.
Không đợi Hạ Sùng Phong trở về phim trường, đã có người tung tin nóng rằng chuyến bay của Ngô Lị Lị vào thủ đô Hoa Hạ ngay sau Hạ Sùng Phong, bị paparazzi vừa vặn chặn ở sân bay. Khi được hỏi có phải đã hẹn trước với Hạ Sùng Phong hay không, cô chỉ nói: "Tôi đã hẹn với đạo diễn để nói về cảnh quay, chỉ là trùng hợp, mong mọi người đừng nghĩ nhiều."
【 Hệ thống: Chủ nhân, người này đã giải nghĩa cho một thành ngữ một cách hoàn hảo. 】
【 Cẩu Lương: Ồ? 】
【 hệ thống: Lạy ông tôi ở bụi này. 】
Cẩu Lương cười nhạo, vừa nắn vừa dụi bé con thực tế ảo Hạ ảnh đế đang ra sức bán manh với cậu trên màn hình điện thoại di động, nhìn khuôn mặt đầy thịt của hắn đang biến thành vô số hình dạng, làm ra động tác và giọng nói "Vợ ơi, anh sai rồi" "Tiểu Hố Nhi là tuyệt nhất" "Tiểu Hố Nhi (づ ̄3 ̄)づ", mới lộ ra gương mặt tươi cười.
【 Trong biển ý thức không mưa không gió, ngược lại rất sáng sủa, hệ thống có chút ngoài ý muốn nói: Chủ nhân, ngài không tức giận sao? 】
【 Cẩu Lương: Tức giận? Kỹ xảo vụng về như vậy có gì đáng để tôi phải tức giận chứ? Cậu cho rằng tôi là nữ chính phim não tàn à? 】
【 Hệ thống không vui nói: Tôi đã nhiều năm không xem phim não tàn rồi, ╭(╯^╰)╮】
【 Cẩu Lương: Nhưng vẫn không thể cứu được cậu não tàn. 】
【 Hệ thống: Chủ nhân, cậu quả nhiên vẫn là tức giận! →v→】
【 Cẩu Lương: Cậu rất mong tôi tức giận phải không? Nhưng mà, cậu có mong đợi hay không không quan trọng, tôi nghĩ Hạ Sùng Phong nhất định rất mong đợi......】
Vì thế, đợi Hạ Sùng Phong trở về, chào đón hắn chính là ↓
Mướp đắng xào, rau tục đoạn* trộn, măng đắng xào, dưa chuột muối chua, canh cá nấu với cải chua, sườn xào chua ngọt không thêm đường......
Hạ Sùng Phong dừng lại, mặt không đổi sắc ngồi xuống, mỗi món đều ăn một miếng, lúc này mới nói: "Tiểu Hố Nhi tức giận à?"
Cẩu Lương cười tủm tỉm múc cho hắn một bát canh chua, vẻ mặt không nghe hiểu bạn đang nói gì.
Hạ Sùng Phong yên lặng uống hết bát canh chua, tuy hắn có kỹ năng diễn không góc chết, cũng không nhịn được nhăn mặt lại vì chua.
Ngưu Tình vốn dĩ muốn ra mặt giải thích, sau khi nhìn thấy một bàn đồ ăn này đã yên lặng rút lui bàn việc chính với Triệu Bân đang vội vàng chạy tới trao đổi công việc —— quấy rầy người ta "Show ân ái" sẽ bị trời phạt, ha ha ha.
Hạ Sùng Phong uống một ngụm nước đè xuống, lúc này mới mở miệng giải thích: "Những scandal đó em đừng để trong lòng. Bởi vì bộ phim này là tác phẩm cuối cùng của lão Lưu, năm đó ông ấy quay bộ phim đầu tiên cho anh, có ơn tri ngộ với anh, anh không muốn tác phẩm cuối cùng của ông ấy khi được phát hành nhưng mọi người chỉ chú ý tới tin tức nam nữ chính xâu xé* nhau, rồi xem nhẹ bản thân bộ phim. Còn Ngô Lị Lị, trước khi bộ phim ra mắt nếu cô ấy còn không biết thu liễm, anh sẽ xử lý."
*Xâu xé - nguyên văn Xé bức (撕逼): Xé rách mặt, theo một số trang mạng thì còn mang nghĩa là cào mặt, nói chung là mâu thuẫn giữa hai bên.
Cẩu Lương: "Cô ấy đoán anh nhất định sẽ trả lời như vậy phải không?"
Hạ Sùng Phong gật đầu, "Người không quan trọng, đừng quan tâm đến cô ấy."
Cẩu Lương nói thẳng: "Em không nghĩ vậy......" Thấy đạo diễn Trịnh tới gõ cửa, phía sau còn dẫn theo một người, Cẩu Lương vừa thấy liền nhìn về phía Hạ Sùng Phong cười chế nhạo: Đây là người không quan trọng sao?
Đạo diễn Trịnh dẫn theo Ngô Lị Lị không nghĩ tới sẽ bị giữ ngoài cửa, Cẩu Lương nói: "Đạo diễn Trịnh, nam thần đang thay quần áo, ông dẫn theo một cô gái nhỏ đi vào sẽ không thích hợp phải không?"
Ngô Lị Lị nói: "Cũng không phải chưa từng thấy qua, Tiểu Hố Nhi còn ngại ngùng thay tôi sao?"
Nụ cười trên mặt Cẩu Lương dần mất đi, Hạ Sùng Phong đã đi tới, ánh mắt chứa dao: "Tiểu Hố Nhi không phải cô gọi, câm miệng."
Gương mặt tươi cười hoàn mỹ của Ngô Lị Lị vặn vẹo một chút.
Đạo diễn Trịnh: "......Lily muốn đóng cameo nhân vật Thái tử phi, tôi muốn hỏi ý kiến hai người một chút."
Hạ Sùng Phong lôi kéo tay Cẩu Lương ra cửa, cùng bọn họ đi trở về phòng nghỉ của đạo diễn Trịnh, việc công xử theo phép công mà nói: "Đạo diễn Trịnh, nhân vật này không phải đã quyết định người được chọn rồi sao?"
Nhìn biểu cảm của đạo diễn Trịnh, Hạ Sùng Phong nói: "Hay là nói, ông cho rằng lực kêu gọi phòng bán vé của tôi không đủ, yêu cầu cọ nhiệt với đối tượng tin tức scandal của tôi để làm nổi bật sao?"
Đạo diễn Trịnh: "......"
Ngô Lị Lị nói: "A Phong đừng nói như thế, trước đó không phải chúng ta đã nói rồi ——"
Hạ Sùng Phong: "Nói rồi?"
Ngô Lị Lị cười rộ lên, hơi hơi cúi người lộ ra đường 'sự nghiệp' thâm thúy của cô, nói: "Cậu cũng không phản đối, không phải sao?"
Hạ Sùng Phong quay đầu nói: "Đạo diễn Trịnh, tạm mượn chỗ của ngài một chút, được chứ?"
Đạo diễn Trịnh biết điều tránh đi.
Hạ Sùng Phong lúc này mới nhìn về phía Ngô Lị Lị: "Nói đi, cô có mục đích gì?"
Ngô Lị Lị lại liếc mắt đánh giá Cẩu Lương đang uống nước chanh, sau đó nói: "Cậu không thể đổ lỗi cho tôi về những rắc rối này."
"Bố của tôi không biết từ chỗ nào nghe được cậu là người phụ trách công nghệ thực tế ảo, nhất quyết bắt tôi phải gả cho cậu, may ra được chia sẻ một phần về công nghệ. Đầu óc ông ấy hơi điên khùng, năm đó cậu mới vài tuổi, lại đi tin tưởng loại tin đồn này. Nhưng cậu biết đấy, cho dù không có tin đồn này, ông ấy vẫn luôn yêu cầu tôi tiếp cận cậu, suy cho cùng cậu là người thừa kế WE."
Ngô Lị Lị cũng không tin tưởng Hạ Sùng Phong sẽ là nhà phát triển công nghệ thực tế ảo, than thở: "Cậu cũng biết bố của tôi có năng lực như thế nào rồi đấy, tôi cũng phải không phải là đứa con hợp pháp, muốn kế thừa cổ phần cần phải có được di chúc của ông ấy. Cho nên, chỉ có thể lợi dụng cậu. Tôi thấy cậu cũng không muốn người cậu thích xuất hiện trước mặt công chúng, dùng tôi như lá chắn không phải rất tốt sao? Tôi có thể giúp cậu giải thích rõ ràng với đối phương, bằng cách này, nó không chỉ bảo vệ cô ấy mà còn giúp cho tôi, chẳng lẽ không phải đẹp cả đôi đường, hai bên cùng có lợi sao?"
Cô nói thẳng thắn cô tư, hợp tác qua nhiều lần với Hạ Sùng Phong, ước chừng cũng biết tính tình đối phương là dạng gì, cho nên lựa chọn nói thẳng mà không phải quanh co lòng vòng.
Cẩu Lương nói: "Nghe có vẻ là một chủ ý không tồi."
Hạ Sùng Phong: "Bố của cô từ đâu nghe được tin đồn như vậy?"
Ngô Lị Lị chính sắc nói: "A Phong, tôi tưởng cậu đắc tội với người ta."
"Không chỉ có bố tôi, mà bạn bè của ông ấy từ một số công ty truyền thông giải trí đều nhận được một lá thư, nói rằng cậu là người phát minh ra công nghệ thực tế ảo. Bố tôi đã hỏi một số người trong đó, nghe nói trong số bọn họ thực sự muốn bắt cóc cậu, muốn lấy một chút công nghệ từ miệng cậu, cho dù không hiệu quả, cũng có thể bắt cậu để trao đổi một phần công nghệ. Lá gan của bố tôi tương đối nhỏ, cho nên ông ấy mới phái tôi đến."
Hạ Sùng Phong nói: "Đem danh sách cho tôi, tôi sẽ đích thân đến thăm hỏi những người này."
Ngô Lị Lị gật gật đầu nói: "Nếu tôi tới đây thảo luận chuyện này với cậu, đương nhiên có chuẩn bị một chút lợi thế, nhưng tôi cũng có điều kiện của tôi."
Hạ Sùng Phong lẳng lặng nhìn cô.
Ngô Lị Lị không biết vì sao mình lại hơi thiếu tự tin, do dự một chút mới tiếp tục nói: "Sức khoẻ của bố tôi càng ngày càng kém rồi, di chúc có hiệu lực đại khái cũng đã hai năm nay, cũng không cần cậu phối hợp với tôi quá lâu. Hơn nữa, nếu ở công ty tôi có thể nắm giữ thực quyền, điều đó chỉ có lợi cho cậu chứ không có hại. Chẳng lẽ cậu đã quên, anh trai tôi có thù oán với cậu sao, nếu anh ấy kế thừa công ty, chỉ sợ sẽ chống lại cậu và nghệ sĩ của WE không giới hạn."
Hạ Sùng Phong không cho là đúng, nếu đối phương dám làm như thế, không thể nghi ngờ là đào mồ chôn mình.
Ngô Lị Lị có chút thất vọng nói: "Thật sự không thể suy xét một chút sao? Nếu cậu không đồng ý, tôi phải kết hôn với lão Jack, để giữ chân vị đạo diễn tài năng này cho công ty, mới có thể đạt được phần di sản này. Cậu nhẫn tâm ——"
Cẩu Lương: "Lị ảnh hậu, người muốn cổ quyền (vốn chủ sở hữu) là cô không phải Hạ Sùng Phong. Hay là nói, thù lao của cô bao gồm di sản mà cô nắm trong tay?"
Khéo miệng Ngô Lị Lị co giật, nếu cô chịu lấy ra điều kiện như vậy hà tất phải đánh bài cảm tình với Hạ Sùng Phong?
Cô trừng mắt nhìn Cẩu Lương, nói: "Nhóc ma mới, làm phiền các tiền bối nói chuyện là hành vi rất không lễ phép, cậu biết không?"
Cẩu Lương nhún nhún vai, đặt cốc nước chanh xuống nói: "Thật không may, tôi và quý ông đây đã nhận giấy chứng nhận kết hôn, có quan hệ "vợ chồng" hợp pháp. Cô dụ dỗ chồng của tôi, cô nói tôi muốn làm phiền hay không?"
Hạ Sùng Phong nở nụ cười, sờ đầu Cẩu Lương nói: "Anh từ chối tất cả các mối quan hệ dụ dỗ ngoài hôn nhân."
Ngô Lị Lị giật mình, ngay sau đó đường 'sự nghiệp' chuyển về phía Cẩu Lương, chớp chớp mắt nói: "Như vậy, cậu Mạch, cậu cảm thấy đề nghị của tôi như thế nào? Chỉ cần cậu có thể đồng ý với kế hoạch này, tôi nguyện ý phối hợp với hai người, cũng giúp hai người điều tra kỹ lưỡng kẻ đứng sau tung tin đồn kia."
Hạ Sùng Phong bịt kín đôi mắt của Cẩu Lương, ánh mắt lạnh băng từ sóng gió mãnh liệt của Ngô Lị Lị dừng trên mặt cô.
Gương mặt tươi cười của Ngô Lị Lị cứng lại.
Cẩu Lương cười thành tiếng, kéo tay Hạ Sùng Phong xuống hôn, lúc này mới hỏi cô: "Điều gì khiến cô Ngô nghĩ rằng, chúng tôi cần sức mạnh ít ỏi của cô để có thể tìm ra con bọ này?"
Ngô Lị Lị kéo bọc ngực lên trên, che khuất đường 'sự nghiệp' không có đất dùng võ, tiếc nuối nói: "Xem ra lần hợp tác này không được rồi?"
Hạ Sùng Phong: "Lão Jack rất thích hợp với cô."
Ngô Lị Lị nghĩ đến cơ mặt chảy xệ trên khuôn mặt lão Jack già nua kia, trong mắt hiện lên một tia tức giận, oán hận đứng dậy: "Vậy thì rất xin lỗi, kế hoạch đã bắt đầu, tôi sẽ không dừng lại. Dù sao, cậu sẽ không để vai nam nữ chính tận thế hay hai vị nghệ sĩ bảng tím xé nhau trong tháng ra mắt bộ phim, như vậy là đủ rồi. Đến lúc đó, tôi nắm được thứ tôi muốn, cậu cứ việc đi làm rõ mọi chuyện."
Chí của cô vốn dĩ không phải ở giới giải trí, mà là thực quyền ở công ty.
Ngô Lị Lị đi rồi, vẫn bảo người đưa tới danh sách kia, Hạ Sùng Phong nhìn thoáng qua, đều là người trong dự kiến.
Cẩu Lương lật xem, bỗng nhiên nói: "Những người này lên kế hoạch muốn bắt cóc anh, xem ra là thật sự."
Hạ Sùng Phong: "Đừng lo lắng, năm đó khi WE lần đầu tiên ra mắt công nghệ thực tế ảo, bọn họ không thể bắt được anh, qua mười năm, bọn họ càng không làm được."
Nhưng Cẩu Lương không biết vì sao trong lòng có chút lo lắng —— Bài học mà Thời Vũ để lại cho cậu quá sâu sắc, cậu không thể chịu đựng được bất kỳ nguy cơ tiềm ẩn nào đe dọa tính mạng của mục tiêu. Để hệ thống theo dõi tung tích của những người này bất cứ lúc nào và truy tìm người đứng sau, Cẩu Lương nói: "Chỉ sợ hậu trường của người phía sau màn không nhỏ...... Hạ Sùng Phong, anh cảm thấy là ai đang nhắm vào anh?"
Hạ Sùng Phong là người phát triển và là tổng kỹ sư công nghệ thực tế ảo, chuyện này vốn dĩ có rất ít người biết đến, có thể lấy việc này làm mồi nhử, khiến những người này nhìn chằm chằm vào Hạ Sùng Phong...... Hạ Sùng Phong nói: "Không nhất thiết phải là nội gián, chuyện này anh sẽ bàn bạc với mẹ một chút, nếu liên quan đến nhân viên nội bộ cấp cao, tốt hơn là để bà ra mặt."
Bà Vương nghe nói chuyện này, còn thận trọng hơn nhiều so với bản thân Hạ Sùng Phong.
Trong suốt nhiều năm, bà luôn đề phòng việc ai đó gây bất lợi với con trai mình nên đã giữ kín tin tức này, những người duy nhất biết về điều này ngoại trừ những người tâm phúc của bà còn có các kỹ sư kỹ thuật tham gia vào quá trình phát triển vào thời điểm đó. Không ngờ ngày này vẫn đến.
Trước khi kết thúc cuộc gọi, bà Vương còn cố ý dặn dò nói: "Người tới không có ý tốt, nếu biết chuyện này, chỉ sợ cũng không khó để tìm ra được quan hệ của con và Mạch Mạch. Chú ý an toàn của nó, đừng để người có quyết tâm nắm được cổ họng của con."
Biểu cảm của Hạ Sùng Phong vẫn luôn lãnh đạm nghe một câu như thế mới có thay đổi, trở nên ngưng trọng.
*
Quay phim《 Giang Sơn 》, cũng không bị gián đoạn bởi tiết mục xen giữa mà Ngô Lị Lị muốn cameo nhưng bị từ chối.
Trải qua giằng co trên đại điện, tuy Thái tử đã biến nguy thành an, nhưng cũng chịu tổn thất lớn.
Hoàng đế đã cố gắng hết sức để ngăn chặn tin tức "Thái tử gian dâm" mà Thái hậu đang cố gắng truyền bá cho các triều thần, cách chống bị động là chủ động triệu tới phe bảo hoàng* trung thành trong triều phản đối ngoại thích tham gia vào chính sự và một vài vị thần thân thuộc có thù oán với nhà mẹ của Thái hậu, vùng vẫy rớt nước mắt nước mũi lên án hành vi phạm tội của Thái hậu: Ông đẩy mọi chuyện ngày đó lên người Thái hậu, nói rằng Thái tử đang tập võ cùng thầy dạy võ vô ý lôi kéo quần áo, nhưng Thái hậu vẫn đổ tội cho Thái tử dan díu với nam tử.
*Phe bảo hoàng - Đảng bảo hoàng (保皇党) hay chủ nghĩa bảo hoàng: là một trào lưu chính trị - xã hội ủng hộ một quân vương làm người thống lĩnh quốc gia.
Rồi sau đó nói Thái tử sắp 20 tuổi, nhưng hôn sự lại bị Thái hậu liên tục cản trở, ông muốn tuyển phi cho thái tử, còn mời vài vị đại thần hiểu rõ nghĩa lớn, cứu giang sơn ra khỏi dầu sôi lửa bỏng.
Gả con gái cho Thái tử, có nghĩa là thật sự đẩy bản thân đến mặt đối lập với bè phái của Thái hậu, không phải ai cũng quyết đoán như vậy.
Cuối cùng Hoàng đế dùng khổ nhục kế lần nữa, quyết định con gái của Thừa tướng là Thái tử phi, chọn ngày đại hôn.
Thái tử không phản đối, trong lòng lại tràn đầy không cam lòng.
Quản Huy không rời không bỏ với cậu, nói rõ cho dù cậu có thê tử cũng không muốn rời xa cậu, chỉ mong cậu thực hiện nghiệp lớn, nếu có động lực, nhất định sẽ hết lòng hết sức, cho dù lên núi đao xuống biển lửa, cũng không lùi bước.
Thái tử cảm động không thôi, cuối cùng đã chấp nhận Quản Huy.
Dù cả hai không dám xé bỏ tấm màn che mờ ảo nhưng trong lòng họ tràn đầy tình cảm, rất hạnh phúc trong một thời gian. Không ngờ, trong giai đoạn trước đại hôn, Thái tử vô tình phá vỡ cuộc gặp mặt giữa Thái hậu và Quản Huy, biết được hắn thực ra là người Thái hậu phái tới để mê hoặc mình, trái tim tan nát.
======Quay phim《 Giang Sơn 》 · cảnh 56, phân đoạn 30, action↓↓======
Đại hôn của Thái tử, Đông Cung giăng đèn kết hoa, lọt vào trong tầm mắt đều là màu đỏ vui mừng.
Thái tử điện hạ uống quá chén, đẩy thái giám muốn đỡ mình ra, thất tha thất thểu cười nói: "Hôm nay là tiệc mừng đại hôn của ta, ngày tốt cảnh đẹp sao có thể không uống rượu? Ta chẳng qua uống mấy chén, hà tất phải buồn rầu như vậy, chẳng lẽ ta còn có thể nhầm đêm động phòng hay sao?"
Thái giám tuỳ thân không dám nói gì, cẩn thận nhìn cậu đẩy cửa lớn tẩm điện ra, các cung nữ oanh oanh yến yến vội vàng tiến lên hầu hạ. Thái tử đẩy cung nữ ra, cho bọn họ lui xuống, để lại một mình Thái tử.
Thái tử cười cười với nàng, "Làm phiền nàng rồi, không cần vội vàng hầu hạ, lại đây trò chuyện với ta."
Thái tử phi sớm bị bộ dạng tuấn mỹ của cậu thu phục, tâm hồn thiếu nữ tự nhiên sẽ đồng ý với hành động của phu quân mới cưới.
"Chắc Thừa tướng đã nói rõ ràng với nàng về mặt lợi và hại rồi, gả vào Đông Cung này đó là bước vào vòng sinh tử, quay đầu lại không còn đường lui, ta chỉ sợ oan ức cho nàng rồi."
Thái tử phi rất cảm động, nói: "Điện hạ, ngài không dám nhận thần thiếp rồi, gả cho ngài là phúc phận của thiếp thân."
Thái tử điện hạ cười cười, nỉ non nói: "Thay quần áo đi, canh giờ đã không còn sớm."
Thái tử phi nhìn nến đỏ giường ấm, sắc mặt còn đỏ hơn so với tân phòng này, sau khi can đảm đứng dậy thay quần áo cho bản thân, xoay người lại thấy hắn nằm trên giường như ngủ rồi.
"Thái tử điện hạ......"
Thái tử phi không biết nên làm như nào cho phải, đang do dự muốn đánh thức đối phương, nhưng chỉ cảm thấy cổ tê rần, cả người mềm nhũn, ngay sau đó ngã xuống đất bất tỉnh nhân sự.
Có người thô lỗ đẩy nàng ra, một tay ôm Thái tử trên giường đang mặc hỉ phục màu đỏ viền vàng ngồi dậy, nắm lấy cổ họng của cậu.
Thái tử mở to mắt, nào có nửa phần men say?
Tay ôm Thái tử run lên, Quản Huy nhìn cậu thâm trầm.
Lại thấy thái tử nhoẻn miệng cười, "Sư phó, hôm nay ta mặc bộ này có đẹp không?"
......
"CUT!"
Đạo diễn Trịnh bước tới, nhìn hai người đang ngồi trên giường được chuyên viên trang điểm makeup lại, nói: "Cảnh quay tiếp theo là cảnh lần đầu tiên của Quản Huy và Thái tử. Trong lòng cả hai người đều có thù hận, Thái tử cố ý câu dẫn khiến Quản Huy phản bội Thái hậu để bản thân lợi dụng, coi hắn như lợi thế của mình. Tương tự, mặc dù lúc này khán giả không biết Quản Huy đã phát hiện ra Thái tử là người nhìn trộm mình và Thái hậu hôm đó, nhưng trong lòng Quản Huy hiểu rõ, cho nên nhất định phải tỏ ra do dự và tâm kế. Nhưng đồng thời, hai người cũng dành tình cảm cho nhau chứ không phải là một người thống hận hay phòng bị, hiểu không?"
Hạ Sùng Phong gật gật đầu.
Cẩu Lương ghé vào bên tai hắn nói: "Nam thần à, để đạo diễn trải nghiệm một chút thành quả luyện tập ngày hôm qua, hử?"
Hạ Sùng Phong nâng tay áo của hắn lên sửa sửa, nhân cơ hội hôn lên môi cậu.
Cẩu Lương vui sướng nở nụ cười.
Đoàn phim《 Hoa hồng nở rộ tại thế giới tận thế 》 V: Ngày 11 tháng 11, buổi công chiếu đầu tiên @ Hạ Sùng Phong V @Lily Ngô, đợi bạn tới! 【 Lễ công chiếu · video thực tế ảo 】
Hạ Sùng Phong đang là NO.9 bảng tím, còn Lily Ngô tên tiếng Trung là Ngô Lị Lị, con lai quốc tịch nước ngoài đang là NO.38 bảng tím, đều là sự tồn tại khiến mọi người nhìn vào, bộ phim này có thể nói là một tác phẩm lớn vào năm ngoái, hơn nữa còn đề cập đến đề tài sống sót ngày tận thế, là một trong những tài liệu hot được săn lùng nhiều nhất ở thời điểm hiện tại.
Vé bán trước đã khó kiếm từ lâu, gần như không còn chỗ trống, tất nhiên buổi công chiếu đầu tiên cũng rất được mong đợi.
Nhưng không ai ngờ được Ngô Lị Lị sẽ tuôn ra một tin tức lớn như vậy trong buổi công chiếu đầu tiên, khi phóng viên hỏi Hạ ảnh đế là người như thế nào khi quay phim, cô nói: "A Phong là người rất tốt, tuy rằng sau khi kết thúc cảnh quay cậu ấy không thích có bất kỳ biểu cảm nào giống như bây giờ, nhưng thật ra trong sinh hoạt là người rất cẩn thận chăm sóc mọi người, không bá đạo như các bạn nghĩ và cũng không hề kiêu ngạo một chút nào. Cho nên nhóm Ong Mật muốn xem kịch bản tổng tài lạnh lùng, khả năng phải thất vọng rồi."
Phóng viên truy vấn: "Lily, vì sao bạn biết rocx ràng tỉ mỉ như vậy, quan hệ thầm kín của hai người rất tốt phải không?"
Ngô Lị Lị đỏ mặt, xua xua tay nói: "Được rồi, các bạn quan tâm chuyện của A Phong, các bạn mau tới quan tâm đ*o diễn Lưu của chúng tôi một chút được không? Ông ấy cũng muốn có khí thế của nam chính nữa, ha ha."
Các fan sôi nổi suy đoán Ngô Lị Lị có phải là bạn gái thần bí của Hạ Sùng Phong hay không —— Bắt đầu từ lần hợp tác đầu tiên, Ngô Lị Lị đã rất bảo vệ Hạ Sùng Phong trước mặt truyền thông, hơn nữa hai người đã hợp tác qua 3 bộ phim, vài lần quảng cáo công ích quy mô lớn, diễn lâu sinh tình cũng là lẽ thường tình. Tuy rằng Ngô Lị Lị lớn hơn Hạ Sùng Phong ba tuổi, nhưng lại là nữ nghệ sĩ trẻ tuổi nhất trên bảng tím, gia thế của bản thân cũng rất hùng hậu, có thể nói môn đăng hộ đối, trời đất sinh một cặp.
Huống hồ bản thân cô sinh ra đã xinh đẹp, sau khi ra mắt đã có chuyên môn quan hệ công chúng, hình tượng luôn luôn quản lý rất tốt, ngoại trừ tin tức có hai lần tỏ ra bệnh ngôi sao* trên phim trường, có thể nói hoàn toàn không có tin tức xấu nào cả.
*Bệnh ngôi sao - 耍大牌: Ý chỉ những ngôi sao lớn tự cho mình là quan trọng, khinh thường người khác.
Cứ như vậy, độ chấp nhận của các fan sẽ lớn hơn.
Hơn nữa Hạ Sùng Phong luôn luôn thẳng thắn, không phủ nhận điều đó ngay tại chỗ, điều này có nghĩa là gì?
Trí tưởng tượng phong phú của các fan đã bay đến tận chân trời, Cẩu Lương không dám nhìn thẳng.
Không đợi Hạ Sùng Phong trở về phim trường, đã có người tung tin nóng rằng chuyến bay của Ngô Lị Lị vào thủ đô Hoa Hạ ngay sau Hạ Sùng Phong, bị paparazzi vừa vặn chặn ở sân bay. Khi được hỏi có phải đã hẹn trước với Hạ Sùng Phong hay không, cô chỉ nói: "Tôi đã hẹn với đạo diễn để nói về cảnh quay, chỉ là trùng hợp, mong mọi người đừng nghĩ nhiều."
【 Hệ thống: Chủ nhân, người này đã giải nghĩa cho một thành ngữ một cách hoàn hảo. 】
【 Cẩu Lương: Ồ? 】
【 hệ thống: Lạy ông tôi ở bụi này. 】
Cẩu Lương cười nhạo, vừa nắn vừa dụi bé con thực tế ảo Hạ ảnh đế đang ra sức bán manh với cậu trên màn hình điện thoại di động, nhìn khuôn mặt đầy thịt của hắn đang biến thành vô số hình dạng, làm ra động tác và giọng nói "Vợ ơi, anh sai rồi" "Tiểu Hố Nhi là tuyệt nhất" "Tiểu Hố Nhi (づ ̄3 ̄)づ", mới lộ ra gương mặt tươi cười.
【 Trong biển ý thức không mưa không gió, ngược lại rất sáng sủa, hệ thống có chút ngoài ý muốn nói: Chủ nhân, ngài không tức giận sao? 】
【 Cẩu Lương: Tức giận? Kỹ xảo vụng về như vậy có gì đáng để tôi phải tức giận chứ? Cậu cho rằng tôi là nữ chính phim não tàn à? 】
【 Hệ thống không vui nói: Tôi đã nhiều năm không xem phim não tàn rồi, ╭(╯^╰)╮】
【 Cẩu Lương: Nhưng vẫn không thể cứu được cậu não tàn. 】
【 Hệ thống: Chủ nhân, cậu quả nhiên vẫn là tức giận! →v→】
【 Cẩu Lương: Cậu rất mong tôi tức giận phải không? Nhưng mà, cậu có mong đợi hay không không quan trọng, tôi nghĩ Hạ Sùng Phong nhất định rất mong đợi......】
Vì thế, đợi Hạ Sùng Phong trở về, chào đón hắn chính là ↓
Mướp đắng xào, rau tục đoạn* trộn, măng đắng xào, dưa chuột muối chua, canh cá nấu với cải chua, sườn xào chua ngọt không thêm đường......
Hạ Sùng Phong dừng lại, mặt không đổi sắc ngồi xuống, mỗi món đều ăn một miếng, lúc này mới nói: "Tiểu Hố Nhi tức giận à?"
Cẩu Lương cười tủm tỉm múc cho hắn một bát canh chua, vẻ mặt không nghe hiểu bạn đang nói gì.
Hạ Sùng Phong yên lặng uống hết bát canh chua, tuy hắn có kỹ năng diễn không góc chết, cũng không nhịn được nhăn mặt lại vì chua.
Ngưu Tình vốn dĩ muốn ra mặt giải thích, sau khi nhìn thấy một bàn đồ ăn này đã yên lặng rút lui bàn việc chính với Triệu Bân đang vội vàng chạy tới trao đổi công việc —— quấy rầy người ta "Show ân ái" sẽ bị trời phạt, ha ha ha.
Hạ Sùng Phong uống một ngụm nước đè xuống, lúc này mới mở miệng giải thích: "Những scandal đó em đừng để trong lòng. Bởi vì bộ phim này là tác phẩm cuối cùng của lão Lưu, năm đó ông ấy quay bộ phim đầu tiên cho anh, có ơn tri ngộ với anh, anh không muốn tác phẩm cuối cùng của ông ấy khi được phát hành nhưng mọi người chỉ chú ý tới tin tức nam nữ chính xâu xé* nhau, rồi xem nhẹ bản thân bộ phim. Còn Ngô Lị Lị, trước khi bộ phim ra mắt nếu cô ấy còn không biết thu liễm, anh sẽ xử lý."
*Xâu xé - nguyên văn Xé bức (撕逼): Xé rách mặt, theo một số trang mạng thì còn mang nghĩa là cào mặt, nói chung là mâu thuẫn giữa hai bên.
Cẩu Lương: "Cô ấy đoán anh nhất định sẽ trả lời như vậy phải không?"
Hạ Sùng Phong gật đầu, "Người không quan trọng, đừng quan tâm đến cô ấy."
Cẩu Lương nói thẳng: "Em không nghĩ vậy......" Thấy đạo diễn Trịnh tới gõ cửa, phía sau còn dẫn theo một người, Cẩu Lương vừa thấy liền nhìn về phía Hạ Sùng Phong cười chế nhạo: Đây là người không quan trọng sao?
Đạo diễn Trịnh dẫn theo Ngô Lị Lị không nghĩ tới sẽ bị giữ ngoài cửa, Cẩu Lương nói: "Đạo diễn Trịnh, nam thần đang thay quần áo, ông dẫn theo một cô gái nhỏ đi vào sẽ không thích hợp phải không?"
Ngô Lị Lị nói: "Cũng không phải chưa từng thấy qua, Tiểu Hố Nhi còn ngại ngùng thay tôi sao?"
Nụ cười trên mặt Cẩu Lương dần mất đi, Hạ Sùng Phong đã đi tới, ánh mắt chứa dao: "Tiểu Hố Nhi không phải cô gọi, câm miệng."
Gương mặt tươi cười hoàn mỹ của Ngô Lị Lị vặn vẹo một chút.
Đạo diễn Trịnh: "......Lily muốn đóng cameo nhân vật Thái tử phi, tôi muốn hỏi ý kiến hai người một chút."
Hạ Sùng Phong lôi kéo tay Cẩu Lương ra cửa, cùng bọn họ đi trở về phòng nghỉ của đạo diễn Trịnh, việc công xử theo phép công mà nói: "Đạo diễn Trịnh, nhân vật này không phải đã quyết định người được chọn rồi sao?"
Nhìn biểu cảm của đạo diễn Trịnh, Hạ Sùng Phong nói: "Hay là nói, ông cho rằng lực kêu gọi phòng bán vé của tôi không đủ, yêu cầu cọ nhiệt với đối tượng tin tức scandal của tôi để làm nổi bật sao?"
Đạo diễn Trịnh: "......"
Ngô Lị Lị nói: "A Phong đừng nói như thế, trước đó không phải chúng ta đã nói rồi ——"
Hạ Sùng Phong: "Nói rồi?"
Ngô Lị Lị cười rộ lên, hơi hơi cúi người lộ ra đường 'sự nghiệp' thâm thúy của cô, nói: "Cậu cũng không phản đối, không phải sao?"
Hạ Sùng Phong quay đầu nói: "Đạo diễn Trịnh, tạm mượn chỗ của ngài một chút, được chứ?"
Đạo diễn Trịnh biết điều tránh đi.
Hạ Sùng Phong lúc này mới nhìn về phía Ngô Lị Lị: "Nói đi, cô có mục đích gì?"
Ngô Lị Lị lại liếc mắt đánh giá Cẩu Lương đang uống nước chanh, sau đó nói: "Cậu không thể đổ lỗi cho tôi về những rắc rối này."
"Bố của tôi không biết từ chỗ nào nghe được cậu là người phụ trách công nghệ thực tế ảo, nhất quyết bắt tôi phải gả cho cậu, may ra được chia sẻ một phần về công nghệ. Đầu óc ông ấy hơi điên khùng, năm đó cậu mới vài tuổi, lại đi tin tưởng loại tin đồn này. Nhưng cậu biết đấy, cho dù không có tin đồn này, ông ấy vẫn luôn yêu cầu tôi tiếp cận cậu, suy cho cùng cậu là người thừa kế WE."
Ngô Lị Lị cũng không tin tưởng Hạ Sùng Phong sẽ là nhà phát triển công nghệ thực tế ảo, than thở: "Cậu cũng biết bố của tôi có năng lực như thế nào rồi đấy, tôi cũng phải không phải là đứa con hợp pháp, muốn kế thừa cổ phần cần phải có được di chúc của ông ấy. Cho nên, chỉ có thể lợi dụng cậu. Tôi thấy cậu cũng không muốn người cậu thích xuất hiện trước mặt công chúng, dùng tôi như lá chắn không phải rất tốt sao? Tôi có thể giúp cậu giải thích rõ ràng với đối phương, bằng cách này, nó không chỉ bảo vệ cô ấy mà còn giúp cho tôi, chẳng lẽ không phải đẹp cả đôi đường, hai bên cùng có lợi sao?"
Cô nói thẳng thắn cô tư, hợp tác qua nhiều lần với Hạ Sùng Phong, ước chừng cũng biết tính tình đối phương là dạng gì, cho nên lựa chọn nói thẳng mà không phải quanh co lòng vòng.
Cẩu Lương nói: "Nghe có vẻ là một chủ ý không tồi."
Hạ Sùng Phong: "Bố của cô từ đâu nghe được tin đồn như vậy?"
Ngô Lị Lị chính sắc nói: "A Phong, tôi tưởng cậu đắc tội với người ta."
"Không chỉ có bố tôi, mà bạn bè của ông ấy từ một số công ty truyền thông giải trí đều nhận được một lá thư, nói rằng cậu là người phát minh ra công nghệ thực tế ảo. Bố tôi đã hỏi một số người trong đó, nghe nói trong số bọn họ thực sự muốn bắt cóc cậu, muốn lấy một chút công nghệ từ miệng cậu, cho dù không hiệu quả, cũng có thể bắt cậu để trao đổi một phần công nghệ. Lá gan của bố tôi tương đối nhỏ, cho nên ông ấy mới phái tôi đến."
Hạ Sùng Phong nói: "Đem danh sách cho tôi, tôi sẽ đích thân đến thăm hỏi những người này."
Ngô Lị Lị gật gật đầu nói: "Nếu tôi tới đây thảo luận chuyện này với cậu, đương nhiên có chuẩn bị một chút lợi thế, nhưng tôi cũng có điều kiện của tôi."
Hạ Sùng Phong lẳng lặng nhìn cô.
Ngô Lị Lị không biết vì sao mình lại hơi thiếu tự tin, do dự một chút mới tiếp tục nói: "Sức khoẻ của bố tôi càng ngày càng kém rồi, di chúc có hiệu lực đại khái cũng đã hai năm nay, cũng không cần cậu phối hợp với tôi quá lâu. Hơn nữa, nếu ở công ty tôi có thể nắm giữ thực quyền, điều đó chỉ có lợi cho cậu chứ không có hại. Chẳng lẽ cậu đã quên, anh trai tôi có thù oán với cậu sao, nếu anh ấy kế thừa công ty, chỉ sợ sẽ chống lại cậu và nghệ sĩ của WE không giới hạn."
Hạ Sùng Phong không cho là đúng, nếu đối phương dám làm như thế, không thể nghi ngờ là đào mồ chôn mình.
Ngô Lị Lị có chút thất vọng nói: "Thật sự không thể suy xét một chút sao? Nếu cậu không đồng ý, tôi phải kết hôn với lão Jack, để giữ chân vị đạo diễn tài năng này cho công ty, mới có thể đạt được phần di sản này. Cậu nhẫn tâm ——"
Cẩu Lương: "Lị ảnh hậu, người muốn cổ quyền (vốn chủ sở hữu) là cô không phải Hạ Sùng Phong. Hay là nói, thù lao của cô bao gồm di sản mà cô nắm trong tay?"
Khéo miệng Ngô Lị Lị co giật, nếu cô chịu lấy ra điều kiện như vậy hà tất phải đánh bài cảm tình với Hạ Sùng Phong?
Cô trừng mắt nhìn Cẩu Lương, nói: "Nhóc ma mới, làm phiền các tiền bối nói chuyện là hành vi rất không lễ phép, cậu biết không?"
Cẩu Lương nhún nhún vai, đặt cốc nước chanh xuống nói: "Thật không may, tôi và quý ông đây đã nhận giấy chứng nhận kết hôn, có quan hệ "vợ chồng" hợp pháp. Cô dụ dỗ chồng của tôi, cô nói tôi muốn làm phiền hay không?"
Hạ Sùng Phong nở nụ cười, sờ đầu Cẩu Lương nói: "Anh từ chối tất cả các mối quan hệ dụ dỗ ngoài hôn nhân."
Ngô Lị Lị giật mình, ngay sau đó đường 'sự nghiệp' chuyển về phía Cẩu Lương, chớp chớp mắt nói: "Như vậy, cậu Mạch, cậu cảm thấy đề nghị của tôi như thế nào? Chỉ cần cậu có thể đồng ý với kế hoạch này, tôi nguyện ý phối hợp với hai người, cũng giúp hai người điều tra kỹ lưỡng kẻ đứng sau tung tin đồn kia."
Hạ Sùng Phong bịt kín đôi mắt của Cẩu Lương, ánh mắt lạnh băng từ sóng gió mãnh liệt của Ngô Lị Lị dừng trên mặt cô.
Gương mặt tươi cười của Ngô Lị Lị cứng lại.
Cẩu Lương cười thành tiếng, kéo tay Hạ Sùng Phong xuống hôn, lúc này mới hỏi cô: "Điều gì khiến cô Ngô nghĩ rằng, chúng tôi cần sức mạnh ít ỏi của cô để có thể tìm ra con bọ này?"
Ngô Lị Lị kéo bọc ngực lên trên, che khuất đường 'sự nghiệp' không có đất dùng võ, tiếc nuối nói: "Xem ra lần hợp tác này không được rồi?"
Hạ Sùng Phong: "Lão Jack rất thích hợp với cô."
Ngô Lị Lị nghĩ đến cơ mặt chảy xệ trên khuôn mặt lão Jack già nua kia, trong mắt hiện lên một tia tức giận, oán hận đứng dậy: "Vậy thì rất xin lỗi, kế hoạch đã bắt đầu, tôi sẽ không dừng lại. Dù sao, cậu sẽ không để vai nam nữ chính tận thế hay hai vị nghệ sĩ bảng tím xé nhau trong tháng ra mắt bộ phim, như vậy là đủ rồi. Đến lúc đó, tôi nắm được thứ tôi muốn, cậu cứ việc đi làm rõ mọi chuyện."
Chí của cô vốn dĩ không phải ở giới giải trí, mà là thực quyền ở công ty.
Ngô Lị Lị đi rồi, vẫn bảo người đưa tới danh sách kia, Hạ Sùng Phong nhìn thoáng qua, đều là người trong dự kiến.
Cẩu Lương lật xem, bỗng nhiên nói: "Những người này lên kế hoạch muốn bắt cóc anh, xem ra là thật sự."
Hạ Sùng Phong: "Đừng lo lắng, năm đó khi WE lần đầu tiên ra mắt công nghệ thực tế ảo, bọn họ không thể bắt được anh, qua mười năm, bọn họ càng không làm được."
Nhưng Cẩu Lương không biết vì sao trong lòng có chút lo lắng —— Bài học mà Thời Vũ để lại cho cậu quá sâu sắc, cậu không thể chịu đựng được bất kỳ nguy cơ tiềm ẩn nào đe dọa tính mạng của mục tiêu. Để hệ thống theo dõi tung tích của những người này bất cứ lúc nào và truy tìm người đứng sau, Cẩu Lương nói: "Chỉ sợ hậu trường của người phía sau màn không nhỏ...... Hạ Sùng Phong, anh cảm thấy là ai đang nhắm vào anh?"
Hạ Sùng Phong là người phát triển và là tổng kỹ sư công nghệ thực tế ảo, chuyện này vốn dĩ có rất ít người biết đến, có thể lấy việc này làm mồi nhử, khiến những người này nhìn chằm chằm vào Hạ Sùng Phong...... Hạ Sùng Phong nói: "Không nhất thiết phải là nội gián, chuyện này anh sẽ bàn bạc với mẹ một chút, nếu liên quan đến nhân viên nội bộ cấp cao, tốt hơn là để bà ra mặt."
Bà Vương nghe nói chuyện này, còn thận trọng hơn nhiều so với bản thân Hạ Sùng Phong.
Trong suốt nhiều năm, bà luôn đề phòng việc ai đó gây bất lợi với con trai mình nên đã giữ kín tin tức này, những người duy nhất biết về điều này ngoại trừ những người tâm phúc của bà còn có các kỹ sư kỹ thuật tham gia vào quá trình phát triển vào thời điểm đó. Không ngờ ngày này vẫn đến.
Trước khi kết thúc cuộc gọi, bà Vương còn cố ý dặn dò nói: "Người tới không có ý tốt, nếu biết chuyện này, chỉ sợ cũng không khó để tìm ra được quan hệ của con và Mạch Mạch. Chú ý an toàn của nó, đừng để người có quyết tâm nắm được cổ họng của con."
Biểu cảm của Hạ Sùng Phong vẫn luôn lãnh đạm nghe một câu như thế mới có thay đổi, trở nên ngưng trọng.
*
Quay phim《 Giang Sơn 》, cũng không bị gián đoạn bởi tiết mục xen giữa mà Ngô Lị Lị muốn cameo nhưng bị từ chối.
Trải qua giằng co trên đại điện, tuy Thái tử đã biến nguy thành an, nhưng cũng chịu tổn thất lớn.
Hoàng đế đã cố gắng hết sức để ngăn chặn tin tức "Thái tử gian dâm" mà Thái hậu đang cố gắng truyền bá cho các triều thần, cách chống bị động là chủ động triệu tới phe bảo hoàng* trung thành trong triều phản đối ngoại thích tham gia vào chính sự và một vài vị thần thân thuộc có thù oán với nhà mẹ của Thái hậu, vùng vẫy rớt nước mắt nước mũi lên án hành vi phạm tội của Thái hậu: Ông đẩy mọi chuyện ngày đó lên người Thái hậu, nói rằng Thái tử đang tập võ cùng thầy dạy võ vô ý lôi kéo quần áo, nhưng Thái hậu vẫn đổ tội cho Thái tử dan díu với nam tử.
*Phe bảo hoàng - Đảng bảo hoàng (保皇党) hay chủ nghĩa bảo hoàng: là một trào lưu chính trị - xã hội ủng hộ một quân vương làm người thống lĩnh quốc gia.
Rồi sau đó nói Thái tử sắp 20 tuổi, nhưng hôn sự lại bị Thái hậu liên tục cản trở, ông muốn tuyển phi cho thái tử, còn mời vài vị đại thần hiểu rõ nghĩa lớn, cứu giang sơn ra khỏi dầu sôi lửa bỏng.
Gả con gái cho Thái tử, có nghĩa là thật sự đẩy bản thân đến mặt đối lập với bè phái của Thái hậu, không phải ai cũng quyết đoán như vậy.
Cuối cùng Hoàng đế dùng khổ nhục kế lần nữa, quyết định con gái của Thừa tướng là Thái tử phi, chọn ngày đại hôn.
Thái tử không phản đối, trong lòng lại tràn đầy không cam lòng.
Quản Huy không rời không bỏ với cậu, nói rõ cho dù cậu có thê tử cũng không muốn rời xa cậu, chỉ mong cậu thực hiện nghiệp lớn, nếu có động lực, nhất định sẽ hết lòng hết sức, cho dù lên núi đao xuống biển lửa, cũng không lùi bước.
Thái tử cảm động không thôi, cuối cùng đã chấp nhận Quản Huy.
Dù cả hai không dám xé bỏ tấm màn che mờ ảo nhưng trong lòng họ tràn đầy tình cảm, rất hạnh phúc trong một thời gian. Không ngờ, trong giai đoạn trước đại hôn, Thái tử vô tình phá vỡ cuộc gặp mặt giữa Thái hậu và Quản Huy, biết được hắn thực ra là người Thái hậu phái tới để mê hoặc mình, trái tim tan nát.
======Quay phim《 Giang Sơn 》 · cảnh 56, phân đoạn 30, action↓↓======
Đại hôn của Thái tử, Đông Cung giăng đèn kết hoa, lọt vào trong tầm mắt đều là màu đỏ vui mừng.
Thái tử điện hạ uống quá chén, đẩy thái giám muốn đỡ mình ra, thất tha thất thểu cười nói: "Hôm nay là tiệc mừng đại hôn của ta, ngày tốt cảnh đẹp sao có thể không uống rượu? Ta chẳng qua uống mấy chén, hà tất phải buồn rầu như vậy, chẳng lẽ ta còn có thể nhầm đêm động phòng hay sao?"
Thái giám tuỳ thân không dám nói gì, cẩn thận nhìn cậu đẩy cửa lớn tẩm điện ra, các cung nữ oanh oanh yến yến vội vàng tiến lên hầu hạ. Thái tử đẩy cung nữ ra, cho bọn họ lui xuống, để lại một mình Thái tử.
Thái tử cười cười với nàng, "Làm phiền nàng rồi, không cần vội vàng hầu hạ, lại đây trò chuyện với ta."
Thái tử phi sớm bị bộ dạng tuấn mỹ của cậu thu phục, tâm hồn thiếu nữ tự nhiên sẽ đồng ý với hành động của phu quân mới cưới.
"Chắc Thừa tướng đã nói rõ ràng với nàng về mặt lợi và hại rồi, gả vào Đông Cung này đó là bước vào vòng sinh tử, quay đầu lại không còn đường lui, ta chỉ sợ oan ức cho nàng rồi."
Thái tử phi rất cảm động, nói: "Điện hạ, ngài không dám nhận thần thiếp rồi, gả cho ngài là phúc phận của thiếp thân."
Thái tử điện hạ cười cười, nỉ non nói: "Thay quần áo đi, canh giờ đã không còn sớm."
Thái tử phi nhìn nến đỏ giường ấm, sắc mặt còn đỏ hơn so với tân phòng này, sau khi can đảm đứng dậy thay quần áo cho bản thân, xoay người lại thấy hắn nằm trên giường như ngủ rồi.
"Thái tử điện hạ......"
Thái tử phi không biết nên làm như nào cho phải, đang do dự muốn đánh thức đối phương, nhưng chỉ cảm thấy cổ tê rần, cả người mềm nhũn, ngay sau đó ngã xuống đất bất tỉnh nhân sự.
Có người thô lỗ đẩy nàng ra, một tay ôm Thái tử trên giường đang mặc hỉ phục màu đỏ viền vàng ngồi dậy, nắm lấy cổ họng của cậu.
Thái tử mở to mắt, nào có nửa phần men say?
Tay ôm Thái tử run lên, Quản Huy nhìn cậu thâm trầm.
Lại thấy thái tử nhoẻn miệng cười, "Sư phó, hôm nay ta mặc bộ này có đẹp không?"
......
"CUT!"
Đạo diễn Trịnh bước tới, nhìn hai người đang ngồi trên giường được chuyên viên trang điểm makeup lại, nói: "Cảnh quay tiếp theo là cảnh lần đầu tiên của Quản Huy và Thái tử. Trong lòng cả hai người đều có thù hận, Thái tử cố ý câu dẫn khiến Quản Huy phản bội Thái hậu để bản thân lợi dụng, coi hắn như lợi thế của mình. Tương tự, mặc dù lúc này khán giả không biết Quản Huy đã phát hiện ra Thái tử là người nhìn trộm mình và Thái hậu hôm đó, nhưng trong lòng Quản Huy hiểu rõ, cho nên nhất định phải tỏ ra do dự và tâm kế. Nhưng đồng thời, hai người cũng dành tình cảm cho nhau chứ không phải là một người thống hận hay phòng bị, hiểu không?"
Hạ Sùng Phong gật gật đầu.
Cẩu Lương ghé vào bên tai hắn nói: "Nam thần à, để đạo diễn trải nghiệm một chút thành quả luyện tập ngày hôm qua, hử?"
Hạ Sùng Phong nâng tay áo của hắn lên sửa sửa, nhân cơ hội hôn lên môi cậu.
Cẩu Lương vui sướng nở nụ cười.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất