Thẻ Bài Mật Thất

Chương 35: Lá phong nhuốm máu (16)Báo thù

Trước Sau
Phòng thẩm vấn bên cạnh, cảnh sát lần lượt thẩm vấn ban lãnh đạo trường cùng với những người có quen biết nạn nhân mất tích.

Nam thanh niên đầu tiên 25 tuổi, là giáo viên Tâm lý của trường.

Theo như hiệu trưởng còn nhớ, anh ta được sở giáo dục điều tới công tác vào năm năm trước, sở giáo dục rất coi trọng việc phụ đạo tâm lý cho học sinh cấp 3, yêu cầu trường học phải mở lớp tâm lý vào các ngày cố định, tất nhiên hiệu trưởng rất phối hợp, còn đích thân phân hẳn một văn phòng riêng cho anh ta để phụ đạo tâm lý.

Từng có thời gian Tư Hàm hay vào phòng làm việc của anh ta, vì vậy năm đó sau khi Tư Hàm nhảy lầu, cảnh sát từng tập trung điều tra anh ta, lúc đó anh ta nói rằng thành tích của bạn Tư Hàm không ổn định, áp lực tâm lý quá lớn nên tìm anh ta xin ý kiến, anh ta còn lấy biên bản ghi lại những cuộc nói chuyện của mình với Tư Hàm, cảnh sát cũng không nghi ngờ gì.

Trong ấn tượng của lãnh đạo trường, anh ta là một thầy giáo dịu dàng đẹp trai, hài hước lại khéo ăn khéo nói, anh ta phụ trách giảng Tâm lý cho nhiều lớp, dạy cho đám học sinh không ít kiến thức tâm lý, vì vậy mà học sinh rất yêu mến và tin tưởng anh ta.

Nhưng có chút kỳ quái là hai năm trước anh ta đột nhiên đệ đơn xin từ chức, lúc ấy hiệu trưởng còn khuyên can nhưng anh ta nói là vì lý do cá nhân.

Có một thầy giáo khá thân với anh ta từng nói có hôm nào đó khi say rượu anh ta lỡ miệng rằng mình đã yêu một cô gái, chuẩn bị kết hôn nhưng bên kia lại không muốn anh ta và mình làm cùng một chỗ, cúi đầu không thấy ngẩng đầu lại gặp, muốn hai người cho nhau không gian cá nhân. Vì vậy anh ta quyết định từ chức, thi bằng bác sĩ tâm lý rồi tới bệnh viên tư nhân làm tư vấn tâm lý, thu nhập của bác sĩ tâm lý ở bệnh viện cao hơn làm giáo viên rất nhiều.

Từ chức không lâu thì anh ta mất tích, người nhà báo cảnh sát.

Mà "đối tượng kết hôn" trong lời kể của anh ta lại chưa từng lộ mặt, năm đó cảnh sát điều tra lại vì đó là lời nói khi "say rượu" mà không thể chứng thực, cũng không điều tra được bằng chứng qua lại với phụ nữ của anh ta, điểm này cứ thế bị bỏ qua.

Hiện tại nhắc lại, Tiêu Lâu nghe đến đó bỗng giật mình: có khi nào đối tượng kết hôn của anh ta chính là Chương Tình?!

Lúc ấy Chương Tình mới tới trường một năm, trẻ tuổi xinh đẹp lại có tài, nam nữ độc thân bị hấp dẫn qua lại với nhau, nhưng vì nguyên nhân nào đó... ví dụ như Chương Tình không muốn công khai nên vẫn luôn giữ kín.

Chưa biết chừng chính Chương Tình là người đề nghị anh ta từ chức.

– không muốn làm cùng đơn vị cúi đầu không thấy ngẩng đầu gặp, khuyên anh ta rời đi, sau đó tìm cơ hội gϊếŧ chết anh ta mà không ai biết, sau khi phân thây thì chôn xác trong rừng phong.

Hung thủ này thông minh, bình tĩnh, hơn nữa còn tàn nhẫn, cứ thế thản nhiên đùa bỡn giáo viên Tâm lý trong lòng bàn tay.

Bảo sao giáo viên này chết do vũ khí cùn đập vào đầu khiến vỡ sọ, một người đàn ông trưởng thành bị gõ chết ngay lập tức là chuyện rất khó. Nhưng nếu là người quen ra tay thì sao? Ví dụ như anh ta rất yêu vị hôn thê này, trong khi còn đang mơ ngủ bỗng bị một cây búa vung lên dùng sức nện thẳng xuống đầu...

Tiêu Lâu nghĩ tới hình ảnh đó mà lạnh cả sống lưng.

Vụ án giáo viên Tâm lý mất tích năm đó biến thành án chưa giải quyết, hiện tại ghép cùng với vụ Tư Hàm nhảy lầu để điều tra, cảnh sát mới nhận ra có điểm không ổn, sau khi lãnh đạo trường rời đi thì lập tức nhận xét: "Tập trung điều tra vị hôn thê kia, chắc chắn người này có vấn đề!"

Người mất tích thứ hai, bảo vệ, cũng tới trường này vào năm năm trước, nghe đâu là bà con của hiệu phó.

Lãnh đạo trường bố trí cho người thân tới làm bảo vệ là chuyện rất hay xảy ra, Tiêu Lâu hồi còn ở đại học cũng gặp nhiều.

Mọi người đều đánh giá về người bảo vệ kia là "thiếu chuyên nghiệp", mỗi khi rảnh rỗi thì thích tản bộ tuần tra trong khuôn viên trường, mà vì là người thân của hiệu phó nên hơi huênh hoang.

Bảo vệ tên Tiểu Lưu từng làm cùng ông ta nói người này cũng không được lòng đội bảo vệ, quá ra vẻ ta đây nên mọi người đều không thích dây dưa với ông ta.

Ông ta mất tích không lâu thì vị anh họ làm hiệu phó kia cũng bị sở giáo dục cách chức do nghi ngờ dính tới đánh bạc, vì vậy nhân viên nhà trường cũng không quan tâm tới vụ mất tích của bảo vệ, còn nghĩ ông ta cũng đánh bạc ăn tiền rồi bị xã hội đen trả thù.

Người mất tích thứ ba là giáo viên dạy Văn họ Chu, nửa năm trước bỗng không thấy tăm hơi. Đồng nghiệp đánh giá ông ta rất cao, nói ông ta là người tài, xuất khẩu thành thơ, kiến thức Văn học dồi dào, chữ đẹp lại thích sưu tầm thư họa. Hơn nữa ông ta còn biết viết thư pháp, thậm chí còn có thể sao chép giống hệt bút tích của những danh sư nổi tiếng thời xưa.



Tiêu Lâu nghe đến đây gần như có thể chắc chắn – bức thư tuyệt mệnh giả của Tư Hàm năm năm trước chính là tác phẩm của ông thầy dạy Văn này.

Sau khi hai phòng thẩm vấn kết thúc, Tiêu Lâu và Ngu Hàn Giang gặp lại nhau tại hành lang nối giữa hai tòa nhà.

Bọn họ trao đổi thông tin có được với nhau.

Ngu Hàn Giang nói: "Hiện tại đã có thể chắc chắn Chương Tình chính là hung thủ gϊếŧ chết Ứng Tiểu Nhã, Tạ Tinh Hà là người đánh tráo chocolate có độc, nhưng quan hệ của hai người họ và nguyên nhân Ứng Tiểu Nhã bị gϊếŧ thật sự vẫn chưa rõ ràng."

Tiêu Lâu nói: "Hẳn là Chương Tình đã dùng thủ đoạn nào đó để ba kẻ hung thủ sát hại Tư Hàm kia cắn câu, thầy giáo Tâm lý hẳn là chết mê chết mệt cô ta, suýt nữa còn định kết hôn; bảo vệ và thầy giáo dạy Văn rất có thể cũng bị cô ta giăng bẫy tương tự, như vậy có thể giải thích vì sao một người phụ nữ như cô ta lại có thể thoải mái gϊếŧ chết ba người đàn ông trưởng thành."

Trên đầu chữ sắc (色) là thanh đao (刀), đàn ông háo sắc gặp gái đẹp thì sẽ buông lỏng cảnh giác. Nhưng không ai ngờ rằng có một vài người đàn bà đẹp lại như loài hoa chứa chất kịch độc, ngắt hoa sẽ chỉ khiến bản thân bị thương đầy mình, thậm chí bỏ mạng.

Ngu Hàn Giang quay đầu nhìn về phía Tiêu Lâu: "Nếu suy luận của anh được xác lập, cả ba người đều háo sắc thì có lẽ sự thật về vụ án Tư Hàm nhảy lầu là do ba người này cùng cưỡng bức cô bé học sinh xinh đẹp kia?"

Tiêu Lâu trắng bệch cả mặt: "Có lẽ vậy."

Thế nên khi Chương Tình thực hiện kế hoạch trả thù, cô ta cũng nhắm tới nhược điểm này của bọn họ.

Tiêu Lâu cau mày: "Có điều vẫn không thể giải thích được vụ án của Ứng Tiểu Nhã, tại sao cô ta lại phải gϊếŧ Ứng Tiểu Nhã? Năm năm trước khi Tư Hàm nhảy lầu thì Ứng Tiểu Nhã còn đang học cấp hai, hoàn toàn không liên quan tới vụ án này. Hơn nữa Du Huy cũng từng nói cha mẹ Tiểu Nhã đều ở nước ngoài, mối liên hệ tới vụ án hẳn cũng không lớn lắm chứ?"

Ngu Hàn Giang nghĩ một chút, thấp giọng nói: "Kẻ thù của nhân vật chính trong Bá tước Monte Cristo chỉ có ba người, ba người mà Chương Tình gϊếŧ chết chính là những kẻ hại chết Tư Hàm, không thể có kẻ thù thứ tư xuất hiện được."

Hắn dừng một chút, ánh mắt cũng trầm xuống: "Sau khi thuận lợi gϊếŧ chết từng kẻ thù của mình, tâm tính Chương Tình đã thay đổi, trong quá trình gϊếŧ người cô ta đã đạt được kɦoáı ƈảʍ và cảm giác về sự ưu việt một cách mạnh mẽ, cô ta bố trí rất tinh vi, cảnh sát không thể tìm ra chứng cớ, cô ta cảm thấy mình rất thông minh..."

Tiêu Lâu chấn động: "Vậy là Ứng Tiểu Nhã bị vô tình liên lụy sao?"

Ngu Hàn Giang gật đầu: "Từ việc Tạ Tinh Hà muốn cứu Ứng Tiểu Nhã thì có thể đoán được Ứng Tiểu Nhã vô tội, Tạ Tinh Hà đã biết tất cả những chuyện này từ lâu, trong cặp cậu ta cũng có cuốn "Bá tước Monte Cristo" chứng tỏ cậu ta biết cách thức báo thù của Chương Tình. Trong lúc vô ý Ứng Tiểu Nhã đã biết chuyện này, Chương Tình muốn diệt khẩu, Tạ Tinh Hà ra tay ngăn cản vì cậu ta cảm thấy Chương Tình gϊếŧ kẻ thù thì không sao nhưng gϊếŧ Ứng Tiểu Nhã là quá đà, vì thế cậu ta mới cảnh cáo, hạ độc để cứu cô bé vô tội này, để cho Chương Tình dừng tay... nhưng cậu ta đã chậm một bước."

Tiêu Lâu suy luận theo ý nghĩ của Ngu Hàn Giang: "Chương Tình gϊếŧ người đến mức sinh nghiện lại có đủ kinh nghiệm từ trước đó, cô ta làm giả thư tuyệt mệnh, mua một đôi giày y hệt, đẩy Ứng Tiểu Nhã xuống lầu... có lẽ Tạ Tinh Hà cũng không ngờ cô ta lại ra tay nhanh như thế. Trong kế hoạch của Tạ Tinh Hà, ngày thứ hai hoặc Ứng Tiểu Nhã hoặc Du Huy sẽ trúng độc phải tới bệnh viện cấp cứu, cảnh sát đến trường học để điều tra, trong khoảng thời gian này cậu ta có thể khuyên ngăn Chương Tình dừng tay. Chỉ cần Chương Tình không ra tay với Ứng Tiểu Nhã thì Tạ Tinh Hà sẽ không tố cáo cô ta, bí mật trong rừng phong sẽ bị chôn vùi vĩnh viễn, cậu ta sẽ tiếp tục ngụy tạo án ngộ độc giả, chuyện này cũng sẽ cứ thế trôi qua."

Đáng tiếc, vẫn chậm một bước.

Tạ Tinh Hà đã đánh giá thấp hiệu suất và sự tàn nhẫn của Chương Tình, đồng thời tự đánh giá kế hoạch của mình quá cao.

Thời gian cậu ta hạ độc và Chương Tình ra tay đụng nhau, kết quả là hai vụ án bị nối liền, cứ thế xâu chuỗi tất cả từ vụ án Tư Hàm năm năm về trước, những vụ mất tích gần đây cho đến vụ Ứng Tiểu Nhã nhảy lầu.

Cậu ta không thể cứu Ứng Tiểu Nhã, cũng không thể ngăn được Chương Tình.

Ngu Hàn Giang khẽ thở dài, nói: "Rất có thể Tạ Tinh Hà là người thân của Chương Tình. Tư Hàm có quan hệ huyết thống với bọn họ nên khi Chương Tình báo thù thì cậu ta không ngăn cản. Mãi đến khi tâm lý của Chương Tình trở nên vặn vẹo, ra tay với một Ứng Tiểu Nhã vô tội thì... cậu ta có muốn ngăn cản cũng không còn kịp nữa."

Có những loại hung thủ, ban đầu chỉ là ngộ sát, hoặc gϊếŧ một hai người là vì nguyên nhân nào đó.

Nhưng sau lần đầu gây án thành công, hung thủ lại thấy hóa ra gϊếŧ người đơn giản như thế, bọn họ đạt được cảm giác thỏa mãn cực hạn, dần dần đắm chìm trong kɦoáı ƈảʍ gϊếŧ người, biến thành sát nhân hàng loạt.

Chương Tình, ban đầu vốn chỉ muốn báo thù cho Tư Hàm vô tội, cuối cùng lại trở thành kẻ mà bản thân hận nhất, sẵn sàng ra tay gϊếŧ chết một cô gái vô tội.



***

Thông báo cùng lúc bắn ra trước mặt hai người –

Kết quả điều tra mật thất 3 Cơ, xin hãy lựa chọn.

Người hạ độc Ứng Tiểu Nhã: Tạ Tinh Hà. Đúng hay Sai?

Người đẩy Ứng Tiểu Nhã xuống lầu: Chương Tình. Đúng hay sai?

Tiêu Lâu nhìn về phía Ngu Hàn Giang, người kia cũng nhìn anh, hai người trao đổi ánh mắt với nhau.

Lúc này bọn họ không do dự nữa, cùng nhau quyết đoán lựa chọn: Đúng.

Không ngờ vừa ấn xuống, một hàng chữ to đỏ như máu đột nhiên xuất hiện trước mắt bọn họ –

[Chúc mừng người khiêu chiến Tiêu Lâu, Ngu Hàn Giang đã vượt qua mật thất 3 Cơ một cách hoàn hảo, tìm được toàn bộ manh mối, thời gian vượt ải 3 ngày 24 phút, đạt 955 điểm, phá kỷ lục thế giới của mật thất 3 Cơ!]

Lại có thể vượt ải hoàn hảo, cả hai đều rất bất ngờ với kết quả này.

Chương Tình và Tạ Tinh Hà đều đã bị cảnh sát đưa đi, manh mối cần tìm cũng đều được tìm thấy. Thứ còn không tìm được có lẽ chính là "tình tiết ẩn", ví dụ như hung thủ gϊếŧ hai mạng trong mật thất 2 Cơ, đó chính là tình tiết ẩn giữ lại đến cuối mới nói cho người chơi.

Trong mật thất 3 Cơ, nguyên nhân khiến Tư Hàm tử vong thật sự, quá trình Chương Tình báo thù, quan hệ giữa Chương Tình và Tạ Tinh Hà, lý do Ứng Tiểu Nhã bị gϊếŧ, có lẽ đều là tình tiết ẩn, phải chờ đến cuối cùng mới có thể biết nội dung.

Mà phá kỷ lục... hình như cũng hợp lý?

Dù sao cũng là một đội gồm cảnh sát và pháp y, ngay ngày đầu tiên đã biết Ứng Tiểu Nhã trúng độc, rồi đi tìm phòng lưu trữ thông tin, phòng thí nghiệm, hai đêm liên tiếp chịu đựng đến rạng sáng, trèo tường, nhảy cửa sổ, cạy khóa, đấu trí đấu can đảm với bảo vệ...

Bọn họ đã trải qua ba ngày vừa mỏi mệt lại kíƈɦ ŧɦíƈɦ, hiện tại vượt qua mật thất rồi, tinh thần cũng bình lặng lại.

Tiêu Lâu nhớ lại buổi sáng hôm đó khi nhìn thấy Ứng Tiểu Nhã lần đầu tiên, cô bé hốt hoảng chạy vào cổng trường, mặc áo len và quần bò, ánh mắt ướt nước tựa như chú thỏ trắng ngây thơ lỡ lạc vào rừng rậm.

Cô bé dè dặt đứng góc lớp, tay siết chặt cố kìm nước mắt.

Thực ra dù Chương Tình không gϊếŧ cô bé thì với nhiêu đó can đảm, cô bé cũng sẽ không lắm lời. Đáng tiếc cuối cùng vẫn không tránh được chuyện không may.

Tiêu Lâu hít sâu, nhìn lại rừng phong lần cuối.

Rừng phong rậm rạp vào ngày đầu tiến vào mật thất giờ đây vì mặt đất bị đào xới mà cây phong nghiêng ngả hỗn loạn vô cùng, chẳng còn cảnh tượng lá phong ào ào trút xuống đầy đẹp đẽ kia nữa.

Chẳng mấy chốc anh và Ngu đội sẽ rời khỏi nơi đây, nhìn cảnh tượng này, Tiêu Lâu chỉ cảm thấy ngực mình khó chịu.

Một ngôi trường dạy tốt lại vấy máu của quá nhiều người, Tiêu Lâu không thay đổi được kết cục của thế giới mật thất, anh chỉ mong đám học sinh ở thế giới thực có thể trải qua những năm tháng trung học đơn thuần tươi đẹp nhất cuộc đời một cách bình an vui vẻ mà thôi.

Tạm biệt, trung học Phong Lâm.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau