Chương 11
Lưu Trì tỉnh ngủ, hắn liếc nhìn đồng hồ, chín giờ mười lăm phút.
Hôm nay hắn hẹn lão Đinh đi ăn cơm trưa.
Đứng dậy lôi điện thoại di động từ trên tủ đầu giường ra.
【 làm ca tối à? 】
Bên kia gần như là một giây sau đã rep.
【 làm. 】
Lưu Trì nở nụ cười.
【 khổ cực nha bác sĩ tốt, em vừa mới tỉnh ngủ. 】
Bên kia tiếp tục đáp lại hắn.
【 chút nữa anh tới đón em. 】
Lưu Trì ôm chăn lăn một vòng.
【 anh đi về ngủ một giấc trước đi, không vội. 】
Đã từng làm người nhà của bác sĩ, hắn hiểu rất rõ sau ca đêm rất mất sức, mặc dù bây giờ lão Đầu Đinh đã là dmầu chmúa, nhưng dmầu chmúa cũng cần nghỉ ngơi mà.
【 sốt ruột. 】Tâm lý Lưu Trì vừa mới hơi hồi hộp một chút đã thấy dmầu nói ngôn ngữ của loài dầu, 【 mỗi phút mỗi giây anh đều muốn ngắm nhìn em, hận không thể đặt em trong túi, không lúc nào không nhìn thấy em, mãi mãi không rời xa em. 】
Chao ôi!
Lưu Trì nhíu chặt mày.
Cái khoan dầu này cũng quá rộng rồi đấy!
Lão đầu gỗ nở hoa, chán ngán đến chết ngắc.
Hôm nay hắn hẹn lão Đinh đi ăn cơm trưa.
Đứng dậy lôi điện thoại di động từ trên tủ đầu giường ra.
【 làm ca tối à? 】
Bên kia gần như là một giây sau đã rep.
【 làm. 】
Lưu Trì nở nụ cười.
【 khổ cực nha bác sĩ tốt, em vừa mới tỉnh ngủ. 】
Bên kia tiếp tục đáp lại hắn.
【 chút nữa anh tới đón em. 】
Lưu Trì ôm chăn lăn một vòng.
【 anh đi về ngủ một giấc trước đi, không vội. 】
Đã từng làm người nhà của bác sĩ, hắn hiểu rất rõ sau ca đêm rất mất sức, mặc dù bây giờ lão Đầu Đinh đã là dmầu chmúa, nhưng dmầu chmúa cũng cần nghỉ ngơi mà.
【 sốt ruột. 】Tâm lý Lưu Trì vừa mới hơi hồi hộp một chút đã thấy dmầu nói ngôn ngữ của loài dầu, 【 mỗi phút mỗi giây anh đều muốn ngắm nhìn em, hận không thể đặt em trong túi, không lúc nào không nhìn thấy em, mãi mãi không rời xa em. 】
Chao ôi!
Lưu Trì nhíu chặt mày.
Cái khoan dầu này cũng quá rộng rồi đấy!
Lão đầu gỗ nở hoa, chán ngán đến chết ngắc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất