Quý Ngài Sầu Bi Muốn Sống Bình Yên
Chương 66
Hoàn Tử Hư chú ý đến biểu cảm của Úc Hoa, có chút kỳ lạ, luôn cảm thấy anh rất có thâm ý.
Úc Hoa thu thập ba bản "Hợp đồng nô lệ" đã ký, dặn dò Chân Lê và Liên Vũ Phàm: "Tôi đi Cục Nhân sự và An sinh xã hội để làm hồ sơ, chút nữa khi đoàn làm phim đến thì nói họ quay phim theo kịch bản của tôi, Liên Vũ Phàm phụ trách tiếp đãi đối phương, dù sao thì cậu cũng là giám đốc quan hệ công chúng, nếu như không làm tốt thì để giám đốc Hus thay thế cậu đi."
Anh đi đến trước cửa, dư quang liếc mắt thấy Nguyên Lạc Nhật muốn tháo kính ra, trước đó Nguyên Lạc Nhật bị bóng tối dọa cho phát sợ nên chưa có lau kính, bây giờ cảm thấy đôi mắt không có việc gì nên muốn tháo ra lau.
Úc Hoa đang ở trong phòng làm việc, cả Liên Vũ Phàm cũng ở đó, nên không thể để Nguyên Lạc Nhật lấy xuống ngay bây giờ, vì thế anh dừng bước chân lại, giống như lơ đãng hỏi: "Đúng rồi, ngày hôm qua các người đăng một bảng cáo phó trên trang web chính thức, sau đó thì bị gỡ bỏ. Mới vừa rồi tôi nhìn thấy ảnh chụp màn hình của một cư dân mạng, cảm thấy vô cùng kỳ quái, các người là nói năng lỗ mãng với tôi lúc nào mà dừng phát sóng trực tiếp ba ngày? Rõ ràng ngày hôm qua tôi không hề liên lạc với các người."
Động tác tháo mắt kính của Nguyên Lạc Nhật ngừng lại, Liên Vũ Phàm – người giúp hắn đo thủy tinh thể vẫn không nhúc nhích, biểu tình của Chân Lê thì cứng đờ, tròng mắt cũng không dám chuyển động một chút.
Nếu không phải Hoàn Tử Hư vẫn nhìn thấy số giây trên đồng hồ treo tường vẫn đang thay đổi, hắn suýt nữa suýt nữa thì cho rằng thời gian đã ngừng trôi vào lúc này!
Đúng rồi, quả thực là Úc Hoa không nhớ rõ chuyện này. Hoàn Tử Hư đã thay đổi "Tiềm thức" của anh, khi ông chú thủ hộ đưa anh về nhà cũng đã xóa tin nhắn điện thoại, Chân Lê cũng tuân theo mệnh lệnh và xóa bỏ thông báo của phòng làm việc.
Tuy nhiên, cư dân mạng sẽ chụp màn hình.
Úc Hoa cũng có tài khoản chính thức, một số cư dân mạng khi có tin vui gì thì sẽ nhắn tin hoặc là @ cho anh biết, nói cho anh biết những gì mà Chân Lê và Nguyên Lạc Nhật đăng lên đã bị gỡ bỏ.
Úc Hoa hỏi câu này cũng là bình thường, nhưng bầu không khí trong phòng làm việc như lắng đọng thì hoàn toàn không bình thường!
Tùy tiện tìm cái cớ là nói giỡn qua loa lấy lệ là tốt rồi không phải sao? Trong chốc lát. Trong đầu Hoàn Tử Hư xuất hiện bốn năm phương pháp để đối phó, nhưng mà hắn vừa tới phòng làm việc, theo lý thì sẽ không biết chuyện này nên không thể chen lời vào.
"Quan hệ công chúng...... Là giám đốc Liên phụ trách đúng không? Ngoại trừ việc phát sóng trực tiếp, công việc kiểm tra các động thái và các thông báo của phòng làm việc là do cậu phụ trách." Úc Hoa nhàn nhạt nhìn về phía Liên Vũ Phàm, "Cho dù lúc đó cậu không biết thì sau này cũng phải nên hỏi đến, đừng dùng những từ 'không có', 'không phải', 'không biết' qua loa lấy lệ với tôi. Fans đã hỏi tôi rồi thì các người định giải thích chuyện này như thế nào?"
Ba người không nói tiếng nào, ngay cả giám đốc Hus cũng dừng luôn động tác run người, vẫn không nhúc nhích đứng ở dưới chân Nguyên Lạc Nhật giả trang thành chó nhồi bông.
"Ai là người đem thông báo viết thành cáo phó?" Úc Hoa hỏi bằng giọng điệu bình tĩnh không gợn sóng.
"Tôi." Nguyên Lạc Nhật giơ tay lên nói, "Mắt tôi không được tốt, trình độ học vấn cũng không cao nên đã đặt bút viết sai rồi. Hơn nữa là Chân Lê yêu cầu tôi viết, cậu ta là ông chủ nên nói gì thì tôi nghe nấy thôi!"
Nguyên Lạc Nhật ném quả bóng cao su cho Chân Lê, Chân Lê hít sâu một hơi, tâm tình kích động đến mức suýt nữa ngừng thở ngất xỉu luôn, hắn cũng chỉ vào Liên Vũ Phàm rồi nói: "Vốn dĩ là tôi muốn giữ nó, nhưng giám đốc Liên đã kêu tôi gỡ bỏ!"
Quả bóng cao su lại ném đến người giám đốc Liên quan hệ công chúng, Liên Vũ Phàm không cam lòng yếu thế, lập tức nói: "Ta cũng chỉ là sau khi phát sinh chuyện này thì không kịp xử lý mà thôi, là hai người bọn họ gây ra đại họa! Giải thích cụ thể như thế nào thì tôi còn đang suy nghĩ đây."
"Nói chung là lúc gỡ bỏ thì nên đồng thời giải thích luôn, nếu như trong vòng 24 tiếng còn chưa có giải thích thì phản ứng sẽ rất nhanh." Úc Hoa nói, "Hiện tại lập tức nghĩ ra cho tôi một cái lý do, nếu không thì trong hôm nay tôi sẽ sa thải cậu rồi để cho giám đốc Hus quay một video bán manh cầu tha thứ!"
Ngay cả khi Liên Vũ Phàm không phạm sai lầm gì thì Úc Hoa mang một đống lỗi đổ lên trên người hắn, bây giờ thật sự ra sự cố, hắn còn nghi ngờ Úc Hoa sẽ lột da của hắn luôn không.
"Còn cậu," Úc Hoa chỉ tay về phía Nguyên Lạc Nhật, "Thông báo mà còn có thể viết thành cáo phó, thị lực không không tốt thì làm ơn bảo vệ mắt kính cho thật tốt, gác hai cái gọng kính lên đôi tai thì rất khó sao?"
"Không khó không khó." Nguyên Lạc Nhật vừa lắc đầu vừa che lại lỗ tai, sợ mắt kính sẽ bị rơi ra nữa.
"Chỉ là, vì cái gì mà phải đăng thông báo?" Úc Hoa nhìn Chân Lê, dùng một ánh mắt vô cùng vô cùng nhẹ nhàng mà nhìn Chân Lê.
"Thì là......" Chân Lê hiểu ý của Úc Hoa, hắn chỉ vào Hoàn Tử Hư, "Là anh ta! Tôi, tôi, tôi ngày hôm qua đã phỏng vấn anh ta một lần, lúc đó anh ta nói có một phương pháp marketing hoàn toàn mới, nhất định có thể tăng lượng truy cập của phòng làm việc, không nói lý do vì sao, chỉ kêu tôi đăng một thông báo đầy huyền bí."
"À, đúng đúng đúng!" Nguyên Lạc Nhật cũng bừng tỉnh đại ngộ, vốn dĩ chính là Hoàn Tử Hư dùng "Trao đổi giả dối" tẩy não mới gây ra chuyện này, hắn lại mang một cái nồi đen*, "Lúc đó tôi cũng ở đó, là anh ta kêu chúng tôi làm việc đó."
*Nguyên văn (他不背锅谁背过): ý chỉ phải chịu trách nhiệm về lỗi mà cái lỗi đó không phải lỗi của mình.
Liên Vũ Phàm cũng nhìn về phía Hoàn Tử Hư, gật đầu nói: "Đúng vậy, giám đốc Hoàn, cậu giải thích một chút đi."
Vẻ mặt Liên Vũ Phàm kiểu "Dù sao thì cậu cũng là tên ngụy biện hạng nhất, nhất định có thể nghĩ ra biện pháp".
Ba người nhất trí đẩy danh hiệu đầu sỏ gây tội cho Hoàn Tử Hư, Úc Hoa vừa lòng nhìn về phía Hoàn Tử Hư: "Giám đốc Hoàn thật là tuổi trẻ có triển vọng mà, tư duy thật là khác so với người làm việc nhiều năm như tôi đây, cho nên cậu là vì cái gì thế?"
Hoàn Tử Hư không ngờ rằng cuối cùng lửa lại lan tới người hắn, đại não hắn nhanh chóng xoay chuyển, gần như là phản ứng lại ngay lập tức: "Thiết lập tính cách, là vì muốn thiết lập tính cách."
Đây cũng là từ ngữ mà hắn mới học được từ bản hợp đồng.
"Thiết lập tính cách gì? Hả?" Úc Hoa hỏi.
Hoàn Tử Hư liếm đôi môi khô khốc, nhớ lại kỹ năng bán hàng của mình khi hắn còn là một người bình thường hàng trăm năm trước, cùng với sự hiểu biết của hắn sau khi đi vào thế giới này, trong đầu hắn nhanh chóng hình thành một bộ phương án, sắp xếp lại ngôn ngữ rồi nói: "Tôi đã quan sát tình hình của công ty và phát hiện ra một điều, nhóm người hâm mộ dường như vô cùng thích thú khi thấy ông chủ và vài vị giám đốc trong trạng thái quẫn bách."
Sáng nay trước khi đến phòng làm việc, Hoàn Tử Hư đã lướt một số video nổi trên mạng để hiểu về mức độ nổi tiếng của Chân Lê và những người khác. Hắn cũng xem một số video hài hước của những người nổi tiếng trên mạng, sự quẫn bách của những người nổi tiếng trên mạng sẽ mang đến không ít đạn mạc và nhiệt độ.
Hoàn Tử Hư nghĩ, đẩy hết lời giải thích cho những người không hiểu hiện trạng, các người vô tình thì đừng trách tôi vô nghĩa. Hắn nói: "Các fan vô cùng thích giám đốc Úc làm đại ma vương, áp bức ông chủ và các giám đốc khác, các bình luận ở dưới thông báo lúc trước cũng là thích nghe ngóng, mọi người vô cùng nhiệt tình. Cho nên tôi cảm thấy, chúng ta nên thiết lập tính cách cho anh là đại ma vương thống trị, Chân Lê là một ông chủ ngốc bạch ngọt dễ lừa, dễ dàng bị giám đốc Úc quản lý chức quyền; Nguyên Lạc Nhật là...... Một người thẳng thắn, kiêu ngạo, quật cường, có thành tích thấp nhưng tích cực hướng về phía trước, dốc lòng nỗ lực học tập, ước mơ là học luật, thi đậu đại học rồi dùng vũ khí pháp luật bảo vệ quyền lợi và quyền tự do bị giám đốc Úc cướp đoạt; còn giám đốc quan hệ công chúng, là người duy nhất trong phòng làm việc dám đấu tranh trước thế lực tà ác, nhưng cũng bởi vì như vậy mà phải chịu sự áp bức lớn hơn nữa, có khổ lại không thể nói.
"Ta cho rằng để trở thành một người nổi tiếng trên internet thì không thể cao cao tại thượng được, tốt nhất là tạo cho người hâm mộ một cảm giác gần gũi dễ gần hơn là áp bách, kéo mối quan hệ lại gần nhau hơn với người hâm mộ, chúng ta muốn được yêu thích thì nhất định phải cắm rễ từ quần chúng, từ trong quần chúng đi đến quần chúng, hiểu rõ những gì họ thích thì sẽ mang lại hiệu quả quảng cáo tốt hơn.
"Ví dụ ngày hôm qua khi mà đăng thông báo này, ngày hôm sau liền đăng lên một đoạn video ông chủ Chân và giám đốc Nguyên bị giám đốc Úc chèn ép, đột nhiên anh lấy ra một loại đồ uống hạ hỏa, ông chủ Chân tự mình vặn nắp chai rồi hai tay dâng lên cho giám đốc Úc, sau khi giám đốc Úc uống vào thì tâm tình lập tức tốt lên, vỗ vỗ đầu ông chủ Chân, buông tha hắn, có phải sẽ mang tới hiệu quả quảng cáo vô cùng tốt hay không?"
"Rất không tồi," Úc Hoa gật đầu, "Vậy thiết lập tính cách của cậu thì sao? Có nghĩ tới không?"
"Tôi......" Hoàn Tử Hư bị cây lao mà hắn phóng ra đâm trúng, bây giờ trong tình huống này, cho dù hắn nói về tính cách gì thì cũng là vác đá nện vào chân mình.
"Trước đây cậu là nhà vô địch bán hàng...... Như vậy đi, thời điểm cậu còn trẻ nghèo đói túng thiếu, tôi đẽ ký đơn hàng đầu tiên với cậu giúp cậu đi lên đỉnh cao nhân sinh. Nghe nói tôi từ chức để gây dựng sự nghiệp, cậu vì muốn báo đáp nên tới công ty của tôi, từ đây coi tôi là Thiên Lôi sai đâu đánh đó, tôi kêu cậu đi hướng đông thì cậu tuyệt đối sẽ không đi về hướng tây, tôi để cậu kiếm tiền mà không hề nghỉ ngơi trong suốt 24 tiếng, cậu cũng không có một câu oán hận, thậm chí cảm thấy có thể làm việc vì tôi là một niềm vui, như thế nào?" Úc Hoa nói.
"Cái này...... Tính cách chó liếm sẽ không thu hút fans." Hoàn Tử Hư giãy giụa nói.
"Cũng đúng, dù sao tôi cũng là người đã có gia đình, thêm một con chó liếm cũng không phải là chuyện tốt, cũng tránh chó người yêu của tôi hiểu lầm," Úc Hoa mỉm cười giây lát rồi biến thành lạnh nhạt, "Vậy đổi thành tính cách trung khuyển đi, chỉ là...... giám đốc Liên, vừa rồi người có ân với cậu đổi từ tôi sang giám đốc Liên, cậu là bởi vì muốn cảm ơn giám đốc Liên nên cam nguyện chịu sự chèn ép của tôi, thời điểm mỗi lần tôi khi dễ giám đốc Liên, cậu đều phải động thân đi ra. Dù sao thì việc xào CP cũng có thể thu hút fans, Nguyên Lạc Nhật và Chân Lê còn có không ít fans CP đó."
"Điều này cũng không phải là rất......" Trong lòng Hoàn Tử Hư khổ sở.
"Cậu đã từ chối tôi một lần rồi," Úc Hoa nói, "Yêu cầu của tôi rất khó sao? Hợp đồng viết như thế nào thì anh tự mình xem rõ ràng, yêu cầu cậu làm là được!"
Dứt lời, anh mang theo một thân hàn khí rời khỏi phòng làm việc, để lại bốn người tôi nhìn anh anh nhìn tôi, dáng vẻ không dám phát ra tiếng động.
Một lúc lâu sau, Chân Lê mới nói: "Cứ làm như vậy đi, anh ấy không để mình phát sóng trực tiếp quỳ sầu riêng đã là rất khoan dung rồi."
Có người chịu tội thay cho mình, Liên Vũ Phàm đương nhiên đồng ý, hắn gật đầu nói: "Cũng là có lợi cho sự phát triển của phòng làm việc, hấp dẫn nhiều kẻ phá hoại hơn, có thể."
Nguyên Lạc Nhật nghĩ nghĩ: "Thiết lập tính cách của tôi cũng không tệ lắm, nói không chừng thật sự có thể thi đại học, tôi đồng ý."
Hoàn Tử Hư: "......"
Còn hắn thì sao đây? Cứ như vậy mà biến thành CP với người khác ư? Để Phong Khôi làm con tin ở căn cứ còn chưa nói, còn muốn ép hắn xào CP với Liên Vũ Phàm?
Lúc hắn rời khỏi căn cứ, Phong Khôi còn cười ngốc nghếch mà chào tạm biệt hắn, nói mấy ngày nữa căn cứ sẽ đưa hắn đến một nơi có kết nối internet, đến lúc đó hắn nhìn thấy Hoàn Tử Hư thông qua phát sóng trực tiếp, kết quả lại để cho Phong Khôi xem cái này?
Ngay từ lúc bước vào phòng làm việc này, Hoàn Tử Hư đã bị Úc Hoa dắt mũi, khi hắn muốn nói chuyện thì Úc Hoa dùng phương thức đánh gãy hoặc là dò hỏi những người khác để ngăn cản hắn nói chuyện, lại còn khéo léo dùng sự kiện thông báo để cho ba người đổ hết thảy lên đầu hắn, tuy rằng trong đó cũng có sự trùng hợp, nhưng thủ đoạn của Úc Hoa cũng quả thực là đủ tàn nhẫn.
Rốt cuộc thì hắn cũng đã hiểu rõ Úc Hoa dùng phương pháp gì để nắm quyền, Hoàn Tử Hư cười khổ nói: "Thương trường như chiến trường, cho dù trong hoàn cảnh nào đều là cá lớn nuốt cá bé, là tôi xem thường Úc Hoa."
"Cho dù như thế nào, cuối cùng cũng vượt qua cửa này thuận lợi nhậm chức. Chút nữa sẽ có tổ tiết mục đến quay phim, Chân Lê nhanh chóng giúp Nguyên Lạc Nhật trang điểm đi." Liên Vũ Phàm vỗ tay nói.
Thực ra thì Liên Vũ Phàm cũng có chút ích kỷ của mình, Hoàn Tử Hư là người có tâm tư khó lường, lúc trước hắn còn lo lắng Hoàn Tử Hư sau khi vào phòng làm việc sẽ ngáng chân Úc Hoa. Có Úc Hoa lập uy, sau này công tác thu phục Hoàn Tử Hư sẽ trở nên tương đối nhẹ nhàng hơn.
Úc Hoa thu thập ba bản "Hợp đồng nô lệ" đã ký, dặn dò Chân Lê và Liên Vũ Phàm: "Tôi đi Cục Nhân sự và An sinh xã hội để làm hồ sơ, chút nữa khi đoàn làm phim đến thì nói họ quay phim theo kịch bản của tôi, Liên Vũ Phàm phụ trách tiếp đãi đối phương, dù sao thì cậu cũng là giám đốc quan hệ công chúng, nếu như không làm tốt thì để giám đốc Hus thay thế cậu đi."
Anh đi đến trước cửa, dư quang liếc mắt thấy Nguyên Lạc Nhật muốn tháo kính ra, trước đó Nguyên Lạc Nhật bị bóng tối dọa cho phát sợ nên chưa có lau kính, bây giờ cảm thấy đôi mắt không có việc gì nên muốn tháo ra lau.
Úc Hoa đang ở trong phòng làm việc, cả Liên Vũ Phàm cũng ở đó, nên không thể để Nguyên Lạc Nhật lấy xuống ngay bây giờ, vì thế anh dừng bước chân lại, giống như lơ đãng hỏi: "Đúng rồi, ngày hôm qua các người đăng một bảng cáo phó trên trang web chính thức, sau đó thì bị gỡ bỏ. Mới vừa rồi tôi nhìn thấy ảnh chụp màn hình của một cư dân mạng, cảm thấy vô cùng kỳ quái, các người là nói năng lỗ mãng với tôi lúc nào mà dừng phát sóng trực tiếp ba ngày? Rõ ràng ngày hôm qua tôi không hề liên lạc với các người."
Động tác tháo mắt kính của Nguyên Lạc Nhật ngừng lại, Liên Vũ Phàm – người giúp hắn đo thủy tinh thể vẫn không nhúc nhích, biểu tình của Chân Lê thì cứng đờ, tròng mắt cũng không dám chuyển động một chút.
Nếu không phải Hoàn Tử Hư vẫn nhìn thấy số giây trên đồng hồ treo tường vẫn đang thay đổi, hắn suýt nữa suýt nữa thì cho rằng thời gian đã ngừng trôi vào lúc này!
Đúng rồi, quả thực là Úc Hoa không nhớ rõ chuyện này. Hoàn Tử Hư đã thay đổi "Tiềm thức" của anh, khi ông chú thủ hộ đưa anh về nhà cũng đã xóa tin nhắn điện thoại, Chân Lê cũng tuân theo mệnh lệnh và xóa bỏ thông báo của phòng làm việc.
Tuy nhiên, cư dân mạng sẽ chụp màn hình.
Úc Hoa cũng có tài khoản chính thức, một số cư dân mạng khi có tin vui gì thì sẽ nhắn tin hoặc là @ cho anh biết, nói cho anh biết những gì mà Chân Lê và Nguyên Lạc Nhật đăng lên đã bị gỡ bỏ.
Úc Hoa hỏi câu này cũng là bình thường, nhưng bầu không khí trong phòng làm việc như lắng đọng thì hoàn toàn không bình thường!
Tùy tiện tìm cái cớ là nói giỡn qua loa lấy lệ là tốt rồi không phải sao? Trong chốc lát. Trong đầu Hoàn Tử Hư xuất hiện bốn năm phương pháp để đối phó, nhưng mà hắn vừa tới phòng làm việc, theo lý thì sẽ không biết chuyện này nên không thể chen lời vào.
"Quan hệ công chúng...... Là giám đốc Liên phụ trách đúng không? Ngoại trừ việc phát sóng trực tiếp, công việc kiểm tra các động thái và các thông báo của phòng làm việc là do cậu phụ trách." Úc Hoa nhàn nhạt nhìn về phía Liên Vũ Phàm, "Cho dù lúc đó cậu không biết thì sau này cũng phải nên hỏi đến, đừng dùng những từ 'không có', 'không phải', 'không biết' qua loa lấy lệ với tôi. Fans đã hỏi tôi rồi thì các người định giải thích chuyện này như thế nào?"
Ba người không nói tiếng nào, ngay cả giám đốc Hus cũng dừng luôn động tác run người, vẫn không nhúc nhích đứng ở dưới chân Nguyên Lạc Nhật giả trang thành chó nhồi bông.
"Ai là người đem thông báo viết thành cáo phó?" Úc Hoa hỏi bằng giọng điệu bình tĩnh không gợn sóng.
"Tôi." Nguyên Lạc Nhật giơ tay lên nói, "Mắt tôi không được tốt, trình độ học vấn cũng không cao nên đã đặt bút viết sai rồi. Hơn nữa là Chân Lê yêu cầu tôi viết, cậu ta là ông chủ nên nói gì thì tôi nghe nấy thôi!"
Nguyên Lạc Nhật ném quả bóng cao su cho Chân Lê, Chân Lê hít sâu một hơi, tâm tình kích động đến mức suýt nữa ngừng thở ngất xỉu luôn, hắn cũng chỉ vào Liên Vũ Phàm rồi nói: "Vốn dĩ là tôi muốn giữ nó, nhưng giám đốc Liên đã kêu tôi gỡ bỏ!"
Quả bóng cao su lại ném đến người giám đốc Liên quan hệ công chúng, Liên Vũ Phàm không cam lòng yếu thế, lập tức nói: "Ta cũng chỉ là sau khi phát sinh chuyện này thì không kịp xử lý mà thôi, là hai người bọn họ gây ra đại họa! Giải thích cụ thể như thế nào thì tôi còn đang suy nghĩ đây."
"Nói chung là lúc gỡ bỏ thì nên đồng thời giải thích luôn, nếu như trong vòng 24 tiếng còn chưa có giải thích thì phản ứng sẽ rất nhanh." Úc Hoa nói, "Hiện tại lập tức nghĩ ra cho tôi một cái lý do, nếu không thì trong hôm nay tôi sẽ sa thải cậu rồi để cho giám đốc Hus quay một video bán manh cầu tha thứ!"
Ngay cả khi Liên Vũ Phàm không phạm sai lầm gì thì Úc Hoa mang một đống lỗi đổ lên trên người hắn, bây giờ thật sự ra sự cố, hắn còn nghi ngờ Úc Hoa sẽ lột da của hắn luôn không.
"Còn cậu," Úc Hoa chỉ tay về phía Nguyên Lạc Nhật, "Thông báo mà còn có thể viết thành cáo phó, thị lực không không tốt thì làm ơn bảo vệ mắt kính cho thật tốt, gác hai cái gọng kính lên đôi tai thì rất khó sao?"
"Không khó không khó." Nguyên Lạc Nhật vừa lắc đầu vừa che lại lỗ tai, sợ mắt kính sẽ bị rơi ra nữa.
"Chỉ là, vì cái gì mà phải đăng thông báo?" Úc Hoa nhìn Chân Lê, dùng một ánh mắt vô cùng vô cùng nhẹ nhàng mà nhìn Chân Lê.
"Thì là......" Chân Lê hiểu ý của Úc Hoa, hắn chỉ vào Hoàn Tử Hư, "Là anh ta! Tôi, tôi, tôi ngày hôm qua đã phỏng vấn anh ta một lần, lúc đó anh ta nói có một phương pháp marketing hoàn toàn mới, nhất định có thể tăng lượng truy cập của phòng làm việc, không nói lý do vì sao, chỉ kêu tôi đăng một thông báo đầy huyền bí."
"À, đúng đúng đúng!" Nguyên Lạc Nhật cũng bừng tỉnh đại ngộ, vốn dĩ chính là Hoàn Tử Hư dùng "Trao đổi giả dối" tẩy não mới gây ra chuyện này, hắn lại mang một cái nồi đen*, "Lúc đó tôi cũng ở đó, là anh ta kêu chúng tôi làm việc đó."
*Nguyên văn (他不背锅谁背过): ý chỉ phải chịu trách nhiệm về lỗi mà cái lỗi đó không phải lỗi của mình.
Liên Vũ Phàm cũng nhìn về phía Hoàn Tử Hư, gật đầu nói: "Đúng vậy, giám đốc Hoàn, cậu giải thích một chút đi."
Vẻ mặt Liên Vũ Phàm kiểu "Dù sao thì cậu cũng là tên ngụy biện hạng nhất, nhất định có thể nghĩ ra biện pháp".
Ba người nhất trí đẩy danh hiệu đầu sỏ gây tội cho Hoàn Tử Hư, Úc Hoa vừa lòng nhìn về phía Hoàn Tử Hư: "Giám đốc Hoàn thật là tuổi trẻ có triển vọng mà, tư duy thật là khác so với người làm việc nhiều năm như tôi đây, cho nên cậu là vì cái gì thế?"
Hoàn Tử Hư không ngờ rằng cuối cùng lửa lại lan tới người hắn, đại não hắn nhanh chóng xoay chuyển, gần như là phản ứng lại ngay lập tức: "Thiết lập tính cách, là vì muốn thiết lập tính cách."
Đây cũng là từ ngữ mà hắn mới học được từ bản hợp đồng.
"Thiết lập tính cách gì? Hả?" Úc Hoa hỏi.
Hoàn Tử Hư liếm đôi môi khô khốc, nhớ lại kỹ năng bán hàng của mình khi hắn còn là một người bình thường hàng trăm năm trước, cùng với sự hiểu biết của hắn sau khi đi vào thế giới này, trong đầu hắn nhanh chóng hình thành một bộ phương án, sắp xếp lại ngôn ngữ rồi nói: "Tôi đã quan sát tình hình của công ty và phát hiện ra một điều, nhóm người hâm mộ dường như vô cùng thích thú khi thấy ông chủ và vài vị giám đốc trong trạng thái quẫn bách."
Sáng nay trước khi đến phòng làm việc, Hoàn Tử Hư đã lướt một số video nổi trên mạng để hiểu về mức độ nổi tiếng của Chân Lê và những người khác. Hắn cũng xem một số video hài hước của những người nổi tiếng trên mạng, sự quẫn bách của những người nổi tiếng trên mạng sẽ mang đến không ít đạn mạc và nhiệt độ.
Hoàn Tử Hư nghĩ, đẩy hết lời giải thích cho những người không hiểu hiện trạng, các người vô tình thì đừng trách tôi vô nghĩa. Hắn nói: "Các fan vô cùng thích giám đốc Úc làm đại ma vương, áp bức ông chủ và các giám đốc khác, các bình luận ở dưới thông báo lúc trước cũng là thích nghe ngóng, mọi người vô cùng nhiệt tình. Cho nên tôi cảm thấy, chúng ta nên thiết lập tính cách cho anh là đại ma vương thống trị, Chân Lê là một ông chủ ngốc bạch ngọt dễ lừa, dễ dàng bị giám đốc Úc quản lý chức quyền; Nguyên Lạc Nhật là...... Một người thẳng thắn, kiêu ngạo, quật cường, có thành tích thấp nhưng tích cực hướng về phía trước, dốc lòng nỗ lực học tập, ước mơ là học luật, thi đậu đại học rồi dùng vũ khí pháp luật bảo vệ quyền lợi và quyền tự do bị giám đốc Úc cướp đoạt; còn giám đốc quan hệ công chúng, là người duy nhất trong phòng làm việc dám đấu tranh trước thế lực tà ác, nhưng cũng bởi vì như vậy mà phải chịu sự áp bức lớn hơn nữa, có khổ lại không thể nói.
"Ta cho rằng để trở thành một người nổi tiếng trên internet thì không thể cao cao tại thượng được, tốt nhất là tạo cho người hâm mộ một cảm giác gần gũi dễ gần hơn là áp bách, kéo mối quan hệ lại gần nhau hơn với người hâm mộ, chúng ta muốn được yêu thích thì nhất định phải cắm rễ từ quần chúng, từ trong quần chúng đi đến quần chúng, hiểu rõ những gì họ thích thì sẽ mang lại hiệu quả quảng cáo tốt hơn.
"Ví dụ ngày hôm qua khi mà đăng thông báo này, ngày hôm sau liền đăng lên một đoạn video ông chủ Chân và giám đốc Nguyên bị giám đốc Úc chèn ép, đột nhiên anh lấy ra một loại đồ uống hạ hỏa, ông chủ Chân tự mình vặn nắp chai rồi hai tay dâng lên cho giám đốc Úc, sau khi giám đốc Úc uống vào thì tâm tình lập tức tốt lên, vỗ vỗ đầu ông chủ Chân, buông tha hắn, có phải sẽ mang tới hiệu quả quảng cáo vô cùng tốt hay không?"
"Rất không tồi," Úc Hoa gật đầu, "Vậy thiết lập tính cách của cậu thì sao? Có nghĩ tới không?"
"Tôi......" Hoàn Tử Hư bị cây lao mà hắn phóng ra đâm trúng, bây giờ trong tình huống này, cho dù hắn nói về tính cách gì thì cũng là vác đá nện vào chân mình.
"Trước đây cậu là nhà vô địch bán hàng...... Như vậy đi, thời điểm cậu còn trẻ nghèo đói túng thiếu, tôi đẽ ký đơn hàng đầu tiên với cậu giúp cậu đi lên đỉnh cao nhân sinh. Nghe nói tôi từ chức để gây dựng sự nghiệp, cậu vì muốn báo đáp nên tới công ty của tôi, từ đây coi tôi là Thiên Lôi sai đâu đánh đó, tôi kêu cậu đi hướng đông thì cậu tuyệt đối sẽ không đi về hướng tây, tôi để cậu kiếm tiền mà không hề nghỉ ngơi trong suốt 24 tiếng, cậu cũng không có một câu oán hận, thậm chí cảm thấy có thể làm việc vì tôi là một niềm vui, như thế nào?" Úc Hoa nói.
"Cái này...... Tính cách chó liếm sẽ không thu hút fans." Hoàn Tử Hư giãy giụa nói.
"Cũng đúng, dù sao tôi cũng là người đã có gia đình, thêm một con chó liếm cũng không phải là chuyện tốt, cũng tránh chó người yêu của tôi hiểu lầm," Úc Hoa mỉm cười giây lát rồi biến thành lạnh nhạt, "Vậy đổi thành tính cách trung khuyển đi, chỉ là...... giám đốc Liên, vừa rồi người có ân với cậu đổi từ tôi sang giám đốc Liên, cậu là bởi vì muốn cảm ơn giám đốc Liên nên cam nguyện chịu sự chèn ép của tôi, thời điểm mỗi lần tôi khi dễ giám đốc Liên, cậu đều phải động thân đi ra. Dù sao thì việc xào CP cũng có thể thu hút fans, Nguyên Lạc Nhật và Chân Lê còn có không ít fans CP đó."
"Điều này cũng không phải là rất......" Trong lòng Hoàn Tử Hư khổ sở.
"Cậu đã từ chối tôi một lần rồi," Úc Hoa nói, "Yêu cầu của tôi rất khó sao? Hợp đồng viết như thế nào thì anh tự mình xem rõ ràng, yêu cầu cậu làm là được!"
Dứt lời, anh mang theo một thân hàn khí rời khỏi phòng làm việc, để lại bốn người tôi nhìn anh anh nhìn tôi, dáng vẻ không dám phát ra tiếng động.
Một lúc lâu sau, Chân Lê mới nói: "Cứ làm như vậy đi, anh ấy không để mình phát sóng trực tiếp quỳ sầu riêng đã là rất khoan dung rồi."
Có người chịu tội thay cho mình, Liên Vũ Phàm đương nhiên đồng ý, hắn gật đầu nói: "Cũng là có lợi cho sự phát triển của phòng làm việc, hấp dẫn nhiều kẻ phá hoại hơn, có thể."
Nguyên Lạc Nhật nghĩ nghĩ: "Thiết lập tính cách của tôi cũng không tệ lắm, nói không chừng thật sự có thể thi đại học, tôi đồng ý."
Hoàn Tử Hư: "......"
Còn hắn thì sao đây? Cứ như vậy mà biến thành CP với người khác ư? Để Phong Khôi làm con tin ở căn cứ còn chưa nói, còn muốn ép hắn xào CP với Liên Vũ Phàm?
Lúc hắn rời khỏi căn cứ, Phong Khôi còn cười ngốc nghếch mà chào tạm biệt hắn, nói mấy ngày nữa căn cứ sẽ đưa hắn đến một nơi có kết nối internet, đến lúc đó hắn nhìn thấy Hoàn Tử Hư thông qua phát sóng trực tiếp, kết quả lại để cho Phong Khôi xem cái này?
Ngay từ lúc bước vào phòng làm việc này, Hoàn Tử Hư đã bị Úc Hoa dắt mũi, khi hắn muốn nói chuyện thì Úc Hoa dùng phương thức đánh gãy hoặc là dò hỏi những người khác để ngăn cản hắn nói chuyện, lại còn khéo léo dùng sự kiện thông báo để cho ba người đổ hết thảy lên đầu hắn, tuy rằng trong đó cũng có sự trùng hợp, nhưng thủ đoạn của Úc Hoa cũng quả thực là đủ tàn nhẫn.
Rốt cuộc thì hắn cũng đã hiểu rõ Úc Hoa dùng phương pháp gì để nắm quyền, Hoàn Tử Hư cười khổ nói: "Thương trường như chiến trường, cho dù trong hoàn cảnh nào đều là cá lớn nuốt cá bé, là tôi xem thường Úc Hoa."
"Cho dù như thế nào, cuối cùng cũng vượt qua cửa này thuận lợi nhậm chức. Chút nữa sẽ có tổ tiết mục đến quay phim, Chân Lê nhanh chóng giúp Nguyên Lạc Nhật trang điểm đi." Liên Vũ Phàm vỗ tay nói.
Thực ra thì Liên Vũ Phàm cũng có chút ích kỷ của mình, Hoàn Tử Hư là người có tâm tư khó lường, lúc trước hắn còn lo lắng Hoàn Tử Hư sau khi vào phòng làm việc sẽ ngáng chân Úc Hoa. Có Úc Hoa lập uy, sau này công tác thu phục Hoàn Tử Hư sẽ trở nên tương đối nhẹ nhàng hơn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất