Chương 102
Đau đầu vì chọn lựa
☆ ☆ ☆
Chỉ một cú điện thoại khiến cho Tiếu Lang chấn động đến ngơ ngác.
Cậu cầm ống nghe điện thoại, hoàn toàn không biết đối phương bên kia đang nói cái gì, linh hồn tựa như đã cưỡi mây bay đi, lơ lửng bồng bềnh giữa lưng trời, mặt hướng về phía mặt đất ngắm nhìn, khung cảnh khắp nơi đều là trăm hoa đua nở.
Mình thi được hạng 87 toàn tỉnh, hạng 87… là hạng 87 a a a! Mình có thể vào Khoa Đại được a!!! A a ~ a a a!
Mà lúc này, Tiếu ba Tiếu mẹ cũng đã nhìn thấy được vẻ mặt cười đến ngu ngốc vô cùng của thằng con trai lớn nhà mình, hai người tụ lại đoán thầm, Tiếu mẹ vừa nhìn vừa hỏi “Là điện thoại của ai vậy ta?”
Lúc này, Tiếu Lang cũng đã thu hồi trở về thần trí của mình, nghe thầy giáo Trần ở bên kia đầu dây đinh ra ngày hẹn với cậu, thời gian cùng địa điểm gặp mặt, vội vàng lấy một tờ báo giấy cầm viết ghi nhớ lại.
Tuy Kinh Đại không phải là trường đại học mà mình vẫn bức thiết muốn vào, nhưng dù gì cũng là một trong những trường học xuất sắc nhất cả nước, có bề dày văn hóa hơn trăm năm, coi như không kém gì Khoa Đại, cho nên nhận được điện thoại của bọn họ có ý định chiêu sinh, mình cũng coi như là nở mày nở mặt rồi còn gì.
Liên tục nói cảm ơn rồi mới lễ phép cúp điện thoại, đang định quay lại nói cho ba mẹ mình biết tin vui, điện thoại lại tiếp tục đổ chuông liên hồi.
“A lô!” Trong lòng đang cao hứng, cho nên ngữ khí nói chuyện cũng là vui vẻ thoải mái vô cùng.
“Xin chào, cho hỏi đây là nhà của em Tiếu Lang có phải không ạ?” Trong điện thoại truyền ra thanh âm trầm thấp đặc trưng của nam tử tuổi trung niên.
Tiếu Lang nghĩ thầm trong lòng, lại thêm người nữa sao… nhưng ngoài miệng vẫn lễ phép “Dạ phải, em là Tiếu Lang.”
“Chào em, Tiếu Lang, thầy là thầy Khương, giáo viên của Khoa Đại, em biết được lần này em thi đại học được bao nhiêu điểm chứ?” Người nọ hỏi, trong thanh âm mang theo ý cười.
Kinh Đại lẫn Khoa Đại thay phiên nhau gọi điện thoại cho mình, Tiếu Lang lúc này đã không biết làm sao diễn tả tâm trạng cao hứng trong lòng, lập tức đáp “Biết ạ, mới nãy thầy Trương bên Kinh Đại có gọi báo cho em biết.”
Mà Tiếu ba Tiếu mẹ ở bên cạnh vừa nghe thấy lúc nãy gọi điện thoại đến là người của Kinh Đại, tâm tình kích động đến mức không biết diễn tả thế nào, hai vợ chồng cầm tay nhau, khóe mắt cũng ươn ướt, lát sau Tiếu mẹ mới nhớ vào phòng báo cho Tiếu Mông tin vui “Mông Mông, người của Kinh Đại gọi cho hai con!”
Tiếu Mông lập tức vứt bỏ bài tập đang làm dở dang, ba chân bốn chẳng chạy ra ngoài, một nhà ba người vây quanh Tiếu Lang, nghe ngóng Tiếu Lang nói điện thoại.
Thầy Khương “Ha ha, té ra vẫn là bị Kinh Đại giành trước một bước, sao hả, em có suy nghĩ chuyện tiến vào Khoa Đại hay không?”
“Có có ~ có ạ!” Tiếu Lang lúc này chỉ hận không thể lập tức vọt tới trước mặt vị thầy Khương này tự tay điền giấy báo chí nguyện đại học lại một lần nữa, từ đầu tới đuôi đều điền Khoa Đại.
“Thật vui khi nghe em nhiệt tình như vậy, Khoa Đại chào mừng em!” Thầy Khương lại hỏi “Em có suy tính là vào chuyên nghiệp nào học chưa?”
Tiếu Lang nói “Có ạ, chuyên nghiệp liên quan đến máy bay…”
Thầy Khương cười nhẹ, hỏi “Công trình hàng không vũ trụ?”
Tiếu Lang nói “Dạ,”
Thầy Khương lại nói “Chuyên nghiệp này chỉ chọn duy nhất 2 người ở J tỉnh, thứ hạng của em là 87 toàn tỉn, nếu như có hai người nào khác hạng cao hơn em cũng đồng thời chọn chuyên nghiệp này, vậy thì thầy không thể đảm bảo em sẽ được nhận vào.”
Tiếu Lang chợt thấy trong lòng căng thẳng, vội nói “Dạ em biết rồi.”
Thầy Khương lại hỏi “Nếu như chuyên nghiệp hàng không kín danh ngạch, vậy em định bỏ lựa chọn Khoa Đại mà chọn một trường đại học khác sao?”
Đây là muốn hỏi mình lựa chọn là bởi vì trường học hay là vì chuyên nghiệp nhỉ? Tiếu Lang thầm nghĩ, lại cảm thán, thực sự mà nói chỉ cần có thể học chung trường với Vương Mân, mặc kệ là chuyên nghiệp gì mình cũng đồng ý vào!
Vương Mân chắc là thi không kém hơn mình đâu ha?
“Thầy Khương, cho em hỏi có phải là trong tay thầy có danh sách một trăm người đứng đầu toàn tỉnh không?” Tiếu Lang có chút lúng túng hỏi.
Thầy Khương nói “Đúng vậy, vì cam đoan mỗi một học sinh ưu tú đều có thể vào được chuyên nghiệp mà mình thích, cho nên tất cả những giáo viên phụ trách chiêu sinh đều phải nắm rõ ý tưởng cùng với ý định học chuyên nghiệp của các em, để tránh xảy ra xung đột mâu thuẫn giữa phía nhà trường với học sinh khi bắt đầu điền chí nguyện, không cần phải tốn thêm thời gian để dàn xếp.”
Tiếu Lang hỏi “Vậy thầy xem một chút, trong danh sách đó có người nào tên là Vương Mân không ạ? Cậu ấy là bạn học chung lớp với em.”
“Em chờ một lát,” bên kia điện thoại im lặng vài giây, Tiếu Lang cảm thấy chỉ trong nháy mắt mà tim mình bắt đầu tăng tốc đáng kể, sau đó liền nghe giọng thầy Khương vang lên “Có.”
Tốt quá rồi! Trong lòng Tiếu Lang tung tăng vui vẻ, vội vã hỏi “Cậu ấy thi được hạng mấy ạ!?”
“Thực có lỗi, hiện tại thành tích chính thức vẫn còn chưa được các nhà trường đích thân công bố, hơn nữa vẫn là chưa trải qua sự cho phép của đương sự, thầy không thể tiết lộ điểm cho em biết, bất quá..” thầy Khương cười “Cậu ta thi rất tốt.”
Vô nghĩa! Đó là anh tui đó, làm sao có thể thi không tốt được chứ!
Tiếu Lang lai hỏi “Bên phía nhà trường đã gọi cho cậu ấy rồi đúng không ạ? Cậu ấy có bảo sẽ báo danh Khoa Đại không ạ?”
Thầy Khương trả lời “Cậu ta bảo vẫn còn chưa xác định.”
Cái gì? Chưa xác định? Tiếu Lang vội vàng hỏi lại “Vậy em cũng không xác định có vào Khoa Đại hay không, em phải hỏi cậu ấy trước đã rồi mới quyết định ghi danh sau!”
Thầy Khương “…”
☆ ☆ ☆
Nói chuyện thêm một lúc, thầy Khương lưu lại cách thức liên lạc, sau đó mới cúp máy.
Điện thoại vừa ngắt, Tiếu Lang liền vội vàng bấm số di động của Vương Mân, mà Tiếu ba Tiếu mẹ lẫn Tiếu Mông vây quanh Tiếu Lang lại không có cơ hội xen lọt vào câu nào, nhưng tâm tình lại vừa sốt sắng vừa kích động bởi vì nghe được mấy lời đối thoại của Tiếu Lang lúc nãy.
Mà, Vương Mân lúc này cũng đang ở nhà đợi điện thoại của Tiếu Lang.
Buổi tối, khoảng độ bảy giờ ba mươi, bộ giáo dục của C thị cùng với vài trường đại học học danh tiếng thi nhau gọi điện đến chúc mừng.
Thực ra mà nói, thi được điểm số như vậy hoàn toàn nằm bên trong dự kiến của Vương Mân, nhưng mà thứ hạng ngược lại hoàn toàn vượt quá dự đoán của cậu. Lúc được thông báo cho biết, Vương Mân đương nhiên vô cùng cao hứng, nhưng đồng thời trong lòng cũng có chút lo lắng.
Cậu lo là Tiếu Lang thi không tốt, điểm không cao, sợ chênh lệch điểm số giữa hai người quá lớn, sợ Tiếu Lang đến lúc đó lại nghĩ đông nghĩ tây, rồi lại tự cảm thấy bản thân là gánh nặng liên lụy đến mình, không muốn cùng mình nữa…
Thế nên, Vương Mân chỉ đành cố gắng đè nén vui sướng trong lòng, kiên nhẫn chờ đợi thành tích của Tiếu Lang.
Cậu ngồi trên giường, lưng dựa vào tường, tay cầm di động, lẳng lặng chờ… thế nên cuộc gọi của Tiếu Lang chỉ reo được đúng một tiếng, đã được đón nghe.
“Tiểu Tiểu.”
Nghe trong điện thoại vang lên thanh âm của Vương Mân, Tiếu Lang đột nhiên thấy cảm động, vốn có cả một bụng này kia muốn nói, vậy mà hiện tại toàn bộ đều nghẹn ở yết hầu, không cách nào phun ra được, mãi cho đến khi nghe Vương Mân hỏi “Em biết kết quả thi chưa?”
Nghe được lời này, “cửa xả” của Tiếu Lang mới bắt đầu được mở chốt, lời nói lập tức tuôn ra ào ào.
“Rồi ~! Em thi được 679 điểm, hạng 87 toàn tỉnh, ha ha~ Lúc nãy Kinh Đại Khoa Đại vừa mới gọi điện cho em chiêu sinh nha! Cảm thấy vui muốn chết luôn! Anh thi được bao nhiêu điểm? Mới nãy em có lén hỏi ông thầy phụ trách chiêu sinh kia, ổng nói là anh thi rất tốt, nhưng mà nói tới nói lui cũng không chịu tiết lộ anh hạng mấy…”
Vương Mân lẳng lặng nghe Tiếu Lang hưng phấn dài dòng lôi thôi, khóe miệng vô ý thức hơi hơi nâng lên, ánh mắt cũng không nén nổi ý cười.
Ba nắm, một tay lôi kéo dạy dỗ tên nhóc ngu ngốc này từ vị trí đứng ở tận hạng 281 toàn trường, đến bây giờ có thể hiên ngang xếp ở hạng 87 toàn tỉnh… Dẫu cho trong suốt quá trình dài dòng này, tự Tiếu Lang cũng phải bỏ công sức cùng trả giá không ít, tự chân bước đi trên những lối quanh co, gặp quá thung lũng sâu hút, từng vì kiêu ngạo mà ngủ say trong chiến thắng, khiến cho người khác cảm thấy tiếc nuối, nhưng nhìn chung mà nói, vẫn là một thiếu niên hết sức ngoan ngoãn, rất nghe lời, cũng rất cố gắng
Điều này khiến Vương Mân cảm thấy trong lòng giống như tràn đầy một loại cảm giác thành công khi tự tay chăm sóc con cái từ bé cho tới lúc trưởng thành, khiến người ta cảm thấy lệ nóng doanh tròng (…)
“Anh ~! Anh thi hạng mấy vậy a?” Tiếu Lang ở bên kia điện thoại thúc giục hỏi.
Vương Mân cười nhẹ, nói “Đoán xem.”
Tiếu Lang “Hạng nhất?”
Vương Mân nói “…Làm sao lợi hại được như thế.”
Tiếu Lang “Hạng nhì?”
Vương Mân “…Không phải.”
Tiếu Lang “Hạng ba?”
Nụ cười nơi khóe miệng Vương Mân càng thêm sâu, nhưng ngoài mặt lại trách móc “Em cứ đoán từ từ xuống như vậy kiểu gì chẳng có lúc trúng.”
Tiếu Lang nào để ý tới nhiều như vậy, lúc này cậu nhóc tựa như một tên hâm cầm điện thoại gào rú “Có phải hạng ba hay không? Là hạng ba đúng hay không?”
Vương Mân “Ừ.”
Tiếu Lang “A a a a a!! Vậy là anh hạng ba toàn tỉnh! Là thám hoa nha!!”
Vương Mân “…”
Tiếu Lang “Được bao nhiêu điểm?”
Vương Mân “697, cao hơn em 18 điểm.”
Tiếu Lang “…Kháo!”
Vương Mân “Trạng nguyên C thị đó nha.”
Tiếu Lang “…”
Vương Mân “Ha ha.”
Tiếu Lang “Ha ha cái đầu anh ấy, ở đó mà ha ha! Thi điểm cao như vậy tai sao còn không quyết định báo danh vào Khoa Đại?”
Vương Mân nói “Anh chờ kết quả của em ra còn gì, nếu như em thi hỏng thì dù cho anh thi được hạng ba toàn tỉnh, cuối cùng cũng phải ‘rớt đài’ cùng với em, đúng không?”
Tiếu Lang “…” Muốn đạp một cái ghê!
Tiếu Lang lập tức bảo Vương Mân mau chóng hồi báo tin cho phía Khoa Đại, mà tự bản thân cậu bên đây cũng chủ động gọi điện thoại cho thầy Khương, đồng thời thuyết minh chỉ cần có thể bảo đảm được tuyển chọn vào Khoa Đại, học chuyên nghiệp nào cũng được.
Thầy Khương bảo sẽ cố gắng hết khả năng để Tiếu Lang có thể vào được chuyên nghiệp công trình hàng không, nhưng đồng thời cũng bảo cậu lựa chọn thêm vài chuyên nghiệp dự bị khác, Tiếu Lang bèn chọn công trình máy móc cùng động lực năng lượng.
Hì hụi gọi đến gọi đi đến tận mười giờ rưỡi, mới có thời gian ngồi lại cùng ba mẹ và em trai nói lại một chút về tình huống mấy cuộc điện thoại vừa rồi.
Hai vị trưởng bối nghe con trai mình kể lại cao hứng tới muốn phát điên, Tiếu ba cầm di động gọi điện thoại khoe với đám bạn già của mình, mà Tiếu mẹ thì bận rộn nhắn tin báo cho họ hàng thân thuộc biết, mọi người nhận tin nhắn biết được Tiếu gia có đứa con trai thi đại học điểm cao như vậy, đều tranh nhau chúc mừng.
☆ ☆ ☆
Hôm sau là chính thức công bố kết quả, Tiếu Lang cũng náo nhiệt xông vào giúp vui một phen, gọi điện thoại cho bên phía phụ trách thông báo điểm, xác nhận điểm cùng với thứ hạng là thật, liền cảm thấy cả người lâng lâng bay bổng giống như sắp sửa tu luyện thành thần tiên vậy.
Tối hôm đó, kênh tin tức của truyền hình của C thị cũng nhắc đến việc thi đại học cùng với kết quả, 31 học sinh của ban tự nhiên nằm trong top 100 C thị toàn bộ đều được đề danh bảng vàng, tên của Vương Mân được ưu ái xếp ở vị trí nổi bật tuốt trên cao, còn tên Tiếu Lang nằm ở vị trí thứ hai mươi sáu, cũng không xem như là “lót bảng” cho người ta.
Đồng thời, Tiếu Lang cũng nhìn thấy vài cái tên hết sức quen thuộc, tỷ dụ như Phùng Hoằng Khải của lớp C3 (cùng đội mô hình), mà trong danh sách top 50 của riêng ban xã hội, Tiếu Lang bắt gặp tên của Trần Dư Lâm, cô nàng xếp hạng mười một toàn tỉnh.
Lớp C1 của chỉ có ba người bọn họ được lọt vào danh sách ưu tú này, tiếc là không thấy tên Nhạc Bách Kiêu đâu, cũng không rõ tên kia thi được hạng mấy.
Sau đó vài ngày, hiệu trưởng Hoa Hải cùng chủ nhiệp lớp đều đích thân gọi đến chúc mừng, hơn nữa cũng báo cho biết, trường học sẽ an bài các học sinh điểm thi cùng xếp hạng ưu tú tụ họp lại, cùng nhau dùng bữa cơm, còn bảo trường học sẽ có thưởng, mỗi người sẽ được phát một phần học bổng.
Tiền mặc dù không coi là nhiều, nhưng cộng thêm đủ loại ưu đãi cùng lời khen không ngớt từ sau lúc nhận được thành tích, khiến Tiếu Lang cảm thấy bản thân cứ như là một bước lên mây vậy ~
Vốn cứ tưởng thi địa học xong cuộc sống sẽ trở nên thoải mái nhẹ nhàng hơn, nhưng lại không ngờ hơn một tháng sau khi thành tích vừa công bố, hành trình của Tiếu Lang cơ hồ như kín chỗ.
Ngày công bố kết quả chính thức là ngày 22 tháng 6, liên tục ba bốn ngày sau hôm đó, nhà Tiếu Lang liên tục nhận được điện thoại của không ít trường nổi tiếng, có vài trường thậm chí còn đồng ý miễn đi hết thảy học phí bốn năm học đại học của Tiếu Lang, khiến Tiếu Lang cảm thấy tâm động muốn chết.
Mà Tiếu ba sau khi nghe kể lại, liền khí phách một câu “Ba mày đây cung mày học mười cái trường đại học cũng dư sức qua cầu, cứ chọn trường nào mình ưng đi, không cần vì nhà tiết kiệm chút tiền con ấy!” (Kỳ thực trong lòng Tiếu ba thích muốn chết rồi, nhìn con mình đi, trường nổi tiếng vì chiêu nó mà đồng ý miễn học phí a! Ha ha ha…)
Quả thực, lúc này chỉ có thể nói một câu, không phải trường học chọn Tiếu Lang, mà là Tiếu Lang chọn trường học… Nhưng mà, khi chúng ta bị buộc phải đắn đo trước thật nhiều lựa chọn hấp dẫn, kia liền biến thành một loại bi kịch…
Vứt hết thảy sang một bên, đối thủ cạnh tranh lớn nhất của Khoa Đại chính là Kinh Đại.
Mà, nhân bởi vì một chuyến đi đến khách sạn Đô Duyên ở C thị vào ngày 24 để gặp mặt vị giáo viên phụ trách chiêu sinh của Kinh Đại, tâm vốn vẫn hướng về Khoa Đại của Tiếu Lang đột nhiên sinh ra một chút dao động.
Nguyên nhân của việc này phát sinh ở việc lựa chọn chuyên nghiệp. Đối với việc Tiếu Lang muốn vào chuyên nghiệp công trình hàng không, thái độ bên phía Khoa Đại do dự lại không dám bảo đảm, ngược lại bên khía Kinh Đại lại cam đoan Tiếu Lang có thể vào chuyên nghiệp nào mà mình muốn đều được, đơn cử như ngành có tương quan chặt chẽ với công trình hàng không, chuyên nghiệp công trình khoa học.
Tiếu Lang một chú chim non nho nhỏ mới tập tễnh rời khỏi tổ, làm sao có thể chống cự lại tài ăn nói thuyết phục của mấy vị giáo viên kinh nghiệm lão làng kia chứ, bên này một lời một câu đại học đứng đầu cả nước, bên kia thì cam đoan bảo đảm nghiên cứu sinh, bất luận là khoa chính quy nào cũng nên nắm vững trụ cột cơ sở rồi mới vào chuyên nghiệp vật lý học tập, về sau lên thạc sĩ sẽ càng thuận lợi chuyên nghiệp hơn, tiền đồ cũng sáng sủa hơn, mà phía công trình khoa học nên học như thế nào, nên tiếp thu kiến thức như thế nào, vân vân và vân vân…
Còn có một vị thầy chiêu sinh thậm chí còn có ý đồ muốn “tẩy não” Tiếu Lang, lặp đi lặp lại hỏi cậu thực sự thích chuyên nghiệp hàng không này có phải không, hay là bởi vì hứng khởi nhất thời, đợi đến về sau học càng sâu sẽ đâm ra ngán ngẩm, bảo cậu về nhà một lần nữa nghĩ kỹ lại mục tiêu của đời mình, chuyên nghiệp công trình khoa học cùng khoa học không gian bên Kinh Đại là một lựa chọn không sai.
Tiếu Lang một cái đầu hai con mắt, do dự lưỡng lự không chừng, cuối cùng đành gọi điện thoại cho Vương Mân hỏi nên làm thế nào bây giờ. Vương Mân lại trả lời, nếu em muốn vào trường nào thì anh cùng em, Kinh Đại hay Khoa Đại trường nào cũng đều được cả, lập tức khiến cho áp lực của Tiếu Lang càng lớn hơn.
Mãi đến ngày 26, ngày cuối cùng trước hôm chính thức điền chí nguyện, Tiếu Lang mới hạ quyết tâm gọi điện thoại cho thầy Khương, bảo là sẽ suy xét chuyện vào chuyên nghiệp công trình khoa học của Kinh Đại.
Kế tiếp lại đến lượt Vương Mân gọi đến, bảo mình quyết định không vào chuyên nghiệp kinh tế tài chính của Khoa Đại nữa, thay vào đó gia nhập khoa chuyên ngành quản lý của Kinh Đại.
Lúc trước bên phía Khoa Đại thật sự không biết sau lưng Tiếu Lang còn có một vị thám hoa toàn tỉnh, nếu như bỏ vị hạng 87 này không nhận cũng đồng nghĩa với việc buông tha cho vị hạng 3 này. Lúc này nhận được điện thoại khiến bọn họ nháy mắt trở nên sốt ruột. Một mặt cố gắnng làm công tác tư tưởng khuyên bảo Vương Mân, một mặt lại phải hấp tấp đi chuẩn bị phương án hai, nếu thực sự Vương Mân quyết định không vào Khoa Đại, như vậy nhất định phải gấp rút kiếm một học sinh muốn vào chuyên nghiệp kinh tế tài chính để bổ sung cho danh ngạch còn trống này.
Sự việc sau đó tựa như chuỗi phản ứng dây chuyền domino, Vương Mân vừa rời đi, liền lập tức có một học sinh A hạng 20 mấy có thể vào được chuyên nghiệp kinh tế, tiếp đó lại có một học sinh B khác bị buộc phải lựa chọn chuyên nghiệp kiến trúc môi trường vốn dĩ xa lạ có thể bù vào danh ngạch chuyên nghiệp công trình kiến trúc xây dựng mình ao ước mà học sinh A kia bỏ lại… Một chuỗi điện thoại liên tiếp được gọi đến, mà học sinh E vốn dĩ chiếm danh ngạch vào chuyên nghiệp công trình hàng không kia, vừa nghe nói chuyên nghiệp toán lý khoa học cơ sở mình yêu thích có chỗ trống, lập tức lựa chọn cái kia.
Thầy Khương lại gọi điện cho Tiếu Lang, thông báo bên công trình hàng không có danh ngạch trống, hỏi cậu có còn muốn đến Khoa Đại không.
Tiếu Lang lập tức bảo đến, lại gọi cho Vương Mân. Mà Vương Mân sau lại gọi cho Khoa Đại, ban chiêu sinh Khoa Đại rối rắm không biết làm sao, trực tiếp thuyết minh rõ cho Tiếu Lang hiểu nếu Vương Mân vào Khoa Đại, em sẽ không có danh ngạch vào chuyên nghiệp công trình hàng không. Tiếu Lang lúc này quả thực là cảm thấy quả thực là nghiến răng mà đau a… Vương Mân đâu có chọn chuyên nghiệp giống mình đâu chứ, mắc gì Vương Mân vào Khoa Đại thì mình không thể vào chuyên nghiệp hàng không a!
…
Lúc này đây có thể thấy rõ ràng cái bi kịch của việc điền chí nguyện chiêu sinh này, quả thực chỉ hận điểm của mình không hơn cái tên học sinh E kia 2 điểm thôi!
Trước mắt ngày mai liền là ngày phải điền chí nguyện, Tiếu Lang nôn nóng tựa như kiến bò trên chảo. Lúc này cậu mới biết hóa ra vẫn có chuyện so với thi đại học còn thống khổ hơn gấp bội phần, chính là phải lựa chọn. Đối với lựa chọn lúc này của Tiếu Lang, vừa đặt quyết định cũng ý nghĩa chính là chuyện cả một đời.
Vương Mân cũng vì chuyện này mà lo lắng không chừng, cậu thực không ngờ lựa chọn của mình sẽ ảnh hưởng đến chí nguyện của Tiếu Lang.
Nếu bây giờ không thể cam đoan phương hướng học về sau của Tiếu Lang, thôi thì nhìn lại xem bản thân có thể lựa chọn cái gì khác không.
Vương Mân liền gọi điện thoại đến ban chiêu sinh hỏi thăm, nghe một lúc liền cảm thấy buồn bực trong lòng, mấy khoa còn lại đa phần đều là hóa học hay sinh vật gì đó… Bộ ở trung học học chưa đủ sao mà lôi đến tận đại học a?
Mới hôm trước, Vương Mân vừa thỏa thuận xong với ông nội chuyện mình vào đại học, trong nhà không quan tâm Vương Mân vào đó học chuyên nghiệp nào, tóm lại phải thỏa hiệp trước, vừa đi học đồng thời phải giúp đỡ xử lý một vài chuyện làm ăn trong nhà. Những việc này chung quy cũng không có gì quá đáng, thứ duy nhất Vương Mân muốn chính là người nhà của mình đừng cướp đi mất con đường trưởng thành giống như bao người khác (?) của mình là được.
Mười mấy tiếng cuối cùng trước giờ G, Tiếu gia cả nhà đèn đuốc vẫn còn sáng bưng bưng, Tiếu Mông thức đêm giúp anh hai mình tìm những tư liệu cùng tin tức có liên quan đến Kinh Đại, làm ra so sánh, rút ra kết luận – thiết bị cơ sở vật chất của Khoa Đại tốt hơn Kinh Đại, nhưng mà phong cảnh Kinh Đại lại đẹp hơn so với Khoa Đại, hơn nữa… ở Khoa Đại cũng tập trung mỹ nữ nhiều hơn.
Nghe được câu cuối cùng chấm dứt kết luận kia, Tiếu Lang trong lòng rung động một phen, chung quy mình cũng là một thiếu niên mới lớn, phong lưu là bản tính… Nhưng mà nghĩ nghĩ rồi ngẫm lại, giờ mình có Vương Mân rồi, mỹ nữ dù nhiều cỡ nào cũng không phải của mình a…
…Mấu chốt vẫn là tiền đồ, tiền đồ mới là quan trọng nhất!
Vứt bỏ tà niệm ra khỏi đầu, trong cơn rối rắm băn khoăn, Tiếu Lang liền chạy đến phòng thờ Phật cầu xin xăm——
Bồ Tát ơi, con vốn là hướng tâm về Khoa Đại, nhưng là Khoa Đại muốn vào thì rất rắc rối, Kinh Đại cũng là đại học tốt a, con làm sao đây…
“Xoạch xoạch”, trong ống xăm rơi ra một quẻ, là quẻ trung bình… Tiếu Lang nhìn thấy liền choáng váng.
Đây tức là nói, Bồ Tát cũng do dự không quyết định được sao?
Nhưng chính lúc này, chuông điện thoại trong nhà lại vang lên.
☆ ☆ ☆
Chỉ một cú điện thoại khiến cho Tiếu Lang chấn động đến ngơ ngác.
Cậu cầm ống nghe điện thoại, hoàn toàn không biết đối phương bên kia đang nói cái gì, linh hồn tựa như đã cưỡi mây bay đi, lơ lửng bồng bềnh giữa lưng trời, mặt hướng về phía mặt đất ngắm nhìn, khung cảnh khắp nơi đều là trăm hoa đua nở.
Mình thi được hạng 87 toàn tỉnh, hạng 87… là hạng 87 a a a! Mình có thể vào Khoa Đại được a!!! A a ~ a a a!
Mà lúc này, Tiếu ba Tiếu mẹ cũng đã nhìn thấy được vẻ mặt cười đến ngu ngốc vô cùng của thằng con trai lớn nhà mình, hai người tụ lại đoán thầm, Tiếu mẹ vừa nhìn vừa hỏi “Là điện thoại của ai vậy ta?”
Lúc này, Tiếu Lang cũng đã thu hồi trở về thần trí của mình, nghe thầy giáo Trần ở bên kia đầu dây đinh ra ngày hẹn với cậu, thời gian cùng địa điểm gặp mặt, vội vàng lấy một tờ báo giấy cầm viết ghi nhớ lại.
Tuy Kinh Đại không phải là trường đại học mà mình vẫn bức thiết muốn vào, nhưng dù gì cũng là một trong những trường học xuất sắc nhất cả nước, có bề dày văn hóa hơn trăm năm, coi như không kém gì Khoa Đại, cho nên nhận được điện thoại của bọn họ có ý định chiêu sinh, mình cũng coi như là nở mày nở mặt rồi còn gì.
Liên tục nói cảm ơn rồi mới lễ phép cúp điện thoại, đang định quay lại nói cho ba mẹ mình biết tin vui, điện thoại lại tiếp tục đổ chuông liên hồi.
“A lô!” Trong lòng đang cao hứng, cho nên ngữ khí nói chuyện cũng là vui vẻ thoải mái vô cùng.
“Xin chào, cho hỏi đây là nhà của em Tiếu Lang có phải không ạ?” Trong điện thoại truyền ra thanh âm trầm thấp đặc trưng của nam tử tuổi trung niên.
Tiếu Lang nghĩ thầm trong lòng, lại thêm người nữa sao… nhưng ngoài miệng vẫn lễ phép “Dạ phải, em là Tiếu Lang.”
“Chào em, Tiếu Lang, thầy là thầy Khương, giáo viên của Khoa Đại, em biết được lần này em thi đại học được bao nhiêu điểm chứ?” Người nọ hỏi, trong thanh âm mang theo ý cười.
Kinh Đại lẫn Khoa Đại thay phiên nhau gọi điện thoại cho mình, Tiếu Lang lúc này đã không biết làm sao diễn tả tâm trạng cao hứng trong lòng, lập tức đáp “Biết ạ, mới nãy thầy Trương bên Kinh Đại có gọi báo cho em biết.”
Mà Tiếu ba Tiếu mẹ ở bên cạnh vừa nghe thấy lúc nãy gọi điện thoại đến là người của Kinh Đại, tâm tình kích động đến mức không biết diễn tả thế nào, hai vợ chồng cầm tay nhau, khóe mắt cũng ươn ướt, lát sau Tiếu mẹ mới nhớ vào phòng báo cho Tiếu Mông tin vui “Mông Mông, người của Kinh Đại gọi cho hai con!”
Tiếu Mông lập tức vứt bỏ bài tập đang làm dở dang, ba chân bốn chẳng chạy ra ngoài, một nhà ba người vây quanh Tiếu Lang, nghe ngóng Tiếu Lang nói điện thoại.
Thầy Khương “Ha ha, té ra vẫn là bị Kinh Đại giành trước một bước, sao hả, em có suy nghĩ chuyện tiến vào Khoa Đại hay không?”
“Có có ~ có ạ!” Tiếu Lang lúc này chỉ hận không thể lập tức vọt tới trước mặt vị thầy Khương này tự tay điền giấy báo chí nguyện đại học lại một lần nữa, từ đầu tới đuôi đều điền Khoa Đại.
“Thật vui khi nghe em nhiệt tình như vậy, Khoa Đại chào mừng em!” Thầy Khương lại hỏi “Em có suy tính là vào chuyên nghiệp nào học chưa?”
Tiếu Lang nói “Có ạ, chuyên nghiệp liên quan đến máy bay…”
Thầy Khương cười nhẹ, hỏi “Công trình hàng không vũ trụ?”
Tiếu Lang nói “Dạ,”
Thầy Khương lại nói “Chuyên nghiệp này chỉ chọn duy nhất 2 người ở J tỉnh, thứ hạng của em là 87 toàn tỉn, nếu như có hai người nào khác hạng cao hơn em cũng đồng thời chọn chuyên nghiệp này, vậy thì thầy không thể đảm bảo em sẽ được nhận vào.”
Tiếu Lang chợt thấy trong lòng căng thẳng, vội nói “Dạ em biết rồi.”
Thầy Khương lại hỏi “Nếu như chuyên nghiệp hàng không kín danh ngạch, vậy em định bỏ lựa chọn Khoa Đại mà chọn một trường đại học khác sao?”
Đây là muốn hỏi mình lựa chọn là bởi vì trường học hay là vì chuyên nghiệp nhỉ? Tiếu Lang thầm nghĩ, lại cảm thán, thực sự mà nói chỉ cần có thể học chung trường với Vương Mân, mặc kệ là chuyên nghiệp gì mình cũng đồng ý vào!
Vương Mân chắc là thi không kém hơn mình đâu ha?
“Thầy Khương, cho em hỏi có phải là trong tay thầy có danh sách một trăm người đứng đầu toàn tỉnh không?” Tiếu Lang có chút lúng túng hỏi.
Thầy Khương nói “Đúng vậy, vì cam đoan mỗi một học sinh ưu tú đều có thể vào được chuyên nghiệp mà mình thích, cho nên tất cả những giáo viên phụ trách chiêu sinh đều phải nắm rõ ý tưởng cùng với ý định học chuyên nghiệp của các em, để tránh xảy ra xung đột mâu thuẫn giữa phía nhà trường với học sinh khi bắt đầu điền chí nguyện, không cần phải tốn thêm thời gian để dàn xếp.”
Tiếu Lang hỏi “Vậy thầy xem một chút, trong danh sách đó có người nào tên là Vương Mân không ạ? Cậu ấy là bạn học chung lớp với em.”
“Em chờ một lát,” bên kia điện thoại im lặng vài giây, Tiếu Lang cảm thấy chỉ trong nháy mắt mà tim mình bắt đầu tăng tốc đáng kể, sau đó liền nghe giọng thầy Khương vang lên “Có.”
Tốt quá rồi! Trong lòng Tiếu Lang tung tăng vui vẻ, vội vã hỏi “Cậu ấy thi được hạng mấy ạ!?”
“Thực có lỗi, hiện tại thành tích chính thức vẫn còn chưa được các nhà trường đích thân công bố, hơn nữa vẫn là chưa trải qua sự cho phép của đương sự, thầy không thể tiết lộ điểm cho em biết, bất quá..” thầy Khương cười “Cậu ta thi rất tốt.”
Vô nghĩa! Đó là anh tui đó, làm sao có thể thi không tốt được chứ!
Tiếu Lang lai hỏi “Bên phía nhà trường đã gọi cho cậu ấy rồi đúng không ạ? Cậu ấy có bảo sẽ báo danh Khoa Đại không ạ?”
Thầy Khương trả lời “Cậu ta bảo vẫn còn chưa xác định.”
Cái gì? Chưa xác định? Tiếu Lang vội vàng hỏi lại “Vậy em cũng không xác định có vào Khoa Đại hay không, em phải hỏi cậu ấy trước đã rồi mới quyết định ghi danh sau!”
Thầy Khương “…”
☆ ☆ ☆
Nói chuyện thêm một lúc, thầy Khương lưu lại cách thức liên lạc, sau đó mới cúp máy.
Điện thoại vừa ngắt, Tiếu Lang liền vội vàng bấm số di động của Vương Mân, mà Tiếu ba Tiếu mẹ lẫn Tiếu Mông vây quanh Tiếu Lang lại không có cơ hội xen lọt vào câu nào, nhưng tâm tình lại vừa sốt sắng vừa kích động bởi vì nghe được mấy lời đối thoại của Tiếu Lang lúc nãy.
Mà, Vương Mân lúc này cũng đang ở nhà đợi điện thoại của Tiếu Lang.
Buổi tối, khoảng độ bảy giờ ba mươi, bộ giáo dục của C thị cùng với vài trường đại học học danh tiếng thi nhau gọi điện đến chúc mừng.
Thực ra mà nói, thi được điểm số như vậy hoàn toàn nằm bên trong dự kiến của Vương Mân, nhưng mà thứ hạng ngược lại hoàn toàn vượt quá dự đoán của cậu. Lúc được thông báo cho biết, Vương Mân đương nhiên vô cùng cao hứng, nhưng đồng thời trong lòng cũng có chút lo lắng.
Cậu lo là Tiếu Lang thi không tốt, điểm không cao, sợ chênh lệch điểm số giữa hai người quá lớn, sợ Tiếu Lang đến lúc đó lại nghĩ đông nghĩ tây, rồi lại tự cảm thấy bản thân là gánh nặng liên lụy đến mình, không muốn cùng mình nữa…
Thế nên, Vương Mân chỉ đành cố gắng đè nén vui sướng trong lòng, kiên nhẫn chờ đợi thành tích của Tiếu Lang.
Cậu ngồi trên giường, lưng dựa vào tường, tay cầm di động, lẳng lặng chờ… thế nên cuộc gọi của Tiếu Lang chỉ reo được đúng một tiếng, đã được đón nghe.
“Tiểu Tiểu.”
Nghe trong điện thoại vang lên thanh âm của Vương Mân, Tiếu Lang đột nhiên thấy cảm động, vốn có cả một bụng này kia muốn nói, vậy mà hiện tại toàn bộ đều nghẹn ở yết hầu, không cách nào phun ra được, mãi cho đến khi nghe Vương Mân hỏi “Em biết kết quả thi chưa?”
Nghe được lời này, “cửa xả” của Tiếu Lang mới bắt đầu được mở chốt, lời nói lập tức tuôn ra ào ào.
“Rồi ~! Em thi được 679 điểm, hạng 87 toàn tỉnh, ha ha~ Lúc nãy Kinh Đại Khoa Đại vừa mới gọi điện cho em chiêu sinh nha! Cảm thấy vui muốn chết luôn! Anh thi được bao nhiêu điểm? Mới nãy em có lén hỏi ông thầy phụ trách chiêu sinh kia, ổng nói là anh thi rất tốt, nhưng mà nói tới nói lui cũng không chịu tiết lộ anh hạng mấy…”
Vương Mân lẳng lặng nghe Tiếu Lang hưng phấn dài dòng lôi thôi, khóe miệng vô ý thức hơi hơi nâng lên, ánh mắt cũng không nén nổi ý cười.
Ba nắm, một tay lôi kéo dạy dỗ tên nhóc ngu ngốc này từ vị trí đứng ở tận hạng 281 toàn trường, đến bây giờ có thể hiên ngang xếp ở hạng 87 toàn tỉnh… Dẫu cho trong suốt quá trình dài dòng này, tự Tiếu Lang cũng phải bỏ công sức cùng trả giá không ít, tự chân bước đi trên những lối quanh co, gặp quá thung lũng sâu hút, từng vì kiêu ngạo mà ngủ say trong chiến thắng, khiến cho người khác cảm thấy tiếc nuối, nhưng nhìn chung mà nói, vẫn là một thiếu niên hết sức ngoan ngoãn, rất nghe lời, cũng rất cố gắng
Điều này khiến Vương Mân cảm thấy trong lòng giống như tràn đầy một loại cảm giác thành công khi tự tay chăm sóc con cái từ bé cho tới lúc trưởng thành, khiến người ta cảm thấy lệ nóng doanh tròng (…)
“Anh ~! Anh thi hạng mấy vậy a?” Tiếu Lang ở bên kia điện thoại thúc giục hỏi.
Vương Mân cười nhẹ, nói “Đoán xem.”
Tiếu Lang “Hạng nhất?”
Vương Mân nói “…Làm sao lợi hại được như thế.”
Tiếu Lang “Hạng nhì?”
Vương Mân “…Không phải.”
Tiếu Lang “Hạng ba?”
Nụ cười nơi khóe miệng Vương Mân càng thêm sâu, nhưng ngoài mặt lại trách móc “Em cứ đoán từ từ xuống như vậy kiểu gì chẳng có lúc trúng.”
Tiếu Lang nào để ý tới nhiều như vậy, lúc này cậu nhóc tựa như một tên hâm cầm điện thoại gào rú “Có phải hạng ba hay không? Là hạng ba đúng hay không?”
Vương Mân “Ừ.”
Tiếu Lang “A a a a a!! Vậy là anh hạng ba toàn tỉnh! Là thám hoa nha!!”
Vương Mân “…”
Tiếu Lang “Được bao nhiêu điểm?”
Vương Mân “697, cao hơn em 18 điểm.”
Tiếu Lang “…Kháo!”
Vương Mân “Trạng nguyên C thị đó nha.”
Tiếu Lang “…”
Vương Mân “Ha ha.”
Tiếu Lang “Ha ha cái đầu anh ấy, ở đó mà ha ha! Thi điểm cao như vậy tai sao còn không quyết định báo danh vào Khoa Đại?”
Vương Mân nói “Anh chờ kết quả của em ra còn gì, nếu như em thi hỏng thì dù cho anh thi được hạng ba toàn tỉnh, cuối cùng cũng phải ‘rớt đài’ cùng với em, đúng không?”
Tiếu Lang “…” Muốn đạp một cái ghê!
Tiếu Lang lập tức bảo Vương Mân mau chóng hồi báo tin cho phía Khoa Đại, mà tự bản thân cậu bên đây cũng chủ động gọi điện thoại cho thầy Khương, đồng thời thuyết minh chỉ cần có thể bảo đảm được tuyển chọn vào Khoa Đại, học chuyên nghiệp nào cũng được.
Thầy Khương bảo sẽ cố gắng hết khả năng để Tiếu Lang có thể vào được chuyên nghiệp công trình hàng không, nhưng đồng thời cũng bảo cậu lựa chọn thêm vài chuyên nghiệp dự bị khác, Tiếu Lang bèn chọn công trình máy móc cùng động lực năng lượng.
Hì hụi gọi đến gọi đi đến tận mười giờ rưỡi, mới có thời gian ngồi lại cùng ba mẹ và em trai nói lại một chút về tình huống mấy cuộc điện thoại vừa rồi.
Hai vị trưởng bối nghe con trai mình kể lại cao hứng tới muốn phát điên, Tiếu ba cầm di động gọi điện thoại khoe với đám bạn già của mình, mà Tiếu mẹ thì bận rộn nhắn tin báo cho họ hàng thân thuộc biết, mọi người nhận tin nhắn biết được Tiếu gia có đứa con trai thi đại học điểm cao như vậy, đều tranh nhau chúc mừng.
☆ ☆ ☆
Hôm sau là chính thức công bố kết quả, Tiếu Lang cũng náo nhiệt xông vào giúp vui một phen, gọi điện thoại cho bên phía phụ trách thông báo điểm, xác nhận điểm cùng với thứ hạng là thật, liền cảm thấy cả người lâng lâng bay bổng giống như sắp sửa tu luyện thành thần tiên vậy.
Tối hôm đó, kênh tin tức của truyền hình của C thị cũng nhắc đến việc thi đại học cùng với kết quả, 31 học sinh của ban tự nhiên nằm trong top 100 C thị toàn bộ đều được đề danh bảng vàng, tên của Vương Mân được ưu ái xếp ở vị trí nổi bật tuốt trên cao, còn tên Tiếu Lang nằm ở vị trí thứ hai mươi sáu, cũng không xem như là “lót bảng” cho người ta.
Đồng thời, Tiếu Lang cũng nhìn thấy vài cái tên hết sức quen thuộc, tỷ dụ như Phùng Hoằng Khải của lớp C3 (cùng đội mô hình), mà trong danh sách top 50 của riêng ban xã hội, Tiếu Lang bắt gặp tên của Trần Dư Lâm, cô nàng xếp hạng mười một toàn tỉnh.
Lớp C1 của chỉ có ba người bọn họ được lọt vào danh sách ưu tú này, tiếc là không thấy tên Nhạc Bách Kiêu đâu, cũng không rõ tên kia thi được hạng mấy.
Sau đó vài ngày, hiệu trưởng Hoa Hải cùng chủ nhiệp lớp đều đích thân gọi đến chúc mừng, hơn nữa cũng báo cho biết, trường học sẽ an bài các học sinh điểm thi cùng xếp hạng ưu tú tụ họp lại, cùng nhau dùng bữa cơm, còn bảo trường học sẽ có thưởng, mỗi người sẽ được phát một phần học bổng.
Tiền mặc dù không coi là nhiều, nhưng cộng thêm đủ loại ưu đãi cùng lời khen không ngớt từ sau lúc nhận được thành tích, khiến Tiếu Lang cảm thấy bản thân cứ như là một bước lên mây vậy ~
Vốn cứ tưởng thi địa học xong cuộc sống sẽ trở nên thoải mái nhẹ nhàng hơn, nhưng lại không ngờ hơn một tháng sau khi thành tích vừa công bố, hành trình của Tiếu Lang cơ hồ như kín chỗ.
Ngày công bố kết quả chính thức là ngày 22 tháng 6, liên tục ba bốn ngày sau hôm đó, nhà Tiếu Lang liên tục nhận được điện thoại của không ít trường nổi tiếng, có vài trường thậm chí còn đồng ý miễn đi hết thảy học phí bốn năm học đại học của Tiếu Lang, khiến Tiếu Lang cảm thấy tâm động muốn chết.
Mà Tiếu ba sau khi nghe kể lại, liền khí phách một câu “Ba mày đây cung mày học mười cái trường đại học cũng dư sức qua cầu, cứ chọn trường nào mình ưng đi, không cần vì nhà tiết kiệm chút tiền con ấy!” (Kỳ thực trong lòng Tiếu ba thích muốn chết rồi, nhìn con mình đi, trường nổi tiếng vì chiêu nó mà đồng ý miễn học phí a! Ha ha ha…)
Quả thực, lúc này chỉ có thể nói một câu, không phải trường học chọn Tiếu Lang, mà là Tiếu Lang chọn trường học… Nhưng mà, khi chúng ta bị buộc phải đắn đo trước thật nhiều lựa chọn hấp dẫn, kia liền biến thành một loại bi kịch…
Vứt hết thảy sang một bên, đối thủ cạnh tranh lớn nhất của Khoa Đại chính là Kinh Đại.
Mà, nhân bởi vì một chuyến đi đến khách sạn Đô Duyên ở C thị vào ngày 24 để gặp mặt vị giáo viên phụ trách chiêu sinh của Kinh Đại, tâm vốn vẫn hướng về Khoa Đại của Tiếu Lang đột nhiên sinh ra một chút dao động.
Nguyên nhân của việc này phát sinh ở việc lựa chọn chuyên nghiệp. Đối với việc Tiếu Lang muốn vào chuyên nghiệp công trình hàng không, thái độ bên phía Khoa Đại do dự lại không dám bảo đảm, ngược lại bên khía Kinh Đại lại cam đoan Tiếu Lang có thể vào chuyên nghiệp nào mà mình muốn đều được, đơn cử như ngành có tương quan chặt chẽ với công trình hàng không, chuyên nghiệp công trình khoa học.
Tiếu Lang một chú chim non nho nhỏ mới tập tễnh rời khỏi tổ, làm sao có thể chống cự lại tài ăn nói thuyết phục của mấy vị giáo viên kinh nghiệm lão làng kia chứ, bên này một lời một câu đại học đứng đầu cả nước, bên kia thì cam đoan bảo đảm nghiên cứu sinh, bất luận là khoa chính quy nào cũng nên nắm vững trụ cột cơ sở rồi mới vào chuyên nghiệp vật lý học tập, về sau lên thạc sĩ sẽ càng thuận lợi chuyên nghiệp hơn, tiền đồ cũng sáng sủa hơn, mà phía công trình khoa học nên học như thế nào, nên tiếp thu kiến thức như thế nào, vân vân và vân vân…
Còn có một vị thầy chiêu sinh thậm chí còn có ý đồ muốn “tẩy não” Tiếu Lang, lặp đi lặp lại hỏi cậu thực sự thích chuyên nghiệp hàng không này có phải không, hay là bởi vì hứng khởi nhất thời, đợi đến về sau học càng sâu sẽ đâm ra ngán ngẩm, bảo cậu về nhà một lần nữa nghĩ kỹ lại mục tiêu của đời mình, chuyên nghiệp công trình khoa học cùng khoa học không gian bên Kinh Đại là một lựa chọn không sai.
Tiếu Lang một cái đầu hai con mắt, do dự lưỡng lự không chừng, cuối cùng đành gọi điện thoại cho Vương Mân hỏi nên làm thế nào bây giờ. Vương Mân lại trả lời, nếu em muốn vào trường nào thì anh cùng em, Kinh Đại hay Khoa Đại trường nào cũng đều được cả, lập tức khiến cho áp lực của Tiếu Lang càng lớn hơn.
Mãi đến ngày 26, ngày cuối cùng trước hôm chính thức điền chí nguyện, Tiếu Lang mới hạ quyết tâm gọi điện thoại cho thầy Khương, bảo là sẽ suy xét chuyện vào chuyên nghiệp công trình khoa học của Kinh Đại.
Kế tiếp lại đến lượt Vương Mân gọi đến, bảo mình quyết định không vào chuyên nghiệp kinh tế tài chính của Khoa Đại nữa, thay vào đó gia nhập khoa chuyên ngành quản lý của Kinh Đại.
Lúc trước bên phía Khoa Đại thật sự không biết sau lưng Tiếu Lang còn có một vị thám hoa toàn tỉnh, nếu như bỏ vị hạng 87 này không nhận cũng đồng nghĩa với việc buông tha cho vị hạng 3 này. Lúc này nhận được điện thoại khiến bọn họ nháy mắt trở nên sốt ruột. Một mặt cố gắnng làm công tác tư tưởng khuyên bảo Vương Mân, một mặt lại phải hấp tấp đi chuẩn bị phương án hai, nếu thực sự Vương Mân quyết định không vào Khoa Đại, như vậy nhất định phải gấp rút kiếm một học sinh muốn vào chuyên nghiệp kinh tế tài chính để bổ sung cho danh ngạch còn trống này.
Sự việc sau đó tựa như chuỗi phản ứng dây chuyền domino, Vương Mân vừa rời đi, liền lập tức có một học sinh A hạng 20 mấy có thể vào được chuyên nghiệp kinh tế, tiếp đó lại có một học sinh B khác bị buộc phải lựa chọn chuyên nghiệp kiến trúc môi trường vốn dĩ xa lạ có thể bù vào danh ngạch chuyên nghiệp công trình kiến trúc xây dựng mình ao ước mà học sinh A kia bỏ lại… Một chuỗi điện thoại liên tiếp được gọi đến, mà học sinh E vốn dĩ chiếm danh ngạch vào chuyên nghiệp công trình hàng không kia, vừa nghe nói chuyên nghiệp toán lý khoa học cơ sở mình yêu thích có chỗ trống, lập tức lựa chọn cái kia.
Thầy Khương lại gọi điện cho Tiếu Lang, thông báo bên công trình hàng không có danh ngạch trống, hỏi cậu có còn muốn đến Khoa Đại không.
Tiếu Lang lập tức bảo đến, lại gọi cho Vương Mân. Mà Vương Mân sau lại gọi cho Khoa Đại, ban chiêu sinh Khoa Đại rối rắm không biết làm sao, trực tiếp thuyết minh rõ cho Tiếu Lang hiểu nếu Vương Mân vào Khoa Đại, em sẽ không có danh ngạch vào chuyên nghiệp công trình hàng không. Tiếu Lang lúc này quả thực là cảm thấy quả thực là nghiến răng mà đau a… Vương Mân đâu có chọn chuyên nghiệp giống mình đâu chứ, mắc gì Vương Mân vào Khoa Đại thì mình không thể vào chuyên nghiệp hàng không a!
…
Lúc này đây có thể thấy rõ ràng cái bi kịch của việc điền chí nguyện chiêu sinh này, quả thực chỉ hận điểm của mình không hơn cái tên học sinh E kia 2 điểm thôi!
Trước mắt ngày mai liền là ngày phải điền chí nguyện, Tiếu Lang nôn nóng tựa như kiến bò trên chảo. Lúc này cậu mới biết hóa ra vẫn có chuyện so với thi đại học còn thống khổ hơn gấp bội phần, chính là phải lựa chọn. Đối với lựa chọn lúc này của Tiếu Lang, vừa đặt quyết định cũng ý nghĩa chính là chuyện cả một đời.
Vương Mân cũng vì chuyện này mà lo lắng không chừng, cậu thực không ngờ lựa chọn của mình sẽ ảnh hưởng đến chí nguyện của Tiếu Lang.
Nếu bây giờ không thể cam đoan phương hướng học về sau của Tiếu Lang, thôi thì nhìn lại xem bản thân có thể lựa chọn cái gì khác không.
Vương Mân liền gọi điện thoại đến ban chiêu sinh hỏi thăm, nghe một lúc liền cảm thấy buồn bực trong lòng, mấy khoa còn lại đa phần đều là hóa học hay sinh vật gì đó… Bộ ở trung học học chưa đủ sao mà lôi đến tận đại học a?
Mới hôm trước, Vương Mân vừa thỏa thuận xong với ông nội chuyện mình vào đại học, trong nhà không quan tâm Vương Mân vào đó học chuyên nghiệp nào, tóm lại phải thỏa hiệp trước, vừa đi học đồng thời phải giúp đỡ xử lý một vài chuyện làm ăn trong nhà. Những việc này chung quy cũng không có gì quá đáng, thứ duy nhất Vương Mân muốn chính là người nhà của mình đừng cướp đi mất con đường trưởng thành giống như bao người khác (?) của mình là được.
Mười mấy tiếng cuối cùng trước giờ G, Tiếu gia cả nhà đèn đuốc vẫn còn sáng bưng bưng, Tiếu Mông thức đêm giúp anh hai mình tìm những tư liệu cùng tin tức có liên quan đến Kinh Đại, làm ra so sánh, rút ra kết luận – thiết bị cơ sở vật chất của Khoa Đại tốt hơn Kinh Đại, nhưng mà phong cảnh Kinh Đại lại đẹp hơn so với Khoa Đại, hơn nữa… ở Khoa Đại cũng tập trung mỹ nữ nhiều hơn.
Nghe được câu cuối cùng chấm dứt kết luận kia, Tiếu Lang trong lòng rung động một phen, chung quy mình cũng là một thiếu niên mới lớn, phong lưu là bản tính… Nhưng mà nghĩ nghĩ rồi ngẫm lại, giờ mình có Vương Mân rồi, mỹ nữ dù nhiều cỡ nào cũng không phải của mình a…
…Mấu chốt vẫn là tiền đồ, tiền đồ mới là quan trọng nhất!
Vứt bỏ tà niệm ra khỏi đầu, trong cơn rối rắm băn khoăn, Tiếu Lang liền chạy đến phòng thờ Phật cầu xin xăm——
Bồ Tát ơi, con vốn là hướng tâm về Khoa Đại, nhưng là Khoa Đại muốn vào thì rất rắc rối, Kinh Đại cũng là đại học tốt a, con làm sao đây…
“Xoạch xoạch”, trong ống xăm rơi ra một quẻ, là quẻ trung bình… Tiếu Lang nhìn thấy liền choáng váng.
Đây tức là nói, Bồ Tát cũng do dự không quyết định được sao?
Nhưng chính lúc này, chuông điện thoại trong nhà lại vang lên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất