Em Là Của Tôi, Đừng Hòng Chạy

Chương 5: có H+

Trước Sau
Hắn vẫn không dừng lại mặc cho cậu la hét, hắn bắt đầu xé hết quần áo cậu ra lộ cơ thể cậu màu trắng nỏn và có những vết bầm, hôn chưa phai hết của hắn mấy ngày trước *xxxooo* với cậu, hắn thấy vậy liền hôn và cắn lên những vết bầm đó là cho cậu đã đau rồi còn đau hơi.

" Aaaaaa " cậu la với sự đau đớn.

" Anh kh..... không b... biết đ ... au à? " cậu nói với giọng nói đứt đoạn.

Hắn không quan tâm những lời nói, mà hắn cởi đồ hắn ra, cậu nhìn lại thấy hắn đang cởi đồ ra, cậu càng sợ hắn.

" \*A.... nh đ.... ịnh là... àm gì v..... ậy?! Với giọng sợ hãi.

Hắn nhìn cậu mà không trả lời, hắn vẫn tiếp tục làm việc làm bản thân mình thích, không quan tâm tới sự đau đớn của cậu hắn lật người cậu lại đưa cái ấy của hắn vào hoa cúc của cậu.

" *Aaaaa*"

Cậu kêu ra những âm thanh rên rỉ:

" ***Ưm.... ưm.... ư***~~~" càng làm hắn hưng phấn hơn và làm mạnh hơn, khiến cậu không thể chịu nổi mà muốn ngất đi.

" Chịu không nổi à" hắn nói với giọng hơi bực vì hắn chưa là xong cậu đã muốn ngất. Nhưng hắn vẫn dùng lại để yên cho cậu nằm nghỉ. Hắn bước vô phòng tắm, tắm rửa sạch sẽ rồi bước ra nhìn cậu, cậu đã ngủ thấy gương mặt thanh tú của cậu và cơ thể bị hắn hành hạ, hắn nằm kế cậu và hôn, ôm cậu vào lòng rồi ngủ tiếp.

\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_

**Sáng hôm sau**

Những tia nắng chiếu vào mặt cậu là cậu thức giấc, thấy mình đang nằm trên chiếc giường, với cơ thể cậu đau nhức, cậu cố gắng ngồi dậy dựa vào thanh giường, lúc đó hắn đang bưng cháo và bước vào phòng , thấy cậu đã thức nói:

" Tỉnh rồi à, ăn cháo đi" với giọng nhẹ nhàng.



"....."

" **Hữm** " cậu không trả lời làm hắn bực bội.

" Mà anh là ai vậy? Sao lại bắt tôi vào đâu?" cậu hỏi với giọng lo sợ.

" Anh là chồng của em, bắt em về đâu là vì em là vợ của anh đã biết chưa? ." hắn nhẹ nhàng nói

" Vậy anh tên gì? "

" Hùng Khắc, phải nhớ tên của chồng mình cho thật kĩ đó " hắn nói với giọng có chút giễu cợt.

"...."

" Giờ thì ăn cháo nào " hắn đưa cháo gần miệng cậu cho cậu ăn nhưng cậu không chịu hả miệng ra, hắn liền hôn cậu và tai sờ lung tung khắp người cậu, hắn hôn cậu lâu làm cậu không thở được, thấy vậy hắn mới bỏ ra, cậu thở.

" *Hộc hộc hooc*...." mặt cậu đỏ ửng lên.

" Đây là chừng phạt của em khi không chịu nghe lời anh đấy" hắn lấy muổn đúc cháo cho cậu ăn, cậu từ từ mở miệng cho hắn đúc.

" Lúc đầu mà chịu nghe lời thì có phải sẽ không bị phạt không? "

"...." cậu im lặng.

Khi ăn xong cậu muốn đi tắm.

" Tôi muốn tắm "



" Được, anh sẽ giúp em, nhưng em sau này phải nghe lời anh có biết chưa?"

" Mà nếu em không nghe lời hay bỏ trốn thì cái trại trẻ mồ côi và mấy đứa trẻ ở đó sẽ bị em là liên lụy đó ". Hắn nhìn cậu nói với giọng đe dọa.

" Anh đã là gì trại trẻ rồi?" với giọng lo lắng.

" Chuyện đó tuỳ thuộc vào độ ngoan ngoãn và nghe lời của em, nếu em không nghe lời thì cái trại trẻ đó sẽ bị mất hay phá hủy bắt cứ lúc

nào " với giọng lạnh.

".... "

Xong hắn ẩm cậu đi vào nhà tắm và tắm cho cậu, và sờ sọn cơ thể cậu. Khi tắm xong hắn mặc quần áo vào cho cậu rồi ẩm cậu nằm lên giường.

" Anh không định đi làm à?".

" Ở đó có người lo cả rồi ".

" Vậy tôi có thể ra ngoài không?".

" Không em chỉ được ở đây thôi".

" Nhưng ở đây chán lắm". Cậu nói với giọng nũng nịu.

" Nếu em ngoan ngoãn, nghe lời tôi thì tôi sẽ cho em đi dạo trong vườn".

" Giờ thì em nghỉ đi, tôi ra ngoài một lát rồi tôi quay lại".

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau