Em Là Của Tôi, Đừng Hòng Chạy

Chương 28: Chương. 28 ( H+) tiết theo.

Trước Sau
Tác giả: Xin khuyến cáo những bạn nào chưa đủ 18 tuổi thì đừng nên xem chương này.

Ps: Thành thật xin cảm ơn.

...\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*...

Thấy cậu rên rĩ thì hắn không thể nào kiềm chế lại dục vọng của mình, hắn bắt đầu đưa cái của hắn vào trong lỗ nhỏ của cậu làm cậu đau đến chết đi sống lại.

" *Khoan đã.... dừng lại... đi*."

" *X... in anh đó... đừng như vậy nữa*." cậu nói với giọng yếu ớt và không còn một sức lực nào để kháng cự lại nữa hắn, hắn không dừng lại mà tiếp tục đút vào rút ra bên trong cậu.



" Lâu ngày không gặp em vẫn như ngày nào.Vẫn nhạy cảm như vậy à? " hắn nói với giọng mê hoặc, khiến cậu không thể nào kiềm chế được mà bắn ra một thứ màu trắng, hắn lại nói: "Chưa gì mà em đã ra rồi à?" với giọng chế giễu. Cậu im lặng không trả lời "……". Thấy cậu im lặng hắn lật ngược người cậu lại và liên tục làm những động tác như vậy kiếm ra cậu đau đớn mặt cho cậu có cầu xin thì hắn cũng trả quan tâm.

Hắn làm hết lần này đến lần khác không cho cậu nghỉ ngơi một phút nào. Cậu mệt lã người, cậu muốn ngủ nhưng mỗi lần như vậy là hắn lại cho một cú mạnh bạo hơn vẫn chưa thỏa mãn hắn, hắn liền ôm, hôn khắp trên cơ thể cậu và mỗi lần như vậy là hắn lại để một dấu vết trên người cậu, kiếm cậu vừa đau ở dưới rồi đau ở trên, cậu kiệt sức nhưng lại không được nghỉ ngơi. Cho đến sáng ngày hôm sau hắn cũng mệt rồi nên mới buông cậu ra lúc đó cậu tưởng mình đã chết rồi nhưng chưa được bao lâu thì mắt cậu lại sụp xuống và cậu không nhớ gì nữa.

Khi làm xong hắn đặt cậu xuống giường rồi đi tắm, khi tắm xong bước ra thì thấy cậu đang mê mang, thở gấp hắn hớt hãi kêu quản gia gọi xe cấp cứu.

Khi tỉnh dậy thì cậu thấy mình đang ở trong một căn phòng màu trắng, cậu nhìn xung quanh chẳng có ai, cậu quay qua nhìn thì kế bên có một người đàn ông đang nằm ở kế bên cậu. Cậu hỏi chính bản thân mình

" Đây là ai?". Cậu cố gắng nhớ lại lại những gì đã xảy ra nhưng chẳng nhớ được gì. Người đàn ông đó thức giấc, tỉnh dậy thấy Thanh Hạ đã tỉnh rồi hắn liền đi gọi bác sĩ.

Một lát sau sau bác sĩ bước vào cùng người đàn ông đó, bác sĩ lại gần cậu hỏi: " Cậu có sao không? Có còn nhớ những gì đã xảy ra với mình không?" Thanh Hạ ngơ ngác nhìn bác sĩ và hỏi : " Tôi đang ở đâu?". Bác sĩ nói: "Cậu đang ở bệnh viện" cậu hỏi tiếp: "Tại sao tôi lại ở bệnh viện??? ".

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau