Chương 10
Ngũ Hòa Lục lại bóp mông tôi.
Nhưng tôi dùng tấm thân khéo léo né trước một bước.
Há há, sắp thoát khỏi nanh vuốt rồi.
...
Hôm sau không có sắp xếp gì, tôi với Ngũ Hòa Lục nằm ở nhà cả buổi sáng. Vốn định ăn cơm trưa xong sẽ dẫn hắn ra ngoài chơi, nhưng nhìn vào chiếc mặt trời chói chang này chúng tôi bèn nhất trí lại nằm tiếp vào buổi trưa.
Ăn cơm chiều xong, tôi dẫn Ngũ Hòa Lục đi dọc theo con đường đến trường cấp ba của tôi. Hai "chiếc quẩy già" bọn tôi ra vẻ thản nhiên trà trộn vào đó.
Tôi và chú bảo vệ nhìn nhau, rõ ràng trong mắt ông hơi nổi lên nghi hoặc nhưng cuối cùng ông vẫn không ngăn chúng tôi lại.
Vừa vào cửa chưa đi đến 10m đã thấy "mỹ thiếu niên hôm nay", tuy rằng không phải gu của tôi nhưng thật sự quá chừng đẹp luôn.
Nhìn chằm chằm.JPG
Không khỏi cảm thán sao năm đó mình học lại không có bạn học nào đẹp trai đến vậy.
"Cậu đang nhìn gì đó?" Ngũ Hòa Lục vừa hỏi đã kéo hồn tôi về.
OK, hiện trường dạy học bắt đầu.
Khi đang ngắm trai đẹp bị bạn bên cạnh phát hiện, lại không muốn để lộ xu hướng tính dục thì nên nói thế nào mới có thể tránh khỏi hoài nghi?
Dưới đây là một vài lời thoại:
1, “Cậu có cảm thấy cái bạn nam kia cực kỳ giống với XXX (người nào đó) không?"
2, “Bạn nam đó hệt như là bạn cũ của tôi á."
3. “Quần áo / giày của cậu ta khá xinh nhỉ, tôi cũng muốn mua một chiếc / một đôi.”
...
OK, bây giờ sẽ tiến hành làm mẫu tại hiện trường.
Tôi: “Cậu không cảm thấy bạn nam đó hệt như bạn trai chủ tịch hả?”
“Chủ tịch nào cơ?”
“Câu lạc bộ cầu lông á, cái người đâm trúng tôi đó.” Tôi cho rằng tối hôm đó ánh đèn mờ ảo nên Ngũ Hòa Lục không nhìn rõ, mà nhìn rõ cũng chưa chắc có thể nhớ rõ mặt mũi chàng trai kia, kết quả! Tôi quên mất anh ta còn đến câu lạc bộ cầu lông quậy phá!
Đm!
"Giống chỗ nào? Một chút cũng không giống. Có phải mắt cậu không tốt lắm không?" Vì sao tôi cảm giác mặt Ngũ Hòa Lục đen đi nhiều nhỉ.
Tôi xấu hổ đến mức chỉ có thể dùng tiếng cười to để giấu nhẹm đi: "Không giống ahahaha, chắc là tôi nhớ nhầm rồi á."
Được rồi, kết thúc buổi học, hôm nay tôi tạo mẫu (khụ khụ)... Sai lầm điển hình... Ờ... Cho mọi người.
Nhớ đó, không được để người quen xuất hiện trong cuộc đối thoại, nếu sẽ làm không tình huống càng trở nên kỳ quái.
...
Thật ra trường học chúng tôi cũng không có chỗ nào đẹp để đi dạo. Cũng giống như hầu hết các trường trung học khác, không lớn lắm cũng không có chỗ hot.
Với tư cách là khách du lịch đi dạo có thể Ngũ Hòa Lục sẽ cảm thấy tò mò, mà tôi quay lại thì chỉ có thể hồi ức chuyện cũ thời thanh xuân. Tiện thể nhìn xem sau khi chúng tôi tốt nghiệp trường học lại tân trang đồ tốt gì.
À, ký túc xá mới nha, hahaha, tạo hình kỳ lạ quá.
Nhà vệ sinh cũng đổi mới? Hahaha, vẫn thúi như cũ thôi.
Gì đây? Lắp máy lạnh trong lớp? À, ai trả tiền điện? Trường học trả ư? Trở nên hào phóng từ khi nào thế?
Nghiến răng nghiến lợi.JPG
...
Nếu phải nhớ về chuyện cũ thời thanh xuân, thì không thể tránh khỏi tên nối khố râm đãng tận trời kia của tôi.
Năm đó chúng tôi cùng nhau trải qua không ít chuyện xấu hổ ở trường này.
Tôi vừa đi vừa hào hứng thổi phồng về quãng thời gian cấp ba của tôi với Ngũ Hòa Lục, hắn bỗng nhiên hỏi: "Sao hôm đó cậu ta (chỉ bạn nối khố của tôi) rời đi giữa chừng vậy? Không phải tại tôi chứ?"
Ờm...
Tinh thần hào hứng của tôi nháy mắt bị chết hơn phân nửa.
Tia sáng lóe lên, này chẳng phải là cơ hội rất tốt để thoát khỏi nanh vuốt, để Ngũ Hòa Lục quay xe hối lỗi đấy sao?
"Úi dà." Tôi ra vẻ chán nản khó mở miệng, cuối cùng lấy hết can đảm nói: "Thật ra không liên quan gì đến cậu hết. Nó cho rằng cậu là gay nên bị dọa chạy mất dép." Tôi nói bậy đến tự hù mình luôn.
"Gì cơ? Tôi là gì á?" Như dự đoán, Ngũ Hòa Lục không cách nào tiếp thu nổi, cực kỳ khiếp sợ.
"Còn không phải tại nó thấy cậu bóp mông tôi nên cảm thấy cậu rất biến thái. Nó còn nói gì mà, ánh mắt của cậu nhìn tôi tràn ngập tình yêu và tình dục (đây là y xì lời tên nối khố nói với tôi, tuy rằng tôi hung hăng mắng nó nhưng bây giờ rất thích hợp lấy ra dùng)."
"Xàm xí! Cậu ta còn nói gì nữa?" Ngũ Hòa Lục tức muốn ói máu.
"Nó còn nói tụi mình rất giống đôi vợ chồng già, gay đến không chịu nổi, không muốn nhìn thấy." Tôi cũng làm bộ tức hổn hển, "Đều tại cậu, hiện giờ nó cũng nghi tôi là gay luôn, nói cái gì mà muốn xem kỹ lại quan hệ bọn tôi lần nữa! Trần truồng với nhau mười mấy năm, nay vì cậu mà giờ sắp đoạn tuyệt luôn rồi!"
Ngũ Hòa Lục lắp bắp: "Cậu cậu cậu... Cậu kêu cậu ta ra đây cho tôi! Tôi tôi tôi... Tôi giải thích với cậu ta."
"Giải thích cái gì nữa, người chỉ biết tin bản thân, cậu càng giải thích càng đen thôi." Tôi nâng trán, thở dài.
"Vậy làm sao bây giờ?" Ngũ Hòa Lục luống cuống, "Tôi không phải gay!"
"Tôi cũng không phải luôn, chỉ có thể nói thời gian sẽ chứng minh tất cả. Dù sao tôi nói hoài nói mãi nó sẽ tin thôi, không thể tuyệt giao thật với tôi đâu."
Tôi phải bắt đầu giáo dục: "Nhưng để tránh những hiểu lầm tương tự về sau, nên... Cậu mẹ nó có thể sửa cái tật xấu đừng ngày nào cũng phải bóp mông tôi không. Lần này bị bạn thân của tôi hiểu lầm may chẳng sao. Nếu bị người khác hiểu lầm sẽ phải truyền đi mất, chúng ta phải sống sao đây?"
Thế mà hắn lại có vẻ lạnh nhạt, nhẹ nhàng nói: "Thật ra cũng không sao, thanh giả tự thanh*."
*Những người trong sạch, dù họ không nói những lời thanh minh cho mình. Thì họ vẫn là những người trong sạch.
"Nghĩ hay quá! Lời nói con người rất đáng sợ, đến lúc đó cậu hiểu cũng chẳng thanh được nữa! Tôi cũng không muốn bị hút vào với cậu. Nói nhanh cậu có thể sửa hay không đi."
“Tôi... Cố gắng?” Thế mà Ngũ Hòa Lục còn có thời khắc tủi thân như thế, chắc tôi cười chết mất thôi cả nhà ơi.
“Là cần phải!”
"Vậy tôi đây không thay đổi được, đã hình thành ký ức cơ bắp rồi." Ngũ Hòa Lục vươn móng chó ra làm động tác bóp bóp.
Hừ ~ thô tục quá!
"Nếu sau này cậu lại bóp mông tôi, thì... Một lần bóp đưa tôi một trăm tệ." Tôi tuyệt đối không có ý nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của đâu. Thề với mọi người.JPG
Ngũ Hòa Lục mặt mướp đắng một đường theo tôi về nhà.
Hahahaha thấy bộ dạng tụt dốc của hắn. Tôi sướng quá!
Nhưng tôi dùng tấm thân khéo léo né trước một bước.
Há há, sắp thoát khỏi nanh vuốt rồi.
...
Hôm sau không có sắp xếp gì, tôi với Ngũ Hòa Lục nằm ở nhà cả buổi sáng. Vốn định ăn cơm trưa xong sẽ dẫn hắn ra ngoài chơi, nhưng nhìn vào chiếc mặt trời chói chang này chúng tôi bèn nhất trí lại nằm tiếp vào buổi trưa.
Ăn cơm chiều xong, tôi dẫn Ngũ Hòa Lục đi dọc theo con đường đến trường cấp ba của tôi. Hai "chiếc quẩy già" bọn tôi ra vẻ thản nhiên trà trộn vào đó.
Tôi và chú bảo vệ nhìn nhau, rõ ràng trong mắt ông hơi nổi lên nghi hoặc nhưng cuối cùng ông vẫn không ngăn chúng tôi lại.
Vừa vào cửa chưa đi đến 10m đã thấy "mỹ thiếu niên hôm nay", tuy rằng không phải gu của tôi nhưng thật sự quá chừng đẹp luôn.
Nhìn chằm chằm.JPG
Không khỏi cảm thán sao năm đó mình học lại không có bạn học nào đẹp trai đến vậy.
"Cậu đang nhìn gì đó?" Ngũ Hòa Lục vừa hỏi đã kéo hồn tôi về.
OK, hiện trường dạy học bắt đầu.
Khi đang ngắm trai đẹp bị bạn bên cạnh phát hiện, lại không muốn để lộ xu hướng tính dục thì nên nói thế nào mới có thể tránh khỏi hoài nghi?
Dưới đây là một vài lời thoại:
1, “Cậu có cảm thấy cái bạn nam kia cực kỳ giống với XXX (người nào đó) không?"
2, “Bạn nam đó hệt như là bạn cũ của tôi á."
3. “Quần áo / giày của cậu ta khá xinh nhỉ, tôi cũng muốn mua một chiếc / một đôi.”
...
OK, bây giờ sẽ tiến hành làm mẫu tại hiện trường.
Tôi: “Cậu không cảm thấy bạn nam đó hệt như bạn trai chủ tịch hả?”
“Chủ tịch nào cơ?”
“Câu lạc bộ cầu lông á, cái người đâm trúng tôi đó.” Tôi cho rằng tối hôm đó ánh đèn mờ ảo nên Ngũ Hòa Lục không nhìn rõ, mà nhìn rõ cũng chưa chắc có thể nhớ rõ mặt mũi chàng trai kia, kết quả! Tôi quên mất anh ta còn đến câu lạc bộ cầu lông quậy phá!
Đm!
"Giống chỗ nào? Một chút cũng không giống. Có phải mắt cậu không tốt lắm không?" Vì sao tôi cảm giác mặt Ngũ Hòa Lục đen đi nhiều nhỉ.
Tôi xấu hổ đến mức chỉ có thể dùng tiếng cười to để giấu nhẹm đi: "Không giống ahahaha, chắc là tôi nhớ nhầm rồi á."
Được rồi, kết thúc buổi học, hôm nay tôi tạo mẫu (khụ khụ)... Sai lầm điển hình... Ờ... Cho mọi người.
Nhớ đó, không được để người quen xuất hiện trong cuộc đối thoại, nếu sẽ làm không tình huống càng trở nên kỳ quái.
...
Thật ra trường học chúng tôi cũng không có chỗ nào đẹp để đi dạo. Cũng giống như hầu hết các trường trung học khác, không lớn lắm cũng không có chỗ hot.
Với tư cách là khách du lịch đi dạo có thể Ngũ Hòa Lục sẽ cảm thấy tò mò, mà tôi quay lại thì chỉ có thể hồi ức chuyện cũ thời thanh xuân. Tiện thể nhìn xem sau khi chúng tôi tốt nghiệp trường học lại tân trang đồ tốt gì.
À, ký túc xá mới nha, hahaha, tạo hình kỳ lạ quá.
Nhà vệ sinh cũng đổi mới? Hahaha, vẫn thúi như cũ thôi.
Gì đây? Lắp máy lạnh trong lớp? À, ai trả tiền điện? Trường học trả ư? Trở nên hào phóng từ khi nào thế?
Nghiến răng nghiến lợi.JPG
...
Nếu phải nhớ về chuyện cũ thời thanh xuân, thì không thể tránh khỏi tên nối khố râm đãng tận trời kia của tôi.
Năm đó chúng tôi cùng nhau trải qua không ít chuyện xấu hổ ở trường này.
Tôi vừa đi vừa hào hứng thổi phồng về quãng thời gian cấp ba của tôi với Ngũ Hòa Lục, hắn bỗng nhiên hỏi: "Sao hôm đó cậu ta (chỉ bạn nối khố của tôi) rời đi giữa chừng vậy? Không phải tại tôi chứ?"
Ờm...
Tinh thần hào hứng của tôi nháy mắt bị chết hơn phân nửa.
Tia sáng lóe lên, này chẳng phải là cơ hội rất tốt để thoát khỏi nanh vuốt, để Ngũ Hòa Lục quay xe hối lỗi đấy sao?
"Úi dà." Tôi ra vẻ chán nản khó mở miệng, cuối cùng lấy hết can đảm nói: "Thật ra không liên quan gì đến cậu hết. Nó cho rằng cậu là gay nên bị dọa chạy mất dép." Tôi nói bậy đến tự hù mình luôn.
"Gì cơ? Tôi là gì á?" Như dự đoán, Ngũ Hòa Lục không cách nào tiếp thu nổi, cực kỳ khiếp sợ.
"Còn không phải tại nó thấy cậu bóp mông tôi nên cảm thấy cậu rất biến thái. Nó còn nói gì mà, ánh mắt của cậu nhìn tôi tràn ngập tình yêu và tình dục (đây là y xì lời tên nối khố nói với tôi, tuy rằng tôi hung hăng mắng nó nhưng bây giờ rất thích hợp lấy ra dùng)."
"Xàm xí! Cậu ta còn nói gì nữa?" Ngũ Hòa Lục tức muốn ói máu.
"Nó còn nói tụi mình rất giống đôi vợ chồng già, gay đến không chịu nổi, không muốn nhìn thấy." Tôi cũng làm bộ tức hổn hển, "Đều tại cậu, hiện giờ nó cũng nghi tôi là gay luôn, nói cái gì mà muốn xem kỹ lại quan hệ bọn tôi lần nữa! Trần truồng với nhau mười mấy năm, nay vì cậu mà giờ sắp đoạn tuyệt luôn rồi!"
Ngũ Hòa Lục lắp bắp: "Cậu cậu cậu... Cậu kêu cậu ta ra đây cho tôi! Tôi tôi tôi... Tôi giải thích với cậu ta."
"Giải thích cái gì nữa, người chỉ biết tin bản thân, cậu càng giải thích càng đen thôi." Tôi nâng trán, thở dài.
"Vậy làm sao bây giờ?" Ngũ Hòa Lục luống cuống, "Tôi không phải gay!"
"Tôi cũng không phải luôn, chỉ có thể nói thời gian sẽ chứng minh tất cả. Dù sao tôi nói hoài nói mãi nó sẽ tin thôi, không thể tuyệt giao thật với tôi đâu."
Tôi phải bắt đầu giáo dục: "Nhưng để tránh những hiểu lầm tương tự về sau, nên... Cậu mẹ nó có thể sửa cái tật xấu đừng ngày nào cũng phải bóp mông tôi không. Lần này bị bạn thân của tôi hiểu lầm may chẳng sao. Nếu bị người khác hiểu lầm sẽ phải truyền đi mất, chúng ta phải sống sao đây?"
Thế mà hắn lại có vẻ lạnh nhạt, nhẹ nhàng nói: "Thật ra cũng không sao, thanh giả tự thanh*."
*Những người trong sạch, dù họ không nói những lời thanh minh cho mình. Thì họ vẫn là những người trong sạch.
"Nghĩ hay quá! Lời nói con người rất đáng sợ, đến lúc đó cậu hiểu cũng chẳng thanh được nữa! Tôi cũng không muốn bị hút vào với cậu. Nói nhanh cậu có thể sửa hay không đi."
“Tôi... Cố gắng?” Thế mà Ngũ Hòa Lục còn có thời khắc tủi thân như thế, chắc tôi cười chết mất thôi cả nhà ơi.
“Là cần phải!”
"Vậy tôi đây không thay đổi được, đã hình thành ký ức cơ bắp rồi." Ngũ Hòa Lục vươn móng chó ra làm động tác bóp bóp.
Hừ ~ thô tục quá!
"Nếu sau này cậu lại bóp mông tôi, thì... Một lần bóp đưa tôi một trăm tệ." Tôi tuyệt đối không có ý nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của đâu. Thề với mọi người.JPG
Ngũ Hòa Lục mặt mướp đắng một đường theo tôi về nhà.
Hahahaha thấy bộ dạng tụt dốc của hắn. Tôi sướng quá!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất