Một Thoáng Chớp Mắt Mộng Liền Tàn

Chương 35: Chúc mừng sinh nhật (H+)

Trước Sau
Hai người dán sát vào nhau, An còn uốn éo cọ người, hơi thở của Trung dần dần nặng nề, hắn vội vàng hôn lên đôi môi đỏ, đầu lưỡi chu du khắp mọi ngõ ngách trong miệng An. Bàn tay nắm lấy đồ chơi của cả hai rồi ma sát lên xuống.

Khoái cảm do hai vật nóng hổi chạm vào nhau thật khác lạ, môi An bắt đầu bật ra những câu rên rỉ, cậu cắn xuống môi Trung, phối hợp với hắn mà lắc hông.

Bàn tay còn lại của Trung chu du thám hiểm khắp cơ thể của An cuối cùng sờ đến lỗ nhỏ. Xoa nắn một chút rồi cắm một ngón tay vào.

"Lỗ nhỏ này có dùng bao nhiêu lần vẫn chặt như vậy."

Trung nói không sai, lối vào chặt chẽ mềm mại, dòng nước theo ngón tay mà chảy vào bên trong. An bắt đầu cảm thấy trướng trướng khó chịu.

"Đừng... đừng ở đây."

"Bé cưng không muốn ở đây thì ở đâu?"

"Ra ngoài kia... ư..."

Miệng nói không được nhưng lỗ nhỏ lại co bóp siết lấy ngón tay Trung, hung khí đằng trước ma sát càng sướng, hắn quả thật như muốn nổ tung, muốn đè An ra đâm vào.

Trung biết không thể nóng vội, bàn tay tìm đến lọ bôi trơn để trên thành bồn tắm vừa nãy mang vào, mở ra đổ một ít lên tay.

"Cong mông lên nào."

Trung bỏ tay khỏi thứ đó của hai người, nhấc mông cậu lên khỏi mặt nước, hai ngón tay trơn mềm chui vào trong động nhỏ.

Chất bôi trơn rất nhanh làm bên trong mềm xốp, Trung nhanh chóng cho thêm một ngón tay, dần dần, ba ngón tay thông thuận ra vào, thỉnh thoảng hắn còn cố tình chọc vào điểm mẫn cảm làm An rên rỉ thành tiếng.

"A... a... a..."

An bây giờ đang ngồi lên người Trung, hung khí của Trung đặt ngay dưới mông cậu mà cọ quẹt, lỗ nhỏ trơn trượt như muốn hút nó vào trong.

Trung từ từ thả An ngồi xuống, đầu nấm nhằm thẳng lỗ nhỏ mà đâm lên, An rên hừ hừ thoả mãn, tình dục dâng đầy trong mắt.



Đến khi lỗ nhỏ nuốt được một nửa cây gậy to lớn, Trung bất ngờ thúc mạnh vào nơi mềm mại ấm nóng, An cảm thấy thứ đó như sắp chọc thủng bụng mình.

"Ư..."

"Sâu... quá sâu..."

An siết chặt lại, Trung cảm thấy hung khí của mình bị bao chặt ấy, sướng đến mức muốn bắn ra. Hắn vỗ mông An, "Thả lỏng nào cưng."

Dần dần cảm nhận phía dưới thả lỏng ra. Trung chờ một lát cho An thích ứng rồi lập tức nắm eo cậu đâm lên, tiếng nước òm ọp vang lên theo sự ma sát của hai người. An như bị nhấn chìm trong khoái lạc, đôi môi theo bản năng tìm đến môi Trung mà gặm cắn. Mọi việc phiền muộn đều bay mất tiêu.

Trung hôm nay cũng rất phấn khích, giải toả được hiểu lầm, cảm nhận tình yêu của An, hắn như phát tiết mọi buồn bực khó chịu bao lâu, Làm An đến mức cậu lả đi.

Đến lúc hai người ra được khỏi bồn tắm đã là một tiếng sau. Trung vẫn giữ nguyên tư thế bế, mở vòi hoa sen để nước xối lên hai người. Bản thân thì vẫn thúc lên liên tục.

"Tha cho em... em mệt quá..."

Trung nghe vậy thì đau lòng hôn lên đôi mắt chứa đầy nước, khẽ khàng cười.

"Được. Một chút nữa rồi tha cho em."

Nói vậy nhưng thân dưới của hắn vẫn không ngừng nghỉ cày cấy tí nào. An chỉ biết bám chặt vào lưng Trung mà cào cấu.

"A... a... em chịu không nổi nữa..."

"Em còn chưa bắn cơ mà... làm sao mà không chịu nổi..." Trung thấy cả hai sạch sẽ bọt xà phòng rồi mới với tay lấy chiếc khăn tắm quàng lên vai An rồi bế cậu ra ngoài, thân dưới hai người vẫn dính sát vào nhau.

An tưởng mình sắp được nằm lên giường thì thả lỏng cơ thể, ai dè Trung lại đi về hướng khác.

Cậu vội vàng ngoảnh mặt lại, thấy cửa sổ đang kéo kín rèm.

"Anh định làm gì?" An hoảng hốt vùng vẫy nhưng so với sức lực của Trung thì không là gì. Trung kéo rèm cửa sang một bên, rút hung khí ra thả cậu xuống quay mặt về phía cửa sổ thuỷ tinh, mông nhếch lên, còn mình nhanh chóng từ đằng sau cắm vào.

"Làm em."



"A... a..."

An hoảng hốt nhìn ra bên ngoài cửa sổ, thấy phía dưới là một con sông thì hơi yên tâm, nhưng nhìn kỹ bên trên sông không phải là cầu à? Trên cầu còn có xe cộ đi lại nữa...

Ngoài trời đang mưa rả rích, nước mưa rơi vào cửa sổ thành những vệt dài chảy xuống rồi mất hút nơi khe cửa. Rất nhanh An đã bị tình dục nhấn chìm, cả người đầy mồ hôi, bàn tay An chống vào cửa sổ thuỷ tinh, mông thịt xóc nảy theo từng cú thúc mạnh đằng sau.

Tư thế này khiến mệnh căn đi sâu vào tận cùng, chẳng mấy chốc An đã đạt cao trào, cậu bé đến giới hạn liền bắn liên tiếp lên bức tường phía trước.

An cuối cùng cũng không có thời gian quan tâm xem cảnh vật bên ngoài như thế nào nữa, đầu óc đặc quánh, nước mắt sinh lí tuôn ra, miệng cầu xin.

"Dừng... dừng lại... tha cho em..."

Trong cơn mê loạn. Trung áp lên người cậu, dùng răng cắn lên vai mềm rồi hỏi.

"Yêu tôi không?"

An nào còn lý trí nữa, chân đã mềm nhũn, phải dựa vào nơi kết hợp của hai người mà đứng thẳng, câu trả lời đứt quãng phát ra.

"Yêu... em yêu anh. Rất yêu anh..."

"Tôi cũng yêu em."

Trung hôm nay như phát cuồng, dày vò An đến mức cậu ngất đi. Đến nỗi Trung bắn ra lúc nào cậu cũng không biết.

Trung bế An đi tắm xong ôm cậu lên giường, lẳng lặng lấy từ trong túi quần ra một chiếc hộp. Bên trong là hai chiếc nhẫn bạch kim rất tinh xảo. hắn chăm chú nhìn hai chiếc nhẫn đó một lúc lâu rồi thật cẩn thận lấy cái nhỏ hơn đeo vào ngón giáp út của An, nâng tay cậu lên hôn thật thành kính.

"Chúc mừng sinh nhật bé cưng."

Trung lấy khăn lau khô tóc của An rồi nằm đó ngắm nhìn đường nét tinh xảo trên mặt cậu, cái mũi cao, đôi môi xinh, mái tóc nhạt màu mềm mại khiến người ta yêu thích, hắn tỉ mỉ hôn từng chút một lên đó, khẽ thì thầm.

"Từ bây giờ, tôi sẽ là gia đình của em... Tôi sẽ không bao giờ để em cô đơn một mình nữa."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau