Phương Hoa Tuyệt Đại

Chương 2: Khu vườn Tường Vi (1)

Trước Sau
Edit & Beta: La Quý Đường.

---------------------------------------------------------------------------------

Ở trong nháy mắt cậu thu hồi tay, cửa sắt "Rầm" một tiếng, tự động mở ra.

Sở Từ trong mắt ý cười càng sâu [ so với trong tưởng tượng của ta còn muốn đơn giản một chút ].

Hệ thống: [......]

Mỹ nhân rắn rết thật đáng sợ, hệ thống tìm tòi từ ngữ. Một giây sau, nó tìm được từ ngữ chuẩn xác định nghĩa ký chủ của nó.

Nó ký sinh ở trái tim Sở Từ, theo dõi cảm xúc của cậu, cho nên mới rõ ràng hơn. Nó cảm thụ không đến một chút tính chất đặc biệt mà "Nhân loại" nên có trên người Sở Từ.

Cậu đối với sinh mệnh không chút nào để ý, nó tin tưởng, chẳng sợ Sở Từ hỏi nó chính mình có thể chết hay không. Nó trả lời sẽ, Sở Từ cũng sẽ không chút do dự bước vào tòa giáo đường thần bí trước mắt này.

Khi cắt đứt ngón tay không có kiểm tra đo lường đến về cảm xúc đau đớn, khi lấy máu dụ dỗ quỷ hút máu cũng không cảm giác được khẩn trương cùng hưng phấn khi thợ săn đi săn.

Vô luận cậu tươi cười có bao nhiêu mê hoặc tâm người, cảm xúc trước sau vẫn là vững vàng thẳng tắp.

Ở chung không đến nửa giờ, hệ thống đã minh bạch vì cái gì nó sẽ lựa chọn ký chủ này.

Cậu so với Ma Vương còn là sinh vật mỹ lệ đáng sợ hơn.

Một bước vào giáo đường, trước mắt hết thảy cảnh tượng chợt băng tán, biến hóa thành một loại bộ dáng khác.

Không hề có núi đồi đầy khắp tường vi màu đỏ, thay thế chính là quảng trường san bằng rộng lớn, không khí cũng không hề an tĩnh như chết, âm thanh dòng xe cộ từ trên đường trước quảng trường truyền đến. Phảng phất bị ai ấn khởi động lại, thế giới một lần nữa sống lại.

Các tín đồ theo âm thanh ca hát của thần phụ truyền vào trong tai, xa xưa tăng lên tiếng ca mơ hồ không rõ, lại mơ hồ không ngăn được hàm nghĩa thành kính.

Hoa viên trong giáo đường gieo trồng thực vật tươi tốt, gió đêm gợi lên, mang đến thanh hương lượn lờ của cỏ cây.

[ Những thứ vừa mới thấy xem như cái gì, ảo giác? ]

[ không sai biệt lắm, ] hệ thống giải thích: [ quỷ hút máu không muốn làm ngài tiến vào giáo đường, vì thế ở trước mắt ngài chế tạo ra ảo cảnh, muốn cho ngài rời đi. ]

Sở Từ nghiêng nghiêng đầu: [ Đúng là quỷ nhỏ ngây thơ. ]

[ Ngài như thế nào biết hắn nhỏ? ]

[ Chỉ có bạn nhỏ mới có thể chơi loại trò chơi đe dọa nhàm chán này. ]

Cậu đi vào giáo đường, các tín đồ không có đi quấy rầy còn đang hát thánh ca, tùy ý ngồi ở trên một dãy ghế dài.

Cuối cùng ráng chiều rơi rụng ở trên người cậu, chiếu rọi đến mặt mày cậu đều thêm vài phần ôn nhu.

Chỉ tiếc, đều là người nhìn chăm chú của cậu một bên tình nguyện ảo tưởng.

[ Hệ thống, mục tiêu của ta là con quỷ nhỏ hút máu đó sao. ]

[ đúng vậy. ]

[ May như vậy ] Sở Từ lười biếng nói: [ Ta còn tưởng rằng còn sẽ có mục tiêu càng nguy hiểm nha. ]

[ Hắn chính là nguy hiểm nhất ] hệ thống nói: [ Nhưng là do hắn ngăn chặn dục vọng chính mình, ngụy trang thành nhân loại. ]

[ Như vậy nha?.......Có ý tứ ]

Nhận thấy được cậu sinh ra một chút cảm xúc tò mò. Hệ thống dừng một chút, đem cảm xúc cậu thu nhập vào lịch sử con chip.

[ Ngài sẽ thích nhiệm vụ lần này. ]

Tiếng ca các tín đồ ngừng lại, một lát về sau, mọi người quần áo túc mục từ trong giáo đường đi ra.

Nhìn đến mỹ nhân ngồi ở trên ghế dài tản mạn vọng lại đây, mọi người bước chân không hẹn mà cùng ngừng một chút.

Sở Từ cùng bọn họ liếc nhau, rồi sau đó đần độn vô vị mà thu hồi tầm mắt [ Các tín đồ dối trá. ]

Ghen ghét cùng dục vọng.

Các tín đồ trong ánh mắt nhìn như bình tĩnh, nhưng thật sâu cất giấu hai loại cảm xúc này.

Loại này ánh mắt, Sở Từ nhìn qua quá nhiều rồi, cẩn thận phân biệt là có thể phát hiện.



Vô số người đem cậu trở thành một con chim hoàng yến mỹ mạo, ý đồ đem cậu nhốt vào lồng chim đẹp đẽ quý giá của họ, nhưng mà tới cuối cùng. Những người đem cậu đối đãi như con mồi, đều biến thành con mồi của cậu.

Không ai có thể chạy thoát khỏi bẫy rập ôn nhu cậu hư tình giả ý bện ra.

Mọi người hẳn là hướng cửa lớn giáo đường đi đến lại thay đổi phương hướng, hướng cậu đi tới.

" Mạo muội quấy rầy, xin hỏi tôi có thể mời em tới nhà của tôi làm khách được không? " Không tự giác dùng thái độ thật cẩn thận, nam nhân thẳng tắp nhìn cậu. Trong mắt để lộ ra kinh diễm cùng mê luyến che dấu không được.

" Nhà ngươi thì có cái gì vui chứ. Bảo bối, cùng tôi về nhà đi, tôi sẽ mang đến cho em hưởng thụ sung sướng nhất trên đời." Lễ phục màu đen nghiêm túc cũng áp không được khí chất phu nhân mỹ diễm ngồi ở bên cạnh Sở Từ. Vươn ngón tay nhỏ dài sơn bóng ra, rồi lại không dám dừng ở trên mặt cậu, e sợ không cẩn thận cắt trúng trân bảo quý giá.

Sở Từ rũ mắt, cầm lấy ngón tay phu nhân, ở mặt trên hư hư rơi xuống một nụ hôn: " Xin lỗi, phu nhân, tôi không thể đáp ứng ngài, nhưng tôi thực vui vẻ nhận thức ngài."

" Không, không quan hệ, tiểu bảo bối, em không cần phải nói xin lỗi, là tôi không tốt, đường đột cho em ". Phu nhân khẩn trương đến nói năng lộn xộn: " Em thật là đẹp mắt, gặp được em là của phúc vận của tôi ".

Phúc vận?

Sở Từ chăm chú nhìn cô ta một lát, nở nụ cười: " Nguyện thần linh phù hộ ngài, phu nhân ".

Nam nhân bị bỏ qua đứng trong chốc lát, chung quy là không cam lòng mà rời đi.

Địa vị của hắn ta cùng vị phu nhân xa xa kia không thể so sánh tới, lại không cam lòng, cũng chỉ có thể đem mỹ nhân chắp tay nhường người.

Cho dù hắn trước nay không được đến quá.

" Tôi kêu Christine " phu nhân nhìn cậu " Nếu có một ngày, em cần tôi, tùy thời có thể tới tìm tôi ".

Sau khi mọi người rời đi, hệ thống nói: [ Cô ta là quỷ hút máu, quỷ hút máu phi thường cao cấp. ]

[ Nga. ]

[ Cô ta không có ngửi được máu của ngài, bằng không cô ta sẽ trực tiếp đem ngài bắt về. ] hệ thống lại bổ sung một câu.

[ Nga? ]

[ Quỷ hút máu kia đem hơi thở máu của ngài phong bế lại, thực đáng yêu, có phải hay không?. ]

[ đúng vậy, siêu đáng yêu, ] Sở Từ đáp: [ Ta gấp không chờ nổi muốn nhìn thấy hắn, mi tìm không được hắn sao? ]

[ tìm không thấy, tất cả mục tiêu nhiệm vụ đều so với tôi là đẳng cấp tồn tại cao nhất. ]

[......]

Hệ thống nhận thấy được Sở Từ muốn nói cái gì lại thôi, cậu nhất định cảm thấy nó là tiểu phế vật vô dụng.

Vì chứng minh chính mình không phải phế như vậy, hệ thống còn nói thêm: [ bất quá, tôi có toàn bộ tư liệu của bọn họ, tôi biết ở nơi nào có thể tiếp cận bọn họ. ]

[ ở đâu? ]

[ mục tiêu thế giới này có thể ở đại học Wiston tìm được hắn. ]

Sở Từ lặp lại một lần: [ đại học? ]

[ không sai. ]

[......]

[ thành tích còn đặc biệt tốt. ]

[......] Sở Từ không nói gì: [ thật đúng là bạn nhỏ nha. ]

Cậu ngừng một chút: [ Mi như vậy sẽ làm ta có cảm giác tội lỗi nha, ta không muốn khi dễ tiểu bằng hữu. ]

[ hắn mới thật sự không phải đứa bé, quỷ hút máu sinh ra liền hiểu được hết thảy. ] hệ thống nói: [ cùng với, đừng thương hại hắn. Hắn là mảnh nhỏ của Ma Vương, một khi hắn thức tỉnh, hắn tùy thời có thể hủy diệt thế giới. ]

[ nói như vậy, nhiệm vụ của ta vẫn là cứu vớt thế giới? ] Sở Từ nhẹ nhàng cười một tiếng: [ kịch bản tầm thường, bất quá xem ở phân quỷ hút máu đáng yêu, ta tha thứ cho mi. ]

Các tín đồ rời đi, giáo đường khôi phục an bình.

Lại một lát sau, thần phụ ăn mặc áo gió màu đen, biểu tình bình tĩnh ẩn ẩn lộ ra thương xót đi ra. Thấy Sở Từ, bước chân rời khỏi dừng một chút, lễ phép mà chào hỏi: " Buổi tối tốt lành, tiên sinh ".

Sở Từ chớp đôi mắt một chút "Buổi tối tốt lành, thần phụ."



Thần phụ khẽ gật đầu rồi sau đó xoay người, hướng bên kia giáo đường đi đến. Ông lớn tuổi, bước chân không linh hoạt, nhưng mà nhất cử nhất động đều lộ ra khí chất ôn hòa ổn trọng năm tháng lắng đọng lại. Chỉ là nhìn, là có thể làm người không tự chủ được sinh ra cảm giác tin cậy.

[ quỷ hút máu kia có thể ở lại ở chỗ này, hẳn là cùng vị thần phụ này có quan hệ đi. ] Sở Từ nói: [ ta cư nhiên gặp được thánh nhân chân chính, thật khó tin. ]

* Ý của Sở Từ là Thần phụ là thánh nhân ấy. Vì chỉ có thánh mới thoát khỏi sự mê hoặc của ẻm thôi. Không có dục vọng, không có ý muốn chiếm hữu, tâm thanh tịnh luôn ấy ^^.

Hệ thống: [ Ngài đoán không sai, quỷ hút máu kia đúng là lưu lạc đến giáo đường, được thần phụ nhận nuôi. ]

Sở Từ rũ mắt xuống, ý vị không rõ mà cười.

Được một vị thánh phụ chân chính nhận nuôi, trách không được quỷ hút máu kia sẽ là nhóc con ngoan ngoãn.

[ nếu mục tiêu của ta là hắn, ta đây muốn làm như thế nào mới có thể xem như đánh bại hắn? ]

Hệ thống: [ về sau ngài sẽ biết. ]

Sở Từ không vui: [ không cần cùng ta làm bộ làm tịch. ]

Hệ thống: [...... Nhiệm vụ còn không có kích phát, kế tiếp muốn làm như thế nào, tôi cũng không biết. ]

Sở Từ trầm mặc một giây, ôn nhu nói: [ tiểu phế vật. ]

Hệ thống: [......]

Kết quả vẫn là nghe tới đánh giá phế vật.

Không thấy được tiểu quỷ hút máu kia, lại tiếp tục ở tại đây cũng không có ý nghĩa.

Sở Từ rời đi giáo đường, cậu ở thế giới này là hai bàn tay trắng. Nhưng hệ thống sẽ vì trợ giúp cậu hoàn thành nhiệm vụ, sẽ cung cấp cho cậu hết thảy vật phẩm cậu yêu cầu, bao gồm chỗ ở cùng số tiền bất tận.

Xem ở điểm này, Sở Từ tạm thời buông xuống đánh giá vô năng đối với hệ thống.

Cậu ngồi trên xe taxi, nói ra chỗ ở địa chỉ hệ thống cung cấp cho cậu rồi sau đó dựa vào cửa sổ xe trước, nhắm mắt lại.

Tài xế từ kính chiếu hậu xe taxi trộm nhìn cậu, suýt nữa không lo lái xe, lộ tuyến xiêu xiêu vẹo vẹo.

"Tôi đẹp sao?" . Truyện Đông Phương

Sở Từ không muốn còn chưa thấy quỷ hút máu, liền xảy ra tai nạn xe cộ, mở miệng cảnh cáo một câu.

Tài xế bị nói mặt đỏ lên, không dám lại nhìn cậu, tập trung lực chú ý lái xe.

Giáo đường tầng cao nhất, quỷ hút máu tránh ở sau bức màn đi ra, nhìn thần phụ bước lên thang lầu: "Thần phụ."

Hắn thoạt nhìn phi thường trẻ tuổi, ước chừng là giống hình dạng con người tuổi tác mười tám mười chín tuổi.

Khuôn mặt tuấn mỹ, làn da tái nhợt đến bệnh trạng, càng thêm đôi mắt có vẻ thâm trầm, đầu tóc vàng óngcó chút hỗn độn, tựa hồ là hấp tấp trốn tránh ai mới ra như vậy.

"Ludwig" thần phụ bình tĩnh hỏi: "Con vừa rồi làm cái gì?"

Quỷ hút máu tựa như hài tử phạm sai lầm, nhéo bức màn, nhẹ giọng nói: "Người kia, rất nguy hiểm, con không nghĩ nhìn đến hắn."

Hắn không có nói "Người kia" là ai, thần phụ vẫn là minh bạch những lời này.

Sinh vật nguy hiểm mỹ lệ như vực sâu, chỉ có người kia.

Từ lúc hắn vẫn là trẻ nhỏ, hơi thở thoi thóp nằm ở ngoài giáo đường được thu dưỡng đến bây giờ, thần phụ vẫn là lần đầu tiên cảm giác được quỷ hút máu trước mắt này toát ra cảm xúc sợ hãi tránh né.

Chỉ là lần đầu gặp mặt, người kia đối hắn ảnh hưởng cũng có thể lớn đến nông nỗi như thế sao?

Thần phụ không biết vì sao, ở trong lòng thở dài một tiếng "Lại đây."

Ludwig đi qua, thần phụ ở trên trán hắn điểm điểm: "Ludwig, con phải nhớ kỹ con đã từng ưng thuận nguyện vọng, không cần phạm sai lầm, không cần rơi vào lối rẽ."

Ludwig nhẹ nhàng chớp mắt, đôi mắt màu hổ phách nồng đậm thanh triệt thấy đáy: "Con sẽ không."

Nhưng nếu có thầy bói đoán trước được tương lai ở đây, thầy bói toán nhất định sẽ nói cho bọn họ, tránh né cùng phản kháng đều vô dụng, quỷ hút máu chung quy sẽ đi tới hướng vực sâu làm cho hắn sợ hãi, cùng vực sâu trầm luân.

Chỉ là vội vàng liếc mắt qua một cái, vận mệnh của hắn chú định đã bởi vì người kia mà chuyển động.

Mà tất thảy chuyện xưa, đều ở lúc ban đầu liếc mắt một cái mà chú định kết cục.

- -------------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau