Chương 65: Đế quốc hoa hồng (20)
Edit & Beta: La Quý Đường.
.
---------------------------------------------------------------------------------
Augustus đem tốc độ của chiến hạm nâng cao đến cực hạn, nhưng hắn vẫn như cũ đuổi không kịp tiến độ Sở Từ cùng người mới ân ái.
Mỗi ngày đều có ảnh chụp mới xuất hiện ở trước mắt mọi người, Sở gia chủ đối với việc truyền thông chụp lén không để bụng, bảy vị quân đoàn trưởng thế nhưng cũng đóng quân ở biên quan, không chút sứt mẻ.
Sở Từ cùng người đàn ông kia hẹn hò, Sở Từ được tặng hoa, Sở Từ cùng người đàn ông kia cùng nhau trở về phòng...... Hai người thoạt nhìn chính là một cặp người yêu đang trong giai đoạn tình yêu cuồng nhiệt, cả ngày dính ở bên nhau, như hình với bóng.
Không bao lâu, Sở Từ liền tuyên bố tin mình sắp sửa cùng người đàn ông kia đính hôn.
Hết thảy đều phảng phất trần ai lạc định*, không có ai nhớ rõ kẻ tiền nhiệm Caesar · Augustus là hắn, ánh mắt mọi người đều tụ tập trên người người đàn ông sắp tới sẽ trở thành vị hôn phu của cậu.
*Trần ai lạc định (尘埃落定): Bụi trần đã rơi xuống, ý nói đã đến hồi kết thúc.
Có người chúc phúc, có người khóc rống, có người không tin, có người tuyệt vọng......
Augustus ngồi dưới đất, bên người rải rác đầy đất bình rượu cùng đầu thuốc lá. Trong phòng tối, hỗn hợp rượu mạnh cùng thuốc lá quyện ở bên nhau, kích thích làm người hốc mắt đỏ lên.
Quang não chợt lóe, ánh đèn bốn phía chiếu lên một phần trên tấm thảm, lại quay về tối đen, vòng đi vòng lại, đến khi lượng điện hao hết.
Augustus nắm bình rượu rỗng tuếch, chần chờ mà quơ quơ, rồi sau đó lại ném sang một bên.
Trái tim đau đến tận cùng, ngược lại không cảm giác được đau, chết lặng giống như là một tấm gỗ khô nứt. Augustus không chút nghi ngờ, chẳng sợ đem ngực hắn banh ra, dùng đao ở trên trái tim hắn cắm một đao toàn máu thịt, hắn cũng sẽ không có một chút cảm giác.
Nghe nói cổ đại có một loại hình phạt tàn khốc, chính là dùng đao đem người từng mảnh tách rời, Augustus say đến thần chí không rõ, hoảng hốt cho rằng chính mình hiện tại đang chịu đựng loại tra tấn tên là "Lăng trì" này.
Editor: Thế giới 2 đã chịu rồi này:((.
Đau quá...... Thật sự đau quá.
Ngài có thể hay không không cần trả tấn tôi như vậy? Rõ ràng chỉ cần ngài cưới với tôi một chút, tối cái gì đều nguyện ý nghe ngài. Tôi...... thích ngài như vậy mà......
Hắn đôi mắt chua xót đến phát đau, cho dù ngẩng đầu lên, vẫn như cũ ngăn không được nước mắt rơi xuống, hắn chật vật mà xoa xoa đôi mắt, nhưng mà vô dụng, nước mắt ngược lại rơi càng nhiều.
Augustus rốt cuộc nhịn không được, giống con sói con thất bại, kéo thân thể vết thương chồng chất, trốn vào trong ổ lung lay sắp đổ, cuộn tròn thân thể, than khóc ra tiếng.
Hắn khóc ghê như vậy, còn không biết sống chết mà nhớ nhung người làm hắn giờ phút này đau thấu tâm can: "Chủ nhân...... Ca ca...... Sở Từ......"
Cầu xin ngài, đừng vứt bỏ tôi, ngài đừng cùng người khác ở bên nhau, không được ——
Sở Từ ngồi ở trước mặt hắn, ngọn tóc buông xuống trên bình rượu, chỉ là không có bất luận kẻ nào thấy.
Cậu nhẹ nhàng sờ sờ mặt Augustus đang khóc, mười lăm phút trước kia, đau đớn như bóng với hình kia bỗng nhiên trở nên kịch liệt, cậu ở trong chú định vận mệnh dường như cảm giác được gì, để hệ thống dẫn cậu tới tìm Augustus, quả nhiên, vừa lại đây, liền nhìn thấy bộ dạng tên chó con này trốn đi khóc lóc.
Sở Từ thở dài: [ Tiểu đáng thương, ta đau lòng. ]
Cậu ôm lấy Augustus, tóc dài chảy xuống đến trên cánh tay Augustus, nhưng Augustus nhìn không thấy cậu, càng thêm không cảm giác được xúc cảm lưu chảy qua lòng bàn tay.
"Nói hận tôi, vậy sớm một chút tới tìm tôi đi." Sở Từ cọ cọ mặt hắn, nhẹ giọng nói: "Cậu đối với tôi làm cái gì, tôi đều tha thứ cho cậu."
Augustus mở to đôi mắt đỏ bừng, như có cảm giác mà vươn tay, ở trong không khí chộp một cái: "Chủ nhân......"
Nhưng hắn cái gì cũng không bắt được.
Hắn uống rượu quá nhiều, lý trí đã sớm thành một đoàn nhão dính, chỉ là hoang mang mà nhìn chằm chằm tay chính mình, tựa hồ không rõ, vì sao hắn không bắt được gì cả.
Qua hồi lâu, hắn vô lực mà rũ cánh tay xuống, đôi mắt màu xám lại nổi lên một loại đỏ rực cùng khóc thút thít hoàn toàn khác nhau, nồng đậm giống như là muốn chảy ra máu.
Mười ngày sau, chiến hạm của Augustus xuất hiện ở bên ngoài Đồ Lan.
Chiến hạm màu đen che trời, thân hạm ấn huy hiệu màu vàng bắt mắt, một cái đầu sói dù chỉ là nhìn hình cắt cũng có thể nhìn ra hung tàn thô bạo, giương miệng, lộ ra răng nanh dữ tợn, trong miệng cắn một nhành hoa hồng thon dài xinh đẹp lại nhu nhược, cùng đầu sói không hợp nhau.
[ Hắn tới ——......]
Hệ thống một câu còn chưa nói xong, liền nhìn thấy chiến hạm màu đen bỗng chốc bắn ra rất nhiều tia pháo, đem cảng đậu tinh hạm ở Đồ Lan tinh bắn đến không còn một mảnh.
Hệ thống: [......]
Nếu là nhớ không lầm, nó hôm trước mới phát ra tai tiếng "Vị hôn phu" của Sở Từ mang theo lễ hỏi ngừng ở tinh cảng......
Trách không được Sở Từ không đi tìm người phối hợp diễn kịch với cậu, mà là trực tiếp để nó điều khiển người máy. Đây nếu là người thật, hiện tại đã bị bắn đến hồn phi phách tán tan xương nát thịt.
Augustus điên lên căn bản không có lý trí, hồn nhiên không màng đến việc ở lãnh thổ của người khác phát động công kích có nghĩa gì, hắn cũng căn bản không sợ bị người khác thấy, chiến hạm trực tiếp đáp xuống sân bay tổng bộ, mới vừa đáp xuống đất, Augustus liền nhảy xuống, trực tiếp hướng lầu lớn tổng bộ đi đến.
Hệ thống đều nhịn không được mê mang, hắn rốt cuộc là chắc chắn không có ai có thể tổn thương tới hắn, hay là thật sự điên đến nỗi chết còn không sợ.
Cửa thang máy đinh một cái mở ra, Augustus vô thanh vô tức từ thang máy đi ra, mặt hắn không có biểu tình, chỉ là đôi mắt đã từng trong sáng giờ đây như là bị nhiễm đen đặc, môi nhấp thẳng, cằm căng chặt, dường như một lưỡi dao sắc bén vừa ra khỏi vỏ.
Hắn đi đến trước cửa, nhẹ nhàng vặn cửa phòng ra, cái cửa này từ lúc bị hắn đá ra liền với đối hắn chỉnh sửa nâng cao, nhưng Augustus đã sớm học xong như thế nào xâm nhập hệ thống trí năng của nó.
Hắn đẩy cửa ra, đi vào phòng, trong phòng có hai người, trong đó một người nam nhân đưa lưng về phía hắn, đang nắm mắt cá chân của Sở Từ.
Sở Từ mặc áo tắm, tóc dính hơi nước, ngọn tóc ướt dầm dề, thấm ướt một mảnh nhỏ quần áo.
Nghe thấy tiếng bước chân, cậu nâng mắt lên, nhìn về phía Augustus.
Hai người ánh mắt đối diện một giây, Sở Từ lười nhác chuyển mắt: "Cậu như thế nào sẽ tại đây?"
"Đương nhiên là tới cưới ngài," Augustus cong đôi mắt lên: "Sao vậy, ngài chỉ hoan nghênh hắn ta, không chào đón tôi sao?"
Hắn nói nghe như là câu hỏi, nhưng mà giây tiếp theo, hắn liền từ túi áo lấy ra súng, nhắm ngay người đàn ông ngồi xổm trước mặt Sở Từ, "Đoàng" một nhát, người đàn ông ngã xuống, máu tươi lập tức từ cái gáy phun ra.
Hệ thống: [ Đù! ]
Vì để giả bộ càng thêm thật, nó vẫn luôn tự mình bám vào trên người người máy, mới có thể làm ra động tác cùng người thật giống như đúc. Hôm nay cũng do biết Augustus sẽ đến, mới cố ý bày ra tư thế vừa rồi, không nghĩ tới Augustus đến lời đều lười nói, trực tiếp một súng đem nó bắn nát luôn, không thể hiểu được nó chính thân cảm giác bị bắn đau như người một lần, cực kỳ không tốt, không muốn bị lại lần thứ hai chút nào.
Máu bắn lên một thân của Sở Từ, áo tắm thuần trắng thoáng chốc bị nhiễm hồng.
Một phát súng từ xa không đủ phát tiết lòng đố kị của hắn, Augustus lại bắn thêm mấy nhát, đem người sống sờ sờ bắn thành cái sàng.
Thi thể mềm mại trượt chân trên mặt đất, độ cong trên mặt Augustus cong lên càng sâu, hắn mỉm cười lướt qua thi thể người đàn ông, ôn nhu mà bế Sở Từ lên, hôn hôn gương mặt lạnh lẽo của cậu: "Luật hôn nhân ở tinh tế không cho phép trùng hôn, sợ ngài khó xử, tôi liền thay ngài chọn."
Sở Từ cả người cứng đờ, đôi mắt tối tăm gian nan mà xoay chuyển: "...... Buông tôi ra, cút đi."
Augustus ngữ khí càng thêm ôn nhu, như là nỉ non giữa người yêu: "Không."
Hắn đá văng thi thể trên mặt đất, ôm người vào phòng tắm: "Trên người của ngài ô uế, tôi giúp ngài tắm rửa một cái, được không?"
Sở Từ như là mới phản ứng lại, giãy giụa liền muốn từ trong lòng ngực hắn chạy trốn: "Không cần, lăn đi, đừng chạm vào tôi!"
Nhưng mà cậu chạy chưa được vài bước, lại bị Augustus kéo trở về, đau khổ áp lực bạo nộ cùng ghen ghét dọc theo đường đi này tất cả đều bị động tác chạy trốn của cậu ép ra hết. Augustus gắt gao thít chặt eo Sở Từ, cả người đều không chịu khống chế mà run rẩy, cảm xúc đã là tới đỉnh điểm hỏng hết "Ngài muốn đi đâu, hửm? Ngài lại muốn đi đâu? Ngài còn muốn đi tìm ai? Ngài còn có bao nhiêu người tình?"
Hắn buông ra một bàn tay, dùng sức nắm cằm Sở Từ, cưỡng bách cậu ngẩng đầu, dựa vào bên tai cậu, hơi thở nóng bỏng, mỗi một chữ đều chứa đầy hận ý: "Tôi nói cho ngài biết, nghĩ cũng đừng nghĩ, bên cạnh ngài tới bao nhiêu người, tôi liền giết bấy nhiêu. Muốn kết hôn? Được, ngài chỉ có thể gả cho tôi."
Sở Từ cằm bị hắn nặn ra vệt đỏ, Augustus lâm vào ghen ghét cùng điên cuồng hiển nhiên đã khống chế không được sức lực, cậu nức nở một tiếng, nước mắt rơi xuống.
Không phải cố ý khóc, quá đau, là phản ứng sinh lý, nhịn không được.
Augustus giống như là bị phỏng, kiềm chế tay cậu theo bản năng lỏng ra vài phần, nhưng ngay sau đó, hắn liền nhớ tới vị chủ nhân vô tình này đã tra tấn hắn như thế nào, nhớ tới khi hắn tiến vào nhìn thấy một màn kia, lửa giận lại hừng hực thiêu đốt, không nói hai lời, đem cậu tím vào phòng tắm.
Hắn đem Sở Từ ôm ngồi vào trên bồn rửa mặt chải đầu, thô bạo mà xé mở áo tắm cậu mặc, ném trên mặt đất, còn thuận thế dẫm một cái.
"Đau không?" Augustus nhìn Sở Từ hai mắt ướt át, hồn nhiên bất giác hốc mắt của mình cũng nổi hồng lên, tay hắn còn dừng lại ở trên mặt Sở Từ, tỉ mỉ mà vuốt ve cậu, từng câu từng chữ chậm rãi nói: "Đau cũng phải chịu, ai bảo ngài vẫn luôn tra tấn tôi, tôi điên rồi, ngài cũng đừng nghĩ được yên thân."
Sở Từ quay đầu đi, né tránh tay hắn, thanh âm khàn khàn mà nói: "Ai tra tấn cậu, tôi chỉ là không thích...... Ô......"
Augustus lấp kín miệng cậu, không để cậu nói cho hết lời.
Vòi hoa sen không biết khi nào bị vặn ra, hơi nước bốc lên, làm trong phòng tắm tất cả đều thêm một tầng hình dáng mông lung, hô hấp theo độ ấm sôi trào, tim đập xao động nhảy lên, tiếng nước triền miên, phòng tắm dần dần vang lên nức nở cùng xin tha.
Augustus chế trụ cánh tay Sở Từ, chậm rãi buông ra người đang không hô hấp được: "Tôi nói rồi, tôi không thích nghe ngài nói cái này."
Sở Từ bị hôn đến môi đều đã tê rần, đuôi mắt một mảnh đỏ bừng: "Đâu có chuyện gì liên quan tới tôi."
Augustus cười cười, "Tôi đối với ngài nói nhiều như vậy, nhưng ngài một câu cũng không nhớ được."
Hắn đem Sở Từ ôm vào trong lòng ngực, dựa vào trên vai cậu, nhẹ giọng nói: "Tôi nói rồi, tôi thích ngài, chỉ thích ngài."
Ngài rõ ràng cũng nói với tôi là ngài cũng thích tôi.
"Tôi nói rồi, tôi sẽ đánh bại mọi người, tôi sẽ bảo hộ ngài."
Tôi nỗ lực muốn trở thành như vậy cũng chỉ đứng ở phía sau ngài bảo hộ mỗi ngài, nhưng ngài cũng không thèm nhìn, liền vứt bỏ tôi.
"Ngài cùng người khác cười một chút, tôi đều sẽ ghen ghét."
Người khác không xứng được ngài để vào trong mắt, càng không xứng hôn môi ngài.
"Chính ngài đã nói qua, ngài cũng không nhớ được." Augustus thanh âm càng ngày càng ách: "Ngài nói tôi là của ngài, nhưng ngài quay đầu liền không cần tôi."
Hắn nắm lấy cánh tay Sở Từ, đè ở trên bàn bị sương mù huân ấm áp: "Ngài cố ý có phải hay không, ngài chính là cố ý muốn tra tấn tôi đúng hay không?"
Sở Từ trả lời: "Đúng vậy."
Augustus thật sâu hô hấp một chút, phảng phất là đang áp chế dục vọng thô bạo đang quay cuồng trong thân thể: "Vì sao...... Ngài biết rõ tôi có thể vì ngài trả giá hết thảy, ngài vì sao còn muốn đối xử với tôi như vậy?"
Sở Từ rũ mắt xuống, không trả lời.
Lệ ý trong mắt cậu đã tiêu tán, chỉ có đôi mắt màu đen bị nhuộm đến càng thêm đen trầm, giống ban đêm tràn ngập sương mù.
Nốt đỏ trước mắt đỏ đến thấm máu.
Augustus đợi không được đáp án của cậu, qua một hồi lâu, còn nói thêm: "Tôi còn nói qua, chuyện ngài không thích, tôi liền sẽ không làm."
Một câu này hắn nói rất chậm, như là sa vào hồi ức, thoát không ra, lại như là dự triệu cho nguy hiểm nào đó.
Sở Từ ý thức được cái gì, đôi tay chống lại bả vai Augustus, muốn đẩy hắn ra, nhưng mà vô dụng, sức lực của cậu vẫn luôn không mạnh bằng Augustus, Omega cũng trốn không thoát một tên Alpha nổi điên.
Augustus bắt lấy tóc của cậu, khi nói chuyện, môi còn cố ý vô tình mà cọ qua đã thịt mượt mà sau cổ cậu.
"Thực xin lỗi," hắn nói: "Tôi phải nuốt lời."
Tin tức tố Alpha thoáng chốc phóng xuất ra ngoài, như bão tố dâng lên sóng lớn, trực tiếp đánh tan sức lực cả người của Sở Từ. Cậu mềm mại mà ngã vào trong ngực ấm áp của Augustus, ngón tay thon dài vô lực mà bắt lấy quần áo của Augustus, trong cổ họng phát ra một tiếng khóc thút thít đứt quãng.
Augustus hung hăng cắn sau cổ cậu, vài giây sau, tin tức tố Alpha tựa như cây châm nhỏ, từ tuyến thể lan tràn đến toàn thân.
Cậu bị...... Đánh dấu.
Nhưng mà đây chỉ là bắt đầu.
Táo bạo quen thuộc. Nóng bỏng theo tin tức tố truyền vào, cũng đi theo trong cơ thể sống lại, ý thức bị thiêu đến càng ngày càng mơ hồ, cậu mơ mơ màng màng mà chớp chớp mắt, nước mắt lại đi theo rớt ra ngoài.
Tên chó điên này, cư nhiên dùng tin tức tố thôi thúc cậu ấy tiến vào kỳ động dục.
Tác giả có lời muốn nói: Viết ra hình như không giống như trong tưởng tượng...... Muốn viết chính là tên nhóc con hắc hóa nổi điên đánh dấu Từ Từ, viết ra lại là Từ Từ ôn nhu mà bao dung tên nhóc con đang hắc hóa nổi điên khóc chít chít đánh dấu cậu. Haizzz, tôi không học nỗi viết cưỡng chế yêu, quăng bút lăn lộn huhu.
- -------------------------------------
.
---------------------------------------------------------------------------------
Augustus đem tốc độ của chiến hạm nâng cao đến cực hạn, nhưng hắn vẫn như cũ đuổi không kịp tiến độ Sở Từ cùng người mới ân ái.
Mỗi ngày đều có ảnh chụp mới xuất hiện ở trước mắt mọi người, Sở gia chủ đối với việc truyền thông chụp lén không để bụng, bảy vị quân đoàn trưởng thế nhưng cũng đóng quân ở biên quan, không chút sứt mẻ.
Sở Từ cùng người đàn ông kia hẹn hò, Sở Từ được tặng hoa, Sở Từ cùng người đàn ông kia cùng nhau trở về phòng...... Hai người thoạt nhìn chính là một cặp người yêu đang trong giai đoạn tình yêu cuồng nhiệt, cả ngày dính ở bên nhau, như hình với bóng.
Không bao lâu, Sở Từ liền tuyên bố tin mình sắp sửa cùng người đàn ông kia đính hôn.
Hết thảy đều phảng phất trần ai lạc định*, không có ai nhớ rõ kẻ tiền nhiệm Caesar · Augustus là hắn, ánh mắt mọi người đều tụ tập trên người người đàn ông sắp tới sẽ trở thành vị hôn phu của cậu.
*Trần ai lạc định (尘埃落定): Bụi trần đã rơi xuống, ý nói đã đến hồi kết thúc.
Có người chúc phúc, có người khóc rống, có người không tin, có người tuyệt vọng......
Augustus ngồi dưới đất, bên người rải rác đầy đất bình rượu cùng đầu thuốc lá. Trong phòng tối, hỗn hợp rượu mạnh cùng thuốc lá quyện ở bên nhau, kích thích làm người hốc mắt đỏ lên.
Quang não chợt lóe, ánh đèn bốn phía chiếu lên một phần trên tấm thảm, lại quay về tối đen, vòng đi vòng lại, đến khi lượng điện hao hết.
Augustus nắm bình rượu rỗng tuếch, chần chờ mà quơ quơ, rồi sau đó lại ném sang một bên.
Trái tim đau đến tận cùng, ngược lại không cảm giác được đau, chết lặng giống như là một tấm gỗ khô nứt. Augustus không chút nghi ngờ, chẳng sợ đem ngực hắn banh ra, dùng đao ở trên trái tim hắn cắm một đao toàn máu thịt, hắn cũng sẽ không có một chút cảm giác.
Nghe nói cổ đại có một loại hình phạt tàn khốc, chính là dùng đao đem người từng mảnh tách rời, Augustus say đến thần chí không rõ, hoảng hốt cho rằng chính mình hiện tại đang chịu đựng loại tra tấn tên là "Lăng trì" này.
Editor: Thế giới 2 đã chịu rồi này:((.
Đau quá...... Thật sự đau quá.
Ngài có thể hay không không cần trả tấn tôi như vậy? Rõ ràng chỉ cần ngài cưới với tôi một chút, tối cái gì đều nguyện ý nghe ngài. Tôi...... thích ngài như vậy mà......
Hắn đôi mắt chua xót đến phát đau, cho dù ngẩng đầu lên, vẫn như cũ ngăn không được nước mắt rơi xuống, hắn chật vật mà xoa xoa đôi mắt, nhưng mà vô dụng, nước mắt ngược lại rơi càng nhiều.
Augustus rốt cuộc nhịn không được, giống con sói con thất bại, kéo thân thể vết thương chồng chất, trốn vào trong ổ lung lay sắp đổ, cuộn tròn thân thể, than khóc ra tiếng.
Hắn khóc ghê như vậy, còn không biết sống chết mà nhớ nhung người làm hắn giờ phút này đau thấu tâm can: "Chủ nhân...... Ca ca...... Sở Từ......"
Cầu xin ngài, đừng vứt bỏ tôi, ngài đừng cùng người khác ở bên nhau, không được ——
Sở Từ ngồi ở trước mặt hắn, ngọn tóc buông xuống trên bình rượu, chỉ là không có bất luận kẻ nào thấy.
Cậu nhẹ nhàng sờ sờ mặt Augustus đang khóc, mười lăm phút trước kia, đau đớn như bóng với hình kia bỗng nhiên trở nên kịch liệt, cậu ở trong chú định vận mệnh dường như cảm giác được gì, để hệ thống dẫn cậu tới tìm Augustus, quả nhiên, vừa lại đây, liền nhìn thấy bộ dạng tên chó con này trốn đi khóc lóc.
Sở Từ thở dài: [ Tiểu đáng thương, ta đau lòng. ]
Cậu ôm lấy Augustus, tóc dài chảy xuống đến trên cánh tay Augustus, nhưng Augustus nhìn không thấy cậu, càng thêm không cảm giác được xúc cảm lưu chảy qua lòng bàn tay.
"Nói hận tôi, vậy sớm một chút tới tìm tôi đi." Sở Từ cọ cọ mặt hắn, nhẹ giọng nói: "Cậu đối với tôi làm cái gì, tôi đều tha thứ cho cậu."
Augustus mở to đôi mắt đỏ bừng, như có cảm giác mà vươn tay, ở trong không khí chộp một cái: "Chủ nhân......"
Nhưng hắn cái gì cũng không bắt được.
Hắn uống rượu quá nhiều, lý trí đã sớm thành một đoàn nhão dính, chỉ là hoang mang mà nhìn chằm chằm tay chính mình, tựa hồ không rõ, vì sao hắn không bắt được gì cả.
Qua hồi lâu, hắn vô lực mà rũ cánh tay xuống, đôi mắt màu xám lại nổi lên một loại đỏ rực cùng khóc thút thít hoàn toàn khác nhau, nồng đậm giống như là muốn chảy ra máu.
Mười ngày sau, chiến hạm của Augustus xuất hiện ở bên ngoài Đồ Lan.
Chiến hạm màu đen che trời, thân hạm ấn huy hiệu màu vàng bắt mắt, một cái đầu sói dù chỉ là nhìn hình cắt cũng có thể nhìn ra hung tàn thô bạo, giương miệng, lộ ra răng nanh dữ tợn, trong miệng cắn một nhành hoa hồng thon dài xinh đẹp lại nhu nhược, cùng đầu sói không hợp nhau.
[ Hắn tới ——......]
Hệ thống một câu còn chưa nói xong, liền nhìn thấy chiến hạm màu đen bỗng chốc bắn ra rất nhiều tia pháo, đem cảng đậu tinh hạm ở Đồ Lan tinh bắn đến không còn một mảnh.
Hệ thống: [......]
Nếu là nhớ không lầm, nó hôm trước mới phát ra tai tiếng "Vị hôn phu" của Sở Từ mang theo lễ hỏi ngừng ở tinh cảng......
Trách không được Sở Từ không đi tìm người phối hợp diễn kịch với cậu, mà là trực tiếp để nó điều khiển người máy. Đây nếu là người thật, hiện tại đã bị bắn đến hồn phi phách tán tan xương nát thịt.
Augustus điên lên căn bản không có lý trí, hồn nhiên không màng đến việc ở lãnh thổ của người khác phát động công kích có nghĩa gì, hắn cũng căn bản không sợ bị người khác thấy, chiến hạm trực tiếp đáp xuống sân bay tổng bộ, mới vừa đáp xuống đất, Augustus liền nhảy xuống, trực tiếp hướng lầu lớn tổng bộ đi đến.
Hệ thống đều nhịn không được mê mang, hắn rốt cuộc là chắc chắn không có ai có thể tổn thương tới hắn, hay là thật sự điên đến nỗi chết còn không sợ.
Cửa thang máy đinh một cái mở ra, Augustus vô thanh vô tức từ thang máy đi ra, mặt hắn không có biểu tình, chỉ là đôi mắt đã từng trong sáng giờ đây như là bị nhiễm đen đặc, môi nhấp thẳng, cằm căng chặt, dường như một lưỡi dao sắc bén vừa ra khỏi vỏ.
Hắn đi đến trước cửa, nhẹ nhàng vặn cửa phòng ra, cái cửa này từ lúc bị hắn đá ra liền với đối hắn chỉnh sửa nâng cao, nhưng Augustus đã sớm học xong như thế nào xâm nhập hệ thống trí năng của nó.
Hắn đẩy cửa ra, đi vào phòng, trong phòng có hai người, trong đó một người nam nhân đưa lưng về phía hắn, đang nắm mắt cá chân của Sở Từ.
Sở Từ mặc áo tắm, tóc dính hơi nước, ngọn tóc ướt dầm dề, thấm ướt một mảnh nhỏ quần áo.
Nghe thấy tiếng bước chân, cậu nâng mắt lên, nhìn về phía Augustus.
Hai người ánh mắt đối diện một giây, Sở Từ lười nhác chuyển mắt: "Cậu như thế nào sẽ tại đây?"
"Đương nhiên là tới cưới ngài," Augustus cong đôi mắt lên: "Sao vậy, ngài chỉ hoan nghênh hắn ta, không chào đón tôi sao?"
Hắn nói nghe như là câu hỏi, nhưng mà giây tiếp theo, hắn liền từ túi áo lấy ra súng, nhắm ngay người đàn ông ngồi xổm trước mặt Sở Từ, "Đoàng" một nhát, người đàn ông ngã xuống, máu tươi lập tức từ cái gáy phun ra.
Hệ thống: [ Đù! ]
Vì để giả bộ càng thêm thật, nó vẫn luôn tự mình bám vào trên người người máy, mới có thể làm ra động tác cùng người thật giống như đúc. Hôm nay cũng do biết Augustus sẽ đến, mới cố ý bày ra tư thế vừa rồi, không nghĩ tới Augustus đến lời đều lười nói, trực tiếp một súng đem nó bắn nát luôn, không thể hiểu được nó chính thân cảm giác bị bắn đau như người một lần, cực kỳ không tốt, không muốn bị lại lần thứ hai chút nào.
Máu bắn lên một thân của Sở Từ, áo tắm thuần trắng thoáng chốc bị nhiễm hồng.
Một phát súng từ xa không đủ phát tiết lòng đố kị của hắn, Augustus lại bắn thêm mấy nhát, đem người sống sờ sờ bắn thành cái sàng.
Thi thể mềm mại trượt chân trên mặt đất, độ cong trên mặt Augustus cong lên càng sâu, hắn mỉm cười lướt qua thi thể người đàn ông, ôn nhu mà bế Sở Từ lên, hôn hôn gương mặt lạnh lẽo của cậu: "Luật hôn nhân ở tinh tế không cho phép trùng hôn, sợ ngài khó xử, tôi liền thay ngài chọn."
Sở Từ cả người cứng đờ, đôi mắt tối tăm gian nan mà xoay chuyển: "...... Buông tôi ra, cút đi."
Augustus ngữ khí càng thêm ôn nhu, như là nỉ non giữa người yêu: "Không."
Hắn đá văng thi thể trên mặt đất, ôm người vào phòng tắm: "Trên người của ngài ô uế, tôi giúp ngài tắm rửa một cái, được không?"
Sở Từ như là mới phản ứng lại, giãy giụa liền muốn từ trong lòng ngực hắn chạy trốn: "Không cần, lăn đi, đừng chạm vào tôi!"
Nhưng mà cậu chạy chưa được vài bước, lại bị Augustus kéo trở về, đau khổ áp lực bạo nộ cùng ghen ghét dọc theo đường đi này tất cả đều bị động tác chạy trốn của cậu ép ra hết. Augustus gắt gao thít chặt eo Sở Từ, cả người đều không chịu khống chế mà run rẩy, cảm xúc đã là tới đỉnh điểm hỏng hết "Ngài muốn đi đâu, hửm? Ngài lại muốn đi đâu? Ngài còn muốn đi tìm ai? Ngài còn có bao nhiêu người tình?"
Hắn buông ra một bàn tay, dùng sức nắm cằm Sở Từ, cưỡng bách cậu ngẩng đầu, dựa vào bên tai cậu, hơi thở nóng bỏng, mỗi một chữ đều chứa đầy hận ý: "Tôi nói cho ngài biết, nghĩ cũng đừng nghĩ, bên cạnh ngài tới bao nhiêu người, tôi liền giết bấy nhiêu. Muốn kết hôn? Được, ngài chỉ có thể gả cho tôi."
Sở Từ cằm bị hắn nặn ra vệt đỏ, Augustus lâm vào ghen ghét cùng điên cuồng hiển nhiên đã khống chế không được sức lực, cậu nức nở một tiếng, nước mắt rơi xuống.
Không phải cố ý khóc, quá đau, là phản ứng sinh lý, nhịn không được.
Augustus giống như là bị phỏng, kiềm chế tay cậu theo bản năng lỏng ra vài phần, nhưng ngay sau đó, hắn liền nhớ tới vị chủ nhân vô tình này đã tra tấn hắn như thế nào, nhớ tới khi hắn tiến vào nhìn thấy một màn kia, lửa giận lại hừng hực thiêu đốt, không nói hai lời, đem cậu tím vào phòng tắm.
Hắn đem Sở Từ ôm ngồi vào trên bồn rửa mặt chải đầu, thô bạo mà xé mở áo tắm cậu mặc, ném trên mặt đất, còn thuận thế dẫm một cái.
"Đau không?" Augustus nhìn Sở Từ hai mắt ướt át, hồn nhiên bất giác hốc mắt của mình cũng nổi hồng lên, tay hắn còn dừng lại ở trên mặt Sở Từ, tỉ mỉ mà vuốt ve cậu, từng câu từng chữ chậm rãi nói: "Đau cũng phải chịu, ai bảo ngài vẫn luôn tra tấn tôi, tôi điên rồi, ngài cũng đừng nghĩ được yên thân."
Sở Từ quay đầu đi, né tránh tay hắn, thanh âm khàn khàn mà nói: "Ai tra tấn cậu, tôi chỉ là không thích...... Ô......"
Augustus lấp kín miệng cậu, không để cậu nói cho hết lời.
Vòi hoa sen không biết khi nào bị vặn ra, hơi nước bốc lên, làm trong phòng tắm tất cả đều thêm một tầng hình dáng mông lung, hô hấp theo độ ấm sôi trào, tim đập xao động nhảy lên, tiếng nước triền miên, phòng tắm dần dần vang lên nức nở cùng xin tha.
Augustus chế trụ cánh tay Sở Từ, chậm rãi buông ra người đang không hô hấp được: "Tôi nói rồi, tôi không thích nghe ngài nói cái này."
Sở Từ bị hôn đến môi đều đã tê rần, đuôi mắt một mảnh đỏ bừng: "Đâu có chuyện gì liên quan tới tôi."
Augustus cười cười, "Tôi đối với ngài nói nhiều như vậy, nhưng ngài một câu cũng không nhớ được."
Hắn đem Sở Từ ôm vào trong lòng ngực, dựa vào trên vai cậu, nhẹ giọng nói: "Tôi nói rồi, tôi thích ngài, chỉ thích ngài."
Ngài rõ ràng cũng nói với tôi là ngài cũng thích tôi.
"Tôi nói rồi, tôi sẽ đánh bại mọi người, tôi sẽ bảo hộ ngài."
Tôi nỗ lực muốn trở thành như vậy cũng chỉ đứng ở phía sau ngài bảo hộ mỗi ngài, nhưng ngài cũng không thèm nhìn, liền vứt bỏ tôi.
"Ngài cùng người khác cười một chút, tôi đều sẽ ghen ghét."
Người khác không xứng được ngài để vào trong mắt, càng không xứng hôn môi ngài.
"Chính ngài đã nói qua, ngài cũng không nhớ được." Augustus thanh âm càng ngày càng ách: "Ngài nói tôi là của ngài, nhưng ngài quay đầu liền không cần tôi."
Hắn nắm lấy cánh tay Sở Từ, đè ở trên bàn bị sương mù huân ấm áp: "Ngài cố ý có phải hay không, ngài chính là cố ý muốn tra tấn tôi đúng hay không?"
Sở Từ trả lời: "Đúng vậy."
Augustus thật sâu hô hấp một chút, phảng phất là đang áp chế dục vọng thô bạo đang quay cuồng trong thân thể: "Vì sao...... Ngài biết rõ tôi có thể vì ngài trả giá hết thảy, ngài vì sao còn muốn đối xử với tôi như vậy?"
Sở Từ rũ mắt xuống, không trả lời.
Lệ ý trong mắt cậu đã tiêu tán, chỉ có đôi mắt màu đen bị nhuộm đến càng thêm đen trầm, giống ban đêm tràn ngập sương mù.
Nốt đỏ trước mắt đỏ đến thấm máu.
Augustus đợi không được đáp án của cậu, qua một hồi lâu, còn nói thêm: "Tôi còn nói qua, chuyện ngài không thích, tôi liền sẽ không làm."
Một câu này hắn nói rất chậm, như là sa vào hồi ức, thoát không ra, lại như là dự triệu cho nguy hiểm nào đó.
Sở Từ ý thức được cái gì, đôi tay chống lại bả vai Augustus, muốn đẩy hắn ra, nhưng mà vô dụng, sức lực của cậu vẫn luôn không mạnh bằng Augustus, Omega cũng trốn không thoát một tên Alpha nổi điên.
Augustus bắt lấy tóc của cậu, khi nói chuyện, môi còn cố ý vô tình mà cọ qua đã thịt mượt mà sau cổ cậu.
"Thực xin lỗi," hắn nói: "Tôi phải nuốt lời."
Tin tức tố Alpha thoáng chốc phóng xuất ra ngoài, như bão tố dâng lên sóng lớn, trực tiếp đánh tan sức lực cả người của Sở Từ. Cậu mềm mại mà ngã vào trong ngực ấm áp của Augustus, ngón tay thon dài vô lực mà bắt lấy quần áo của Augustus, trong cổ họng phát ra một tiếng khóc thút thít đứt quãng.
Augustus hung hăng cắn sau cổ cậu, vài giây sau, tin tức tố Alpha tựa như cây châm nhỏ, từ tuyến thể lan tràn đến toàn thân.
Cậu bị...... Đánh dấu.
Nhưng mà đây chỉ là bắt đầu.
Táo bạo quen thuộc. Nóng bỏng theo tin tức tố truyền vào, cũng đi theo trong cơ thể sống lại, ý thức bị thiêu đến càng ngày càng mơ hồ, cậu mơ mơ màng màng mà chớp chớp mắt, nước mắt lại đi theo rớt ra ngoài.
Tên chó điên này, cư nhiên dùng tin tức tố thôi thúc cậu ấy tiến vào kỳ động dục.
Tác giả có lời muốn nói: Viết ra hình như không giống như trong tưởng tượng...... Muốn viết chính là tên nhóc con hắc hóa nổi điên đánh dấu Từ Từ, viết ra lại là Từ Từ ôn nhu mà bao dung tên nhóc con đang hắc hóa nổi điên khóc chít chít đánh dấu cậu. Haizzz, tôi không học nỗi viết cưỡng chế yêu, quăng bút lăn lộn huhu.
- -------------------------------------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất