Chương 39: Tinh Linh.
P/s: Chuyên mục quà tết phần 1 với mong ước quà tết sẽ được 40 vote và thật nhiều Commnent :3 nha các bạn iu :))
P/ss: Chúc các bạn năm mới vui vẻ, bình an, hạnh phúc cùng thật nhiều may mắn :v
...........................................................................
Căn cứ O quả thật là một căn cứ tốt, hơn nữa dưới sự quản lý của Huyền đại nhân, các thế lực nhỏ chỉ dám ngầm cạnh tranh, cũng không có ai dám thực sự thách thức quyền kiểm soát của Ngài cả.
Vì những người của Tam gia Tế , Vân, Huy đều quen mặt nhau nên đám người Vân Cao cũng không mất quá nhiều thời gian để vào được căn cứ, nhóm của Ma Tu vì có sự bảo lãnh của Vân Cao nên cũng nhanh chóng được vào. Lúc đến nơi cũng không thấy Tử Thần với Mặc Ti đâu cả, Vân Cao chỉ trả lời qua loa rằng họ có việc nên đi rồi, cũng không nói gì thêm.
Những người của Tam gia được phân đến một khu riêng, đám Ma Tu không thuộc phạm vi quản lí của họ nhưng vì chưa thể sắp xếp được nên đành đi theo. Khi Huy Lam nghe được tin Vân Cao đã tới liền lập tức chạy đi đón, không biết những ngày qua thiếu gia nhà hắn thế nào rồi.
" Chú Cao! Mọi người không sao chứ ?"
" Huy Lam đó hả? Chúng ta không sao, mấy đứa cũng khỏe chứ?"
" Huy Lam ?!"Giọng nói mang theo kinh ngạc vang lên từ đằng sau.
Huy Lam liền nghiêng người ra sau nhìn, lúc thấy đám người Ma Tu thì liền trầm mặt xuống, sao mới không lâu mà lại gặp rồi? Khắc tinh của nhau à?
" Những người này thì để Phí Lục lo đi, chúng ta vào trong trước đã." Huy Lam mặc kệ bọn họ.
" Trước tiên ta phải đi gặp Huyền đại nhân trước, nghe nói.... đại thiếu gia cũng ở đây." Vân Cao nói.
" Đúng là ngài ấy có ở đây, nhưng hầu hết thời gian đều là ở cạnh Huyền đại nhân. Mà Thiên thiếu gia cũng biết tin chú về, chắc ngài ấy sắp chạy đến đây rồi, cả Hạo tiểu thư nữa." Huy Lam đáp, không nhận ra sự run rẩy trong giọng nói của Vân Cao.
Nhóm Ma Tu cũng định theo vào nhưng bị ngăn lại.
" Mọi người muốn ở lại cần đến tòa thị chính đăng ký, sau đó người ở đó sẽ hướng dẫn mọi người." Huy Lam mặt lạnh nhạt nói với Ma Tu.
" Bên ngoài rẽ phải sau đó cứ đi thẳng là ra đường lớn, sau đó cứ tìm tòa nhà to nhất mà đến."
Ma Tu: " .............. " Đây chắc chắn là ghét hắn.
.................................................................
" Tiểu Thần !!!!"
" A Ti !!!!"
Vân Cao vào trong biệt thự còn chưa kịp tìm chỗ để ngồi thì cửa lớn đã một phát bị đá bay, hai thân ảnh lao vào như gió bão. Huyền Hạo một phát túm lấy Vân Cao, cầm cổ áo lắc lắc.
" Chồng ta đâu ?"
" Mặc đại thiếu gia và Tử nhị thiếu gia đã đi có việc rồi ạ."
" Bây giờ thì có việc gì chứ????"
Vân Cao bất đắc dĩ liền truyền đạt lại lời nhắn của Tử Thần, kèm theo một đoạn cổ ngữ. Đây là ngôn ngữ đầu tiên ra đời trên hành tinh này, đến nay đã hoàn toàn biến mất, nhưng trong Tam Tộc vẫn còn sử dụng, dù gì đây cũng là tiếng mẹ đẻ của bọn họ, hiển nhiên những người hiện đại như Vân Cao không thể hiểu được.
Tử Thiên cùng Huyền Hạo nghe xong liền không kêu gào nữa, chỉ bảo một tiếng đã biết rồi lại chạy đi chỗ khác. Mọi chuyện diễn biến nhanh đến nỗi những người còn lại trong biệt thự còn chưa kịp phản ứng.
" Dạo này sao lắm chuyện xảy ra thế? Đến lão trạch nam như Tử đại nhân cũng đã ra ngoài, nếu Mặc đại nhân cũng ra ngoài, khẳng định sắp có đại loạn luôn rồi. " Huyền Hạo cùng Tử Thiên sánh vai cùng đi, vẻ tinh nghịch đã bị cô vứt ra sau, khí chất nữ vương hoàn toàn hiển lộ.
" Gọi cả A Ti và Tiểu Thần, xem ra lần này không đơn giản. Nếu là vì cuộc nổi loạn của Tế Mi thì hoàn toàn không cần ngài ấy bận tâm, Tử Họa chỉ là thích đùa dai mà thôi, thằng bé chơi chán rồi thì nó sẽ tự động giết Tế Mi . " Tử Thiên khí chất cả người âm lãnh đến đáng sợ, nói về sống chết một người hoàn toàn chỉ như cái chết của một con kiến.
" Nếu vậy thì chỉ có thể là " Chuyện đó " , để bảo vệ tên mặt sẹo kia, khẳng định Tử đại nhân sẽ không tự mình đi làm, chỉ đành nhờ A Ti và Tiểu Thần . Những kẻ cần chết đều sẽ chết, nếu ngài ấy không muốn, chúng ta cũng không cần nhúng tay vào."
" Hầy, Tử Gia hiện nay chỉ có ngài Tử Minh, Tử Ca, Tử Thiên, Tử Thần, Tử Họa và Tử đại nhân. Hiện nay chỉ có mỗi Tử Ca ở nhà cùng gia chủ, anh nói xem các anh đều ở ngoài, còn giống đại họa hơn là 3 vị đại nhân đều ở ngoài." Huyền Hạo nói,
" Khi tận thế buông xuống theo tiên tri của Mặc Hoàng, chúng ta đã biết việc này thế nào cũng làm đảo lộn cuộc sống của chúng ta rồi mà. Hiện nay căn nguyên không ổn định, thiếu chủ Mặc Gia và thiếu chủ Huyền Gia đều đã đi làm việc rồi, sớm muộn gì khi căn nguyên khải hoàn, chúng ta lại có thêm vài trăm triệu năm để lãng phí." Tử Thiên nói, trong mắt anh tận thế với ngày thường chẳng có gì khác nhau, chỉ là bên ngoài có thêm người chết mà thôi.
"Nếu lần này thực sự có thể khải hoàn, mong rằng tất cả mọi người đều có thể tỉnh lại." Huyền Hạo rũ mắt, nở nụ cười đau xót.
Tử Thiên không đáp, sắc mặt âm u. Sau đó nói một câu vừa đủ chính mình nghe được.
' Họ tỉnh lại thì em ấy sẽ không còn tồn tại nữa. '
...........................................................................
Tại một thị trấn khá rộng, từng tiếng gào rú vang lên liên tiếp cùng tiếng của da thịt bị xé nát. Cả thị trấn nhuộm màu đỏ tươi, từng cái xác tang thi đều bị mất chân tay, da thịt hoặc bị xé vụn hoặc nát nhừ rải khắp đường phố, từng cánh cửa vách tường đều nhuộm một màu đỏ tươi.
Cả thị trấn như tắm trong máu tươi.
" Có một nơi ta muốn hai đứa đến và thanh trừng, chỉ cần là sinh vật sống đều phải bị giết sạch toàn bộ."
" Tìm thứ này, đem giao cho Huyền đại nhân, bảo cậu ta giải quyết cho xong việc cậu ta không dám làm, thời gian của chúng ta không còn nhiều, nhanh lên và quay về Nhà Chính. "
Mặc Ti và Tử Thần đến nơi liền đại khai sát giới, cả thị trấn đều thi hóa toàn bộ, những sinh vật hạ đẳng này họ vốn không để vào mắt. Mới đầu thì công việc này vốn không cần đến hai người làm, chỉ một mình Mặc Ti là đủ, Tử Thần là lao động cao cấp vốn không cần đến, cả hai giết đến khi toàn bộ con đường nhuộm đỏ, cả thị trấn đều chết sạch không còn một mống thì thứ đó xuất hiện.
Một ' Tinh Linh '.
" Cái thứ rách nát gì thế này? Một con ' Tinh Linh ' ?!! " Mặc Ti vừa nhìn thấy sinh vật đó liền nổi giận.
Tinh Linh - tên nghe mĩ miều nhưng thực chất lại là thứ mà bọn họ căm ghét, thứ này được tạo ra từ đất của Vườn Địa Đàng - nơi yên nghỉ của toàn bộ tộc nhân. Vườn Địa Đàng là vùng đất Thánh, không thể để bị nhiễm bẩn gây ảnh hưởng tới tộc nhân đang yên giấc. Toàn bộ Tế, Vân, Huy gia đều bị cấm đến gần, con người là sinh vật có dã tâm, có lòng tham, những thứ đó được coi là dơ bẩn, là nhơ nhớp tuyệt đối tránh xa.
Những thứ này xuất hiện có nghĩa là Tế Mi dám bén mảng đến vùng đất Thánh !!
Khi thứ này xuất hiện, cả Tử Thần cũng nổi giận, là phẫn nộ!! Tên súc sinh dám làm ô nhiễm vùng đất Thánh !!
P/ss: Chúc các bạn năm mới vui vẻ, bình an, hạnh phúc cùng thật nhiều may mắn :v
...........................................................................
Căn cứ O quả thật là một căn cứ tốt, hơn nữa dưới sự quản lý của Huyền đại nhân, các thế lực nhỏ chỉ dám ngầm cạnh tranh, cũng không có ai dám thực sự thách thức quyền kiểm soát của Ngài cả.
Vì những người của Tam gia Tế , Vân, Huy đều quen mặt nhau nên đám người Vân Cao cũng không mất quá nhiều thời gian để vào được căn cứ, nhóm của Ma Tu vì có sự bảo lãnh của Vân Cao nên cũng nhanh chóng được vào. Lúc đến nơi cũng không thấy Tử Thần với Mặc Ti đâu cả, Vân Cao chỉ trả lời qua loa rằng họ có việc nên đi rồi, cũng không nói gì thêm.
Những người của Tam gia được phân đến một khu riêng, đám Ma Tu không thuộc phạm vi quản lí của họ nhưng vì chưa thể sắp xếp được nên đành đi theo. Khi Huy Lam nghe được tin Vân Cao đã tới liền lập tức chạy đi đón, không biết những ngày qua thiếu gia nhà hắn thế nào rồi.
" Chú Cao! Mọi người không sao chứ ?"
" Huy Lam đó hả? Chúng ta không sao, mấy đứa cũng khỏe chứ?"
" Huy Lam ?!"Giọng nói mang theo kinh ngạc vang lên từ đằng sau.
Huy Lam liền nghiêng người ra sau nhìn, lúc thấy đám người Ma Tu thì liền trầm mặt xuống, sao mới không lâu mà lại gặp rồi? Khắc tinh của nhau à?
" Những người này thì để Phí Lục lo đi, chúng ta vào trong trước đã." Huy Lam mặc kệ bọn họ.
" Trước tiên ta phải đi gặp Huyền đại nhân trước, nghe nói.... đại thiếu gia cũng ở đây." Vân Cao nói.
" Đúng là ngài ấy có ở đây, nhưng hầu hết thời gian đều là ở cạnh Huyền đại nhân. Mà Thiên thiếu gia cũng biết tin chú về, chắc ngài ấy sắp chạy đến đây rồi, cả Hạo tiểu thư nữa." Huy Lam đáp, không nhận ra sự run rẩy trong giọng nói của Vân Cao.
Nhóm Ma Tu cũng định theo vào nhưng bị ngăn lại.
" Mọi người muốn ở lại cần đến tòa thị chính đăng ký, sau đó người ở đó sẽ hướng dẫn mọi người." Huy Lam mặt lạnh nhạt nói với Ma Tu.
" Bên ngoài rẽ phải sau đó cứ đi thẳng là ra đường lớn, sau đó cứ tìm tòa nhà to nhất mà đến."
Ma Tu: " .............. " Đây chắc chắn là ghét hắn.
.................................................................
" Tiểu Thần !!!!"
" A Ti !!!!"
Vân Cao vào trong biệt thự còn chưa kịp tìm chỗ để ngồi thì cửa lớn đã một phát bị đá bay, hai thân ảnh lao vào như gió bão. Huyền Hạo một phát túm lấy Vân Cao, cầm cổ áo lắc lắc.
" Chồng ta đâu ?"
" Mặc đại thiếu gia và Tử nhị thiếu gia đã đi có việc rồi ạ."
" Bây giờ thì có việc gì chứ????"
Vân Cao bất đắc dĩ liền truyền đạt lại lời nhắn của Tử Thần, kèm theo một đoạn cổ ngữ. Đây là ngôn ngữ đầu tiên ra đời trên hành tinh này, đến nay đã hoàn toàn biến mất, nhưng trong Tam Tộc vẫn còn sử dụng, dù gì đây cũng là tiếng mẹ đẻ của bọn họ, hiển nhiên những người hiện đại như Vân Cao không thể hiểu được.
Tử Thiên cùng Huyền Hạo nghe xong liền không kêu gào nữa, chỉ bảo một tiếng đã biết rồi lại chạy đi chỗ khác. Mọi chuyện diễn biến nhanh đến nỗi những người còn lại trong biệt thự còn chưa kịp phản ứng.
" Dạo này sao lắm chuyện xảy ra thế? Đến lão trạch nam như Tử đại nhân cũng đã ra ngoài, nếu Mặc đại nhân cũng ra ngoài, khẳng định sắp có đại loạn luôn rồi. " Huyền Hạo cùng Tử Thiên sánh vai cùng đi, vẻ tinh nghịch đã bị cô vứt ra sau, khí chất nữ vương hoàn toàn hiển lộ.
" Gọi cả A Ti và Tiểu Thần, xem ra lần này không đơn giản. Nếu là vì cuộc nổi loạn của Tế Mi thì hoàn toàn không cần ngài ấy bận tâm, Tử Họa chỉ là thích đùa dai mà thôi, thằng bé chơi chán rồi thì nó sẽ tự động giết Tế Mi . " Tử Thiên khí chất cả người âm lãnh đến đáng sợ, nói về sống chết một người hoàn toàn chỉ như cái chết của một con kiến.
" Nếu vậy thì chỉ có thể là " Chuyện đó " , để bảo vệ tên mặt sẹo kia, khẳng định Tử đại nhân sẽ không tự mình đi làm, chỉ đành nhờ A Ti và Tiểu Thần . Những kẻ cần chết đều sẽ chết, nếu ngài ấy không muốn, chúng ta cũng không cần nhúng tay vào."
" Hầy, Tử Gia hiện nay chỉ có ngài Tử Minh, Tử Ca, Tử Thiên, Tử Thần, Tử Họa và Tử đại nhân. Hiện nay chỉ có mỗi Tử Ca ở nhà cùng gia chủ, anh nói xem các anh đều ở ngoài, còn giống đại họa hơn là 3 vị đại nhân đều ở ngoài." Huyền Hạo nói,
" Khi tận thế buông xuống theo tiên tri của Mặc Hoàng, chúng ta đã biết việc này thế nào cũng làm đảo lộn cuộc sống của chúng ta rồi mà. Hiện nay căn nguyên không ổn định, thiếu chủ Mặc Gia và thiếu chủ Huyền Gia đều đã đi làm việc rồi, sớm muộn gì khi căn nguyên khải hoàn, chúng ta lại có thêm vài trăm triệu năm để lãng phí." Tử Thiên nói, trong mắt anh tận thế với ngày thường chẳng có gì khác nhau, chỉ là bên ngoài có thêm người chết mà thôi.
"Nếu lần này thực sự có thể khải hoàn, mong rằng tất cả mọi người đều có thể tỉnh lại." Huyền Hạo rũ mắt, nở nụ cười đau xót.
Tử Thiên không đáp, sắc mặt âm u. Sau đó nói một câu vừa đủ chính mình nghe được.
' Họ tỉnh lại thì em ấy sẽ không còn tồn tại nữa. '
...........................................................................
Tại một thị trấn khá rộng, từng tiếng gào rú vang lên liên tiếp cùng tiếng của da thịt bị xé nát. Cả thị trấn nhuộm màu đỏ tươi, từng cái xác tang thi đều bị mất chân tay, da thịt hoặc bị xé vụn hoặc nát nhừ rải khắp đường phố, từng cánh cửa vách tường đều nhuộm một màu đỏ tươi.
Cả thị trấn như tắm trong máu tươi.
" Có một nơi ta muốn hai đứa đến và thanh trừng, chỉ cần là sinh vật sống đều phải bị giết sạch toàn bộ."
" Tìm thứ này, đem giao cho Huyền đại nhân, bảo cậu ta giải quyết cho xong việc cậu ta không dám làm, thời gian của chúng ta không còn nhiều, nhanh lên và quay về Nhà Chính. "
Mặc Ti và Tử Thần đến nơi liền đại khai sát giới, cả thị trấn đều thi hóa toàn bộ, những sinh vật hạ đẳng này họ vốn không để vào mắt. Mới đầu thì công việc này vốn không cần đến hai người làm, chỉ một mình Mặc Ti là đủ, Tử Thần là lao động cao cấp vốn không cần đến, cả hai giết đến khi toàn bộ con đường nhuộm đỏ, cả thị trấn đều chết sạch không còn một mống thì thứ đó xuất hiện.
Một ' Tinh Linh '.
" Cái thứ rách nát gì thế này? Một con ' Tinh Linh ' ?!! " Mặc Ti vừa nhìn thấy sinh vật đó liền nổi giận.
Tinh Linh - tên nghe mĩ miều nhưng thực chất lại là thứ mà bọn họ căm ghét, thứ này được tạo ra từ đất của Vườn Địa Đàng - nơi yên nghỉ của toàn bộ tộc nhân. Vườn Địa Đàng là vùng đất Thánh, không thể để bị nhiễm bẩn gây ảnh hưởng tới tộc nhân đang yên giấc. Toàn bộ Tế, Vân, Huy gia đều bị cấm đến gần, con người là sinh vật có dã tâm, có lòng tham, những thứ đó được coi là dơ bẩn, là nhơ nhớp tuyệt đối tránh xa.
Những thứ này xuất hiện có nghĩa là Tế Mi dám bén mảng đến vùng đất Thánh !!
Khi thứ này xuất hiện, cả Tử Thần cũng nổi giận, là phẫn nộ!! Tên súc sinh dám làm ô nhiễm vùng đất Thánh !!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất